- Thưa sĩ quan! Nếu không muốn để cho mọi người biết việc xảy ra ngày hôm qua, tôi nghĩ không cần đem đưa vấn đề này vào hồ sơ.
Triệu Lập ngẩn ra, sau đó cẩn thận nhắc nhở Kerui Christine.
- Ta biết! Ngươi cứ yên tâm. Việc này sẽ hoàn toàn không xuất hiện trong hồ sơ. - Kerui Christine vẻ mặt khác thường nhìn Triệu Lập. - Ta chỉ muốn biết tình trạng của ngươi như thế nào thôi.
Giọng nàng lúc này có chút giận dỗi:
- Mà ngươi vừa nói gì?
- Được hai chu thiên, Kerui Christine.
Vì hắn đã trót nói dối, nên đành phải tiếp tục nói dối để che đậy. Tình huống của Triệu Lập bây giờ chính là như vậy nhưng hắn vẫn phải cố gắng kiên trì.
- Ta thực xin lỗi ngươi!
Sau một lúc im lặng, Triệu Lập mơ hồ nghe thấy, nhưng cũng không dám khẳng định. Chẳng qua nhìn vẻ mặt của Kerui Christine, hắn có thể xác định đã có câu nói ấy.
- Kerui Christine… -
Triệu Lập không biết nên nói gì, đành im lặng. Không khí trong phòng y tế đột nhiên có chút bất thường, ai cũng trầm mặc.
- Thưa chỉ huy! Tôi có thể ở đây vận công một chu thiên được không?
Một lúc lâu sau, Triệu Lập mới rụt rè quay sang Kerui Christine dò hỏi, không hề để ý là mình lại dùng đến từ “chỉ huy”. Cũng may lần này Kerui Christine không nói gì.
- Được! Ngươi cứ vận công ở đây.
Không biết đã thông suốt được điều gì mà Kerui Christine thưởng Triệu Lập một nụ cười ngọt ngào. Trong phút chốc, Triệu Lập cảm thấy toàn thân nóng bừng. Với triệu chứng này, Triệu Lập ngay lập tức có thể khẳng định đó là do nụ cười của Kerui Christine.
Trong lòng hết sức bối rối, Triệu Lập đành buông tha không tìm hiểu nguyên nhân nữa. Hắn tập trung vận công thử một chu thiên kiểm tra hiệu quả vận công đêm qua.
Kết quả hoàn toàn không thể ngờ được, chân khí của Kerui Christine đang gây bế tắc trong kinh mạch đã biến mất không ít. Hôm qua, từ huyệt đại chuy đến huyệt bách hội trên đỉnh đầu, xuống đến huyệt thiên trung ở ngực rồi thẳngg đến đan điền đều tràn ngập chân khí của Kerui Christine. Bây giờ kinh mạch của Triệu Lập từ huyệt đại chuy đến huyệt bách hội hoàn toàn không hề bị tắc nghẽn nữa.
Nhưng xuống đến huyệt thiên trung lại bắt gặp chân khí ngoại lai. Vất vả hơn nửa canh giờ, Triệu Lập mới đưa chân khí xuống được tới đan điền.
Chẳng qua hắn vừa nói với Kerui Christine rằng đêm qua chỉ vận công được có hai chu thiên, cho nên bây giờ phải giả bộ tiếp tục vận công, xem như một chu thiên chưa hoàn thành.
Sau khi thiền định, hiệu suất vận công gia tăng rất nhiều. Dựa theo thời gian vận công một chu thiên lúc nãy mà tính toán thì ắt hẳn đêm qua hắn đã vận công được chín chu thiên. Xem ra, hiệu quả vận công đêm qua rất tốt, hắn hấp thu được không ít chân khí ngoại lai.
Chân khí của Kerui Christine quả thực hùng hậu, không biết cô ta còn trẻ như vậy làm sao lại có được một thân tu vi như thế. Ắt hẳn là cô ta cũng có tố chất thiên tài hoặc là do hiệu quả đào tạo đặc thù của trường học trong quân đội.
Qua một đêm hấp thu, Triệu Lập cảm thấy chân khí của mình lớn mạnh không ít. Tới lúc này, Triệu Lập mới hiểu được phương pháp của Kerui Christine hoàn toàn có hiệu quả. Chẳng qua, việc hắn che giấu sự thật khiến cho Kerui Christine tính toán sai mà thôi.
Liên tục vận công năm chu thiên, Triệu Lập mới thu công đứng dậy. Thời gian trôi qua đã gần hai tiếng, nhưng hắn vẫn nói dối Kerui Christine là mới được có một chu thiên mà thôi.
