Hậu Khánh Bạch cảm thấy tầm mắt tối sầm lại, trước mặt đã xuất hiện một bóng người.
Lăng Hàn.
Hắn muốn xuất thủ công kích, vừa mới nhấc tay lên, hắn cảm thấy thân thể đau đớn, chiến giáp đã vỡ, hắn cũng bị cột sáng đánh trúng, thân chịu trọng thương, hắn làm sao còn lực lượng đối kháng Lăng Hàn?
Lăng Hàn vung tay tấn công, bốp, Hậu Khánh Bạch bị hắn tát lăn xuống đất.
Tất cả mọi người thổn thức, đây chính là thực lực Trận sư đấy, nhất định không thể xem thường.
Ngươi xem, không cần tốn nhiều sức, một tên thiên tài nhị tinh bị đánh ngã, hơn nữa Lăng Hàn chỉ lâm thời bố trí trận pháp, nếu như cho hắn đầy đủ thời gian chuẩn bị, cho dù đối mặt với một trăm Hậu Khánh Bạch, chỉ sợ Lăng Hàn cũng là kẻ thắng lợi?
Nghĩ tới những di tích cổ thì biết, kỳ thật tất cả đều có trận pháp tồn tại, nó đã vây khốn bao nhiêu người?
Nghĩ tới đây, đôi mắt mọi người tỏa sáng, bọn họ càng kiên định suy nghĩ kết giao với Lăng Hàn.
Nội tâm Lăng Hàn rung động mạnh, hắn nhìn thấy con đường khác, nếu nghiên cứu trận đạo tới đỉnh cao nhất, có phải hắn cũng có khả năng giết Thánh Nhân hay không?
Đương nhiên, hắn còn một quãng đường khá xa cần đi.
- Quỳ xuống nói xin lỗi, nếu không, chết!
Hắn lạnh lùng nói, lời đã nói ra khỏi miệng, Lăng Hàn cũng là kẻ nói được làm được.
Hậu Khánh Bạch ngẩng đầu lên, trước mắt bao người, hắn có thể quỳ xuống hay sao? Hắn cười lạnh, nói:
- Ngươi dám giết ta sao? Ta mà chết, linh bài bản mệnh của ta sẽ vỡ vụn, phụ thân ta cũng nhận được tin tức, đến lúc đó, lão nhân gia sẽ giết tới đây, đừng nói ngươi, toàn bộ Thiên Hải tinh cũng chôn cùng với ta.
- Giết đi, ngươi giết đi!
Ánh mắt Lăng Hàn bắn ra hàn quang, hắn ghét nhất bị người khác uy hiếp, đại năng cấp Giáo Chủ thì thế nào, cùng lắm thì dùng Thiên Đạo Hỏa đốt hắn, hắn vẫn còn tám cơ hội sử dụng đấy.
Nhưng có một ít phiền toái, nếu hắn lại sử dụng Thiên Đạo Hỏa, vô cùng khả năng hấp dẫn Kim Nguyên Thánh Địa tới, chỉ cần đối phương so sánh với nhau, nhất định sẽ phát hiện hai loại hỏa diễm tương đồng với nhau.
Như vậy hắn cũng bại lộ thân phận kẻ đốt Thánh địa.
Thì tính sao?
- Thành toàn cho ngươi!
Lăng Hàn lạnh lùng nói một câu, sát khí phun trào như hàn băng.
Tất cả mọi người nhe răng, gia hỏa này là người sát phạt quả quyết, dòng dõi đại năng cấp Giáo Chủ, hắn nói giết là giết?
- Lăng huynh, hạ thủ lưu tình!
Lập tức có người đứng ra hoà giải:
- Hậu Khánh Bạch nói không sai, nếu có đại năng cấp Giáo Chủ đến, nơi này sẽ sinh linh đồ thán, cho dù Lăng huynh ngươi có biện pháp trốn được, người vô tội nơi này phải làm sao?
Một thanh niên tóc xanh đứng ra, tròng mắt phát sáng giống như mặt trời nhỏ, cũng không biết hắn xuất thân dị tộc hay trời sinh thần thể.
Hắn cười nói với Lăng Hàn:
- Tại hạ Trình Phi, kỳ thật cũng không quen biết Hậu Khánh Bạch, cho nên Lăng huynh không cần cho rằng ta nói đỡ cho hắn.
