Tam Cô Nương Nhà Nông

Chương 80 - Chương 74.2

/298


Diêu Tam Tam vẫn cho rằng Lục Cạnh Ba là một người có tính tình không nóng không lạnh, không ngờ người này cũng không phải người bình thường – anh vừa vào cửa nhà họ Diêu, đã gọn gàng dứt khoát lên tiếng với Diêu Liên Phát và Trương Hồng Cúc: “Chú, thím, cháu thích tiểu Cải, cháu thề cả đời sẽ đối xử tốt với cô ấy, xin chú thím gả tiểu Cải cho cháu!”

Ngầu! Diêu Tam Tam còn thiếu nhảy ra ngoài giơ ngón tay cái lên với anh. Nhìn lại Diêu Tiểu Cải, đã sớm đỏ mặt, cúi đầu nhìn mũi chân mình.

Sắc mặt Diêu Liên Phát hơi kỳ cục, lẩm bẩm: “Thằng nhóc này, cháu nên tìm người làm mai tới nói chuyện mới đúng.”

“Ông muốn bà mai làm gì? Ăn ngon hay dễ uống?” Trương Hồng Cúc lại vui rạo rực, bà mắng nhiếc Diêu Liên Phát xong, quay sang nói với Lục Cạnh Ba: “Cạnh Ba à, chuyện tuổi trẻ các con, cả hai đều có ý, muốn kết hôn thì hai đứa tự định đi.”

“Chú, thím, vậy chúng con lập tức kết hôn. Chú thím giúp đỡ chọn ngày, con nghĩ kết hôn trong tháng ba.”

Lần này, Trương Hồng Cúc cũng không bình tĩnh.

Diêu Tam Tam và tiểu Tứ ở bên cạnh nghe, thiếu chút nữa vỗ tay nhảy dựng lên – anh rể hai, anh quá ngầu rồi!

“Con biết con quá nóng nảy vội vã hấp tấp, làm khó cho chú thím. Nhưng ông nội con vừa qua đời, bây giờ con đang để tang, nếu không kết hôn trong trăm ngày để tang, phải đợi ba năm sau.”

Lục Cạnh Ba nói xong, đột nhiên một gối khẽ cong quỳ xuống đất, tiếp theo một chân khác cũng hạ xuống, vững vàng quỳ xuống rồi. Anh thẳng thắn quỳ ở đó, liếc nhìn Diêu Tiểu Cải, quay đầu dieenndkdan/leeequhydonnn nhìn Diêu Liên Phát và Trương Hồng Cúc, vẻ mặt bình tĩnh mà trịnh trọng. “Chú, thím, con hiểu rõ như vậy uất ức tiểu Cải, nhưng con không muốn đợi thêm ba năm, con sẽ dùng thời gian cả đời bồi thường cô ấy, chỉ cầu chú thím đồng ý con.”

Đúng vậy, vừa nghe thì thấy thằng nhóc này liều lĩnh, lỗ mãng, nhưng nghĩ như vậy, cậu ta nói cũng hợp tình hợp lý. Diêu Liên Phát nhìn Trương Hồng Cúc, lại nhìn hai cô con gái ở bên cạnh đã đỏ mặt, nói: “Đợi ba năm, hai đứa đã bao lớn rồi? Vậy... Cứ như vậy đi! Nên làm thì nắm chặt mà làm!”

“Mau dậy đi mau dậy đi, nhìn xem thằng bé này!” Trương Hồng Cúc tỏ vẻ vui mừng, vội vàng kéo Lục Cạnh Ba, cười ha hả nói: “Con bé tiểu Cải là đứa cố chấp, sau này con khoan dung nó nhiều hơn.”

“Cám ơn chú và thím. Vậy con mang tiểu Cải ra ngoài.” Lục Cạnh Ba đánh bất ngờ thành công, nên khẽ cười cười, quay người lại, thoải mái kéo Diêu Tiểu Cải đi.

“Wow...” Tiểu Tứ tỏ vẻ sùng bái mà kinh ngạc kêu lên, “Chị Tam, rất cảm động nha!




/298

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status