Editor: Tiêu Tương
Thiên Linh quốc vô cùng thần bí, rất ít qua lại với các nước khác, liên lạc với bên ngoài chỉ là 12 Thánh Sứ Thiên Linh. Bình thường, cần liên lạc với nước khác, Thiên Linh chỉ phái ra một vị Thánh Sứ, mà lần này, lại phái ra sáu vị, có thể thấy được những người này đến đây không có ý tốt.
"Mặc, ngươi thấy sao?" Hoa Hồ Điệp cà lơ phất phơ nói.
"Không phải phụ hoàng thả Tứ đệ ra rồi sao? Giao cho hắn đi!" Quân Mặc Hiên đạm mạc nói. Trước đó vài ngày phụ hoàng vừa giao công việc ngoại giao cho Quân Mặc Việt, lần này vừa đúng lúc Thiên Linh tới thăm liền phái hắn đi làm.
Chuyện như vậy giao cho Quân Mặc Việt có thích hợp không? Quân Mặc Hiên này có thể yên tâm sao. Phải biết rằng Quân Mặc Việt cũng là hoàng tử, nếu lúc này để hắn có được cơ hội kiêu ngạo, vậy bọn họ sẽ rất thua thiệt.
"Ngươi cho rằng đây là vị trí đáng để ghen tị sao?" Dạ Hi lạnh lùng lên tiếng.
Nghe vậy, Hoa Hồ Điệp bỗng nhiên hiểu ra, vui mừng nói: "Vẫn là Hi Nhi thông minh, lúc này đúng là không không thích hợp để Hiên Vương ra mặt."
Mà nay, trong Hiên Vương phủ đã muốn vỡ tung rồi, huống chi là trong hoàng cung. Giờ phút này, Quân Thiên Dịch có thể nói là sứt đầu bể trán rồi. Trong lúc mơ hồ, hắn biết Thiên Linh đến Thiên Thần làm gì. Nhưng mà hắn lo lắng, lấy tính cách của Hiên nhi, sợ là sẽ đưa Thiên Thần tới họa diệt quốc mất.
Thật may là, lần này Quân Mặc Việt chỉ vì cái trước mắt mà chủ động ôm lấy trách nhiệm này, Quân Thiên Dịch mới khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi. Mặc kệ nói thế nào, nếu đã đến rồi, không phải bọn họ vẫn nên tiếp đón chu đáo sao.
Vì vậy, mấy ngày sau, lúc sứ giả của Thiên Linh tới, Quân Thiên Dịch tự mình ra đón. Hơn nữa, sự phô trương này cũng không kém so với tân hoàng đăng cơ là bao nhiêu.
Vậy mà, sáu Sứ giả Thiên Linh lại chỉ cười khẩy, tiến lên lướt qua Quân Mặc Việt đang nghênh tiếp, đi thẳng tới trước mặt Quân Thiên Dịch, phách lối nói Di3n đ@n (Lee quys đoon) : "Quốc vương Thiên Thần, chắc hẳn ngài cũng đã biết mục đích chúng ta đến đây rồi. Hôm nay chúng ta tới đây chính là để đón Dạ Hi đến Thiên Linh, đương nhiên, chỉ cần Dạ Hi trở thành Thái tử phi của chúng ta, Thiên Thần và Thiên Linh sẽ vĩnh viễn là hữu nghị chi bang, nếu không. . . . . ."
Nói chuyện là một người trung niên lớn tuổi nhất trong sáu Sứ giả Thiên Linh, nhìn dáng vẻ, là thủ lĩnh bọn họ. Đây còn đang đứng trên địa bàn của người khác, đã phách lối như vậy, không thể không nói, Thiên Linh quả thật là có tư cách kiêu ngạo.
Nghe vậy, mọi người dân Thiên Thần đều thổn thức một hồi, lời nói này giống như là công khai giành Hiên vương phi của bọn họ! Thiên Linh có phải có chút quá kiêu ngạo rồi hay không, nhưng vì ngại lực uy hiếp của Thiên Linh quốc, cứ thế mà không có một ai dám lên trước ngăn cản.
Quân Mặc Hiên đang ngồi ở phía xa đã đứng lên, vẻ mặt làm như muốn đánh nhau mà nhìn Thiên Linh lục Sứ, giành thê tử của Quân Mặc Hiên hắn, chính là tự tìm cái chết.
Dạ Hi kéo Quân Mặc Hiên, ý bảo hắn đừng xúc động, nhìn phụ hoàng một chút xem ông xử lý chuyện này như thế nào?
Mà trên đài cao, Quân Thiên Dịch rối rắm nhìn Thiên Linh lục Sứ. Hắn biết mục đích của bọn họ là Dạ Hi, nhưng là hắn không nghĩ Thiên Linh lại để Dạ Hi làm Thái tử phi. Điều này sao có thể, Dạ Hi là con dâu của hắn, làm sao có thể đến Thiên Linh làm Thái tử phi.