- Không sai, Lăng huynh có tiền đồ vô hạn, không cần thiết vẫn lạc ở nơi này.
Lại có người khuyên nhủ.
Bích Tiêu công chúa cũng đi tới, nói:
- Được rồi!
- Hậu Khánh Bạch, nhanh nói lời xin lỗi vị cô nương này!
Trình Phi quát Hậu Khánh Bạch.
Sắc mặt Hậu Khánh Bạch trắng bệch, vừa rồi hắn bị Lăng Hàn hù dọa, sát ý đối phương lạnh như băng, hơn nữa còn rất kiên định, hắn cũng ý thức được Lăng Hàn không phải dọa hắn, mà là hắn thật sự dám ra tay.
Nghĩ như vậy, hắn liền sợ.
Vì tranh khí nhất thời với một tên thổ dân, hắn lại mất đi tính mạng của mình.
Đương nhiên không có lời.
Bởi vậy, hắn nói với Bích Tiêu công chúa:
- Thật xin lỗi, là ta đường đột!
Hắn thề, nhất định phải đòi lại công đạo cho việc này, ngày sau hắn sẽ ép Lăng Hàn quỳ gối trước mặt mình, muốn Lăng Hàn sống không bằng chết, hắn cũng đùa bỡn Bích Tiêu công chúa đến chết.
Một đôi tiện nhân, lại dám nhục nhã hắn.
Bích Tiêu công chúa vội vàng nói với Lăng Hàn:
- Được rồi, được rồi, hắn đã nói xin lỗi.
Nàng thực sự lo lắng cho Lăng Hàn, không muốn hắn xảy ra chuyện gì.
Ngược lại Lăng Hàn đứng ra vì nàng, nội tâm của nàng rất ngọt ngào.
Mọi người ở nơi này cho rằng Lăng Hàn muốn thu tay, lại nhìn thấy Lăng Hàn giơ chân lên và đạp một cái.
Ba, Hậu Khánh Bạch bị đạp nằm úp trên mặt đất.
Lăng Hàn đi tới kéo hắn dậy, Hậu Khánh Bạch biến thành tư thế quỳ.
- Bảo ngươi quỳ xuống nói xin lỗi, ngươi không nghe rõ sao?
Hắn nói nhỏ bên tai Hậu Khánh Bạch một câu, tay phải bóp cổ đối phương:
- Ngươi có thể thử xem ta có can đảm hay không, xem ta dám giết ngươi không?
Hàn ý đáng sợ bao phủ toàn thân, Hậu Khánh Bạch không tự chủ run rẩy vài lần, sát ý đáng sợ đánh thẳng vào tâm linh của hắn.
Hắn không muốn thử, vừa rồi hắn bị sát ý của Lăng Hàn hù dọa, gia hỏa trước mặt không thể suy đoán theo lẽ thường, nói không chừng hắn dám xuống tay với mình.
Ngược lại đã bị ép phải quỳ, hắn còn có thể làm gì?
- Thật, thật xin lỗi, ta sai rồi!
Hắn lại xin lỗi Bích Tiêu công chúa, gương mặt cũng đỏ bừng.
Quỳ xuống trước mặt mọi người và nói xin lỗi, đường đường con trai đại năng cấp Giáo Chủ, hắn chịu sao nổi?
Thật sự mất mặt tới tận nhà.
- Cút!
Lăng Hàn tiện tay ném Hậu Khánh Bạch bay ra ngoài.
Vào lúc này, tất cả mọi người im lặng.
Gia hỏa này quá cố chấp, nói muốn đối phương quỳ xuống xin lỗi thì nhất định sẽ ép ngươi phải quỳ, chỉ xin lỗi cũng vô dụng.
Đầu sắt, đúng là đầu sắt.
Có một ít người nhìn thấy đồ vật cấp độ sâu hơn, đó chính là quyết tâm của Lăng Hàn.
Không đạt mục đích, tuyệt đối không bỏ qua, tuyệt đối không thỏa hiệp.
Nếu đặt trên võ đạo, đây là phẩm chất cực kỳ đáng quý, gặp được bất cứ gian nan và trắc trở thế nào cũng không buông bỏ, cho dù đụng phải tường cũng không quay trở về, mà là muốn đụng nát bức tường… Hoặc bản thân đâm đầu tìm cái chết.
