Không đúng, nên nói là tinh khiết chỉ dựa vào lực lượng của mình, liền không thể nhúc nhích mới đúng.
Duy nhất có thể vận dụng được, chính là nồng nặc tín nguyện lực ở bên trong giới này.
Sơ lược đoán chừng, hắn nếu toàn lực làm, ở bên trong giới này liền có thể thi triển ra lực lượng Thần cảnh.
Lại cần dùng đến Hắc Bạch pháp tướng của hắn, mới có thể chân chính thôi sử. Thôn Thiên Nguyên Hóa thuật, mặc dù có thể thôn phệ tinh lọc, lại tuyệt đối không có cách nào đem tín nguyện lực đang tràn ngập tứ tán ở trong giới này, toàn bộ tụ kết lại một chỗ.
Mà nếu vận dụng pháp tướng, thì chính là Vô Lượng Chung Thủy Phật.
Tin tức tốt là ở trong giới này, hắn cũng không cần phải lo lắng về an toàn của mình.
Cho dù là Lục Vô Song, cũng hơn phân nửa là không thắng được hắn. Làm cho hắn tức giận, một cái hắc động pháp tướng hiển hóa đập xuống, có thể khiến cho người ngày triệt để biến thành tro bụi.
Mà nếu như thi triển Hắc Bạch pháp tướng, chính là có khả năng bị Phật môn phát giác.
Nếu thật muốn dùng lực lượng như vậy, chỉ có thể ở trong thời điểm bất đắc dĩ mà thôi.
Sắc mặt Tông Thủ khó coi cười cười, rồi sau đó lại đem tinh thần quay trở về. Đã thấy Tịnh Âm đem khăn ướt bỏ vào bên trong chậu nước. Mặt đỏ tới mang tai, rồi lại không nhịn được vụng trộm nhìn về phía bên dưới của hắn, tựa hồ rất là hiếu kỳ.
Tông Thủ là im lặng không nói, nha đầu kia đến cùng là đang nhìn ở chỗ nào?
Rồi lại hơi có chút đắc ý tự hào, phía dưới cũng vì vậy mà càng dữ tợn thêm vài phần.
Trong miệng ho khan một tiếng, Tông Thủ một bên đem thần niệm tiếp tục mở rộng ra bên ngoài xem xét, một bên tò mò hỏi thăm:
- Không biết đây là thế giới như thế nào? Nơi đây là nơi nào? Vì sao phạt tự này, lại ở một nơi xa xôi như vậy ?
- Thế giới như thế nào?
Tịnh Âm kia giật mình, rồi sau đó là tự nhiên cười nói:
- Thí chủ quả nhiên không phải là người của giới này! Sư tôn cũng đã nói, thí chủ hẳn là người ở vực ngoại, không biết tại sao lại lưu lạc nơi đây. Còn giới này, nguyên bản là không có danh tự. Về sau ngã Phật hàng lâm, giới này mới có tên là Nhạc Bình giới, chính là mong cho con dân ở nơi này lúc nào cũng có thể có đại sung sướng, bình an giàu có. Bất quá 300 năm trước, có ma hỏa tà ma hàng lâm ở giới này, đã đem tên Nhạc Bình giới vứt đi, đổi tên là Thương Linh giới.
- Ma hỏa tà ma ? Thương Linh giới ?
Sắc mặt Tông Thủ cứng lại, cái danh tự phía trước, hơn mười ngày trước mới nghe nói qua.
Vốn là cũng không thèm để ý, trong trường hợp là tình hình lúc này của mình, là tất yếu muốn ở bên trong Thương Linh giới này, tiếp tục ở lại một thời gian.
Tình hình trong giới này, nhất định phải tra cho rõ ràng. Thế lực Lục gia khổng lồ, cộng thêm mấy ngàn thế giới phụ thuộc, có ảnh hưởng đến vô số thế lực chủng tộc.
Nói không chừng thì cũng có thời điểm xung đột với những Ma hỏa tà ma này.
- Thế nhưng lại là vực ngoại dị tộc? Không biết lai lịch ra sao?
- Nghe nói là Phần Không Lục gia gì đó, chiếm cứ 800 trung thiên thế giới. Ba trăm năm trước, có gần trăm vạn đại quân hàng lâm ở giới này. Mỗi người đều thiện về điều khiển hỏa diễm, đồ thần diệt Phật ở bốn phía.
Ngừng lại, Tịnh Âm quái dị nhìn Tông Thủ một cái. Vừa rồi lúc đề cập đến Phần Không Lục gia, rõ ràng cảm giác được thân hình của Tông Thủ chấn động, tựa hồ là rất giật mình.
