Cấp độ của bản thân tuyệt đối không kém hơn Thánh Giai Tôn Giả!
Mà Tăng Huyền Trì Pháp Dực đã triển khai, hóa thành một quang dực màu trắng, kèm ở phía sau hắn. Tiền đồ xán lạn, quang điểm hiện ra, chiếu rọi nguyên hồn.
Ý niệm còn sót lại của Lý Biệt Tuyết dường như cũng biết bất ổn, không ngừng giãy dụa.
Ý đồ đem nguyên thần của Tông Thủ áp chết lần nữa. Mà Tông Thủ lúc này đã tăng lên Thánh Cảnh, lại càng ngày càng bất lực. Một chút là bị bài xích...
Tông Thủ trong khoảng thời gian ngắn thực sự khó nói được gì.
- Thì ra là thế! Thì ra là thế! Hắn có được vật này là có thể lập tức chứng được nửa bước chân cảnh. Thậm chí hợp đạo trở thành sự thật, cũng không phải là không thể nào. Khó trách không sợ Tú Quan, khó trách không sợ Lục gia. Không tiếc hết thảy dù là tông phái ma đạo của Vân Giới bị diệt với hắn cũng không sao cả. Cái này quả nhiên là mang ngọc có tội --
‘ hắn ’, tự nhiên chỉ là Vô Thượng Nguyên Ma Lý Biệt Tuyết. Hợp đạo trở thành sự thật, chỉ cần Lý Biệt Tuyết đạt tới cảnh giới nửa bước chân cảnh là chuyện nước chảy thành sông.
Tăng Huyền Trì Pháp Dực gia trì lên thần bảo cảnh giới nửa bước Khai Thiên, gia trì thần bảo lên cấp độ Khai Thiên.
Khi đó Phần Không Lục gia thì thế nào? Phất tay là diệt! Tú Quan thì phải làm thế nào! Trong nháy mắt là vong!
Trong lòng Tông Thủ khẽ động, vừa rồi chỉ gia trì lên đạo cơ bản thân mà thôi. Như vậy như đổi thành linh phap của mình, đổi thành kiếm thuật của mình thì như thế nào?
Tông Thủ nghĩ đến liền làm, sửa Tăng Huyền Trì Pháp Dực, một thân tiên lực lập tức biến mất tán đi. Sau đó một kiếm đâm ra mang theo quỹ tích huyền ảo.
Trong không gian ba mươi trượng này không chút chấn động nào cả.
Nhưng mà Tông Thủ cũng đã sửng sốt.
- Dùng cho kiếm thuật có thể thông thần --
Một kiếm này đâm ra, xác thực giống như giấc mộng của hắn, cảnh giới vạn pháp hợp nhất!
Là một kiếm cuối cùng nhất của Nguyên Nhất Kiếm -- Nguyên Nhất Hợp Đạo Kiếm.
Thần mà minh chi! Dòn tận đại đạo, có thể thấy thần!
Những năm này tha thiết ước mơ kiếm đạo cực hạn, vô số lần nếm thử, đều không được mò ra môn đạo. Giờ này khắc này lại dễ dàng thi triển ra, thậm chí còn không biết mình hoàn thành như thế nào.
Lúc này đại khái là tiến vào cảnh giới kiếm đạo Thần Cảnh hậu kỳ, càng tiến thêm một bước đạt tới kiếm đạo Thần Cảnh đỉnh phong, như vậy Tông Thủ hắn đâm ra một kiếm là có ‘ đạo ngấn ’-- Đại Đạo Thiên Ngân!
Nếu là linh pháp thì thế nào?
- Dùng cho linh pháp có thể tiến vào cảnh giới vô thượng.
Thần thông hai màu đen trắng, động tĩnh uy năng thật sự quá lớn. Trong không gian ba mươi trượng này không thể thi triển ra.
Tông Thủ dứt khoát đem hồn hải hiển hóa ra gần hai trăm ngôi sao đạo loại.
