Rồi nó quay mặt ra đằng sau nhìn Nguyên và Thiên, 2 anh lúc thấy nó quay lại thì lền quay mặt ra chỗ khác. 2 cậu rất muốn nhìn nó, nhưng mà nó và đại ca của 2 cậu...
- Em đau chân quá đại ca ơi ! - Nguyên Bảo lại than vãn.
- Được rồi, để anh xem. Ở đằng kia có 1 quán kem kìa, chúng ta lại đó ăn thôi. - Khải nói xong thì dắt nó chạy lại đó để Nguyên và Thiên đứng hình 1 chỗ.
Rồi Nguyên và Thiên chạy theo họ.
Tại quán kem.
- Quán kem Rose. Rose là... là... - Nó ngẫm nghĩ xem từ Rose có ý nghĩa là gì.
- Là hoa hồng. - Khải nói xong thì nó quay qua nhìn Khải, không ngờ là Khải lại giỏi tiếng anh hơn cả nó.
Rồi Khải thấy nó cứ nhìn Khải làm Khải thấy khó chịu nên Khải cũng quay qua nhìn nó chằm chằm luôn. Nguyên và Thiên thấy vậy, nhất quyết sẽ phá được 2 cô cậu này.
- Thưa 2 anh, chị. Đây là quán kem nhé, chứ không phải... - Nguyên đang nói thì Thiên chen vô.
- Vào thôi. - Thiên nói xong thì đi vào.
3 ngừi còn lại củng chạy vào.
4 ngừi tìm 1 cái bàn rồi đi lại. Nó thì nhất trí cái bàn ở phía cửa sổ, tại vì mới đi bộ mệt nên lại chỗ đó ngồi sẽ dễ chịu hơn. Còn Nguyên và Thiên thì lại muốn ngồi bàn khác nên chia ra. 1 hồi sau, khi thấy Khải và nó đang nói chuyện rất vui vẻ nên 2 ngừi quyết định sẽ phá, không cho họ gần nhau 1 chút nào nữa. Rồi 2 người đi lại bàn của Khải và nó đang ngồi và ngồi xuống.
- 2 đứa em ngồi ở đây được chứ ? - Nguyên nhìn Khải đang cầm cái menu rồi hỏi.
- Ừ, cứ tự nhiên. - Khải vừa xem menu vừa nói.
- Em muốn ăn gì hả Thư Kỳ ? - Khải nhìn nó rồi hỏi.
- Em ăn kem shocola. - Nó nói.
- Ừ. Tới 2 đứa nè, lựa đi. - Khải đưa cuốn menu cho Thiên và Nguyên.
Thiên và Nguyên lật ra xem.
- Em ăn kem dâu. - Nguyên nói.
- Em ăn shocola. - Thiên nói.
- Được rồi. Chị ơi ! - Khải kêu 1 chị nhân viên gần đó.
Chị nhân viên chạy đến.
- Em cần dùng gì ? - Chị nhân viên dịu dàng hỏi.
- Cho em 3 kem shocola, 1 kem dâu. - Khải nói.
Chị nhân viên lấy cây bút và quyển sổ lên ghi. Ghi chép xong thì chị đi.
- Ủa ủa, có 1 mình em khác loài thôi sao ? 3 ngừi đều ăn shocola mà để 1 mình em ăn dâu, huhu thiệt là... - Nguyên giả bộ khóc.
Không thấy ai đím xỉa tới mình nên Nguyên không thèm nói thêm câu nào nữa.
1 hồi thì chị nhân viên ấy bưng kem ra.
- Nhìn ngon quá trờ lun hà. Phải chi em được ăn 4 ly kem này luôn thì tố biết mấy. - Tật háu ăn của Nguyên lại nổi dậy.
Rồi Thiên lấy cái bánh quế trong kem đút vô miệng của Nguyên.
- Ê ê... - Nguyên bị ngẹn cái bánh nên không thể nói.
- Im, lo ăn đi. Nãy giờ cậu nói nhìu lắm rồi đấy. - Thiên chỉ vào ly kem dâu của Nguyên.
Rồi 4 người cùng nhau ăn kem.
Sau khi đã ăn hết kem.
- Chúng ta thanh toán tiền thôi. - Khải nói.
- Ui za, em đau bụng quá. Em đi vệ sinh đây. - Nguyên vờ ôm bụng rồi đi về phía nhà vệ sinh.
- Để em trả tiền cho. - Nó đứng lên nói.
Khải kéo nó ngồi xuống ghế.
- Ngồi yên đi, em không cần phải trả. Anh biết Nguyên mà. Lần nào cũng vậy, ăn xong là chuồn luôn. - Khải nói.
Hồi sau thì Nguyên ra.
- Về thôi. - Nguyên tưởng đã thoát nạn nên hí hửng nói.
- Khoan đã. - Khải vẫn còn ngồi im trên ghế.
- Gì hả đại ca, anh không về sao ? - Nguyên quay lại hỏi.
- Tất nhiên là anh muốn về rồi, nhưng trước khi về phải thanh toán tiền kem trước đã. - Khải cừi nham hiểm.
- Ủa, anh chưa thanh... thanh... toán... toán tiền kem sao ? - Nguyên nói xong mặt toát mồ hôi.
Khải lắc đầu.
- Em đau bụng quá. - Nguyên lại ôm cái bụng và chuồn vô nhà vệ sinh lần nữa.
Khải liền chạy lại Nguyên và kéo cổ áo anh, không cho anh đi.