Kerui Christine một mực chờ hắn hoàn thành quá trình vận công. Vấn đề hiện tại đã được giải quyết nên chỉ cần ghi chép như bình thường là được. Đối với Kerui Christine mà nói, muốn che giấu chuyện này thì cô phải tiếp tục nói dối. Ai cũng phải như thế mà thôi.
Lúc này, sĩ quan Arnold cũng đến xem Triệu Lập thế nào. Cả ba người không đề cập gì đến chuyện ngày hôm qua. Sau khi biết được Triệu Lập hoàn toàn bình thường, Arnold liền lệnh cho hắn về để tiếp tục huấn luyện.
Nói thật, trong tình huống như vậy, mà Triệu Lập vẫn bình an vô sự, miễn cưỡng theo kịp tiến độ luyện tập làm cho viên sĩ quan Arnold hết sức ngạc nhiên. Phải nói rằng, chương trình huấn luyện này được lập ra cho những người đã tu luyện công pháp cấp một. Trong khi đó, Triệu Lập chỉ tu luyện Kiện thể thuật mà vẫn có thể theo được. Có được kết quả như thế, không uổng công Kerui Christine chú ý theo dõi.
Nếu không phải Kerui Christine nóng vội thì có lẽ Triệu Lập thực sự có thể trở thành đối tượng được chú trọng bồi dưỡng. Đáng tiếc…
Liên tiếp vài ngày, lúc Triệu Lập cảm thấy cực độ mệt mỏi , hắn đều đến phòng y tế nghỉ ngơi khoảng hai giờ , sau đó lại tiếp tục huấn luyện. Buổi tối thì trong tình trạng mệt lả, hắn nhanh chóng tiến vào trạng thái thiền định. Qua một tuần, kinh mạch của Triệu Lập không còn bị chân khí ngoại lai làm cho tắc nghẽn, hoàn toàn thông suốt.
Tuy nhiên, Triệu Lập không dám báo cáo cho sĩ quan Arnold cũng như Kerui Christine chuyện này. Cũng may là khoa học kĩ thuật thời đại này không có cách nào xác định rõ tình hình của hắn, nếu không thì hắn cũng không thể nào mà nói dối mãi được.
Kerui Christine đối xử với Triệu Lập càng lúc càng tùy tiện. Mỗi lần gặp mặt, Triệu Lập đều bị cô ta khiêu khích cho đến khi không chịu được nữa mới thôi. Tuy nhiên cứ qua một đêm, Triệu Lập lại trở lại bình thường, không hề bị sự quyến rũ của Kerui Christine làm cho ảnh hưởng. Kết quả như vậy khiến cho mỗi ngày gặp lại cô ta đều có chút u oán, làm cho Triệu Lập thập phần sợ hãi, lo lắng hành vi của mình làm cho cô ta cảm thấy bị ủy khuất.
Chiến hữu của hắn bị Kerui Christine khiêu khích khiến mất hết cả ý thức, làm cho Triệu Lập mơ hồ đoán ra chuyện gì đó, nhưng cũng không nói. Mỗi người có một tính cách riêng, không phải cứ nhắc nhở là có thể thay đổi được. Hơn nữa, hắn cũng không cho rằng nhắc nhở đơn thuần sẽ có tác dụng khi đối diện với Kerui Christine.
Trong con mắt của Triệu Lập, Kerui Christine trông hết sức quý phái nhưng cũng thật phong tình vạn chủng, khiến người ta mê mẩn không thôi, rồi chậm rãi khiến họ tự nhảy xuống vực sâu.
Không biết đã có bao nhiều người phát hiện ra điều này, nhưng đó cũng không phải là chuyện của Triệu Lập. Bây giờ, mỗi ngày, ngoài thời gian Triệu Lập cố gắng lừa gạt sĩ quan Arnold và Kerui Christine ra, hắn đều cố gắng hết sức tập trung vào luyện tập.
Hấp thu chân khí của Kerui Christine, ít nhất làm cho chân khí Triệu Lập gia tăng thêm ba mươi phần trăm. Mỗi đêm, Triệu Lập đều vận hành chân khí chín chu thiên ít nhất ba lần. Chân khí cô đọng rắn chắc càng ngày càng nhiều.
Điều khiến cho Triệu Lập càng thêm vui vẻ chính là thời gian tuần hoàn hết một chu thiên chỉ trong khoảng ba phút hoặc ít hơn. Nên trong giờ nghỉ giải lao ngắn ngủi, Triệu Lập cũng có thể tùy ý hành công một chu thiên, khôi phục lại thể lực.