Quả nhiên là có chút biến hóa, có thể biến đổi hóa thế nào thì Tông Thủ lại nhìn không ra.
Chỉ biết lúc này hắn dùng thần thông ‘ Tam Thiên Tinh Ljac ’ nện người, uy năng quá lớn, chỉ kem hơn hắn thời điểm dùng Minh Hà Cáo Tử Kiếm mà thôi.
Bỏ qua giai vị, chí cảnh Thánh tôn cũng cần nhìn thẳng vào!
- Nói như vậy ta được Tăng Huyền Trì Pháp Dực gia trì tại thân, chẳng gia trì pháp...
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên không gian ba mươi trượng chấn động.
Trong mắt Tông Thủ duệ quang lóe lên rồi biến mất, xoay quanh lại nhìn ra ngoài.
Chấn động thật nhỏ là đám người Xích Hồng Y đang thử đánh vỡ không gian này.
Mấy Thánh Giai liên thủ và pháp thuật thần thông oanh kích, rõ ràng có thể dao động giới bích, trùng kích không gian ba mươi trượng này.
Nhưng mà đây là pháp thuật của Chân Cảnh tuyệt đối phòng ngự, như thế nào lại dễ dàng công phá? Chỉ là phí công mà thôi.
Trong mắt Tông Thủ hiện ra vẻ lo lắng, tay nhẹ vỗ về trán của Tô Tiểu Tiểu.
Nhiệt độ cơ thể lạnh như băng, sâu trong lòng của hắn lại có cảm giác như vạn kim xuyên tim.
Nếu Tiểu Tiểu cứ vậy mà chết đi thì cả đời này hắn không quên nàng được.
- Bọn chuột nhắt!
Trong lòng Tông Thủ cực kỳ bình thản, coi thường sinh tử. Đối với chính mình như thế, đối với người cũng như thế
- Tuyết nhi, giúp ta chiếu khán Tiểu Tiểu, hộ pháp cho nàng.
Sơ Tuyết cũng không hỏi, nhẹ giọng ‘ Ân ’ một tiếng, xem như nhận lời.
Tông Thủ đem Tăng Huyền Trì Pháp kia lần nữa gia trì pháp tướng chân hình. Rồi sau đó trực tiếp ngồi đó vô tư không lo.
Tính ra thời gian đồ lục còn chèo chống được hai giò. Nhưng mà đến lúc đó chân lực trong người của hắn cũng khô cạn rồi.
Cho nên nửa canh giờ mới được là tốt nhất, trong nửa canh giờ hắn cần phải trị liệu thương thế của mình, càng cần tận khu ý niệm của Lý Biệt Tuyết lưu lại trong hồn hải.
Không phải muốn Tăng Huyền Trì Pháp chi dực sao? Như vậy lúc này không máy chảy thành sông thì không bao giờ chấm dứt được.
Thời điểm thức tỉnh hắn cần phải tận thu oán này, hận này.
Hồn niệm của hắn có tiếng vù vù, quang dực đang chấn động mạnh.
mà phía sau chính là Nguyên Nhất Luyện Thần hai kiếm, cũng theo đó minh hưởng không dứt.
Trong phạm vi ba mươi trượng trống rỗng, Xích Hồng Y nhíu mày nghi hoặc và bất đắc dĩ.
Thời không trước mặt bị đào một khối, độc thành thế giới. Xích Hồng Y hắn có thể nhìn thấy, có thể cảm ứng nhưng không thể làm gì được.
Thực không biết là bảo vật gì có được thần thông uy năng mạnh mẽ như vậy.
Mà lúc này ở bên kia có bốn vị Thánh Giai Tôn Giả thần sắc cũng như vậy.
Tự tại thần ma vô hình vô thể, nhưng có thể dụng ý niệm ảnh hưởng tới người khác, biểu đạt nổi lòng.
Xích Hồng Y có thể cảm ứng hai thần ma này tâm tình bất đắc dĩ và ảo não.
Con mồi rơi vào trong lưới lại đột nhiên có biến cố bay ra ngoài thì bất cứ kẻ nào cũng ảo não cả.