- Giới này ở dưới sự trì hạ của Phần Không Lục gia đã rất nhiều năm. Đúng rồi, nhớ rõ là sư tôn đã nói, thương thế của thí chủ có thể là bởi vì những tà ma chi hỏa kia?
Một câu cuối cùng này, nhưng là tồn tại ý dò xét.
Tông Thủ nghe đến đây, cũng đã nhịn không được, lặng lẽ mà cười.
Cái này tính là gì? Hoảng hốt chạy bừa, ở dưới thương của lv liều chết trốn chạy, ngược lại là chạy trốn tới hang ổ của đối phương.
Ở một khu rừng bí mật bên cạnh, Tông Thủ là không chút để ý, lấy tay điểm vào không trung hai bên.
Tùy hứng mà làm, nhưng mà khi đầu ngón tay chạm đến, thường thường lại có vật, đều trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, hoặc là đột nhiên bạo liệt.
- Tín nguyện lực này, quả nhiên có thể sử dụng!
Tông Thủ đối với thần minh chỉ có kiến thức nửa vời, bất quá cùng với những Đạo gia hộ pháp thần minh ở trong Vân Giới, lại chiến đấu không dưới mười tràng.
Đối với phương thức sử dụng thần lực, lại có thể hiểu sâu vô cùng.
Lúc này tụ tập tín nguyện lực ở bên trong Thương Linh giới, thi triển ra thần thông Hắc Bạch pháp tướng, tuy nói không thể tùy tâm sở dục, nhưng thực sự cũng không có chướng ngại gì.
- Bất quá rốt cuộc là cách một tầng, cái gọi là nguyện lực, dù sao cũng đến từ bản tâm của người khác. Ta không có xá lợi tử của Phật môn, có dùng đến đúng là vẫn còn không bằng những vị thần minh cùng Phật đà chân chính.
Không đề cấp đến uy năng, nhưng tiêu hao lại quá nhiều. Thần thông đồng dạng, nguyện lực mà hắn hao tổn, muốn vượt qua bảy thành so với thần minh cùng Phật đà!
Bất quá, cái tính mạng này ngược lại là có thể bảo vệ.
Có thể động dụng cái gọi là lực lượng của ‘Vô Lượng Chung Thủy Phật’, như vậy ở trong giới này, chỉ cần có ba ức tín đồ Phật môn trở lên, chỉ cần không có cường giả Thánh cảnh ra tay.
Như vậy Tông Thủ hắn liền có thể bình yên vô sự.
Lúc này cách lúc hắn thức tỉnh, đã qua bảy ngày. Thân thể của hắn vẫn như cũ là tê liệt, không có cách nào nhúc nhích. Chỉ có thể ngồi ở trên xe lăn, ngón tay có thể động đậy, chính là vì có thể thôi sử được nguyện lực.
Đáng tiếc không quá thành thục, dùng hồn niệm ngự sử cũng tốt, chỉ khi nào đưa tới bên trong thân thể, thì mới có tình huống khác được.
Động tác của hai tay, giờ phút này cũng là cực kỳ cứng ngắc.
Mà tứ chi bách hài kia, cũng vẫn là buốt như bị đao cắt, lăng trì.
Cho dù nơi này có nguyện lực dày đặc nồng hậu, cũng vô pháp hoàn toàn kiếm chế được Nhiên Tủy Huyết Linh chi thuật này được.
Vẫn còn đang dị biến, không ngừng tấn cấp, rút lấy sinh mệnh chân nguyên của hắn.
Chỉ là quá trình chậm dần, độ kịch liệt kém xa lúc bộc phát ban đầu.
Giờ phút này Tông Thủ cũng chính thức là đau nhức cùng vui vẻ.
Theo tâm niệm của hắn khởi lên, một đóa bạch sắc hỏa diễm, ở trong lòng bàn tay hắn dấy lên.
Lại có thêm vài loại điện quang có màu sắc không đồng nhất rót vào, ngọn lửa kia tức thì chuyển thành màu đen đặc.
- Uy lực của Lôi Liệt Thiên Hoa này, càng là vượt qua mười lần lúc trước.
Tất cả lực lượng của Tông Thủ đều phân tán ở bốn phía, trấn áp thể nội.
Lại duy nhất cái lực lượng huyết mạch này là có thể sử dụng.
Nhiên Tủy Huyết Linh thuật, tuy là tai kiếp, chỉ khi nào tu luyện hoàn thành.
Mới làn cho thể chất của hắn đạt được tăng trưởng có tính bạo phát, thần thông đại tăng.
Bất quá trọng yếu nhất, chính là theo việc huyết mạch được khai phát, những ký ước bên trong huyết mạch ấn ký sẽ dũng mãnh tràn vào.
Có thần thông pháp tắc, cũng có giảng giải về Thủy Hỏa Lôi Huyễn bốn loại đại đạo.