Triệu Lập không có khả năng dùng chân khí của chính mình đột phá sự bế tắc do chân khí ngoại lai sinh ra, hắn chỉ có thể gia tăng lực đạo để đột phá. Đợi cho chân khí ngoại lai tiêu thất, chân khí của hắn sẽ dùng tốc độ cao xông qua. Tuy nguyên lý thì dễ nhưng mà muốn duy trì tình trạng này thì hắn cũng phải chịu áp lực lớn.
May mắn là, khi Triệu Lập vận công ở trạng thái thiền định, chân khí đều ở dạng cô đọng. Trong tình trạng chân khí ngoại lai tiêu thất, chân khí của hắn vẫn ở dạng cô đọng.
Theo Triệu Lập được biết, chỉ có cửu cấp cao thủ mới có thể trong vòng ba phút tu luyện được một chu thiên. Điều này được Triệu Lập tìm thấy trên mạng inte, không biết cao thủ trong quân đội thì đạt đến mức độ nào? Chẳng qua vì tránh những điều phiền toái, Triệu Lập luôn phải che giấu những điều này.
Triệu Lập hiện giờ thừa khả năng chịu đựng việc huấn luyện thể chất cho tân binh. Dù sao chỉ cần luyện tập một chút công pháp là có thể nhẹ nhàng đạt được yêu cầu thể chất dành cho tân binh. Ngoại trừ Triệu Lập, những người khác không thể làm được như thế.
- Ngươi thực sự cho rằng như thế? – Kerui Christine cơ hồ dán sát người vào sau lưng Triệu Lập, chính hắn cũng có thể cảm giác được sự mềm mại ở phía sau lưng. Mỗi lần gặp Kerui Christine, hắn đều bị nàng trêu đùa, hại hắn không cảm thấy thoải mái.
Cảm nhận được Triệu Lập đang cố gắng thẳng lưng để né tránh, Kerui cười duyên một tiếng, không có tránh đi mà ngược lại càng áp sát lại gần để cho hắn cảm nhận được thân hình ôn nhu của nàng. Đã qua nhiều ngày, Kerui cũng cảm thấy chính mình khác lạ. Mặc dù nhiều lần nàng nhìn thấy hắn biểu hiện giống như một tên tiểu tử nhưng lần nào cũng đều không tự chủ được cố tìm đủ mọi lý do để được đến sát gần hắn. Chẳng lẽ, sự cố lần trước đã làm mình thay đổi?
- Chẳng lẽ không đúng sao? - Triệu Lập nghĩ không lẽ mình có chút sai lầm, thoáng tiến về phía trước một chút để tránh thân thể mềm mại co giãn của Kerui ra. Âm thầm hít thở sâu một cái, may là đang có đề tài thảo luận, nếu không nhất định sẽ thập phần xấu hổ.
- Tu luyện công pháp cơ bản, chính xác có thể đề cao tố chất thân thể, nhưng điều ấy cũng không có nghĩa là thân thể đạt đủ điều kiện tham gia chiến đấu. - Kerui trêu cợt đủ Triệu Lập liền quay trở lại ghế ngồi của mình. - Điều này chỉ đúng khi còn ở ngoài xã hội vì nhiều nhất cũng chỉ có thể đề cao một chút tố chất. Còn muốn làm lính chiến đấu thì phải liên tục rèn luyện thân thể cùng tinh thần để thân thể có được sức mạnh cường đại.
- Nói cách khác, quân đội yêu cầu binh lính không phải chỉ cần thân thể có tố chất tốt hoặc thể lực hoàn hảo là đủ. Hiểu chưa?
Kerui cũng không biết vì sao mình lại giải thích cho tiểu tử này như thế, nó giống như một bản năng vậy. Mà cũng chẳng có gì quan trọng, dù sao chuyện này cũng không phải là cơ mật.
Triệu Lập lắc đầu. Nói thật, hắn không thể nào hiểu được. Thân thể có tố chất đạt tiêu chuẩn, thể lực đạt đủ yêu cầu thì vì cái gì mà chưa đủ thích hợp trong chiến đấu?
- Ví dụ như một vận động viên cử tạ, ngươi không thể nói người ấy có thân thể tố chất kém hay thể lực không đạt? - Kerui lấy ra ví dụ làm Triệu Lập không ngừng gật đầu đồng ý. - Nhưng vận động viên cử tạ đơn thuần không hẳn là một chiến sĩ tốt. Ít nhất tại phương diện chiến đấu, hắn thậm chí còn kém hơn so với kẻ có lực lượng không bằng hắn nhưng đã thông qua huấn luyện tân binh.