Khó trách gia hỏa trước mặt trẻ tuổi như vậy đã có thể dời bước thành trận, có nghị lực và bền lòng như thế, lại có đầy đủ thiên phú, hắn không có thành tựu mới là chuyện kỳ lạ.
- Lăng huynh, tại hạ Tô Phi Lang, muốn kết giao bằng hữu với ngươi.
- Tại hạ Trang Bác Minh, bái kiến Lăng huynh.
- Tại hạ...
Tất cả mọi người tiến lên kết giao với Lăng Hàn, đây là thiên tài Trận sư, tương lai sẽ là trận đạo tông sư, giá trị tuyệt đối không tầm thường.
Về phần đắc tội Hậu Khánh Bạch?
Ha ha, bọn họ đều là hậu đại hoặc truyền nhân của cường giả cấp Giáo Chủ, bọn họ sợ sao?
Lăng Hàn cũng nhiệt tình hơn trước, cũng bắt chuyện với mọi người, những người này ở đây hắn sau này tiến vào Tinh Vũ về sau, đều có thể trở thành của hắn nhân mạch, cho nên hắn cũng không để ý nhiều giao mấy người bằng hữu.
Sau một thời gian, lúc này hắn mới nói với Bích Tiêu công chúa:
- Đi, trở về.
Trong đầu Bích Tiêu công chúa tràn ngập hình ảnh Lăng Hàn ép buộc Hậu Khánh Bạch quỳ xuống, trái tim của nàng đập mạnh, nam nhân xả lửa giận cho mình, nói đánh con trai đại năng cấp Giáo Chủ là đánh, cũng ép đối phương cúi đầu xin lỗi nàng có thể không cảm động hay sao?
Vào lúc này, nàng nguyện ý sinh hầu tử vì Lăng Hàn.
Đúng, chính là hầu tử.
Không qua bao lâu, hai người liền trở về “doanh địa”.
Lăng Hàn bắt đầu bài trí trận pháp, chuẩn bị luyện chế Thanh Mộc Bổ Linh đan.
Nếu như hắn không phải Trận sư, hắn sẽ đi mua sắm trận cơ tương ứng, sau đó mời Trận sư bố trí trận pháp cho hắn. Hiện tại không cần phiền toái như thế, Lăng Hàn chính là Trận sư, một người bao gồm tất cả.
Bắt đầu.
Lăng Hàn.
Hắn muốn xuất thủ công kích, vừa mới nhấc tay lên, hắn cảm thấy thân thể đau đớn, chiến giáp đã vỡ, hắn cũng bị cột sáng đánh trúng, thân chịu trọng thương, hắn làm sao còn lực lượng đối kháng Lăng Hàn?
Lăng Hàn vung tay tấn công, bốp, Hậu Khánh Bạch bị hắn tát lăn xuống đất.
Tất cả mọi người thổn thức, đây chính là thực lực Trận sư đấy, nhất định không thể xem thường.
Ngươi xem, không cần tốn nhiều sức, một tên thiên tài nhị tinh bị đánh ngã, hơn nữa Lăng Hàn chỉ lâm thời bố trí trận pháp, nếu như cho hắn đầy đủ thời gian chuẩn bị, cho dù đối mặt với một trăm Hậu Khánh Bạch, chỉ sợ Lăng Hàn cũng là kẻ thắng lợi?
Nghĩ tới những di tích cổ thì biết, kỳ thật tất cả đều có trận pháp tồn tại, nó đã vây khốn bao nhiêu người?
Nghĩ tới đây, đôi mắt mọi người tỏa sáng, bọn họ càng kiên định suy nghĩ kết giao với Lăng Hàn.
Nội tâm Lăng Hàn rung động mạnh, hắn nhìn thấy con đường khác, nếu nghiên cứu trận đạo tới đỉnh cao nhất, có phải hắn cũng có khả năng giết Thánh Nhân hay không?
Đương nhiên, hắn còn một quãng đường khá xa cần đi.
- Quỳ xuống nói xin lỗi, nếu không, chết!
Hắn lạnh lùng nói, lời đã nói ra khỏi miệng, Lăng Hàn cũng là kẻ nói được làm được.
Hậu Khánh Bạch ngẩng đầu lên, trước mắt bao người, hắn có thể quỳ xuống hay sao? Hắn cười lạnh, nói:
- Ngươi dám giết ta sao? Ta mà chết, linh bài bản mệnh của ta sẽ vỡ vụn, phụ thân ta cũng nhận được tin tức, đến lúc đó, lão nhân gia sẽ giết tới đây, đừng nói ngươi, toàn bộ Thiên Hải tinh cũng chôn cùng với ta.
