- Phong đại ca sắp xuất thủ.
- Ha ha, tiểu tử này muốn ăn đòn, nên giáo huấn thật tốt.
- Hắc hắc, lần này hắn thảm rồi, Phong đại ca mạnh cỡ nào, một khi hắn xuất thủ, tên kia sẽ bị ăn đòn.
Đám người nam tử áo trắng lên tiếng, chỉ có mỹ nữ cao rụt rè không nói lời nào.
Trong lúc nói chuyện, Phong Kế Hành đã tới gần, khí thế của hắn bộc phát tới cực hạn giống như sắp đột phá ngưỡng cửa Chú Đỉnh, phá vỡ Tiên Đỉnh tiến vào Sinh Đan cảnh.
Trên thực tế, chiến lực của hắn thật sự khộng kém gì Sinh Đan sơ kỳ.
Lăng Hàn bình thản, hắn rút hai chân lên và đứng dậy, ống quần cuốn tới đầu gối, hai chân trần trụi, dáng vẻ như vậy không giống thiên tài tuyệt thế.
- Ngươi thật cuồng ngạo!
Phong Kế Hành lạnh lùng nói ra, hắn xuất ra một chưởng, gió nổi mây phun, sóng lớn vỗ bờ.
Lăng Hàn không sử dụng uy áp Tiên Đỉnh, hắn hiện tại đã là Bát Đỉnh, chẳng lẽ còn không đánh lại Phong Kế Hành hay sao?
Oanh!
Hai người va chạm với nhau, thân thể hai người lắc lư, Phong Kế Hành hơn mạnh hơn về mặt sức mạnh nhưng chênh lệch đã rất nhỏ.
Phốc!
Bốn người kia ngạc nhiên, đôi mắt mở to, hoàn toàn không tin vào mắt mình.
Thật sự quá kinh người, đây chính là Phong đại ca, bài danh tinh võng mười hai, Chú Đỉnh cảnh đệ nhất nhân trong Bắc Thiên vực, hiện tại có người chống lại hắn?
Chẳng lẽ… Đây là Nam Cung Hào người bài danh thứ hai trong Chú Đỉnh cảnh tại Bắc Thiên vực hay sao?
Không đúng, Nam Cung Hào trời sinh tóc trắng, hơn nữa hắn có bệnh thích sạch sẽ, làm sao có thể giống như người này, có thể tùy tiện ngồi rửa chân bên hồ.
Phong Kế Hành biến sắc, một kích này hắn chỉ chiếm thượng phong nho nhỏ.
Phải biết, hắn hiện tại đang ở trạng thái toàn thịnh, thực lực không bị suy yếu chút nào.
Tê, việc này chỉ có một khả năng!
Lần trước Lăng Hàn chiến đấu với hắn, còn không phải Cửu Đỉnh, bây giờ cảnh giới đối phương lại tăng thêm một bậc, từ đó có thể dễ dàng chống lại hắn.
Họa lớn trong lòng!
Phong Kế Hành nói thầm, mặc dù chỉ nói lực lượng đơn thuần, Lăng Hàn vẫn không bằng mình, nhưng Tiên Đỉnh của đối phương lại cực kỳ quỷ dị, có thể suy yếu lực lượng của hắn, đến lúc đó nó lại bộc phát, hắn sẽ lâm vào hạ phong.
Đương n hiên, hắn cho rằng Lăng Hàn hiện tại khẳng định là Cửu Đỉnh mà không phải Bát Đỉnh, đây là kiêu ngạo thuộc về hắn.
Hắn giết tới lần nữa, phát động Thập Bát La Hán Thủ tấn công Lăng Hàn.
Mấy ngày trôi qua, hắn tu hành môn công pháp này tới năm thành uy lực, mặc dù bảo thuật cấp Tôn Giả không bằng Thánh cấp cùng Đế thuật, nhưng trong cấp độ Chú Đỉnh, bảo thuật như thế không kém chút nào.
Oanh! Oanh! Oanh!
Phong Kế Hành cường thế xuất thủ, hắn muốn dùng thế sét đánh không kịp bưng tai tiêu diệt Lăng Hàn.