Chuyện này thìTriệu Lập thực sự hiểu được. Xem ra, trong quân đội, một bộ phận có đặc thù là bạo lực, hết thảy đều là từ chiến đấu mà trưởng thành.
- Loại huấn luyện này có thể làm cho thân thể có khả năng thích ứng được với cường độ cao thường xuyên phải không?
Triệu Lập xác nhận lại một lần nữa. Kerui gật gật đầu, đối với những điều này ở quân đội chính là những kiến thức cơ bản.
- Như vậy, tôi có thể trở về để tiếp tục huấn luyện được chứ, Kerui?
Nghĩ đến chính mình từ đầu đến giờ chỉ nhàn hạ ở trong này, quả thực là sai tiêu chuẩn huấn luyện chiến sĩ, không xứng với ước nguyện ban đầu của mình khi tiến vào quân đội.
Tại phòng y tế, ít nhất mỗi ngày Kerui đều giám sát hắn tiến hành vận công một chu thiên. Trước đây, Triệu Lập thường phải trả lời vấn đề này cho cấp trên, nhưng sau đó Kerui thay hắn bịa đặt làm qua loa cho có lệ. Sở dĩ không phải tiến hành luyện công một chu thiên nữa là vì Kerui mong hắn bình thường đứng trước mặt mình.
Một chu thiên trước đây phải mất hai giờ đồng hồ để hoàn thành, bây giờ chỉ còn lại nửa giờ, Triệu Lập xem như là đã khôi phục rất nhanh. Đột nhiên đưa ra yêu cầu này, Triệu Lập làm cho Kerui có chút kinh ngạc pha lẫn tán thưởng.
- Ngươi thực muốn như vậy chứ? Nếu không thì nhớ quay trở lại với ta.
Kerui lần thứ hai đứng trước mặt Triệu Lập dáng người lả lướt. Trong mắt còn hiện ra một chút khao khát, giống như thiếu phụ nơi khuê phòng, dáng vẻ đáng thương như đang mong Triệu Lập sẽ tiếp tục ở lại.
Triệu Lập không thể xác định vẻ mặt thiên biến vạn hóa của Kerui. Hơn nữa Kerui lần này lại còn hết sức quyến rũ, thiếu chút nữa hắn cảm động mà đồng ý. Rốt cục tại thời điểm cuối cùng đã kịp nuốt lại lời nói đang chực bay ra khỏi miệng, nhưng cũng làm cho hắn đỏ mặt.
Rõ ràng thấy được thần sắc của Triệu Lập xảy ra biến hóa, trong ánh mắt Kerui thoáng hiện ý kinh ngạc. Vừa mới đem câu hồn đoạt phách thi triển ra sáu thành, ngay cả sĩ quan Arnold cũng có chút ăn không tiêu. Thế mà Triệu Lập lại có thể trụ được, xem ra tên tiểu tử này sau này tuyệt không phải là một người đơn giản.
Triệu Lập sau một lúc do dự vẫn gật đầu, Kerui liền thu lại câu hồn đoạt phách:
- Nếu ngươi kiên trì như vậy, hãy nhớ kỹ một điểm, công pháp cấp mấy cũng không thể nói lên vấn đề gì hết. - Đối với Triệu Lập nàng có ấn tượng rất tốt nên Kerui liền muốn chỉ điểm một chút. - Xã hội bên ngoài chỉ lưu hành bát cấp công pháp nhưng đều là Dưỡng sinh cùng Kiện thể thuật. Còn chân chính dùng cho chiến đấu chỉ có trong quân đội mới có. Ngươi hãy nắm chắc cơ hội.
Đây là điều mà Triệu Lập không biết. Một khi Kerui đã nói cho hắn biết thì chắc chắn không phải là giả. Cái nhân tình này nói lớn không phải là lớn, nói nhỏ không phải là nhỏ. Ít nhất có thể cho Triệu Lập biết việc nghiên cứu trên mạng inte đều là trong phạm vi bình thường của xã hội. Còn cao thủ trong quân đội sẽ không tùy tiện nói lung tung trên inte.
- Còn điều này nữa, bản ghi chép gần nhất của ngươi, ta đều viết là bình thường. Khi tiếp xúc với công pháp trong quân đội, tốt nhất đừng có lộ ra cái gì đặc biệt. - Kerui nhìn thấy tên tiểu tử trước mặt, chợt nhớ ra điều gì bèn nói. - Suy nghĩ của ngươi tuy rằng không sai. Nhưng ta nghĩ có lẽ ngươi không nên mong đợi gì ở những trường tìm kiếm tài năng, đồng thời cũng đừng hy vọng vào việc sẽ được trọng điểm bồi dưỡng.
