Vân Hi chợt nhớ lại, nàng từng nhìn thấy trên tai hai người có mang cùng một loại hoa tai, nhìn rất giống một cặp, còn có lần đầu tiên nhìn thấy Thượng Trạch Nhất, hắn cũng nói qua đối với phụ nữ không có hứng thú, mà Mẫn Hiếu Triết lại gần như có bệnh khiết phích khi có phụ nữ đến gần, Vân Hi có chút không hiểu trừng lớn đôi mắt, gần vài giây sau nàng mới nhanh nhặt lên di động trốn ra sau một bức tường, nơi này là hầm để xe, hơn nữa hiện tại là giữa trưa nên không có người đến, xe của Mẫn Thiên Hữu còn đang đỗ ở đối diện nàng, Vân Hi trấn định lại tinh thần rồi quay sang nhìn một lần nữa, nhưng lúc này chỉ thấy khuôn mặt cười tỏa sáng của Thượng Trạch Nhất, vẫn giống như lần đầu vừa trong sáng vừa tà ý, mà Mẫn Hiếu Triết cũng là một người đàn ông hoàn mỹ như vậy, Vân Hi càng nghĩ càng cảm thấy không có khả năng, như muốn cho rằng lúc nãy chỉ là nàng ảo giác.
Hoảng hốt đi ra bãi đỗ xe, ánh mắt nóng gắt cơ hồ làm nàng không mở mắt nhìn được, nàng theo bản năng dùng tay che khuất ánh mắt, tiếng chuông di động lại một lần nữa vang lên, là Bùi Bùi!
Mà điện thoại của Mẫn Thiên Hữu, không biết khi nào thì đã cúp máy!
Vân Hi đi đến một nhà hàng tây cách công ty không xa, vừa mới bước vào nàng đã thấy Bùi Bùi một thân tây trang hướng nàng vẫy vẫy tay, Vân Hi lòng còn sợ hãi, há mồm liền hỏi,“Làm sao không lái xe đến?”
“Mình đi gặp khách hàng với anh, nên ngồi xe anh ấy đến!” Bùi Bùi há miệng uống một ngụm to nước trà, trước khi Vân Hi đến nàng đã gọi món, cũng không chú ý thấy biến hóa trên nét mặt Vân Hi.
“Vậy anh Thành Tuấn đâu?” Vân Hi có chút buồn bực nhìn một vòng, Bùi Bùi còn phải học một năm nữa, nhưng là nàng nói, Vân Hi không học tiếp nữa, nàng một mình học cũng không vui, liền trực tiếp bị Bùi Thành Tuấn áp vào công ty.
“Đi đón bạn gái rồi, đem mình quăng ở đây thật sự là không có lương tâm mà!” Bùi Bùi lẩm bẩm nói xong, mấy món ắn cũng từ từ được bồi bàn bưng lên, Bùi Bùi bộ dáng như quỷ bị bỏ đói, liền cầm lấy dao nĩa xử lý tảng thịt bò.
Vân Hi ngập ngừng mở miệng, muốn hỏi Bùi Bùi về tính cách của Thượng Trạch Nhất, nếu hắn thực sự thích đàn ông, mà còn đột nhiên muốn tán tình nàng là có ý gì?
“Bùi Bùi, Thượng Trạch Nhất hắn……” Vân Hi cố nắm lấy một chút dũng khí vừa nổi lên liền hỏi,“Hắn thích đàn ông hay phụ nữ?”
Bùi Bùi nghe nàng hỏi vấn đề kỳ quái, động tác tay cũng dừng lại, mở to đôi mắt như đang nhìn người quái dị chằm chằm vào Vân Hi, còn vươn tay sờ sờ cái trán của nàng,“Không phát sốt a? Sao lại hỏi vần đề biến thái!”
“Hắn thích cậu, muốn theo đuổi cậu, cậu không biết sao?” Bùi Bùi nhìn nàng nghi ngờ, lần trước Thượng Trạch Nhất còn thông qua mình hẹn Vân Hi đi nghe nhạc, tức là có ý đối với Vân Hi, nàng rất vui muốn tác hợp hai người bọn họ, Thượng Trạch Nhất nói như thế nào cũng là thanh niên vừa tài giỏi vừa đẹp trai, rất xứng với Vân Hi.
