Tầm Mộng Thái Hồ: Túy Cô Tô

Chương 21 - Chương 21

/53




Một màn “Trương Xưởng họa mi” tình chàng ý thiếp trì hoãn không ít thời gian, lúc hai người bước ra khỏi phòng thì mặt trời đã lên cao. Nếu là bình thường, con dâu như thế ắt sẽ bị nhà chồng chê trách, cũng may trưởng bối Lý phủ đều là những người nhìn Vương Dao Dao từ bé đến lớn, xem tiểu cô nương này không khác gì con cháu trong nhà, tất nhiên là không nỡ lòng nặng nhẹ nửa câu.

Lại nói, các tân nương khác thì ngày đầu luôn cảm thấy lo lắng lạ lẫm, Vương Dao Dao lại không mấy khác thường ngày. Nàng quen thuộc Lý phủ như nhà của mình, thân thiết với các trưởng bối Lý gia như người thân của mình, thế nên không có lý gì phải nơm nớp sợ sệt.

Lý Quân Ngọc chuẩn bị sẵn trà cho nàng, giúp nàng rót ra thành hai tách trà, lần lượt dâng cho Lý lão phu nhân cùng Lý lão gia và Vương thị.

Vương Dao Dao hai tay nâng tách trà, quỳ xuống, hướng về phía lão phu nhân, nói:

“Mời tổ mẫu dùng trà.”

Sắc mặt của Lý lão phu nhân sáng nay đã tốt hơn nhiều, tuy đây không phải là kết quả khiến bà hài lòng, nhưng bà vốn là người biến tiến biết lùi, dù sao gạo đã nấu thành cơm, cũng không thể thay đổi được gì, chi bằng vui vẻ đón nhận. Huống hồ, bà cũng có mấy phần thật tình yêu thích nha đầu này, liền cười hiền từ nhận lấy tách trà, đoạn lại căn dặn:

“Đứa bé ngoan, từ nay con đã là con dâu Lý gia, chúng ta vốn dĩ là người một nhà, bây giờ chỉ là thân càng thêm thân thôi. Sau này con ở đây, không cần quá mức câu nệ, chỉ cần làm đúng bổn phận, hầu chồng dạy con, thay Lý gia chúng ta khai chi tán diệp. Nếu có ai dám ức hiếp con nửa lời, cứ nói với tổ mẫu, ta sẽ thay con chủ trì công đạo.”

Vương Dao Dao cười hì hì, nói:

“Tạ ơn tổ mẫu. Vẫn là tổ mẫu thương con !”

Lý lão gia đằng hắng một tiếng, hỏi:

“Ý con là ta không thương con rồi?”

Vương Dao Dao vội vàng đáp:

“Không có, không có, tổ mẫu thương Miên nhi, cô phụ... công công [1] cũng thương Miên nhi, mọi người ai cũng tốt với Miên nhi.”

Lời này nói cũng không sai, nàng quả thực là vô cùng tốt số, tuy rằng không khéo léo thảo mai, nhưng được ở chỗ thật thà khả ái, lại không đến mức lỗ mãng kênh kiệu với trưởng bối, thế nên đi tới đâu cũng được yêu thương cưng chiều. Mặc kệ là có mấy phần thật lòng, mấy phần giả ý, Vương Dao Dao cũng quả là lớn lên trong ngàn vạn sủng ái.

Lý lão gia bật cười, cũng không làm khó nàng nữa, cầm lên tách trà uống một hớp. Đặt tách trà xuống bàn, ông mới từ tốn nói:

“Hôm qua chuyện xảy ra bất ngờ, cuối cùng vẫn là thiệt thòi cho con... Nhưng đổi một cách nói khác, biết đâu lại là duyên phận trời định phải như thế. Ký lai chi tắc an chi, đã đến nhà thì đâu phải khách, con hãy


/53

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status