Triệu Lập ngẩn ra, sau đó cẩn thận nhắc nhở Kerui Christine.
- Ta biết! Ngươi cứ yên tâm. Việc này sẽ hoàn toàn không xuất hiện trong hồ sơ. - Kerui Christine vẻ mặt khác thường nhìn Triệu Lập. - Ta chỉ muốn biết tình trạng của ngươi như thế nào thôi.
Giọng nàng lúc này có chút giận dỗi:
- Mà ngươi vừa nói gì?
- Được hai chu thiên, Kerui Christine.
Vì hắn đã trót nói dối, nên đành phải tiếp tục nói dối để che đậy. Tình huống của Triệu Lập bây giờ chính là như vậy nhưng hắn vẫn phải cố gắng kiên trì.
- Ta thực xin lỗi ngươi!
Sau một lúc im lặng, Triệu Lập mơ hồ nghe thấy, nhưng cũng không dám khẳng định. Chẳng qua nhìn vẻ mặt của Kerui Christine, hắn có thể xác định đã có câu nói ấy.
- Kerui Christine… -
Triệu Lập không biết nên nói gì, đành im lặng. Không khí trong phòng y tế đột nhiên có chút bất thường, ai cũng trầm mặc.
- Thưa chỉ huy! Tôi có thể ở đây vận công một chu thiên được không?
Một lúc lâu sau, Triệu Lập mới rụt rè quay sang Kerui Christine dò hỏi, không hề để ý là mình lại dùng đến từ “chỉ huy”. Cũng may lần này Kerui Christine không nói gì.
- Được! Ngươi cứ vận công ở đây.
Không biết đã thông suốt được điều gì mà Kerui Christine thưởng Triệu Lập một nụ cười ngọt ngào. Trong phút chốc, Triệu Lập cảm thấy toàn thân nóng bừng. Với triệu chứng này, Triệu Lập ngay lập tức có thể khẳng định đó là do nụ cười của Kerui Christine.
Trong lòng hết sức bối rối, Triệu Lập đành buông tha không tìm hiểu nguyên nhân nữa. Hắn tập trung vận công thử một chu thiên kiểm tra hiệu quả vận công đêm qua.
Kết quả hoàn toàn không thể ngờ được, chân khí của Kerui Christine đang gây bế tắc trong kinh mạch đã biến mất không ít. Hôm qua, từ huyệt đại chuy đến huyệt bách hội trên đỉnh đầu, xuống đến huyệt thiên trung ở ngực rồi thẳngg đến đan điền đều tràn ngập chân khí của Kerui Christine. Bây giờ kinh mạch của Triệu Lập từ huyệt đại chuy đến huyệt bách hội hoàn toàn không hề bị tắc nghẽn nữa.
Nhưng xuống đến huyệt thiên trung lại bắt gặp chân khí ngoại lai. Vất vả hơn nửa canh giờ, Triệu Lập mới đưa chân khí xuống được tới đan điền.
Chẳng qua hắn vừa nói với Kerui Christine rằng đêm qua chỉ vận công được có hai chu thiên, cho nên bây giờ phải giả bộ tiếp tục vận công, xem như một chu thiên chưa hoàn thành.
Sau khi thiền định, hiệu suất vận công gia tăng rất nhiều. Dựa theo thời gian vận công một chu thiên lúc nãy mà tính toán thì ắt hẳn đêm qua hắn đã vận công được chín chu thiên. Xem ra, hiệu quả vận công đêm qua rất tốt, hắn hấp thu được không ít chân khí ngoại lai.
Chân khí của Kerui Christine quả thực hùng hậu, không biết cô ta còn trẻ như vậy làm sao lại có được một thân tu vi như thế. Ắt hẳn là cô ta cũng có tố chất thiên tài hoặc là do hiệu quả đào tạo đặc thù của trường học trong quân đội.
Qua một đêm hấp thu, Triệu Lập cảm thấy chân khí của mình lớn mạnh không ít. Tới lúc này, Triệu Lập mới hiểu được phương pháp của Kerui Christine hoàn toàn có hiệu quả. Chẳng qua, việc hắn che giấu sự thật khiến cho Kerui Christine tính toán sai mà thôi.
Liên tục vận công năm chu thiên, Triệu Lập mới thu công đứng dậy. Thời gian trôi qua đã gần hai tiếng, nhưng hắn vẫn nói dối Kerui Christine là mới được có một chu thiên mà thôi.