Duy nhất có thể vận dụng được, chính là nồng nặc tín nguyện lực ở bên trong giới này.
Sơ lược đoán chừng, hắn nếu toàn lực làm, ở bên trong giới này liền có thể thi triển ra lực lượng Thần cảnh.
Lại cần dùng đến Hắc Bạch pháp tướng của hắn, mới có thể chân chính thôi sử. Thôn Thiên Nguyên Hóa thuật, mặc dù có thể thôn phệ tinh lọc, lại tuyệt đối không có cách nào đem tín nguyện lực đang tràn ngập tứ tán ở trong giới này, toàn bộ tụ kết lại một chỗ.
Mà nếu vận dụng pháp tướng, thì chính là Vô Lượng Chung Thủy Phật.
Tin tức tốt là ở trong giới này, hắn cũng không cần phải lo lắng về an toàn của mình.
Cho dù là Lục Vô Song, cũng hơn phân nửa là không thắng được hắn. Làm cho hắn tức giận, một cái hắc động pháp tướng hiển hóa đập xuống, có thể khiến cho người ngày triệt để biến thành tro bụi.
Mà nếu như thi triển Hắc Bạch pháp tướng, chính là có khả năng bị Phật môn phát giác.
Nếu thật muốn dùng lực lượng như vậy, chỉ có thể ở trong thời điểm bất đắc dĩ mà thôi.
Sắc mặt Tông Thủ khó coi cười cười, rồi sau đó lại đem tinh thần quay trở về. Đã thấy Tịnh Âm đem khăn ướt bỏ vào bên trong chậu nước. Mặt đỏ tới mang tai, rồi lại không nhịn được vụng trộm nhìn về phía bên dưới của hắn, tựa hồ rất là hiếu kỳ.
Tông Thủ là im lặng không nói, nha đầu kia đến cùng là đang nhìn ở chỗ nào?
Rồi lại hơi có chút đắc ý tự hào, phía dưới cũng vì vậy mà càng dữ tợn thêm vài phần.
Trong miệng ho khan một tiếng, Tông Thủ một bên đem thần niệm tiếp tục mở rộng ra bên ngoài xem xét, một bên tò mò hỏi thăm:
- Không biết đây là thế giới như thế nào? Nơi đây là nơi nào? Vì sao phạt tự này, lại ở một nơi xa xôi như vậy ?
- Thế giới như thế nào?
Tịnh Âm kia giật mình, rồi sau đó là tự nhiên cười nói:
- Thí chủ quả nhiên không phải là người của giới này! Sư tôn cũng đã nói, thí chủ hẳn là người ở vực ngoại, không biết tại sao lại lưu lạc nơi đây. Còn giới này, nguyên bản là không có danh tự. Về sau ngã Phật hàng lâm, giới này mới có tên là Nhạc Bình giới, chính là mong cho con dân ở nơi này lúc nào cũng có thể có đại sung sướng, bình an giàu có. Bất quá 300 năm trước, có ma hỏa tà ma hàng lâm ở giới này, đã đem tên Nhạc Bình giới vứt đi, đổi tên là Thương Linh giới.
- Ma hỏa tà ma ? Thương Linh giới ?
Sắc mặt Tông Thủ cứng lại, cái danh tự phía trước, hơn mười ngày trước mới nghe nói qua.
Vốn là cũng không thèm để ý, trong trường hợp là tình hình lúc này của mình, là tất yếu muốn ở bên trong Thương Linh giới này, tiếp tục ở lại một thời gian.
Tình hình trong giới này, nhất định phải tra cho rõ ràng. Thế lực Lục gia khổng lồ, cộng thêm mấy ngàn thế giới phụ thuộc, có ảnh hưởng đến vô số thế lực chủng tộc.
Nói không chừng thì cũng có thời điểm xung đột với những Ma hỏa tà ma này.
- Thế nhưng lại là vực ngoại dị tộc? Không biết lai lịch ra sao?
- Nghe nói là Phần Không Lục gia gì đó, chiếm cứ 800 trung thiên thế giới. Ba trăm năm trước, có gần trăm vạn đại quân hàng lâm ở giới này. Mỗi người đều thiện về điều khiển hỏa diễm, đồ thần diệt Phật ở bốn phía.
Ngừng lại, Tịnh Âm quái dị nhìn Tông Thủ một cái. Vừa rồi lúc đề cập đến Phần Không Lục gia, rõ ràng cảm giác được thân hình của Tông Thủ chấn động, tựa hồ là rất giật mình.
- Giới này ở dưới sự trì hạ của Phần Không Lục gia đã rất nhiều năm. Đúng rồi, nhớ rõ là sư tôn đã nói, thương thế của thí chủ có thể là bởi vì những tà ma chi hỏa kia?
