Rồi Khải kéo Nguyên lại quầy típ tân và thanh toán tiền.Nguyên trả tiền xong thì 4 người đi về.
- Thiệt là... Hôm nay đen đủi quá, phải chi hồi nãy mà mình không chuồn đi thì 4 đứa ghép tiền lại trả là được rồi... - Nguyên vừa đi vừa lảm nhảm.
- Em lảm nhảm cái gì vậy hả ? - Khải hỏi.
- Ờ, đâu có gì đâu ! - Nguyên vừa cừi vừa nói.
Rồi 4 người đi bộ. Đi đến chỗ kia thì bị lạc đường.
- Ủa, sao mà ở đây có 2 đường lận... Đi đường nào đây ? - Nó nhìn qua nhìn lại rồi nói.
- Hok lẽ chúng ta bị... lạc sao ? - Nguyên nói.
- Để anh xem. Hay chúng ta kêu anh Minh đến rước chúng ta đi ! - Khải nói rồi bấm điện thoại.
Khải gọi điện cho anh Minh ( tài xế xe của 3 anh ).
( Tại nhà của anh Minh ).
Đt của anh Minh reo, anh Minh thì đang ở trong bếp nấu ăn. Nghe đt nên chạy ra và xem ai gọi.
Đây là số đt của Tiểu Khải mà . - Anh Minh nghĩ.
Rồi anh Minh bấm điện thoại và nghe máy.
- A lô... - Anh Minh cầm đt lên và nghe nhưng chẳng thấy ai nghe máy.
( Chỗ của nó đứng với 3BB )
- A lô... - Khải cũng la lên để anh Minh nghe nhưng anh Minh chẳng nghe được gì.
( Nhà Anh Minh ).
- Haizzz, không biết Khải nó đang đửng ở đâu nữa ? Chắc chỗ đó sóng yếu lắm. - Anh Minh vừa nói vừa lắc đầu.
( Chỗ của nó đứng với 3BB )
- Được không đại ca ? - Thiên Thiên nhìn Khải đang nghe đt rồi hỏi.
- Đừng gọi nữa anh Khải, chỗ này sóng yếu lắm á, không gọi được đâu. - Nó cũng nói.
Nó nói xong thì Khải cất đt vô túi. Rồi nguyên con đường đó trở nên yên tĩnh, chỉ nghe những giọt nước mưa rơi.
Rồi nó dơ tay ra hứng nước mưa. Lúc ấy nó cừi rất tưi. Cả 3BB đều nhìn nó.
- Em thích như vậy lắm hả ? - 3BB lại đồng thanh.
- Dạ. - Nó trả lời.
Khoảng 30 phút sau thì trời tạnh mưa.
- A, trời tạnh mưa rồi kìa. - Nguyên cười nói.
- Trời tạnh mưa cũng chẳng có ích gì. - Thiên Thiên lạnh lùng nói.
- Ai nói không có ích chứ, không chừng trời hết mưa thì đt sẽ có sóng lại. - Nguyên nói.
Nguyên nói xong thì Khải chợt nhớ ra nên lấy đt ra và gọi lại cho anh Minh.
Khải gọi.
- A lô. - Khải nói.
- A lô, Tiểu Khải hả ? Gọi anh có gì không ? - Anh Minh hỏi Khải.
- Dạ anh Minh ơi, bọn em đang bị lạc... Không biết đường về, anh đến đón bọn em được không ? - Khải nói.
- Ừ. Nhưng mấy đứa đang đứng ở đâu vậy ? - Anh Minh đang xem TV vừa hỏi.
- A hihi... Em cũng không biết mình đang đứng ở đâu nữa ! - Khải vừa nhìn xung quanh vừa nói.
- Ở gần đó có cái shop nào không ? - Anh Minh hỏi.
Rồi Khải quay lại đằng sau.
- A, quán kem Rose ạ. - Khải nhìn bảng hiệu rồi nói.
- Nghe quen quá đi... A, con em gái của anh hình như là biết quán đó... Để anh kêu nó chỉ đường. - Anh Minh nói.
- Dạ, vậy thôi nha. Anh nhớ đến rước bọn em sớm sớm nha. - Khải cừi cừi.
- Ừ. - Anh Minh nói xong thì cúp máy và đi tìm em gái.
Rồi 4 ngừi đứng đợi.
Khoảng 1 lâu sau ( bây giờ là đã là buổi chìu ), cả 4 ngừi sốt ruột vì không biết anh Minh có đến không ? Khải lại lấy cái đt ra và tính gọi cho anh Minh.
Tin... Tin. - Tiêngs kèn của 1 chiếc xe oto.
- Haizzz, chói mắt quá đi. - Nguyên nói, 3 ngừi ( nó, Nguyên, Thiên )lấy tay che mặt lại.
Khải không che mắt lại nên để ý chiếc xe, thấy chiếc xe khá quen nên nhìn kĩ chiếc xe hơn và thấy anh Minh đang ngồi lái xe.
- Anh Minh... - Khải la lên.
Anh Minh đang chạy thì dừng xe lại và nhìn về phía mà nó với 3BB đứng.
- Ủa, mấy đứa đây rồi ! Mau lên xe ! - Anh Minh vừa nói vừa ngoắc 4 ngừi lại.
- Dạ. - 4 đứa đồng thanh rồi chạy nhanh lại xe.
4 người leo lên xe.
- Cuối cùng cũng thoát nạn. - Nguyên nói.
Anh Minh chạy xe.
- Ủa, em gái này là ai đây, sao anh chưa gặp lần nào hết vậy ? - Anh Minh để ý thấy đôi giày màu hồng của nó nên hỏi.