Mà Vô Thượng Nguyên Ma bên ngoài mấy ngàn vạn dặm lúc này càng không biết tức giận như thế nào.
Tô Tiểu Tiểu tiện nhân kia thật sự nên chết đi.
Đối với thánh nữ ma đạo này hắn vô cùng thống hận, không hề đồng tình chút nào.
Nếu không phải nàng tự tuyệt sinh cơ, không có khả năng sống lại, bằng không hắn sẽ làm cho nàng sống không bằng chết.
Kêu rên một tiếng, Xích Hồng Y lúc này lắc đầu, đem pháp lực trùng kích vào trong vòng xoáy hắc ám thu hồi lại.
- Xem ra thật sự là độc thành biên giới! Cùng tồn tại với thế giới, cấm pháp tầm thường không thể làm gì được! Đoán chừng lúc này dù là chí cảnh ra tay cũng chưa chắn làm gì được bình chướng thế giới.
- Vậy bây giờ chúng ta nên làm?
Ân Hàn sắc mặt âm trầm, là cực kỳ khó coi.
Tông Thủ người này xưa nay là có cừu oán tất báo. Lần này thật sự kết thù quá sâu, một khi hắn đào thoát được, hùng chủ của Đại Càn sẽ nổi chiến loạn mạnh mẽ.
Đại Thương lúc này lưu lạc sa sút, Đại Càn lúc này đang từ từ chuyển thành bá chủ của Vân Giới.
Nếu như Tông Thủ hưng sư vấn tội, Đại Thương quốc chưa chắc sẽ như thế nào. Nhưng mà thái tử của hắn hơn phân nửa sẽ bị chỉ trích. Nhất là những huynh đệ không cam lòng của hắn.
- Tự nhiên là tiếp tục!
Ma Liên phu nhân vừa nói thì lạnh lùng nhìn qua đám người. Âm thanh càng chém đinh chặt sắc, chân thật đáng tin, trong mắt hiện ra hào quang chấp nhất.
Mà Tăng Huyền Trì Pháp Dực đã triển khai, hóa thành một quang dực màu trắng, kèm ở phía sau hắn. Tiền đồ xán lạn, quang điểm hiện ra, chiếu rọi nguyên hồn.
Ý niệm còn sót lại của Lý Biệt Tuyết dường như cũng biết bất ổn, không ngừng giãy dụa.
Ý đồ đem nguyên thần của Tông Thủ áp chết lần nữa. Mà Tông Thủ lúc này đã tăng lên Thánh Cảnh, lại càng ngày càng bất lực. Một chút là bị bài xích...
Tông Thủ trong khoảng thời gian ngắn thực sự khó nói được gì.
- Thì ra là thế! Thì ra là thế! Hắn có được vật này là có thể lập tức chứng được nửa bước chân cảnh. Thậm chí hợp đạo trở thành sự thật, cũng không phải là không thể nào. Khó trách không sợ Tú Quan, khó trách không sợ Lục gia. Không tiếc hết thảy dù là tông phái ma đạo của Vân Giới bị diệt với hắn cũng không sao cả. Cái này quả nhiên là mang ngọc có tội --
‘ hắn ’, tự nhiên chỉ là Vô Thượng Nguyên Ma Lý Biệt Tuyết. Hợp đạo trở thành sự thật, chỉ cần Lý Biệt Tuyết đạt tới cảnh giới nửa bước chân cảnh là chuyện nước chảy thành sông.
Tăng Huyền Trì Pháp Dực gia trì lên thần bảo cảnh giới nửa bước Khai Thiên, gia trì thần bảo lên cấp độ Khai Thiên.
Khi đó Phần Không Lục gia thì thế nào? Phất tay là diệt! Tú Quan thì phải làm thế nào! Trong nháy mắt là vong!
Trong lòng Tông Thủ khẽ động, vừa rồi chỉ gia trì lên đạo cơ bản thân mà thôi. Như vậy như đổi thành linh phap của mình, đổi thành kiếm thuật của mình thì như thế nào?