"Thánh Sứ, ngài đang nói đùa sao, Hi Nhi là con dâu của trẫm, là thê tử của Hiên nhi, ngay cả con trai bọn họ cũng có rồi. Để cho nàng đến làm Thái tử phi của các ngươi e rằng không thích hợp rồi." Quân Thiên Dịch uyển chuyển nói.
Thật ra thì trong lòng hắn cũng rối rắm, đồng minh với Thiên Linh, Thiên Thần bọn họ có thể tránh đi rất nhiều chiến tranh. Có Thiên Linh che chở, Tuyết Nhung và Tề quốc cũng sẽ không dám tùy tiện xuất binh với Thiên Thần. Hy sinh một Dạ Hi đổi lấy sự thái bình cho Thiên Thần, cũng là là một cuộc mua bán vô cùng có lời.
Nhưng mà, lấy tình cảm của Hiên nhi đối với Dạ Hi, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý để Hi Nhi gả cho Thái tử Thiên Linh. Hơn nữa để cho con dâu mình gả đi nước khác, đây không phải là tự mình tát mình một bạt tai sao!
"Thế nào, Hoàng đế Thiên Thần không vui, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng, cuộc mua bán này Thiên Thần các ngươi kiếm được lời, không lỗ nha!" Sứ giả Thiên Linh kiên nhẫn nói. Thừa dịp lúc này bọn hắn có thời gian, có thể không dùng võ lực giải quyết, là tốt nhât.
Quân Thiên Dịch nghe vậy, tức giận nói: "Thiên Linh quốc có phải khinh người quá đáng rồi không, nếu như Dạ Hi chưa lập gia đình, làm Thái tử phi của các ngươi thì có thể, nhưng bây giờ nàng đã là con dâu của trẫm, Thiên Linh không phải ngang ngược không nói lý như vậy chứ?"
" Hoàng đế Thiên Thần, bổn tọa không phải tới tìm ngài thương lượng, mà là trực tiếp tới báo cho ngài biết, Dạ Hi này, Thiên Linh chúng ta nhất định phải có được." Vẻ mặt Thánh Sứ Thiên Linh phách lối nhìn Quân Thiên Dịch.
Sứ giả vừa nói ra lời này, Dạ Hi nổi giận, Quân Mặc Hiên cũng nổi giận. Dù sao cũng là về bản thân Dạ Hi nàng, nàng ngăn cản động tác của Quân Mặc Hiên lại.
Chậm rãi đi lên trước, quan sát tỉ mỉ sáu Sứ giả của Thiên Linh, nàng lạnh lùng lên tiếng nói: "Giọng điệu Thiên Linh quốc thật lớn, cũng không sợ gió to quá chém gãy đầu lưỡi."
Nhìn nữ tử áo đỏ trước mắt, trong mắt Sứ giả Thiên Linh hiện vẻ nghi ngờ, suy nghĩ hồi lâu, mới hiểu ra, nữ tử trước mắt chính là Dạ Hi. Ngay sau đó, thản nhiên lên tiếng nói: "Ngươi chính là Dạ Hi, vừa vặn, theo chúng ta về thiên Linh làm Thái tử phi thôi."
Nghe vậy, Dạ Hi thật sự rất muốn cười, đám người kia có phải quá tự đại rồi hay không. Vì vậy, Dạ Hi cười khẽ một tiếng: "Các ngươi dựa vào cái gì để bổn vương phi đến Thiên Linh, hả?"
"Dựa vào cái gì? Đương nhiên là ba chữ Thiên Linh quốc rồi, ta cũng không tin là thân phận Thái tử phi Thiên Linh, hoàng hậu tương lai của Thiên Linh quốc, Hiên vương phi sẽ không động lòng?" Sứ giả Thiên Linh dõng dạc nói.
Dạ Hi nhếch miệng lên một nụ cười như có như không, châm chọc nói: "Chẳng lẽ Thiên Linh quốc các người không có nữ nhân sao? Đường đường là Thái tử lại đi giành vương phi của người khác."
Nam Cung Trần ngươi được lắm, mặc dù hắn đã giúp nàng nhiều lần, nhưng không có nghĩa là hắn có thể ỷ thế hiếp người. Không phải chỉ là Thái tử của Thiên Linh quốc thôi sao? Cho dù vua của Thiên Linh quốc tới, Dạ Hi nàng cũng sẽ không mất bình tĩnh.
"Hiên vương phi, chú ý giọng điệu của ngươi!" Trong mắt Sứ giả Thiên Linh đã có chút không nhịn được, lời ngon tiếng ngọt khuyên bảo không nghe vậy thì đừng trách lòng dạ bọn họ độc ác.