Lăng Hàn cũng không khách khí, màn sáng tinh thần xuất hiện đỡ được công kích của đối phương, sau đó lại phản kích cường thế.
Đại La Thiên Bảo thuật, Phong Thần Thối, Đại Nhật Triều Thiên chưởng, Thập Bát La Hán Thủ, hắn liên tục vận dụng bảo thuật cấp Tôn Giả, hơn nữa đang không ngừng thay đổi ý cảnh và biến hóa, giống như chúng không phải bảo thuật độc lập, mà là một bộ hoàn chỉnh.
Phong Kế Hành ngạc nhiên, hắn đã bị áp chế, bản thân chật vật không chịu nổi.
Không phải chứ.
Bốn người nam tử áo trắng ngạc nhiên, trong mắt bọn họ Phong đại ca vô địch bị người ta đè đánh? Hơn nữa người này cũng không phải là Sinh Đan, chỉ là một tên Chú Đỉnh mà thôi.
Thật không thể tin nổi.
- Hừ!
Phong Kế Hành cười lạnh, hắn cũng vận dụng pháp khí, một đạo kiếm quang chém nát màn sáng tinh thần.
Lực phá hoại thật mạnh.
Lăng Hàn kinh ngạc, thanh kiếm này có phẩm giai không thấp.
- Đây là hàng nhái Thánh Binh Tinh Vân kiếm, nhưng vật liệu chế tác có cấp bậc thất tinh!
Phong Kế Hành cao ngạo nói:
- Tăng thêm ta dung nhập một tia thần thức vào, nó đã trở thành pháp khí bản mệnh của ta, vô địch Chú Đỉnh!
Hắn cảm thấy tiếc nuối khi đấu bài danh chiến trên tinh võng không được dùng pháp khí, nếu không với thực lực của hắn tăng thêm Tinh Vân kiếm, hắn làm sao có thể xếp thứ mười hai?
Đương nhiên, hắn hiện tại bước vào Cửu Đỉnh, không dựa vào Tinh Vân kiếm vẫn có thể tiến vào trước mười.
- Đến đây!
Lăng Hàn không vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp.
- Cuồng vọng!
Phong Kế Hành cười lạnh, hắn đã vận dụng bảo khí nhưng Lăng Hàn lại tay không tấc sắt, đối phương cuồng vọng cỡ nào?
Nhưng rất đúng lúc, hắn chỉ muốn lấy mạng Lăng Hàn chứ không phải đánh một trận.
Hắn cầm kiếm tấn công, Tinh Vân kiếm gọt qua, không khí bị xé rách, từng khe nứt màu đen xuất hiện, kiếm ý trùng thiên giống như muốn chém nát ngôi sao.
Đương nhiên đây là việc không thể nào, đổi thành Tinh Vân kiếm chân chính mới có thể, hơn nữa còn phải xem nó nằm trong tay ai.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, sát khí xung kích ập tới, cho dù là Phong Kế Hành thì thế nào, hắn vẫn lâm vào mê muội ngắn ngủi, chờ hắn tỉnh táo lại, nắm đấm của Lăng Hàn đã tới trước mặt.
Nếu đổi thành người khác, có lẽ sẽ dùng bí lực bảo hộ gương mặt, từ đó ngạnh kháng một kích này.
Nhưng Phong Kế Hành là người bình thường hay sao?
Hắn hét lớn một tiếng, mi tâm vỡ ra, một ký hiệu cổ quái xuất hiện và dính vào nắm đấm của Lăng Hàn.
Thứ này rất kỳ lạ, cũng không phải lực lượng kinh thiên, nó chỉ làm Lăng Hàn dừng lại.
Nhưng khi ký hiệu này lại biến mất, Lăng Hàn khôi phục tự do và xuất quyền lần nữa.
Phong Kế Hành bắt lấy cơ hội trong nháy mắt này tránh thoát ra xa, hắn đã tránh được một kích của Lăng Hàn.