Kerui Christine một mực chờ hắn hoàn thành quá trình vận công. Vấn đề hiện tại đã được giải quyết nên chỉ cần ghi chép như bình thường là được. Đối với Kerui Christine mà nói, muốn che giấu chuyện này thì cô phải tiếp tục nói dối. Ai cũng phải như thế mà thôi.
Lúc này, sĩ quan Arnold cũng đến xem Triệu Lập thế nào. Cả ba người không đề cập gì đến chuyện ngày hôm qua. Sau khi biết được Triệu Lập hoàn toàn bình thường, Arnold liền lệnh cho hắn về để tiếp tục huấn luyện.
Nói thật, trong tình huống như vậy, mà Triệu Lập vẫn bình an vô sự, miễn cưỡng theo kịp tiến độ luyện tập làm cho viên sĩ quan Arnold hết sức ngạc nhiên. Phải nói rằng, chương trình huấn luyện này được lập ra cho những người đã tu luyện công pháp cấp một. Trong khi đó, Triệu Lập chỉ tu luyện Kiện thể thuật mà vẫn có thể theo được. Có được kết quả như thế, không uổng công Kerui Christine chú ý theo dõi.
Nếu không phải Kerui Christine nóng vội thì có lẽ Triệu Lập thực sự có thể trở thành đối tượng được chú trọng bồi dưỡng. Đáng tiếc…
Liên tiếp vài ngày, lúc Triệu Lập cảm thấy cực độ mệt mỏi , hắn đều đến phòng y tế nghỉ ngơi khoảng hai giờ , sau đó lại tiếp tục huấn luyện. Buổi tối thì trong tình trạng mệt lả, hắn nhanh chóng tiến vào trạng thái thiền định. Qua một tuần, kinh mạch của Triệu Lập không còn bị chân khí ngoại lai làm cho tắc nghẽn, hoàn toàn thông suốt.
Tuy nhiên, Triệu Lập không dám báo cáo cho sĩ quan Arnold cũng như Kerui Christine chuyện này. Cũng may là khoa học kĩ thuật thời đại này không có cách nào xác định rõ tình hình của hắn, nếu không thì hắn cũng không thể nào mà nói dối mãi được.
Kerui Christine đối xử với Triệu Lập càng lúc càng tùy tiện. Mỗi lần gặp mặt, Triệu Lập đều bị cô ta khiêu khích cho đến khi không chịu được nữa mới thôi. Tuy nhiên cứ qua một đêm, Triệu Lập lại trở lại bình thường, không hề bị sự quyến rũ của Kerui Christine làm cho ảnh hưởng. Kết quả như vậy khiến cho mỗi ngày gặp lại cô ta đều có chút u oán, làm cho Triệu Lập thập phần sợ hãi, lo lắng hành vi của mình làm cho cô ta cảm thấy bị ủy khuất.
Chiến hữu của hắn bị Kerui Christine khiêu khích khiến mất hết cả ý thức, làm cho Triệu Lập mơ hồ đoán ra chuyện gì đó, nhưng cũng không nói. Mỗi người có một tính cách riêng, không phải cứ nhắc nhở là có thể thay đổi được. Hơn nữa, hắn cũng không cho rằng nhắc nhở đơn thuần sẽ có tác dụng khi đối diện với Kerui Christine.
Trong con mắt của Triệu Lập, Kerui Christine trông hết sức quý phái nhưng cũng thật phong tình vạn chủng, khiến người ta mê mẩn không thôi, rồi chậm rãi khiến họ tự nhảy xuống vực sâu.
Không biết đã có bao nhiều người phát hiện ra điều này, nhưng đó cũng không phải là chuyện của Triệu Lập. Bây giờ, mỗi ngày, ngoài thời gian Triệu Lập cố gắng lừa gạt sĩ quan Arnold và Kerui Christine ra, hắn đều cố gắng hết sức tập trung vào luyện tập.
Hấp thu chân khí của Kerui Christine, ít nhất làm cho chân khí Triệu Lập gia tăng thêm ba mươi phần trăm. Mỗi đêm, Triệu Lập đều vận hành chân khí chín chu thiên ít nhất ba lần. Chân khí cô đọng rắn chắc càng ngày càng nhiều.
Điều khiến cho Triệu Lập càng thêm vui vẻ chính là thời gian tuần hoàn hết một chu thiên chỉ trong khoảng ba phút hoặc ít hơn. Nên trong giờ nghỉ giải lao ngắn ngủi, Triệu Lập cũng có thể tùy ý hành công một chu thiên, khôi phục lại thể lực.