"Bổn vương phi chính là giọng điệu này, ngươi muốn sao?" Dạ Hi khép hờ mắt nhìn Sứ giả Thiên Linh, cả người lộ rõ khí thế, mà khí thế kia so với Quân Thiên Dịch còn lớn hơi mấy phần.
"Bổn vương cũng muốn hỏi một chút, Thiên Linh quốc muốn thế nào?" Quân Mặc Hiên lười biếng nói. Chậm chạp tiến lên ngang ngược ôm lấy Dạ Hi, vẻ mặt phách lối nhìn đám người Sứ giả Thiên Linh.
Hừ, Thiên Linh quốc thì thế nào, mặc dù rất cường đại, nhưng không có nghĩa là Thiên Thần chúng ta sẽ sợ bọn họ. Die nd da nl e q uu ydo n Lúc này cũng đã công khai giành thê tử, nếu Quân Mặc Hiên hắn có thể nhịn thì thật đúng là không phải nam nhân mẹ nó rồi.
"Hiên Vương rất gan dạ sáng suốt, không biết Hiên Vương có thể tiếp nhận thách đấu của bổn tọa hay không?" Vẻ mặt Thánh Sứ cầm đầu nhìn Quân Mặc Hiên khiêu khích, Thiên Thần có thể có được bản lĩnh cũng là nhờ Quân Mặc Hiên, chỉ cần đánh bại Quân Mặc Hiên, như vậy Dạ Hi tự nhiên sẽ ngoan ngoãn đi theo.
"Nếu muốn tìm cái chết, Bổn vương thành toàn cho ngươi." Quân Mặc Hiên lạnh lùng nói.
Rất nhanh, đoàn người đã đi đến học viện Hoàng Gia, mặc dù đây là nơi các vương tôn đi học, nhưng đây cũng là lôi đài thi đấu tranh tài của Thiên Thần.
Hoàng tộc Thiên Thần, văn võ bá quan đều ở đây. Nhìn lại Thiên Linh quốc, ngoài sáu sứ giả Thiên Linh, chỉ còn lại chừng trăm tên binh hèn tướng nhát. Ngoài sáu Sứ giả Thiên Linh, Quân Mặc Hiên nhận thấy những người còn lại trong đó rõ ràng đều là một vài nhân vật nhỏ bình thường mà thôi.
Một đám người như vậy, cũng dám tới giương oai ở Thiên Thần, đúng là phong bế quá lâu, đều quên, trời cao bao nhiêu thì đất dày bấy nhiêu rồi.
"Hiên vương, mời!" Sứ giả Thiên Linh lễ phép nói, nhưng trong mắt lại là vẻ khinh thường.
Khóe miệng Quân Mặc Hiên nhếch lên một nụ cười thản nhiên, chậm rãi đi lên lôi đài. Thật ra hắn đã âm thầm vận dụng nội lực thử thăm dò nội tình của người này, nhưng mà, khiến hắn ngạc nhiên chính là, Sứ giả Thiên Linh lại đánh bật nội lực của hắn trở về.
Trong nháy mắt, vẻ mặt Quân Mặc Hiên biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ nặng nề, vốn tưởng rằng mấy người này võ công chỉ cùng một loại, không ngờ chỉ là chọn ra một người tùy ý, võ công lại sâu không lường được.
Ít nhất thì lúc này Quân Mặc Hiên cũng không có cách nào thăm dò được thực lực chân chính của kẻ địch.
Dạ Hi ở dưới đài quan sát cuộc chiến, cũng lạnh lùng nhìn lên trên đài. Mặc dù nàng không có nội lực, nhưng nhìn dáng vẻ của Quân Mặc Hiên, nàng cũng có thể đoán được, võ công của Sứ giả Thiên Linh rất cao.
Chỉ là nàng tin tưởng Quân Mặc Hiên, nhất định hắn sẽ giành được chiến thắng.
Trên đài, không biết là người nào ra tay trước, chưa được bao lâu, hai người đã đánh đến khó phân thắng bại. Bọn họ đều không sử dụng binh khí, mà là trực tiếp vật lộn.
Dạ Hi biết, cường giả chân chính so chiêu, dùng binh khí gì cũng đã không còn quan trọng. Bởi vì, trước mặt cường giả, binh khí nào cũng đều vô dụng, bọn họ là liều nội lực, nội lực của ai mạnh hơn, người đó sẽ chiến thắng.
Những người khác cũng lo lắng cho Quân Mặc Hiên, Quân Mặc Hiên là quốc vương tương lai của bọn họ, dĩ nhiên bọn họ hi vọng hắn sẽ chiến thắng, dù sao có thể đánh thắng Sứ giả Thiên Linh, đó là một chuyện vinh dự biết bao.