Tông Thủ nghĩ đến liền làm, sửa Tăng Huyền Trì Pháp Dực, một thân tiên lực lập tức biến mất tán đi. Sau đó một kiếm đâm ra mang theo quỹ tích huyền ảo.
Trong không gian ba mươi trượng này không chút chấn động nào cả.
Nhưng mà Tông Thủ cũng đã sửng sốt.
- Dùng cho kiếm thuật có thể thông thần --
Một kiếm này đâm ra, xác thực giống như giấc mộng của hắn, cảnh giới vạn pháp hợp nhất!
Là một kiếm cuối cùng nhất của Nguyên Nhất Kiếm -- Nguyên Nhất Hợp Đạo Kiếm.
Thần mà minh chi! Dòn tận đại đạo, có thể thấy thần!
Những năm này tha thiết ước mơ kiếm đạo cực hạn, vô số lần nếm thử, đều không được mò ra môn đạo. Giờ này khắc này lại dễ dàng thi triển ra, thậm chí còn không biết mình hoàn thành như thế nào.
Lúc này đại khái là tiến vào cảnh giới kiếm đạo Thần Cảnh hậu kỳ, càng tiến thêm một bước đạt tới kiếm đạo Thần Cảnh đỉnh phong, như vậy Tông Thủ hắn đâm ra một kiếm là có ‘ đạo ngấn ’-- Đại Đạo Thiên Ngân!
Nếu là linh pháp thì thế nào?
- Dùng cho linh pháp có thể tiến vào cảnh giới vô thượng.
Thần thông hai màu đen trắng, động tĩnh uy năng thật sự quá lớn. Trong không gian ba mươi trượng này không thể thi triển ra.
Tông Thủ dứt khoát đem hồn hải hiển hóa ra gần hai trăm ngôi sao đạo loại.
Quả nhiên là có chút biến hóa, có thể biến đổi hóa thế nào thì Tông Thủ lại nhìn không ra.
Chỉ biết lúc này hắn dùng thần thông ‘ Tam Thiên Tinh Ljac ’ nện người, uy năng quá lớn, chỉ kem hơn hắn thời điểm dùng Minh Hà Cáo Tử Kiếm mà thôi.
Bỏ qua giai vị, chí cảnh Thánh tôn cũng cần nhìn thẳng vào!
- Nói như vậy ta được Tăng Huyền Trì Pháp Dực gia trì tại thân, chẳng gia trì pháp...
Đúng vào lúc này, bỗng nhiên không gian ba mươi trượng chấn động.
Trong mắt Tông Thủ duệ quang lóe lên rồi biến mất, xoay quanh lại nhìn ra ngoài.
Chấn động thật nhỏ là đám người Xích Hồng Y đang thử đánh vỡ không gian này.
Mấy Thánh Giai liên thủ và pháp thuật thần thông oanh kích, rõ ràng có thể dao động giới bích, trùng kích không gian ba mươi trượng này.
Nhưng mà đây là pháp thuật của Chân Cảnh tuyệt đối phòng ngự, như thế nào lại dễ dàng công phá? Chỉ là phí công mà thôi.
Trong mắt Tông Thủ hiện ra vẻ lo lắng, tay nhẹ vỗ về trán của Tô Tiểu Tiểu.
Nhiệt độ cơ thể lạnh như băng, sâu trong lòng của hắn lại có cảm giác như vạn kim xuyên tim.
Nếu Tiểu Tiểu cứ vậy mà chết đi thì cả đời này hắn không quên nàng được.
- Bọn chuột nhắt!
Trong lòng Tông Thủ cực kỳ bình thản, coi thường sinh tử. Đối với chính mình như thế, đối với người cũng như thế
- Tuyết nhi, giúp ta chiếu khán Tiểu Tiểu, hộ pháp cho nàng.
Sơ Tuyết cũng không hỏi, nhẹ giọng ‘ Ân ’ một tiếng, xem như nhận lời.