Triệu Lập không có khả năng dùng chân khí của chính mình đột phá sự bế tắc do chân khí ngoại lai sinh ra, hắn chỉ có thể gia tăng lực đạo để đột phá. Đợi cho chân khí ngoại lai tiêu thất, chân khí của hắn sẽ dùng tốc độ cao xông qua. Tuy nguyên lý thì dễ nhưng mà muốn duy trì tình trạng này thì hắn cũng phải chịu áp lực lớn.
May mắn là, khi Triệu Lập vận công ở trạng thái thiền định, chân khí đều ở dạng cô đọng. Trong tình trạng chân khí ngoại lai tiêu thất, chân khí của hắn vẫn ở dạng cô đọng.
Theo Triệu Lập được biết, chỉ có cửu cấp cao thủ mới có thể trong vòng ba phút tu luyện được một chu thiên. Điều này được Triệu Lập tìm thấy trên mạng inte, không biết cao thủ trong quân đội thì đạt đến mức độ nào? Chẳng qua vì tránh những điều phiền toái, Triệu Lập luôn phải che giấu những điều này.
Triệu Lập hiện giờ thừa khả năng chịu đựng việc huấn luyện thể chất cho tân binh. Dù sao chỉ cần luyện tập một chút công pháp là có thể nhẹ nhàng đạt được yêu cầu thể chất dành cho tân binh. Ngoại trừ Triệu Lập, những người khác không thể làm được như thế.
- Ngươi thực sự cho rằng như thế? – Kerui Christine cơ hồ dán sát người vào sau lưng Triệu Lập, chính hắn cũng có thể cảm giác được sự mềm mại ở phía sau lưng. Mỗi lần gặp Kerui Christine, hắn đều bị nàng trêu đùa, hại hắn không cảm thấy thoải mái.
Cảm nhận được Triệu Lập đang cố gắng thẳng lưng để né tránh, Kerui cười duyên một tiếng, không có tránh đi mà ngược lại càng áp sát lại gần để cho hắn cảm nhận được thân hình ôn nhu của nàng. Đã qua nhiều ngày, Kerui cũng cảm thấy chính mình khác lạ. Mặc dù nhiều lần nàng nhìn thấy hắn biểu hiện giống như một tên tiểu tử nhưng lần nào cũng đều không tự chủ được cố tìm đủ mọi lý do để được đến sát gần hắn. Chẳng lẽ, sự cố lần trước đã làm mình thay đổi?
- Chẳng lẽ không đúng sao? - Triệu Lập nghĩ không lẽ mình có chút sai lầm, thoáng tiến về phía trước một chút để tránh thân thể mềm mại co giãn của Kerui ra. Âm thầm hít thở sâu một cái, may là đang có đề tài thảo luận, nếu không nhất định sẽ thập phần xấu hổ.
- Tu luyện công pháp cơ bản, chính xác có thể đề cao tố chất thân thể, nhưng điều ấy cũng không có nghĩa là thân thể đạt đủ điều kiện tham gia chiến đấu. - Kerui trêu cợt đủ Triệu Lập liền quay trở lại ghế ngồi của mình. - Điều này chỉ đúng khi còn ở ngoài xã hội vì nhiều nhất cũng chỉ có thể đề cao một chút tố chất. Còn muốn làm lính chiến đấu thì phải liên tục rèn luyện thân thể cùng tinh thần để thân thể có được sức mạnh cường đại.
- Nói cách khác, quân đội yêu cầu binh lính không phải chỉ cần thân thể có tố chất tốt hoặc thể lực hoàn hảo là đủ. Hiểu chưa?
Kerui cũng không biết vì sao mình lại giải thích cho tiểu tử này như thế, nó giống như một bản năng vậy. Mà cũng chẳng có gì quan trọng, dù sao chuyện này cũng không phải là cơ mật.
Triệu Lập lắc đầu. Nói thật, hắn không thể nào hiểu được. Thân thể có tố chất đạt tiêu chuẩn, thể lực đạt đủ yêu cầu thì vì cái gì mà chưa đủ thích hợp trong chiến đấu?
- Ví dụ như một vận động viên cử tạ, ngươi không thể nói người ấy có thân thể tố chất kém hay thể lực không đạt? - Kerui lấy ra ví dụ làm Triệu Lập không ngừng gật đầu đồng ý. - Nhưng vận động viên cử tạ đơn thuần không hẳn là một chiến sĩ tốt. Ít nhất tại phương diện chiến đấu, hắn thậm chí còn kém hơn so với kẻ có lực lượng không bằng hắn nhưng đã thông qua huấn luyện tân binh.