Sau một kích, hai người lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Lăng Hàn không nghĩ tới Phong Kế Hành có thể nắm giữ bí pháp như vậy, lại có thể ngăn cản công kích của mình, thứ đó không phải lực lượng cường đại nhưng rất quỷ dị.
Phong Kế Hành cũng không nghĩ tới thủ đoạn của Lăng Hàn đáng sợ như vậy, vì ngăn cản Lăng Hàn trong nháy mắt, hắn đã sử dụng tới tuyệt chiêu.
Hai người đều có kiêng kị, trong tay đối phương còn nắm giữ tuyệt học gì?
- Ngươi đã nắm giữ ba đạo thần mang, ta muốn lãnh giáo một chút.
Phong Kế Hành nói xong, hắn vươn tay ra, tia sáng màu trắng bay đi nhanh đến mức không cách nào hình dung.
Đây là thần thông của tiên hà.
Lăng Hàn giơ tay đánh ra tia sáng lôi đình.
Ba!
Thần mang đấu thần mang, hai bên va chạm và biến mất.
Nhưng tiên hà cũng có khác nhau, giống như Lăng Hàn nắm giữ tia sáng lôi đình đầu tiên có thể so sánh với Đế thuật, nhưng Quý Thủy Âm Lôi, Ất Mộc Chính Lôi thì kém hơn một ít.
Thần mang của Phong Kế Hành còn không cùng đẳng cấp với Quý Thủy Âm Lôi, Ất Mộc Chính Lôi.
Hắn đã sử dụng Bính Hỏa Dương Lôi hóa giải một kích của đối phương.
- Ngươi cũng tiếp ta một chiêu!
Lăng Hàn vận dụng Ất Mộc Chính Lôi tấn công, tia sáng màu xanh bay thẳng về phía Phong Kế Hành.
Phong Kế Hành vội vàng kết ấn che phủ trước người.
Bành!
Thân thể hắn bị đẩy lui ra ngoài, hai tay bốc khói bay lên cao, hắn đã ăn thiệt thòi.
Chú Đỉnh đệ nhất nhân trong Bắc Thiên vực lại bị thương khi chiến đấu cùng cảnh giới.
- Ha ha, tiểu tử này muốn ăn đòn, nên giáo huấn thật tốt.
- Hắc hắc, lần này hắn thảm rồi, Phong đại ca mạnh cỡ nào, một khi hắn xuất thủ, tên kia sẽ bị ăn đòn.
Đám người nam tử áo trắng lên tiếng, chỉ có mỹ nữ cao rụt rè không nói lời nào.
Trong lúc nói chuyện, Phong Kế Hành đã tới gần, khí thế của hắn bộc phát tới cực hạn giống như sắp đột phá ngưỡng cửa Chú Đỉnh, phá vỡ Tiên Đỉnh tiến vào Sinh Đan cảnh.
Trên thực tế, chiến lực của hắn thật sự khộng kém gì Sinh Đan sơ kỳ.
Lăng Hàn bình thản, hắn rút hai chân lên và đứng dậy, ống quần cuốn tới đầu gối, hai chân trần trụi, dáng vẻ như vậy không giống thiên tài tuyệt thế.
- Ngươi thật cuồng ngạo!
Phong Kế Hành lạnh lùng nói ra, hắn xuất ra một chưởng, gió nổi mây phun, sóng lớn vỗ bờ.
Lăng Hàn không sử dụng uy áp Tiên Đỉnh, hắn hiện tại đã là Bát Đỉnh, chẳng lẽ còn không đánh lại Phong Kế Hành hay sao?
Oanh!
Hai người va chạm với nhau, thân thể hai người lắc lư, Phong Kế Hành hơn mạnh hơn về mặt sức mạnh nhưng chênh lệch đã rất nhỏ.
Phốc!
Bốn người kia ngạc nhiên, đôi mắt mở to, hoàn toàn không tin vào mắt mình.
Thật sự quá kinh người, đây chính là Phong đại ca, bài danh tinh võng mười hai, Chú Đỉnh cảnh đệ nhất nhân trong Bắc Thiên vực, hiện tại có người chống lại hắn?