Nhất thời, tinh thần của mọi người trên khán đài trở nên hăng hái, ngay cả các quan văn vẫn luôn chỉ biết đến văn ngôn, cũng rối rít đứng lên nhìn Vương gia nhà mình tỷ võ.
Quả nhiên, Quân Mặc Hiên đã không khiến mọi người thất vọng, hắn xuất toàn bộ nội lực tấn công tới, trán Sứ giả Thiên Linh đã bắt đầu đổ mồ hôi.
Quân Mặc Hiên thì ngược lại, vẻ mặt hắn thoải mái tự nhiên, không có một chút vẻ mệt mỏi vì tiêu hao quá nhiều nội lực. Cuộc tranh tài đến lúc này, người sáng suốt đều đã có thể nhìn ra ai thắng ai thua.
Quân Mặc Hiên vốn không có ý định bỏ qua cho người này, chỉ là ngoài mặt, Quân Mặc Hiên vẫn không lộ ra nửa điểm khả nghi, nhưng mặt khác lại kích thích sự giận của Sứ giả Thiên Linh.
Mà Sứ giả Thiên Linh bởi vì không chịu thua trước Quân Mặc Hiên tuổi nhỏ so với hắn, trong lòng tức giận không thôi, lại càng liều mạng ra tay.
Phải biết rằng, liều mạng nội lực, cũng không thể tùy ý chém lung tung như người múa đao, có chút xíu sai lầm, sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Quả nhiên, Sứ giả Thiên Linh nóng nảy đánh mất lý trí, lại dùng hết toàn bộ nội lực. Một lát sau, hắn bất ngờ Tẩu Hỏa Nhập Ma, miệng phun máu tươi mà chết.
Thấy thế, khóe miệng Quân Mặc Hiên nhếch lên một nụ cười lạnh. Hừ, giành nữ nhân của hắn là phải trả giá thật lớn. Tẩu Hỏa Nhập Ma mà chết đã xem như là tiện nghi cho hắn rồi, nếu không phải hắn thấy không thích hợp cứng đối cứng với người của Thiên Linh ở Thiên Thần, hắn mới không phải dùng nhiều quỷ kế như vậy, một chưởng trực tiếp đánh chết hắn đơn giản hơn nhiều.
Dưới đài, Dạ Hi cẩn thận quan sát trận so tài, khóe miệng run lên, nam nhân chết tiệt này thật là phúc hắc, vậy mà lại khiến một người đang sống sờ sờ ra đó tức giận đến Tẩu Hỏa Nhập Ma.
Đừng tưởng rằng nàng không biết, mỗi một lần Quân Mặc Hiên tấn công đều không dùng toàn lực, lại vừa có thể ngăn chặn sự tấn công của Sứ giả Thiên Linh. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn Mà Thiên Linh Sứ giả, nghĩ mình chỉ thua một chiêu, nhất định sẽ dốc hết toàn lực tấn công. Nhiều lần như vậy, lại thêm áp lực trong lòng, Sứ giả Thiên Linh không bị Tẩu Hỏa Nhập Ma mới là chuyện lạ đấy.
Mà ở phía xa, thấy huynh đệ của mình Tẩu Hỏa Nhập Ma mà chết ở trên đài tỷ võ, đám người Sứ giả Thiên Linh rối rít lên đài. Toàn bộ suy nghĩ của năm người đều đặt ở trên người huynh đệ đã chết, vốn không chú ý tới những thứ khác.
Quân Mặc Hiên thấy thế, ánh mắt hiện lên tia sáng, hắn chính là đợi bọn họ đi lên.
Mọi người ở dưới đài vẫn đang trầm lặng trong sự vui sướng khi Quân Mặc Hiên giành được chiến thắng, vốn không nhận ra động tác của Quân Mặc Hiên. Chỉ thấy, Quân Mặc Hiên âm thầm thúc giục nội lực, thừa dịp không có ai chú ý đến, năm hòn đá không sai lệch đánh trúng vai phải của năm người kia.
Nháy mắt, tay phải của năm người bị trật khớp. Không có tay phải, lực tấn công của bọn hắn giảm đi rất nhiều .
Mặc dù tay phải của đám người sứ giả Thiên Linh trật khớp, nhưng lại không biết là ai làm, hơn nữa nhìn vẻ mặt thản nhiên của Quân Mặc Hiên, cũng không giống là người sẽ làm ra loại chuyện xấu xa này.
Vì vậy, mấy người bọn họ cũng không lên tiếng, bởi vì tay phải bị trật khớp, đám người khiêng huynh đệ đã chết cũng có chút phí sức. Đang lúc bọn họ muốn rời đi thì Quân Mặc Hiên lên tiếng.
