Chap 12-tôi muốn rủ anh đi chơi anh đồng ý chứ-nó nhìn anh k chớp mắt
-xin lỗi nha nhưng anh rất bận hay để hôm khác rồi mk đi-anh tiếp tục công việc đánh máy
-k đi đc sao-nó sụ mặt anh cố gắng k nhìn nó nếu nhìn chắc thấy nó tội mà đồng ý lun là lỡ hết kế hoạch-''sao khi mk rủ thì kêu k đi lúc k rủ thì cứ kéo đi là thế nào thật khó hiểu mà...mk phải làm sao đây''-nó nghĩ-''chỉ cách đó thôi''-nó đổi ngay thái đọ chạy tới chỗ anh ra sau ôm lấy cổ anh mặc dù biết là hơi kì nhưng nó bắt buộc phải làm vì túi tiền của mk
-Nhất Bảo đi chơi vs tôi đi -nó nũng nịu đây là lần đầu tiên nó xin xỏ người khác phải dùng đến kế sách này-Nhất Bảo đi đi mà-ngay cả anh cũng phải giật mk vì thái độ của nó k ngờ nó cũng có ngày phải năn nỉ xin anh như z lần này coi như kế hoạch của anh đã thành công 1 nửa, anh cười thầm trong bụng-xin lỗi nhưng anh k đi đc-anh vẫn tỏ ra cương quyết, câu nói của anh như giáng 1 đòn vào đầu nó ''bực mk quá k phải vì cái điều kiện ngớ ngẩn đó thì mk cũng k ra nông nỗi này nhỏ Ánh đáng chết sau vụ này nhất định ta sẽ k tha cho mi đâu.....còn tên Nhất Bảo đáng ghét này chẳng lẽ ta băm vằm mi ra bây giờ cho bõ tức''-nó nghĩ-Nhất bảo đi chơi vs em đi-nó vẫn chưa bỏ cuộc, anh sau khi nghe nó nói câu này mà mát hết cả lòng đúng lúc đó cô thư kí vào
-thưa chủ tịch có....à..ờ-đập vào mắt cô thư kí là hình ảnh nó đang ôm cổ anh nũng nịu
-có chuyyện gì k-anh lạnh giọng
-à k có gì tôi chỉ hỏi cô gái vừa nãy tự ý vào đây mãi k thấy ra
-k có gì cô ra ngoài đi-anh phẩy tay
-vâng-khi cô thư kí ra nó tiếp tục công việ nịnh hót của mk
-ck à đi chơi vs vk đi-để nói đc câu này nó đã buồn nôn mấy lần rồi ''thật k ngờ mk lại phát ngôn đc mấy câu sến súa thế này''-nó rùng mk-Nhất bảo đi chơi vs em đi mà-nó bóp vai cho anh còn anh bây giờ chỉ ngồi hưởng thụ thôi mà cười thầm trong bụng. Vẫn k thấy anh ý kiến gì,nó ra phía trc ngồi lên đùi anh rúc đầu vào ngực anh hai tay ôm lấy anh ''thật kinh khủng lần sau đừng hòng mk dùng chiêu này''-nó nghĩ, ''k gờ cô ấy lại làm z thật k thể tin nổi''-anh nghĩ-Nhất Bảo đi chơi vs em nha-nó thì thầm vào tai anh
-xin....-anh chưa nói hết câu
-có đi k thì bảo-nó gằn gịong rồi ngoạm cho anh 1 nhát vào vai-
AAAAA...em làm gì z hả-anh hét lên
-thế bây h có đi k?-nó nhắc lại
-anh đang định bảo đi thì em cắn anh bây h k đi nữa
-k đi chứ gì..ok tôi đi về bực mk quá mà-nó đi đc vài bước thì dừng lại-''chẳng lẽ mk bỏ cuộc tại đây sao như vậy rồi mà còn bỏ cuộc chẳng phải người đc lợi nhất là anh ta sao k thể nào''-nó quay lại- Nhất Bảo đi đi mà-nó kéo tay anh
-.....-anh vẫn lặng im mặc nó muốn làm gì thì làm nó cúi xuống càng ngày càng gần mặt anh vừ lúc đó anh quay mặt ra môi chạm môi nó giật mk đứng thẳng người quay mặt ra chỗ khác, anh cũng hơi bất ngờ nhưng chỉ là nét thoáng qua anh đứng dậy lấy áo đi trc quay lại vẫn thấy nó đứng im đó như người tự kỉ
-còn k mau đi-anh kéo tay nó thì nó mới tỉnh hẳn
-z là anh đồng ý hả-2 mắt nó sáng như đèn pha
-vk anh dễ thương z k đi chẳng lẽ để em cứ đứng đó-anh cười làm nói ngượng chín cả mặt chỉ biết đi theo anh
-chủ tịch ngài đi đâu z-cô thư kí hỏi
-hủy hết tất cả các cuộc hẹn chiều nay-anh ra lệnh
-vâng-thư kí cúi đầu. Anh dẫn nó đi để lại sự ngạc nhiên cho nhưng ai nhìn thấy cảnh tượng này khi chủ tịch nổi tiếng vs cái biệt danh lạnh lùng lại đi lôi kéo 1 cô gái trong công ty có ai biết đc đó chíng là vk chủ tịch đâu-k biết cô gái đó là ai nhỉ mà có thể mang chủ tịch ra khỏi phòng làm việc chẳng lẽ là vk sao...k thể nào có người vk nào mà nhìn như kiểu học sinh k, chẳng lẽ là con gái sao càng k thể chủ tịch còn trẻ sao có con gái lớn đến z đc chắc là bồ nhí r...-cô thư kí tặc lưỡi
/27
|