- Giết đi, ngươi giết đi!
Ánh mắt Lăng Hàn bắn ra hàn quang, hắn ghét nhất bị người khác uy hiếp, đại năng cấp Giáo Chủ thì thế nào, cùng lắm thì dùng Thiên Đạo Hỏa đốt hắn, hắn vẫn còn tám cơ hội sử dụng đấy.
Nhưng có một ít phiền toái, nếu hắn lại sử dụng Thiên Đạo Hỏa, vô cùng khả năng hấp dẫn Kim Nguyên Thánh Địa tới, chỉ cần đối phương so sánh với nhau, nhất định sẽ phát hiện hai loại hỏa diễm tương đồng với nhau.
Như vậy hắn cũng bại lộ thân phận kẻ đốt Thánh địa.
Thì tính sao?
- Thành toàn cho ngươi!
Lăng Hàn lạnh lùng nói một câu, sát khí phun trào như hàn băng.
Tất cả mọi người nhe răng, gia hỏa này là người sát phạt quả quyết, dòng dõi đại năng cấp Giáo Chủ, hắn nói giết là giết?
- Lăng huynh, hạ thủ lưu tình!
Lập tức có người đứng ra hoà giải:
- Hậu Khánh Bạch nói không sai, nếu có đại năng cấp Giáo Chủ đến, nơi này sẽ sinh linh đồ thán, cho dù Lăng huynh ngươi có biện pháp trốn được, người vô tội nơi này phải làm sao?
Một thanh niên tóc xanh đứng ra, tròng mắt phát sáng giống như mặt trời nhỏ, cũng không biết hắn xuất thân dị tộc hay trời sinh thần thể.
Hắn cười nói với Lăng Hàn:
- Tại hạ Trình Phi, kỳ thật cũng không quen biết Hậu Khánh Bạch, cho nên Lăng huynh không cần cho rằng ta nói đỡ cho hắn.
- Không sai, Lăng huynh có tiền đồ vô hạn, không cần thiết vẫn lạc ở nơi này.
Lại có người khuyên nhủ.
Bích Tiêu công chúa cũng đi tới, nói:
- Được rồi!
- Hậu Khánh Bạch, nhanh nói lời xin lỗi vị cô nương này!
Trình Phi quát Hậu Khánh Bạch.
Sắc mặt Hậu Khánh Bạch trắng bệch, vừa rồi hắn bị Lăng Hàn hù dọa, sát ý đối phương lạnh như băng, hơn nữa còn rất kiên định, hắn cũng ý thức được Lăng Hàn không phải dọa hắn, mà là hắn thật sự dám ra tay.
Nghĩ như vậy, hắn liền sợ.
Vì tranh khí nhất thời với một tên thổ dân, hắn lại mất đi tính mạng của mình.
Đương nhiên không có lời.
Bởi vậy, hắn nói với Bích Tiêu công chúa:
- Thật xin lỗi, là ta đường đột!
Hắn thề, nhất định phải đòi lại công đạo cho việc này, ngày sau hắn sẽ ép Lăng Hàn quỳ gối trước mặt mình, muốn Lăng Hàn sống không bằng chết, hắn cũng đùa bỡn Bích Tiêu công chúa đến chết.
Một đôi tiện nhân, lại dám nhục nhã hắn.
Bích Tiêu công chúa vội vàng nói với Lăng Hàn:
- Được rồi, được rồi, hắn đã nói xin lỗi.
Nàng thực sự lo lắng cho Lăng Hàn, không muốn hắn xảy ra chuyện gì.
Ngược lại Lăng Hàn đứng ra vì nàng, nội tâm của nàng rất ngọt ngào.
Mọi người ở nơi này cho rằng Lăng Hàn muốn thu tay, lại nhìn thấy Lăng Hàn giơ chân lên và đạp một cái.
Ba, Hậu Khánh Bạch bị đạp nằm úp trên mặt đất.
Lăng Hàn đi tới kéo hắn dậy, Hậu Khánh Bạch biến thành tư thế quỳ.
- Bảo ngươi quỳ xuống nói xin lỗi, ngươi không nghe rõ sao?