Tông Thủ đem Tăng Huyền Trì Pháp kia lần nữa gia trì pháp tướng chân hình. Rồi sau đó trực tiếp ngồi đó vô tư không lo.
Tính ra thời gian đồ lục còn chèo chống được hai giò. Nhưng mà đến lúc đó chân lực trong người của hắn cũng khô cạn rồi.
Cho nên nửa canh giờ mới được là tốt nhất, trong nửa canh giờ hắn cần phải trị liệu thương thế của mình, càng cần tận khu ý niệm của Lý Biệt Tuyết lưu lại trong hồn hải.
Không phải muốn Tăng Huyền Trì Pháp chi dực sao? Như vậy lúc này không máy chảy thành sông thì không bao giờ chấm dứt được.
Thời điểm thức tỉnh hắn cần phải tận thu oán này, hận này.
Hồn niệm của hắn có tiếng vù vù, quang dực đang chấn động mạnh.
mà phía sau chính là Nguyên Nhất Luyện Thần hai kiếm, cũng theo đó minh hưởng không dứt.
Trong phạm vi ba mươi trượng trống rỗng, Xích Hồng Y nhíu mày nghi hoặc và bất đắc dĩ.
Thời không trước mặt bị đào một khối, độc thành thế giới. Xích Hồng Y hắn có thể nhìn thấy, có thể cảm ứng nhưng không thể làm gì được.
Thực không biết là bảo vật gì có được thần thông uy năng mạnh mẽ như vậy.
Mà lúc này ở bên kia có bốn vị Thánh Giai Tôn Giả thần sắc cũng như vậy.
Tự tại thần ma vô hình vô thể, nhưng có thể dụng ý niệm ảnh hưởng tới người khác, biểu đạt nổi lòng.
Xích Hồng Y có thể cảm ứng hai thần ma này tâm tình bất đắc dĩ và ảo não.
Con mồi rơi vào trong lưới lại đột nhiên có biến cố bay ra ngoài thì bất cứ kẻ nào cũng ảo não cả.
Mà Vô Thượng Nguyên Ma bên ngoài mấy ngàn vạn dặm lúc này càng không biết tức giận như thế nào.
Tô Tiểu Tiểu tiện nhân kia thật sự nên chết đi.
Đối với thánh nữ ma đạo này hắn vô cùng thống hận, không hề đồng tình chút nào.
Nếu không phải nàng tự tuyệt sinh cơ, không có khả năng sống lại, bằng không hắn sẽ làm cho nàng sống không bằng chết.
Kêu rên một tiếng, Xích Hồng Y lúc này lắc đầu, đem pháp lực trùng kích vào trong vòng xoáy hắc ám thu hồi lại.
- Xem ra thật sự là độc thành biên giới! Cùng tồn tại với thế giới, cấm pháp tầm thường không thể làm gì được! Đoán chừng lúc này dù là chí cảnh ra tay cũng chưa chắn làm gì được bình chướng thế giới.
- Vậy bây giờ chúng ta nên làm?
Ân Hàn sắc mặt âm trầm, là cực kỳ khó coi.
Tông Thủ người này xưa nay là có cừu oán tất báo. Lần này thật sự kết thù quá sâu, một khi hắn đào thoát được, hùng chủ của Đại Càn sẽ nổi chiến loạn mạnh mẽ.
Đại Thương lúc này lưu lạc sa sút, Đại Càn lúc này đang từ từ chuyển thành bá chủ của Vân Giới.
Nếu như Tông Thủ hưng sư vấn tội, Đại Thương quốc chưa chắc sẽ như thế nào. Nhưng mà thái tử của hắn hơn phân nửa sẽ bị chỉ trích. Nhất là những huynh đệ không cam lòng của hắn.
- Tự nhiên là tiếp tục!
Ma Liên phu nhân vừa nói thì lạnh lùng nhìn qua đám người. Âm thanh càng chém đinh chặt sắc, chân thật đáng tin, trong mắt hiện ra hào quang chấp nhất.
/1700
|