Chẳng lẽ… Đây là Nam Cung Hào người bài danh thứ hai trong Chú Đỉnh cảnh tại Bắc Thiên vực hay sao?
Không đúng, Nam Cung Hào trời sinh tóc trắng, hơn nữa hắn có bệnh thích sạch sẽ, làm sao có thể giống như người này, có thể tùy tiện ngồi rửa chân bên hồ.
Phong Kế Hành biến sắc, một kích này hắn chỉ chiếm thượng phong nho nhỏ.
Phải biết, hắn hiện tại đang ở trạng thái toàn thịnh, thực lực không bị suy yếu chút nào.
Tê, việc này chỉ có một khả năng!
Lần trước Lăng Hàn chiến đấu với hắn, còn không phải Cửu Đỉnh, bây giờ cảnh giới đối phương lại tăng thêm một bậc, từ đó có thể dễ dàng chống lại hắn.
Họa lớn trong lòng!
Phong Kế Hành nói thầm, mặc dù chỉ nói lực lượng đơn thuần, Lăng Hàn vẫn không bằng mình, nhưng Tiên Đỉnh của đối phương lại cực kỳ quỷ dị, có thể suy yếu lực lượng của hắn, đến lúc đó nó lại bộc phát, hắn sẽ lâm vào hạ phong.
Đương n hiên, hắn cho rằng Lăng Hàn hiện tại khẳng định là Cửu Đỉnh mà không phải Bát Đỉnh, đây là kiêu ngạo thuộc về hắn.
Hắn giết tới lần nữa, phát động Thập Bát La Hán Thủ tấn công Lăng Hàn.
Mấy ngày trôi qua, hắn tu hành môn công pháp này tới năm thành uy lực, mặc dù bảo thuật cấp Tôn Giả không bằng Thánh cấp cùng Đế thuật, nhưng trong cấp độ Chú Đỉnh, bảo thuật như thế không kém chút nào.
Oanh! Oanh! Oanh!
Phong Kế Hành cường thế xuất thủ, hắn muốn dùng thế sét đánh không kịp bưng tai tiêu diệt Lăng Hàn.
Lăng Hàn cũng không khách khí, màn sáng tinh thần xuất hiện đỡ được công kích của đối phương, sau đó lại phản kích cường thế.
Đại La Thiên Bảo thuật, Phong Thần Thối, Đại Nhật Triều Thiên chưởng, Thập Bát La Hán Thủ, hắn liên tục vận dụng bảo thuật cấp Tôn Giả, hơn nữa đang không ngừng thay đổi ý cảnh và biến hóa, giống như chúng không phải bảo thuật độc lập, mà là một bộ hoàn chỉnh.
Phong Kế Hành ngạc nhiên, hắn đã bị áp chế, bản thân chật vật không chịu nổi.
Không phải chứ.
Bốn người nam tử áo trắng ngạc nhiên, trong mắt bọn họ Phong đại ca vô địch bị người ta đè đánh? Hơn nữa người này cũng không phải là Sinh Đan, chỉ là một tên Chú Đỉnh mà thôi.
Thật không thể tin nổi.
- Hừ!
Phong Kế Hành cười lạnh, hắn cũng vận dụng pháp khí, một đạo kiếm quang chém nát màn sáng tinh thần.
Lực phá hoại thật mạnh.
Lăng Hàn kinh ngạc, thanh kiếm này có phẩm giai không thấp.
- Đây là hàng nhái Thánh Binh Tinh Vân kiếm, nhưng vật liệu chế tác có cấp bậc thất tinh!
Phong Kế Hành cao ngạo nói:
- Tăng thêm ta dung nhập một tia thần thức vào, nó đã trở thành pháp khí bản mệnh của ta, vô địch Chú Đỉnh!
Hắn cảm thấy tiếc nuối khi đấu bài danh chiến trên tinh võng không được dùng pháp khí, nếu không với thực lực của hắn tăng thêm Tinh Vân kiếm, hắn làm sao có thể xếp thứ mười hai?
Đương nhiên, hắn hiện tại bước vào Cửu Đỉnh, không dựa vào Tinh Vân kiếm vẫn có thể tiến vào trước mười.