Thiên Linh quốc vô cùng thần bí, rất ít qua lại với các nước khác, liên lạc với bên ngoài chỉ là 12 Thánh Sứ Thiên Linh. Bình thường, cần liên lạc với nước khác, Thiên Linh chỉ phái ra một vị Thánh Sứ, mà lần này, lại phái ra sáu vị, có thể thấy được những người này đến đây không có ý tốt.
"Mặc, ngươi thấy sao?" Hoa Hồ Điệp cà lơ phất phơ nói.
"Không phải phụ hoàng thả Tứ đệ ra rồi sao? Giao cho hắn đi!" Quân Mặc Hiên đạm mạc nói. Trước đó vài ngày phụ hoàng vừa giao công việc ngoại giao cho Quân Mặc Việt, lần này vừa đúng lúc Thiên Linh tới thăm liền phái hắn đi làm.
Chuyện như vậy giao cho Quân Mặc Việt có thích hợp không? Quân Mặc Hiên này có thể yên tâm sao. Phải biết rằng Quân Mặc Việt cũng là hoàng tử, nếu lúc này để hắn có được cơ hội kiêu ngạo, vậy bọn họ sẽ rất thua thiệt.
"Ngươi cho rằng đây là vị trí đáng để ghen tị sao?" Dạ Hi lạnh lùng lên tiếng.
Nghe vậy, Hoa Hồ Điệp bỗng nhiên hiểu ra, vui mừng nói: "Vẫn là Hi Nhi thông minh, lúc này đúng là không không thích hợp để Hiên Vương ra mặt."
Mà nay, trong Hiên Vương phủ đã muốn vỡ tung rồi, huống chi là trong hoàng cung. Giờ phút này, Quân Thiên Dịch có thể nói là sứt đầu bể trán rồi. Trong lúc mơ hồ, hắn biết Thiên Linh đến Thiên Thần làm gì. Nhưng mà hắn lo lắng, lấy tính cách của Hiên nhi, sợ là sẽ đưa Thiên Thần tới họa diệt quốc mất.
Thật may là, lần này Quân Mặc Việt chỉ vì cái trước mắt mà chủ động ôm lấy trách nhiệm này, Quân Thiên Dịch mới khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi. Mặc kệ nói thế nào, nếu đã đến rồi, không phải bọn họ vẫn nên tiếp đón chu đáo sao.
Vì vậy, mấy ngày sau, lúc sứ giả của Thiên Linh tới, Quân Thiên Dịch tự mình ra đón. Hơn nữa, sự phô trương này cũng không kém so với tân hoàng đăng cơ là bao nhiêu.
Vậy mà, sáu Sứ giả Thiên Linh lại chỉ cười khẩy, tiến lên lướt qua Quân Mặc Việt đang nghênh tiếp, đi thẳng tới trước mặt Quân Thiên Dịch, phách lối nói Di3n đ@n (Lee quys đoon) : "Quốc vương Thiên Thần, chắc hẳn ngài cũng đã biết mục đích chúng ta đến đây rồi. Hôm nay chúng ta tới đây chính là để đón Dạ Hi đến Thiên Linh, đương nhiên, chỉ cần Dạ Hi trở thành Thái tử phi của chúng ta, Thiên Thần và Thiên Linh sẽ vĩnh viễn là hữu nghị chi bang, nếu không. . . . . ."
Nói chuyện là một người trung niên lớn tuổi nhất trong sáu Sứ giả Thiên Linh, nhìn dáng vẻ, là thủ lĩnh bọn họ. Đây còn đang đứng trên địa bàn của người khác, đã phách lối như vậy, không thể không nói, Thiên Linh quả thật là có tư cách kiêu ngạo.
Nghe vậy, mọi người dân Thiên Thần đều thổn thức một hồi, lời nói này giống như là công khai giành Hiên vương phi của bọn họ! Thiên Linh có phải có chút quá kiêu ngạo rồi hay không, nhưng vì ngại lực uy hiếp của Thiên Linh quốc, cứ thế mà không có một ai dám lên trước ngăn cản.
Quân Mặc Hiên đang ngồi ở phía xa đã đứng lên, vẻ mặt làm như muốn đánh nhau mà nhìn Thiên Linh lục Sứ, giành thê tử của Quân Mặc Hiên hắn, chính là tự tìm cái chết.
Dạ Hi kéo Quân Mặc Hiên, ý bảo hắn đừng xúc động, nhìn phụ hoàng một chút xem ông xử lý chuyện này như thế nào?
Mà trên đài cao, Quân Thiên Dịch rối rắm nhìn Thiên Linh lục Sứ. Hắn biết mục đích của bọn họ là Dạ Hi, nhưng là hắn không nghĩ Thiên Linh lại để Dạ Hi làm Thái tử phi. Điều này sao có thể, Dạ Hi là con dâu của hắn, làm sao có thể đến Thiên Linh làm Thái tử phi.