Chuyện này thìTriệu Lập thực sự hiểu được. Xem ra, trong quân đội, một bộ phận có đặc thù là bạo lực, hết thảy đều là từ chiến đấu mà trưởng thành.
- Loại huấn luyện này có thể làm cho thân thể có khả năng thích ứng được với cường độ cao thường xuyên phải không?
Triệu Lập xác nhận lại một lần nữa. Kerui gật gật đầu, đối với những điều này ở quân đội chính là những kiến thức cơ bản.
- Như vậy, tôi có thể trở về để tiếp tục huấn luyện được chứ, Kerui?
Nghĩ đến chính mình từ đầu đến giờ chỉ nhàn hạ ở trong này, quả thực là sai tiêu chuẩn huấn luyện chiến sĩ, không xứng với ước nguyện ban đầu của mình khi tiến vào quân đội.
Tại phòng y tế, ít nhất mỗi ngày Kerui đều giám sát hắn tiến hành vận công một chu thiên. Trước đây, Triệu Lập thường phải trả lời vấn đề này cho cấp trên, nhưng sau đó Kerui thay hắn bịa đặt làm qua loa cho có lệ. Sở dĩ không phải tiến hành luyện công một chu thiên nữa là vì Kerui mong hắn bình thường đứng trước mặt mình.
Một chu thiên trước đây phải mất hai giờ đồng hồ để hoàn thành, bây giờ chỉ còn lại nửa giờ, Triệu Lập xem như là đã khôi phục rất nhanh. Đột nhiên đưa ra yêu cầu này, Triệu Lập làm cho Kerui có chút kinh ngạc pha lẫn tán thưởng.
- Ngươi thực muốn như vậy chứ? Nếu không thì nhớ quay trở lại với ta.
Kerui lần thứ hai đứng trước mặt Triệu Lập dáng người lả lướt. Trong mắt còn hiện ra một chút khao khát, giống như thiếu phụ nơi khuê phòng, dáng vẻ đáng thương như đang mong Triệu Lập sẽ tiếp tục ở lại.
Triệu Lập không thể xác định vẻ mặt thiên biến vạn hóa của Kerui. Hơn nữa Kerui lần này lại còn hết sức quyến rũ, thiếu chút nữa hắn cảm động mà đồng ý. Rốt cục tại thời điểm cuối cùng đã kịp nuốt lại lời nói đang chực bay ra khỏi miệng, nhưng cũng làm cho hắn đỏ mặt.
Rõ ràng thấy được thần sắc của Triệu Lập xảy ra biến hóa, trong ánh mắt Kerui thoáng hiện ý kinh ngạc. Vừa mới đem câu hồn đoạt phách thi triển ra sáu thành, ngay cả sĩ quan Arnold cũng có chút ăn không tiêu. Thế mà Triệu Lập lại có thể trụ được, xem ra tên tiểu tử này sau này tuyệt không phải là một người đơn giản.
Triệu Lập sau một lúc do dự vẫn gật đầu, Kerui liền thu lại câu hồn đoạt phách:
- Nếu ngươi kiên trì như vậy, hãy nhớ kỹ một điểm, công pháp cấp mấy cũng không thể nói lên vấn đề gì hết. - Đối với Triệu Lập nàng có ấn tượng rất tốt nên Kerui liền muốn chỉ điểm một chút. - Xã hội bên ngoài chỉ lưu hành bát cấp công pháp nhưng đều là Dưỡng sinh cùng Kiện thể thuật. Còn chân chính dùng cho chiến đấu chỉ có trong quân đội mới có. Ngươi hãy nắm chắc cơ hội.
Đây là điều mà Triệu Lập không biết. Một khi Kerui đã nói cho hắn biết thì chắc chắn không phải là giả. Cái nhân tình này nói lớn không phải là lớn, nói nhỏ không phải là nhỏ. Ít nhất có thể cho Triệu Lập biết việc nghiên cứu trên mạng inte đều là trong phạm vi bình thường của xã hội. Còn cao thủ trong quân đội sẽ không tùy tiện nói lung tung trên inte.
- Còn điều này nữa, bản ghi chép gần nhất của ngươi, ta đều viết là bình thường. Khi tiếp xúc với công pháp trong quân đội, tốt nhất đừng có lộ ra cái gì đặc biệt. - Kerui nhìn thấy tên tiểu tử trước mặt, chợt nhớ ra điều gì bèn nói. - Suy nghĩ của ngươi tuy rằng không sai. Nhưng ta nghĩ có lẽ ngươi không nên mong đợi gì ở những trường tìm kiếm tài năng, đồng thời cũng đừng hy vọng vào việc sẽ được trọng điểm bồi dưỡng.
/21
|