Vân Hi nghe Bùi Bùi trả lời, mặt lại đỏ lên, cũng không biết nên tiếp tục nói như thế nào, trong đầu hiện khuôn mặt anh tuấn kia, nàng cũng có chút tiếc hận, nhưng chỉ là một cái hôn mà thôi, chẳng lẽ là nàng nghĩ sai rồi sao?
Vân Hi đang định đưa miếng thịt bò vào miệng, đột nhiên mùi vị xông lên làm dạ dày như cuộn lại, nàng trực tiếp lấy tay che miệng hướng toilet chạy tới.
Hoảng hốt đi ra bãi đỗ xe, ánh mắt nóng gắt cơ hồ làm nàng không mở mắt nhìn được, nàng theo bản năng dùng tay che khuất ánh mắt, tiếng chuông di động lại một lần nữa vang lên, là Bùi Bùi!
Mà điện thoại của Mẫn Thiên Hữu, không biết khi nào thì đã cúp máy!
Vân Hi đi đến một nhà hàng tây cách công ty không xa, vừa mới bước vào nàng đã thấy Bùi Bùi một thân tây trang hướng nàng vẫy vẫy tay, Vân Hi lòng còn sợ hãi, há mồm liền hỏi,“Làm sao không lái xe đến?”
“Mình đi gặp khách hàng với anh, nên ngồi xe anh ấy đến!” Bùi Bùi há miệng uống một ngụm to nước trà, trước khi Vân Hi đến nàng đã gọi món, cũng không chú ý thấy biến hóa trên nét mặt Vân Hi.
“Vậy anh Thành Tuấn đâu?” Vân Hi có chút buồn bực nhìn một vòng, Bùi Bùi còn phải học một năm nữa, nhưng là nàng nói, Vân Hi không học tiếp nữa, nàng một mình học cũng không vui, liền trực tiếp bị Bùi Thành Tuấn áp vào công ty.
“Đi đón bạn gái rồi, đem mình quăng ở đây thật sự là không có lương tâm mà!” Bùi Bùi lẩm bẩm nói xong, mấy món ắn cũng từ từ được bồi bàn bưng lên, Bùi Bùi bộ dáng như quỷ bị bỏ đói, liền cầm lấy dao nĩa xử lý tảng thịt bò.
Vân Hi ngập ngừng mở miệng, muốn hỏi Bùi Bùi về tính cách của Thượng Trạch Nhất, nếu hắn thực sự thích đàn ông, mà còn đột nhiên muốn tán tình nàng là có ý gì?
“Bùi Bùi, Thượng Trạch Nhất hắn……” Vân Hi cố nắm lấy một chút dũng khí vừa nổi lên liền hỏi,“Hắn thích đàn ông hay phụ nữ?”
Bùi Bùi nghe nàng hỏi vấn đề kỳ quái, động tác tay cũng dừng lại, mở to đôi mắt như đang nhìn người quái dị chằm chằm vào Vân Hi, còn vươn tay sờ sờ cái trán của nàng,“Không phát sốt a? Sao lại hỏi vần đề biến thái!”
“Hắn thích cậu, muốn theo đuổi cậu, cậu không biết sao?” Bùi Bùi nhìn nàng nghi ngờ, lần trước Thượng Trạch Nhất còn thông qua mình hẹn Vân Hi đi nghe nhạc, tức là có ý đối với Vân Hi, nàng rất vui muốn tác hợp hai người bọn họ, Thượng Trạch Nhất nói như thế nào cũng là thanh niên vừa tài giỏi vừa đẹp trai, rất xứng với Vân Hi.
Vân Hi nghe Bùi Bùi trả lời, mặt lại đỏ lên, cũng không biết nên tiếp tục nói như thế nào, trong đầu hiện khuôn mặt anh tuấn kia, nàng cũng có chút tiếc hận, nhưng chỉ là một cái hôn mà thôi, chẳng lẽ là nàng nghĩ sai rồi sao?
Vân Hi đang định đưa miếng thịt bò vào miệng, đột nhiên mùi vị xông lên làm dạ dày như cuộn lại, nàng trực tiếp lấy tay che miệng hướng toilet chạy tới.
/111
|