Một câu cuối cùng này, nhưng là tồn tại ý dò xét.
Tông Thủ nghe đến đây, cũng đã nhịn không được, lặng lẽ mà cười.
Cái này tính là gì? Hoảng hốt chạy bừa, ở dưới thương của lv liều chết trốn chạy, ngược lại là chạy trốn tới hang ổ của đối phương.
Ở một khu rừng bí mật bên cạnh, Tông Thủ là không chút để ý, lấy tay điểm vào không trung hai bên.
Tùy hứng mà làm, nhưng mà khi đầu ngón tay chạm đến, thường thường lại có vật, đều trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, hoặc là đột nhiên bạo liệt.
- Tín nguyện lực này, quả nhiên có thể sử dụng!
Tông Thủ đối với thần minh chỉ có kiến thức nửa vời, bất quá cùng với những Đạo gia hộ pháp thần minh ở trong Vân Giới, lại chiến đấu không dưới mười tràng.
Đối với phương thức sử dụng thần lực, lại có thể hiểu sâu vô cùng.
Lúc này tụ tập tín nguyện lực ở bên trong Thương Linh giới, thi triển ra thần thông Hắc Bạch pháp tướng, tuy nói không thể tùy tâm sở dục, nhưng thực sự cũng không có chướng ngại gì.
- Bất quá rốt cuộc là cách một tầng, cái gọi là nguyện lực, dù sao cũng đến từ bản tâm của người khác. Ta không có xá lợi tử của Phật môn, có dùng đến đúng là vẫn còn không bằng những vị thần minh cùng Phật đà chân chính.
Không đề cấp đến uy năng, nhưng tiêu hao lại quá nhiều. Thần thông đồng dạng, nguyện lực mà hắn hao tổn, muốn vượt qua bảy thành so với thần minh cùng Phật đà!
Bất quá, cái tính mạng này ngược lại là có thể bảo vệ.
Có thể động dụng cái gọi là lực lượng của ‘Vô Lượng Chung Thủy Phật’, như vậy ở trong giới này, chỉ cần có ba ức tín đồ Phật môn trở lên, chỉ cần không có cường giả Thánh cảnh ra tay.
Như vậy Tông Thủ hắn liền có thể bình yên vô sự.
Lúc này cách lúc hắn thức tỉnh, đã qua bảy ngày. Thân thể của hắn vẫn như cũ là tê liệt, không có cách nào nhúc nhích. Chỉ có thể ngồi ở trên xe lăn, ngón tay có thể động đậy, chính là vì có thể thôi sử được nguyện lực.
Đáng tiếc không quá thành thục, dùng hồn niệm ngự sử cũng tốt, chỉ khi nào đưa tới bên trong thân thể, thì mới có tình huống khác được.
Động tác của hai tay, giờ phút này cũng là cực kỳ cứng ngắc.
Mà tứ chi bách hài kia, cũng vẫn là buốt như bị đao cắt, lăng trì.
Cho dù nơi này có nguyện lực dày đặc nồng hậu, cũng vô pháp hoàn toàn kiếm chế được Nhiên Tủy Huyết Linh chi thuật này được.
Vẫn còn đang dị biến, không ngừng tấn cấp, rút lấy sinh mệnh chân nguyên của hắn.
Chỉ là quá trình chậm dần, độ kịch liệt kém xa lúc bộc phát ban đầu.
Giờ phút này Tông Thủ cũng chính thức là đau nhức cùng vui vẻ.
Theo tâm niệm của hắn khởi lên, một đóa bạch sắc hỏa diễm, ở trong lòng bàn tay hắn dấy lên.
Lại có thêm vài loại điện quang có màu sắc không đồng nhất rót vào, ngọn lửa kia tức thì chuyển thành màu đen đặc.
- Uy lực của Lôi Liệt Thiên Hoa này, càng là vượt qua mười lần lúc trước.
Tất cả lực lượng của Tông Thủ đều phân tán ở bốn phía, trấn áp thể nội.
Lại duy nhất cái lực lượng huyết mạch này là có thể sử dụng.
Nhiên Tủy Huyết Linh thuật, tuy là tai kiếp, chỉ khi nào tu luyện hoàn thành.
Mới làn cho thể chất của hắn đạt được tăng trưởng có tính bạo phát, thần thông đại tăng.
Bất quá trọng yếu nhất, chính là theo việc huyết mạch được khai phát, những ký ước bên trong huyết mạch ấn ký sẽ dũng mãnh tràn vào.
Có thần thông pháp tắc, cũng có giảng giải về Thủy Hỏa Lôi Huyễn bốn loại đại đạo.
/1700
|