CHƯƠNG 973
Vu lão tam không hề để tâm mà nói: “Loại thuốc này sẽ chỉ khiến cô cả người mất sức, sẽ không làm tê liệt thần kinh của cô, cậu Tống không thích phụ nữ mất đi tri giác. Cô mắng càng nhiều, cậu Tống càng phấn khích. Ha ha, loại phụ nữ trinh liệt thủ tiết như cô, đối với cậu Tống mà nói, chính là liều thuốc mạnh nhất, tin chắc cậu Tống sẽ rất thích.”
Nói xong, Vu lão tam đi bắt Triệu Thanh Hà, tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, loại cực phẩm như cô phải tặng cho cậu Tống thưởng thức, nếu không tôi cũng muốn. Có điều, sau khi cậu Tống chơi chán, tôi vẫn có cơ hội. Tôi thấy mẹ cô tuy đã hơn 50 tuổi, nhưng giữ gìn thật tốt, nhìn trông giống như người hơn 30 tuổi, loại phụ nữ xinh đẹp cực phẩm như này, tôi thích nhất…”
Rầm!
Vào lúc này, lời của Vu lão tam còn chưa nói xong, cánh cửa sắt bên ngoài đã bị người ta một cước đá ra!
“Đồ chó, mày tìm chết!”
Một người đàn ông vạm vỡ cao 1m9 xông vào, bóp cổ của Vu lão tam, xách ông ta lên.
“Dám sỉ nhục cô Triệu Thanh Hà, ai cho mày lá gan đó!”
Vu lão tam giãy dụa, khó nhọc nói: “Tôi… tôi… người… của cậu Tống, cậu… cậu dám…”
Bốp bốp!
Người đàn ông vạm vỡ tát mất cái vào mặt Vu lão tam.
“Vẫn là lần đầu tiên có người dám uy hiếp Nhạc Ẩn Long tôi! Nhà họ Tống rất lợi hại sao? Ở trước mặt anh Vương, cứt chó cũng chẳng phải! Đợi Anh Vương quay về, chính là lúc nhà họ Tống bị diệt!”
Ầm!
Nhạc Ẩn Long trực tiếp đập Vu lão tam xuống đất, vội vàng cho Triệu Thanh Hà uống thuốc giải, tự trách nói: “Cô Triệu Thanh Hà, Nhạc Ẩn Long bảo vệ không chu toàn, xin cô trách phạt!”
Triệu Thanh Hà dịu đi một lát, cuối cùng đã tốt hơn một chút, lắc đầu nói: “Nếu không phải là anh, tôi đã bị đám súc sinh này xâm phạm rồi, tôi nên cảm ơn anh. Anh là người thần chủ phái tới bảo vệ Vương Bác Thần sao? Vất vả cho anh rồi!”
“Thần chủ… Anh Vương là thế thân của thần chủ, sự an toàn là cực kỳ quan trọng. Mà cô là người nhà của anh ấy, cũng nằm trong phạm vi bảo vệ của chúng tôi.”
Nhạc Ẩn Long suýt nữa lỡ mồm, vội nói.
Khi anh ta trở về, Tư Lam nói với anh ta, hiện nay vẫn chưa ai biết thân phận thật sự của Vương Bác Thần, đều cho rằng anh là thế thân của thần chủ.
“Tất cả không được nhúc nhích, người bên trong nghe đây, các người đã bị bao vây, lập tức đầu hàng, nếu không chết tại chỗ!”
Vào lúc này, bên ngoài đã bị nhân viên chấp pháp cầm súng bao vây, Châu Đông đã xuất hiện, ánh mắt u ám khiến người khác không biết mà run.
Ngay lúc đầu khi Nhạc Ẩn Long xuất hiện, Châu Đông đã phản ứng lại.
Ông ta không ngờ, vậy mà có người dám đến đây cứu Triệu Thanh Hà.
Vì vậy lập tức điều động nhân viên, trực tiếp tới bao vây.
Chuyện này tối nay buộc phải giải quyết, nếu không sẽ mang tới rắc rối rất lớn cho ông ta.
Thậm chí có khả năng sẽ nháo to, vậy nên vụ này ông ta phải đè xuống, một khi sự việc nháo to, bên phía nhà họ Tống chắc chắn sẽ ném ông ta ra gánh tội.