"Thánh Sứ, ngài đang nói đùa sao, Hi Nhi là con dâu của trẫm, là thê tử của Hiên nhi, ngay cả con trai bọn họ cũng có rồi. Để cho nàng đến làm Thái tử phi của các ngươi e rằng không thích hợp rồi." Quân Thiên Dịch uyển chuyển nói.
Thật ra thì trong lòng hắn cũng rối rắm, đồng minh với Thiên Linh, Thiên Thần bọn họ có thể tránh đi rất nhiều chiến tranh. Có Thiên Linh che chở, Tuyết Nhung và Tề quốc cũng sẽ không dám tùy tiện xuất binh với Thiên Thần. Hy sinh một Dạ Hi đổi lấy sự thái bình cho Thiên Thần, cũng là là một cuộc mua bán vô cùng có lời.
Nhưng mà, lấy tình cảm của Hiên nhi đối với Dạ Hi, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý để Hi Nhi gả cho Thái tử Thiên Linh. Hơn nữa để cho con dâu mình gả đi nước khác, đây không phải là tự mình tát mình một bạt tai sao!
"Thế nào, Hoàng đế Thiên Thần không vui, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng, cuộc mua bán này Thiên Thần các ngươi kiếm được lời, không lỗ nha!" Sứ giả Thiên Linh kiên nhẫn nói. Thừa dịp lúc này bọn hắn có thời gian, có thể không dùng võ lực giải quyết, là tốt nhât.
Quân Thiên Dịch nghe vậy, tức giận nói: "Thiên Linh quốc có phải khinh người quá đáng rồi không, nếu như Dạ Hi chưa lập gia đình, làm Thái tử phi của các ngươi thì có thể, nhưng bây giờ nàng đã là con dâu của trẫm, Thiên Linh không phải ngang ngược không nói lý như vậy chứ?"
" Hoàng đế Thiên Thần, bổn tọa không phải tới tìm ngài thương lượng, mà là trực tiếp tới báo cho ngài biết, Dạ Hi này, Thiên Linh chúng ta nhất định phải có được." Vẻ mặt Thánh Sứ Thiên Linh phách lối nhìn Quân Thiên Dịch.
Sứ giả vừa nói ra lời này, Dạ Hi nổi giận, Quân Mặc Hiên cũng nổi giận. Dù sao cũng là về bản thân Dạ Hi nàng, nàng ngăn cản động tác của Quân Mặc Hiên lại.
Chậm rãi đi lên trước, quan sát tỉ mỉ sáu Sứ giả của Thiên Linh, nàng lạnh lùng lên tiếng nói: "Giọng điệu Thiên Linh quốc thật lớn, cũng không sợ gió to quá chém gãy đầu lưỡi."
Nhìn nữ tử áo đỏ trước mắt, trong mắt Sứ giả Thiên Linh hiện vẻ nghi ngờ, suy nghĩ hồi lâu, mới hiểu ra, nữ tử trước mắt chính là Dạ Hi. Ngay sau đó, thản nhiên lên tiếng nói: "Ngươi chính là Dạ Hi, vừa vặn, theo chúng ta về thiên Linh làm Thái tử phi thôi."
Nghe vậy, Dạ Hi thật sự rất muốn cười, đám người kia có phải quá tự đại rồi hay không. Vì vậy, Dạ Hi cười khẽ một tiếng: "Các ngươi dựa vào cái gì để bổn vương phi đến Thiên Linh, hả?"
"Dựa vào cái gì? Đương nhiên là ba chữ Thiên Linh quốc rồi, ta cũng không tin là thân phận Thái tử phi Thiên Linh, hoàng hậu tương lai của Thiên Linh quốc, Hiên vương phi sẽ không động lòng?" Sứ giả Thiên Linh dõng dạc nói.
Dạ Hi nhếch miệng lên một nụ cười như có như không, châm chọc nói: "Chẳng lẽ Thiên Linh quốc các người không có nữ nhân sao? Đường đường là Thái tử lại đi giành vương phi của người khác."
Nam Cung Trần ngươi được lắm, mặc dù hắn đã giúp nàng nhiều lần, nhưng không có nghĩa là hắn có thể ỷ thế hiếp người. Không phải chỉ là Thái tử của Thiên Linh quốc thôi sao? Cho dù vua của Thiên Linh quốc tới, Dạ Hi nàng cũng sẽ không mất bình tĩnh.
"Hiên vương phi, chú ý giọng điệu của ngươi!" Trong mắt Sứ giả Thiên Linh đã có chút không nhịn được, lời ngon tiếng ngọt khuyên bảo không nghe vậy thì đừng trách lòng dạ bọn họ độc ác.