Hắn nói nhỏ bên tai Hậu Khánh Bạch một câu, tay phải bóp cổ đối phương:
- Ngươi có thể thử xem ta có can đảm hay không, xem ta dám giết ngươi không?
Hàn ý đáng sợ bao phủ toàn thân, Hậu Khánh Bạch không tự chủ run rẩy vài lần, sát ý đáng sợ đánh thẳng vào tâm linh của hắn.
Hắn không muốn thử, vừa rồi hắn bị sát ý của Lăng Hàn hù dọa, gia hỏa trước mặt không thể suy đoán theo lẽ thường, nói không chừng hắn dám xuống tay với mình.
Ngược lại đã bị ép phải quỳ, hắn còn có thể làm gì?
- Thật, thật xin lỗi, ta sai rồi!
Hắn lại xin lỗi Bích Tiêu công chúa, gương mặt cũng đỏ bừng.
Quỳ xuống trước mặt mọi người và nói xin lỗi, đường đường con trai đại năng cấp Giáo Chủ, hắn chịu sao nổi?
Thật sự mất mặt tới tận nhà.
- Cút!
Lăng Hàn tiện tay ném Hậu Khánh Bạch bay ra ngoài.
Vào lúc này, tất cả mọi người im lặng.
Gia hỏa này quá cố chấp, nói muốn đối phương quỳ xuống xin lỗi thì nhất định sẽ ép ngươi phải quỳ, chỉ xin lỗi cũng vô dụng.
Đầu sắt, đúng là đầu sắt.
Có một ít người nhìn thấy đồ vật cấp độ sâu hơn, đó chính là quyết tâm của Lăng Hàn.
Không đạt mục đích, tuyệt đối không bỏ qua, tuyệt đối không thỏa hiệp.
Nếu đặt trên võ đạo, đây là phẩm chất cực kỳ đáng quý, gặp được bất cứ gian nan và trắc trở thế nào cũng không buông bỏ, cho dù đụng phải tường cũng không quay trở về, mà là muốn đụng nát bức tường… Hoặc bản thân đâm đầu tìm cái chết.
Khó trách gia hỏa trước mặt trẻ tuổi như vậy đã có thể dời bước thành trận, có nghị lực và bền lòng như thế, lại có đầy đủ thiên phú, hắn không có thành tựu mới là chuyện kỳ lạ.
- Lăng huynh, tại hạ Tô Phi Lang, muốn kết giao bằng hữu với ngươi.
- Tại hạ Trang Bác Minh, bái kiến Lăng huynh.
- Tại hạ...
Tất cả mọi người tiến lên kết giao với Lăng Hàn, đây là thiên tài Trận sư, tương lai sẽ là trận đạo tông sư, giá trị tuyệt đối không tầm thường.
Về phần đắc tội Hậu Khánh Bạch?
Ha ha, bọn họ đều là hậu đại hoặc truyền nhân của cường giả cấp Giáo Chủ, bọn họ sợ sao?
Lăng Hàn cũng nhiệt tình hơn trước, cũng bắt chuyện với mọi người, những người này ở đây hắn sau này tiến vào Tinh Vũ về sau, đều có thể trở thành của hắn nhân mạch, cho nên hắn cũng không để ý nhiều giao mấy người bằng hữu.
Sau một thời gian, lúc này hắn mới nói với Bích Tiêu công chúa:
- Đi, trở về.
Trong đầu Bích Tiêu công chúa tràn ngập hình ảnh Lăng Hàn ép buộc Hậu Khánh Bạch quỳ xuống, trái tim của nàng đập mạnh, nam nhân xả lửa giận cho mình, nói đánh con trai đại năng cấp Giáo Chủ là đánh, cũng ép đối phương cúi đầu xin lỗi nàng có thể không cảm động hay sao?
Vào lúc này, nàng nguyện ý sinh hầu tử vì Lăng Hàn.
Đúng, chính là hầu tử.
Không qua bao lâu, hai người liền trở về “doanh địa”.
Lăng Hàn bắt đầu bài trí trận pháp, chuẩn bị luyện chế Thanh Mộc Bổ Linh đan.
Nếu như hắn không phải Trận sư, hắn sẽ đi mua sắm trận cơ tương ứng, sau đó mời Trận sư bố trí trận pháp cho hắn. Hiện tại không cần phiền toái như thế, Lăng Hàn chính là Trận sư, một người bao gồm tất cả.
Bắt đầu.
/5357
|