Vài ngày sau, Diêu Tiểu Cải về nhà họ Diêu trước, theo như phong tục, Lục Cạnh Ba phải giữ tang đến “đầu bảy” * mới có thể rời nhà.
(*) “Đầu bảy”: Là một tập tục trong tang lễ, theo tập quán cho rằng “đầu bảy” chính là chỉ ngày thứ bảy sau khi người qua đời.
Chuyến đi này của Diêu Tiểu Cải chừng mấy ngày, người nhà họ Diêu đã sớm hơi lo lắng rồi, sợ Diêu Liên Phát càu nhàu, Diêu Tiểu Cải không nói nhiều chuyện đưa ma, chỉ nói là, ông cụ nhà họ Lục đã qua đời rồi.
Chuyện đặc biệt, Diêu Liên Phát và Trương Hồng Cúc cũng không nói gì nhiều.
Lại nói Diêu Liên Phát cũng không có tâm tư hỏi nhiều, ông đang phiền lòng lắm phiền lòng gì chứ? Thím hai Diêu lại vay tiền rồi, nói là Diêu Đại Văn định kết hôn vào mùa xuân.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Diêu Tam Tam, năm ngoái chú hai Diêu, chú ba Diêu mỗi nhà mượn hai ngàn đồng, nói cũng không nói một chữ, bây giờ ngược lại đĩnh đạc tới vay tiền, mở miệng di1enda4nle3qu21ydo0n chính là tám ngàn đồng, còn lý luận hào hùng tính toán cho Diêu Liên Phát nghe: Sính lễ ăn hỏi đổi đại khải*, ít mất mặt, phải năm ngàn đồng chứ? Tiêu xài hôn lễ, tiệc rượu, phải bốn ngàn đồng chứ? Tám ngàn đồng còn chưa đủ! Nhà bà còn phải gom góp một ngàn đồng mới được.
(*) Đổi đại khải:
Dựa trên sáu lễ trong lễ cưới cổ đại (nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp trưng, thỉnh kỳ, thân nghênh) mà diễn biến thành hình thức Cầu hôn, xem mắt, đính hôn, xem thời gian, thúc giục, thành hôn. (Việt Nam thu gọn thành ba lễ: Chạm ngõ, ăn hỏi, lễ cưới)
Đính hôn, trước đây bình thường được gọi là “Trao đổi khải”. Khải là công văn dùng đính hôn, có cách viết cố định, khải được chia thành tiểu khải đại khải.
Đổi đại khải là một hình thức ký kết đính hôn chính thức. Sau khi đổi đại khải, hai nhà có thể bàn chuyện kết hôn, trao đổi quà tặng trong ngày lễ (nguồn: baike).
Diêu Tam Tam cũng không nhiều lời, cô chỉ cười cười nói với Diêu Liên Phát: “Cha, chuyện lúc đầu như vậy, chúng ta có ước định, bây giờ chính cha nhìn mà làm đi!”
Năm ngoái nhà chú hai, chú ba vay tiền, Diêu Tam Tam đã nói trước với Diêu Liên Phát: Nếu họ không trả hai ngàn đồng lại, còn tới vay tiền, vậy không có lần tới nữa. Đến lúc đó cho dù bất cứ lý do gì, cô đều không để ý đến.
Diêu Liên Phát nhìn con gái, chỉ có thể há hốc miệng.
Cái gọi là giúp đỡ khẩn cấp chứ không cứu nghèo, nếu như thật sự có gì cần dùng gấp, Diêu Tam Tam tự nhiên sẽ giúp, nhưng có người luôn nghĩ không làm mà hưởng, cầm tiền người khác đến tiêu xài xa hoa phung phí, sẽ không để ý
(*) “Đầu bảy”: Là một tập tục trong tang lễ, theo tập quán cho rằng “đầu bảy” chính là chỉ ngày thứ bảy sau khi người qua đời.
Chuyến đi này của Diêu Tiểu Cải chừng mấy ngày, người nhà họ Diêu đã sớm hơi lo lắng rồi, sợ Diêu Liên Phát càu nhàu, Diêu Tiểu Cải không nói nhiều chuyện đưa ma, chỉ nói là, ông cụ nhà họ Lục đã qua đời rồi.
Chuyện đặc biệt, Diêu Liên Phát và Trương Hồng Cúc cũng không nói gì nhiều.
Lại nói Diêu Liên Phát cũng không có tâm tư hỏi nhiều, ông đang phiền lòng lắm phiền lòng gì chứ? Thím hai Diêu lại vay tiền rồi, nói là Diêu Đại Văn định kết hôn vào mùa xuân.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Diêu Tam Tam, năm ngoái chú hai Diêu, chú ba Diêu mỗi nhà mượn hai ngàn đồng, nói cũng không nói một chữ, bây giờ ngược lại đĩnh đạc tới vay tiền, mở miệng di1enda4nle3qu21ydo0n chính là tám ngàn đồng, còn lý luận hào hùng tính toán cho Diêu Liên Phát nghe: Sính lễ ăn hỏi đổi đại khải*, ít mất mặt, phải năm ngàn đồng chứ? Tiêu xài hôn lễ, tiệc rượu, phải bốn ngàn đồng chứ? Tám ngàn đồng còn chưa đủ! Nhà bà còn phải gom góp một ngàn đồng mới được.
(*) Đổi đại khải:
Dựa trên sáu lễ trong lễ cưới cổ đại (nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp trưng, thỉnh kỳ, thân nghênh) mà diễn biến thành hình thức Cầu hôn, xem mắt, đính hôn, xem thời gian, thúc giục, thành hôn. (Việt Nam thu gọn thành ba lễ: Chạm ngõ, ăn hỏi, lễ cưới)
Đính hôn, trước đây bình thường được gọi là “Trao đổi khải”. Khải là công văn dùng đính hôn, có cách viết cố định, khải được chia thành tiểu khải đại khải.
Đổi đại khải là một hình thức ký kết đính hôn chính thức. Sau khi đổi đại khải, hai nhà có thể bàn chuyện kết hôn, trao đổi quà tặng trong ngày lễ (nguồn: baike).
Diêu Tam Tam cũng không nhiều lời, cô chỉ cười cười nói với Diêu Liên Phát: “Cha, chuyện lúc đầu như vậy, chúng ta có ước định, bây giờ chính cha nhìn mà làm đi!”
Năm ngoái nhà chú hai, chú ba vay tiền, Diêu Tam Tam đã nói trước với Diêu Liên Phát: Nếu họ không trả hai ngàn đồng lại, còn tới vay tiền, vậy không có lần tới nữa. Đến lúc đó cho dù bất cứ lý do gì, cô đều không để ý đến.
Diêu Liên Phát nhìn con gái, chỉ có thể há hốc miệng.
Cái gọi là giúp đỡ khẩn cấp chứ không cứu nghèo, nếu như thật sự có gì cần dùng gấp, Diêu Tam Tam tự nhiên sẽ giúp, nhưng có người luôn nghĩ không làm mà hưởng, cầm tiền người khác đến tiêu xài xa hoa phung phí, sẽ không để ý
/298
|