Vu lão tam không hề để tâm mà nói: “Loại thuốc này sẽ chỉ khiến cô cả người mất sức, sẽ không làm tê liệt thần kinh của cô, cậu Tống không thích phụ nữ mất đi tri giác. Cô mắng càng nhiều, cậu Tống càng phấn khích. Ha ha, loại phụ nữ trinh liệt thủ tiết như cô, đối với cậu Tống mà nói, chính là liều thuốc mạnh nhất, tin chắc cậu Tống sẽ rất thích.”
Nói xong, Vu lão tam đi bắt Triệu Thanh Hà, tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, loại cực phẩm như cô phải tặng cho cậu Tống thưởng thức, nếu không tôi cũng muốn. Có điều, sau khi cậu Tống chơi chán, tôi vẫn có cơ hội. Tôi thấy mẹ cô tuy đã hơn 50 tuổi, nhưng giữ gìn thật tốt, nhìn trông giống như người hơn 30 tuổi, loại phụ nữ xinh đẹp cực phẩm như này, tôi thích nhất…”
Rầm!
Vào lúc này, lời của Vu lão tam còn chưa nói xong, cánh cửa sắt bên ngoài đã bị người ta một cước đá ra!
“Đồ chó, mày tìm chết!”
Một người đàn ông vạm vỡ cao 1m9 xông vào, bóp cổ của Vu lão tam, xách ông ta lên.
“Dám sỉ nhục cô Triệu Thanh Hà, ai cho mày lá gan đó!”
Vu lão tam giãy dụa, khó nhọc nói: “Tôi… tôi… người… của cậu Tống, cậu… cậu dám…”
Bốp bốp!
Người đàn ông vạm vỡ tát mất cái vào mặt Vu lão tam.
“Vẫn là lần đầu tiên có người dám uy hiếp Nhạc Ẩn Long tôi! Nhà họ Tống rất lợi hại sao? Ở trước mặt anh Vương, cứt chó cũng chẳng phải! Đợi Anh Vương quay về, chính là lúc nhà họ Tống bị diệt!”
Ầm!
Nhạc Ẩn Long trực tiếp đập Vu lão tam xuống đất, vội vàng cho Triệu Thanh Hà uống thuốc giải, tự trách nói: “Cô Triệu Thanh Hà, Nhạc Ẩn Long bảo vệ không chu toàn, xin cô trách phạt!”
Triệu Thanh Hà dịu đi một lát, cuối cùng đã tốt hơn một chút, lắc đầu nói: “Nếu không phải là anh, tôi đã bị đám súc sinh này xâm phạm rồi, tôi nên cảm ơn anh. Anh là người thần chủ phái tới bảo vệ Vương Bác Thần sao? Vất vả cho anh rồi!”
“Thần chủ… Anh Vương là thế thân của thần chủ, sự an toàn là cực kỳ quan trọng. Mà cô là người nhà của anh ấy, cũng nằm trong phạm vi bảo vệ của chúng tôi.”
Nhạc Ẩn Long suýt nữa lỡ mồm, vội nói.
Khi anh ta trở về, Tư Lam nói với anh ta, hiện nay vẫn chưa ai biết thân phận thật sự của Vương Bác Thần, đều cho rằng anh là thế thân của thần chủ.
“Tất cả không được nhúc nhích, người bên trong nghe đây, các người đã bị bao vây, lập tức đầu hàng, nếu không chết tại chỗ!”
Vào lúc này, bên ngoài đã bị nhân viên chấp pháp cầm súng bao vây, Châu Đông đã xuất hiện, ánh mắt u ám khiến người khác không biết mà run.
Ngay lúc đầu khi Nhạc Ẩn Long xuất hiện, Châu Đông đã phản ứng lại.
Ông ta không ngờ, vậy mà có người dám đến đây cứu Triệu Thanh Hà.
Vì vậy lập tức điều động nhân viên, trực tiếp tới bao vây.
Chuyện này tối nay buộc phải giải quyết, nếu không sẽ mang tới rắc rối rất lớn cho ông ta.
Thậm chí có khả năng sẽ nháo to, vậy nên vụ này ông ta phải đè xuống, một khi sự việc nháo to, bên phía nhà họ Tống chắc chắn sẽ ném ông ta ra gánh tội.
/813
|