"Bổn vương phi chính là giọng điệu này, ngươi muốn sao?" Dạ Hi khép hờ mắt nhìn Sứ giả Thiên Linh, cả người lộ rõ khí thế, mà khí thế kia so với Quân Thiên Dịch còn lớn hơi mấy phần.
"Bổn vương cũng muốn hỏi một chút, Thiên Linh quốc muốn thế nào?" Quân Mặc Hiên lười biếng nói. Chậm chạp tiến lên ngang ngược ôm lấy Dạ Hi, vẻ mặt phách lối nhìn đám người Sứ giả Thiên Linh.
Hừ, Thiên Linh quốc thì thế nào, mặc dù rất cường đại, nhưng không có nghĩa là Thiên Thần chúng ta sẽ sợ bọn họ. Die nd da nl e q uu ydo n Lúc này cũng đã công khai giành thê tử, nếu Quân Mặc Hiên hắn có thể nhịn thì thật đúng là không phải nam nhân mẹ nó rồi.
"Hiên Vương rất gan dạ sáng suốt, không biết Hiên Vương có thể tiếp nhận thách đấu của bổn tọa hay không?" Vẻ mặt Thánh Sứ cầm đầu nhìn Quân Mặc Hiên khiêu khích, Thiên Thần có thể có được bản lĩnh cũng là nhờ Quân Mặc Hiên, chỉ cần đánh bại Quân Mặc Hiên, như vậy Dạ Hi tự nhiên sẽ ngoan ngoãn đi theo.
"Nếu muốn tìm cái chết, Bổn vương thành toàn cho ngươi." Quân Mặc Hiên lạnh lùng nói.
Rất nhanh, đoàn người đã đi đến học viện Hoàng Gia, mặc dù đây là nơi các vương tôn đi học, nhưng đây cũng là lôi đài thi đấu tranh tài của Thiên Thần.
Hoàng tộc Thiên Thần, văn võ bá quan đều ở đây. Nhìn lại Thiên Linh quốc, ngoài sáu sứ giả Thiên Linh, chỉ còn lại chừng trăm tên binh hèn tướng nhát. Ngoài sáu Sứ giả Thiên Linh, Quân Mặc Hiên nhận thấy những người còn lại trong đó rõ ràng đều là một vài nhân vật nhỏ bình thường mà thôi.
Một đám người như vậy, cũng dám tới giương oai ở Thiên Thần, đúng là phong bế quá lâu, đều quên, trời cao bao nhiêu thì đất dày bấy nhiêu rồi.
"Hiên vương, mời!" Sứ giả Thiên Linh lễ phép nói, nhưng trong mắt lại là vẻ khinh thường.
Khóe miệng Quân Mặc Hiên nhếch lên một nụ cười thản nhiên, chậm rãi đi lên lôi đài. Thật ra hắn đã âm thầm vận dụng nội lực thử thăm dò nội tình của người này, nhưng mà, khiến hắn ngạc nhiên chính là, Sứ giả Thiên Linh lại đánh bật nội lực của hắn trở về.
Trong nháy mắt, vẻ mặt Quân Mặc Hiên biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ nặng nề, vốn tưởng rằng mấy người này võ công chỉ cùng một loại, không ngờ chỉ là chọn ra một người tùy ý, võ công lại sâu không lường được.
Ít nhất thì lúc này Quân Mặc Hiên cũng không có cách nào thăm dò được thực lực chân chính của kẻ địch.
Dạ Hi ở dưới đài quan sát cuộc chiến, cũng lạnh lùng nhìn lên trên đài. Mặc dù nàng không có nội lực, nhưng nhìn dáng vẻ của Quân Mặc Hiên, nàng cũng có thể đoán được, võ công của Sứ giả Thiên Linh rất cao.
Chỉ là nàng tin tưởng Quân Mặc Hiên, nhất định hắn sẽ giành được chiến thắng.
Trên đài, không biết là người nào ra tay trước, chưa được bao lâu, hai người đã đánh đến khó phân thắng bại. Bọn họ đều không sử dụng binh khí, mà là trực tiếp vật lộn.
Dạ Hi biết, cường giả chân chính so chiêu, dùng binh khí gì cũng đã không còn quan trọng. Bởi vì, trước mặt cường giả, binh khí nào cũng đều vô dụng, bọn họ là liều nội lực, nội lực của ai mạnh hơn, người đó sẽ chiến thắng.
Những người khác cũng lo lắng cho Quân Mặc Hiên, Quân Mặc Hiên là quốc vương tương lai của bọn họ, dĩ nhiên bọn họ hi vọng hắn sẽ chiến thắng, dù sao có thể đánh thắng Sứ giả Thiên Linh, đó là một chuyện vinh dự biết bao.