- Đến đây!
Lăng Hàn không vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp.
- Cuồng vọng!
Phong Kế Hành cười lạnh, hắn đã vận dụng bảo khí nhưng Lăng Hàn lại tay không tấc sắt, đối phương cuồng vọng cỡ nào?
Nhưng rất đúng lúc, hắn chỉ muốn lấy mạng Lăng Hàn chứ không phải đánh một trận.
Hắn cầm kiếm tấn công, Tinh Vân kiếm gọt qua, không khí bị xé rách, từng khe nứt màu đen xuất hiện, kiếm ý trùng thiên giống như muốn chém nát ngôi sao.
Đương nhiên đây là việc không thể nào, đổi thành Tinh Vân kiếm chân chính mới có thể, hơn nữa còn phải xem nó nằm trong tay ai.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, sát khí xung kích ập tới, cho dù là Phong Kế Hành thì thế nào, hắn vẫn lâm vào mê muội ngắn ngủi, chờ hắn tỉnh táo lại, nắm đấm của Lăng Hàn đã tới trước mặt.
Nếu đổi thành người khác, có lẽ sẽ dùng bí lực bảo hộ gương mặt, từ đó ngạnh kháng một kích này.
Nhưng Phong Kế Hành là người bình thường hay sao?
Hắn hét lớn một tiếng, mi tâm vỡ ra, một ký hiệu cổ quái xuất hiện và dính vào nắm đấm của Lăng Hàn.
Thứ này rất kỳ lạ, cũng không phải lực lượng kinh thiên, nó chỉ làm Lăng Hàn dừng lại.
Nhưng khi ký hiệu này lại biến mất, Lăng Hàn khôi phục tự do và xuất quyền lần nữa.
Phong Kế Hành bắt lấy cơ hội trong nháy mắt này tránh thoát ra xa, hắn đã tránh được một kích của Lăng Hàn.
Sau một kích, hai người lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Lăng Hàn không nghĩ tới Phong Kế Hành có thể nắm giữ bí pháp như vậy, lại có thể ngăn cản công kích của mình, thứ đó không phải lực lượng cường đại nhưng rất quỷ dị.
Phong Kế Hành cũng không nghĩ tới thủ đoạn của Lăng Hàn đáng sợ như vậy, vì ngăn cản Lăng Hàn trong nháy mắt, hắn đã sử dụng tới tuyệt chiêu.
Hai người đều có kiêng kị, trong tay đối phương còn nắm giữ tuyệt học gì?
- Ngươi đã nắm giữ ba đạo thần mang, ta muốn lãnh giáo một chút.
Phong Kế Hành nói xong, hắn vươn tay ra, tia sáng màu trắng bay đi nhanh đến mức không cách nào hình dung.
Đây là thần thông của tiên hà.
Lăng Hàn giơ tay đánh ra tia sáng lôi đình.
Ba!
Thần mang đấu thần mang, hai bên va chạm và biến mất.
Nhưng tiên hà cũng có khác nhau, giống như Lăng Hàn nắm giữ tia sáng lôi đình đầu tiên có thể so sánh với Đế thuật, nhưng Quý Thủy Âm Lôi, Ất Mộc Chính Lôi thì kém hơn một ít.
Thần mang của Phong Kế Hành còn không cùng đẳng cấp với Quý Thủy Âm Lôi, Ất Mộc Chính Lôi.
Hắn đã sử dụng Bính Hỏa Dương Lôi hóa giải một kích của đối phương.
- Ngươi cũng tiếp ta một chiêu!
Lăng Hàn vận dụng Ất Mộc Chính Lôi tấn công, tia sáng màu xanh bay thẳng về phía Phong Kế Hành.
Phong Kế Hành vội vàng kết ấn che phủ trước người.
Bành!
Thân thể hắn bị đẩy lui ra ngoài, hai tay bốc khói bay lên cao, hắn đã ăn thiệt thòi.
Chú Đỉnh đệ nhất nhân trong Bắc Thiên vực lại bị thương khi chiến đấu cùng cảnh giới.
/5357
|