- Đừng hòng chuồn nữa nhoa cưng, chị đây... ủa nhầm anh đây không dễ gạt đâu à. - Haizzz, không biết sao mà Khải lại nhầm là chị đây luôn.
Hết chương 9.
- Em đau chân quá đại ca ơi ! - Nguyên Bảo lại than vãn.
- Được rồi, để anh xem. Ở đằng kia có 1 quán kem kìa, chúng ta lại đó ăn thôi. - Khải nói xong thì dắt nó chạy lại đó để Nguyên và Thiên đứng hình 1 chỗ.
Rồi Nguyên và Thiên chạy theo họ.
Tại quán kem.
- Quán kem Rose. Rose là... là... - Nó ngẫm nghĩ xem từ Rose có ý nghĩa là gì.
- Là hoa hồng. - Khải nói xong thì nó quay qua nhìn Khải, không ngờ là Khải lại giỏi tiếng anh hơn cả nó.
Rồi Khải thấy nó cứ nhìn Khải làm Khải thấy khó chịu nên Khải cũng quay qua nhìn nó chằm chằm luôn. Nguyên và Thiên thấy vậy, nhất quyết sẽ phá được 2 cô cậu này.
- Thưa 2 anh, chị. Đây là quán kem nhé, chứ không phải... - Nguyên đang nói thì Thiên chen vô.
- Vào thôi. - Thiên nói xong thì đi vào.
3 ngừi còn lại củng chạy vào.
4 ngừi tìm 1 cái bàn rồi đi lại. Nó thì nhất trí cái bàn ở phía cửa sổ, tại vì mới đi bộ mệt nên lại chỗ đó ngồi sẽ dễ chịu hơn. Còn Nguyên và Thiên thì lại muốn ngồi bàn khác nên chia ra. 1 hồi sau, khi thấy Khải và nó đang nói chuyện rất vui vẻ nên 2 ngừi quyết định sẽ phá, không cho họ gần nhau 1 chút nào nữa. Rồi 2 người đi lại bàn của Khải và nó đang ngồi và ngồi xuống.
- 2 đứa em ngồi ở đây được chứ ? - Nguyên nhìn Khải đang cầm cái menu rồi hỏi.
- Ừ, cứ tự nhiên. - Khải vừa xem menu vừa nói.
- Em muốn ăn gì hả Thư Kỳ ? - Khải nhìn nó rồi hỏi.
- Em ăn kem shocola. - Nó nói.
- Ừ. Tới 2 đứa nè, lựa đi. - Khải đưa cuốn menu cho Thiên và Nguyên.
Thiên và Nguyên lật ra xem.
- Em ăn kem dâu. - Nguyên nói.
- Em ăn shocola. - Thiên nói.
- Được rồi. Chị ơi ! - Khải kêu 1 chị nhân viên gần đó.
Chị nhân viên chạy đến.
- Em cần dùng gì ? - Chị nhân viên dịu dàng hỏi.
- Cho em 3 kem shocola, 1 kem dâu. - Khải nói.
Chị nhân viên lấy cây bút và quyển sổ lên ghi. Ghi chép xong thì chị đi.
- Ủa ủa, có 1 mình em khác loài thôi sao ? 3 ngừi đều ăn shocola mà để 1 mình em ăn dâu, huhu thiệt là... - Nguyên giả bộ khóc.
Không thấy ai đím xỉa tới mình nên Nguyên không thèm nói thêm câu nào nữa.
1 hồi thì chị nhân viên ấy bưng kem ra.
- Nhìn ngon quá trờ lun hà. Phải chi em được ăn 4 ly kem này luôn thì tố biết mấy. - Tật háu ăn của Nguyên lại nổi dậy.
Rồi Thiên lấy cái bánh quế trong kem đút vô miệng của Nguyên.
- Ê ê... - Nguyên bị ngẹn cái bánh nên không thể nói.
- Im, lo ăn đi. Nãy giờ cậu nói nhìu lắm rồi đấy. - Thiên chỉ vào ly kem dâu của Nguyên.
Rồi 4 người cùng nhau ăn kem.
Sau khi đã ăn hết kem.
- Chúng ta thanh toán tiền thôi. - Khải nói.
- Ui za, em đau bụng quá. Em đi vệ sinh đây. - Nguyên vờ ôm bụng rồi đi về phía nhà vệ sinh.
- Để em trả tiền cho. - Nó đứng lên nói.
Khải kéo nó ngồi xuống ghế.
- Ngồi yên đi, em không cần phải trả. Anh biết Nguyên mà. Lần nào cũng vậy, ăn xong là chuồn luôn. - Khải nói.
Hồi sau thì Nguyên ra.
- Về thôi. - Nguyên tưởng đã thoát nạn nên hí hửng nói.
- Khoan đã. - Khải vẫn còn ngồi im trên ghế.
- Gì hả đại ca, anh không về sao ? - Nguyên quay lại hỏi.
- Tất nhiên là anh muốn về rồi, nhưng trước khi về phải thanh toán tiền kem trước đã. - Khải cừi nham hiểm.
- Ủa, anh chưa thanh... thanh... toán... toán tiền kem sao ? - Nguyên nói xong mặt toát mồ hôi.
Khải lắc đầu.
- Em đau bụng quá. - Nguyên lại ôm cái bụng và chuồn vô nhà vệ sinh lần nữa.
Khải liền chạy lại Nguyên và kéo cổ áo anh, không cho anh đi.
- Đừng hòng chuồn nữa nhoa cưng, chị đây... ủa nhầm anh đây không dễ gạt đâu à. - Haizzz, không biết sao mà Khải lại nhầm là chị đây luôn.
Hết chương 9.
/14
|