Nhất thời, tinh thần của mọi người trên khán đài trở nên hăng hái, ngay cả các quan văn vẫn luôn chỉ biết đến văn ngôn, cũng rối rít đứng lên nhìn Vương gia nhà mình tỷ võ.
Quả nhiên, Quân Mặc Hiên đã không khiến mọi người thất vọng, hắn xuất toàn bộ nội lực tấn công tới, trán Sứ giả Thiên Linh đã bắt đầu đổ mồ hôi.
Quân Mặc Hiên thì ngược lại, vẻ mặt hắn thoải mái tự nhiên, không có một chút vẻ mệt mỏi vì tiêu hao quá nhiều nội lực. Cuộc tranh tài đến lúc này, người sáng suốt đều đã có thể nhìn ra ai thắng ai thua.
Quân Mặc Hiên vốn không có ý định bỏ qua cho người này, chỉ là ngoài mặt, Quân Mặc Hiên vẫn không lộ ra nửa điểm khả nghi, nhưng mặt khác lại kích thích sự giận của Sứ giả Thiên Linh.
Mà Sứ giả Thiên Linh bởi vì không chịu thua trước Quân Mặc Hiên tuổi nhỏ so với hắn, trong lòng tức giận không thôi, lại càng liều mạng ra tay.
Phải biết rằng, liều mạng nội lực, cũng không thể tùy ý chém lung tung như người múa đao, có chút xíu sai lầm, sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Quả nhiên, Sứ giả Thiên Linh nóng nảy đánh mất lý trí, lại dùng hết toàn bộ nội lực. Một lát sau, hắn bất ngờ Tẩu Hỏa Nhập Ma, miệng phun máu tươi mà chết.
Thấy thế, khóe miệng Quân Mặc Hiên nhếch lên một nụ cười lạnh. Hừ, giành nữ nhân của hắn là phải trả giá thật lớn. Tẩu Hỏa Nhập Ma mà chết đã xem như là tiện nghi cho hắn rồi, nếu không phải hắn thấy không thích hợp cứng đối cứng với người của Thiên Linh ở Thiên Thần, hắn mới không phải dùng nhiều quỷ kế như vậy, một chưởng trực tiếp đánh chết hắn đơn giản hơn nhiều.
Dưới đài, Dạ Hi cẩn thận quan sát trận so tài, khóe miệng run lên, nam nhân chết tiệt này thật là phúc hắc, vậy mà lại khiến một người đang sống sờ sờ ra đó tức giận đến Tẩu Hỏa Nhập Ma.
Đừng tưởng rằng nàng không biết, mỗi một lần Quân Mặc Hiên tấn công đều không dùng toàn lực, lại vừa có thể ngăn chặn sự tấn công của Sứ giả Thiên Linh. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn Mà Thiên Linh Sứ giả, nghĩ mình chỉ thua một chiêu, nhất định sẽ dốc hết toàn lực tấn công. Nhiều lần như vậy, lại thêm áp lực trong lòng, Sứ giả Thiên Linh không bị Tẩu Hỏa Nhập Ma mới là chuyện lạ đấy.
Mà ở phía xa, thấy huynh đệ của mình Tẩu Hỏa Nhập Ma mà chết ở trên đài tỷ võ, đám người Sứ giả Thiên Linh rối rít lên đài. Toàn bộ suy nghĩ của năm người đều đặt ở trên người huynh đệ đã chết, vốn không chú ý tới những thứ khác.
Quân Mặc Hiên thấy thế, ánh mắt hiện lên tia sáng, hắn chính là đợi bọn họ đi lên.
Mọi người ở dưới đài vẫn đang trầm lặng trong sự vui sướng khi Quân Mặc Hiên giành được chiến thắng, vốn không nhận ra động tác của Quân Mặc Hiên. Chỉ thấy, Quân Mặc Hiên âm thầm thúc giục nội lực, thừa dịp không có ai chú ý đến, năm hòn đá không sai lệch đánh trúng vai phải của năm người kia.
Nháy mắt, tay phải của năm người bị trật khớp. Không có tay phải, lực tấn công của bọn hắn giảm đi rất nhiều .
Mặc dù tay phải của đám người sứ giả Thiên Linh trật khớp, nhưng lại không biết là ai làm, hơn nữa nhìn vẻ mặt thản nhiên của Quân Mặc Hiên, cũng không giống là người sẽ làm ra loại chuyện xấu xa này.
Vì vậy, mấy người bọn họ cũng không lên tiếng, bởi vì tay phải bị trật khớp, đám người khiêng huynh đệ đã chết cũng có chút phí sức. Đang lúc bọn họ muốn rời đi thì Quân Mặc Hiên lên tiếng.
/118
|