Hết chương 10.
- Thiệt là... Hôm nay đen đủi quá, phải chi hồi nãy mà mình không chuồn đi thì 4 đứa ghép tiền lại trả là được rồi... - Nguyên vừa đi vừa lảm nhảm.
- Em lảm nhảm cái gì vậy hả ? - Khải hỏi.
- Ờ, đâu có gì đâu ! - Nguyên vừa cừi vừa nói.
Rồi 4 người đi bộ. Đi đến chỗ kia thì bị lạc đường.
- Ủa, sao mà ở đây có 2 đường lận... Đi đường nào đây ? - Nó nhìn qua nhìn lại rồi nói.
- Hok lẽ chúng ta bị... lạc sao ? - Nguyên nói.
- Để anh xem. Hay chúng ta kêu anh Minh đến rước chúng ta đi ! - Khải nói rồi bấm điện thoại.
Khải gọi điện cho anh Minh ( tài xế xe của 3 anh ).
( Tại nhà của anh Minh ).
Đt của anh Minh reo, anh Minh thì đang ở trong bếp nấu ăn. Nghe đt nên chạy ra và xem ai gọi.
Đây là số đt của Tiểu Khải mà . - Anh Minh nghĩ.
Rồi anh Minh bấm điện thoại và nghe máy.
- A lô... - Anh Minh cầm đt lên và nghe nhưng chẳng thấy ai nghe máy.
( Chỗ của nó đứng với 3BB )
- A lô... - Khải cũng la lên để anh Minh nghe nhưng anh Minh chẳng nghe được gì.
( Nhà Anh Minh ).
- Haizzz, không biết Khải nó đang đửng ở đâu nữa ? Chắc chỗ đó sóng yếu lắm. - Anh Minh vừa nói vừa lắc đầu.
( Chỗ của nó đứng với 3BB )
- Được không đại ca ? - Thiên Thiên nhìn Khải đang nghe đt rồi hỏi.
- Đừng gọi nữa anh Khải, chỗ này sóng yếu lắm á, không gọi được đâu. - Nó cũng nói.
Nó nói xong thì Khải cất đt vô túi. Rồi nguyên con đường đó trở nên yên tĩnh, chỉ nghe những giọt nước mưa rơi.
Rồi nó dơ tay ra hứng nước mưa. Lúc ấy nó cừi rất tưi. Cả 3BB đều nhìn nó.
- Em thích như vậy lắm hả ? - 3BB lại đồng thanh.
- Dạ. - Nó trả lời.
Khoảng 30 phút sau thì trời tạnh mưa.
- A, trời tạnh mưa rồi kìa. - Nguyên cười nói.
- Trời tạnh mưa cũng chẳng có ích gì. - Thiên Thiên lạnh lùng nói.
- Ai nói không có ích chứ, không chừng trời hết mưa thì đt sẽ có sóng lại. - Nguyên nói.
Nguyên nói xong thì Khải chợt nhớ ra nên lấy đt ra và gọi lại cho anh Minh.
Khải gọi.
- A lô. - Khải nói.
- A lô, Tiểu Khải hả ? Gọi anh có gì không ? - Anh Minh hỏi Khải.
- Dạ anh Minh ơi, bọn em đang bị lạc... Không biết đường về, anh đến đón bọn em được không ? - Khải nói.
- Ừ. Nhưng mấy đứa đang đứng ở đâu vậy ? - Anh Minh đang xem TV vừa hỏi.
- A hihi... Em cũng không biết mình đang đứng ở đâu nữa ! - Khải vừa nhìn xung quanh vừa nói.
- Ở gần đó có cái shop nào không ? - Anh Minh hỏi.
Rồi Khải quay lại đằng sau.
- A, quán kem Rose ạ. - Khải nhìn bảng hiệu rồi nói.
- Nghe quen quá đi... A, con em gái của anh hình như là biết quán đó... Để anh kêu nó chỉ đường. - Anh Minh nói.
- Dạ, vậy thôi nha. Anh nhớ đến rước bọn em sớm sớm nha. - Khải cừi cừi.
- Ừ. - Anh Minh nói xong thì cúp máy và đi tìm em gái.
Rồi 4 ngừi đứng đợi.
Khoảng 1 lâu sau ( bây giờ là đã là buổi chìu ), cả 4 ngừi sốt ruột vì không biết anh Minh có đến không ? Khải lại lấy cái đt ra và tính gọi cho anh Minh.
Tin... Tin. - Tiêngs kèn của 1 chiếc xe oto.
- Haizzz, chói mắt quá đi. - Nguyên nói, 3 ngừi ( nó, Nguyên, Thiên )lấy tay che mặt lại.
Khải không che mắt lại nên để ý chiếc xe, thấy chiếc xe khá quen nên nhìn kĩ chiếc xe hơn và thấy anh Minh đang ngồi lái xe.
- Anh Minh... - Khải la lên.
Anh Minh đang chạy thì dừng xe lại và nhìn về phía mà nó với 3BB đứng.
- Ủa, mấy đứa đây rồi ! Mau lên xe ! - Anh Minh vừa nói vừa ngoắc 4 ngừi lại.
- Dạ. - 4 đứa đồng thanh rồi chạy nhanh lại xe.
4 người leo lên xe.
- Cuối cùng cũng thoát nạn. - Nguyên nói.
Anh Minh chạy xe.
- Ủa, em gái này là ai đây, sao anh chưa gặp lần nào hết vậy ? - Anh Minh để ý thấy đôi giày màu hồng của nó nên hỏi.
Hết chương 10.
/14
|