- Không tin chí bảo này có thể duy trì vĩnh viễn. Tông Thủ hắn chắc chắn cũng có thời điểm hết lực.
- Lời nói không có sai. Nhưng mà cũng đừng quên, Lâm Huyền Huyên đang ở gần đây. Nàng này chạy tới chúng ta có thể ngăn cản sao?
Người nói chuyện thình lình đúng là lão giả bên cạnh Liêu Vương, không chút khách khí chất vấn:
- Nhưng mà Tông Thủ này thực lực không tầm thường. Không có Nguyên Ma Thánh tôn tương trợ, ta và các ngươi không thể lưu hắn được, có thể địch lại hắn hay không chính là nghi vấn.
Ma Liên khẽ giật mình, rồi sau đó trầm ngâm nói:
- "Tông Thủ bị Vân lão đánh trọng thương, đây là thần thống cấp Thánh Linh! Dùng thủ đoạn của Vân lão thì trong thời gian ngắn hắn tất nhiên không cách nào khôi phục được!
Vân lão chính là Thánh Giai Tôn Giả. Nghe vậy thì mỉm cười. Đối với Ma Liên nói như vậy hắn từ chối cho ý kiến, không đồng ý, cũng không bác bỏ.
Mọi người đều có chút gật đầu, Xích Hồng Y cũng gật đầu. Ma Liên cuối cùng nói như vậy thì bọn họ cũng bớt lo.
- Ta và ngươi mấy người đã làm không được, vậy nên đi tìm người liên thủ thôi!
Ma Liên cười lạnh một tiếng, thanh âm càng u lãnh:
- Chắc hẳn đạo nho hai giáo, chư tông môn phiệt đều cam tâm tình nguyện tham gia đấy! Dùng ma đạo chúng ta cầm đầu, cùng tru sát Huyết Kiếm Yêu Quân trong tần hoàng mộ này.
Xích Hồng Y nhíu mày, kinh ngạc nói:
- Đạo nho hai giáo? Bọn họ chịu ra tay sao?
Sáu giáo đại chiến, ma đạo rời khỏi đầu tiên. Một phương không viện binh, một phương bội tín, lẫn nhau đều có oán khí không nhỏ.
Hơn nữa ân oán trước kia hắn thật sự nhìn không ra, đạo nho hai gia có khả năng liên thủ với bọn họ.
Huống chi nơi này còn có hai tự tại thần ma.
Bỗng nhiên hư không xa xa có tấm phù bay tới, bay bổng vào trong tay của Ma Liên. Ánh mắt của nàng lóng lánh, khóe môi nhếch lên, tự nhiên ngạo ý và trào phúng.
- Làm sao không chịu? Đạo Môn hai người cũng nhận lời, sẽ tới sau đó! Vân Giới này đạo nho hai nhà không ai không hận Tông Thủ thấu xương. Có cơ hội tốt như vậy làm sao bỏ qua?
Ánh mắt nhìn qua không gian màu đen trống rỗng, trong lòng Ma Liên xuất hiện cảm giác bi ai.
Đây không phải đánh bạc, mà là tình thế bắt buộc!
...
Trong Sơn Hà Điện thì Từ Phúc ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, giống như không bao giờ nhúc nhích.
Trong mộ linh năng cuồn cuộn, cuồng phong gào thét. Một thân ảnh cự long dài hẹp, không ngừng ẩn hiện trong gió, cũng tán đi trong gió.
Càng ngày càng nhiều long khí hiện ra ngoài.
Cả Lưỡng Nghi Tụ Long Trận đều mở rộng ra, hấp thu tất cả linh năng.
Vạn năm trước tần hoàng mặc dù chết, nhưng vẫn lưu lại chân linh bất diệt, ngược lại dùng làm trận linh của trận này.
Kỳ thật chẳng khác gì cả tòa Lưỡng Nghi Tụ Long Trận tu hành vạn năm.
Cho nên trước khi hắn chết cũng chỉ là Tiên Cảnh chưa hình thành nội thiên địa mà thôi. Sau khi phục sinh sẽ leo lên chí cảnh.
Lúc này chín kiện phục sinh trận khí liên tục bị hủy bốn kiện. Năm kiện còn lại phải giữ vững vị trí, trận cơ bởi vì đại chiến mà tổn hại không ít.
Nhưng mà Từ Phúc thực sự không quan tâm, chút thiếu hụt này hắn có thủ đoạn đền bù. Cho nên hết thảy đều như hắn đoán.
Hơn nữa giờ phút này cũng đã tới thời điểm cuối cùng.
Chỉ cần linh quyết dẫn động, hoàn thành một bước cuối cùn này. Như vậy tần hoàng trước mắt sẽ thức tỉnh. Qua trăm ngày sau sẽ chính thức phục sinh lại.
Lúc này bên ngoài mộ có mấy trăm cao tâng la hán quả nghiệp dùng phật lực áp chế, cũng không cách nào ngăn cản.
Nhưng mà lúc này trong lòng Từ Phúc cũng không phải bình tĩnh như mặt ngoài được.
Hắn quan tâm nhất chính là trong mộ địa này càng ngày cường giả hội tụ càng nhiều, hơn mười Thánh Giai đều tụ tập cùng một chỗ.
Cũng không biết là chuyện gì hấp dẫn đám người này như vậy.
Nói tới tòa cung điện chỗ đó là tần hoàng mộ cùng A Phòng Cung, đó là chỗ duy nhất hắn không thể dò xét được.
Những hộ vệ thi thể tần hoàng cũng chưa bao giờ chuẩn đồng ý cho hắn xâm nhập qua.
Trái lại Lý Tín lúc này có chút không tập trung. Xem thần sắc của hắn cũng không phải vì bốn kiện pháp khí phục sinh bị hủy. Ngược lại là vì đám người cường giả tụ tập nơi đó.
Chỉ tiếc giờ phút này hắn chủ trì đại trận, không cách nào phân thần bận tâm.
Trừ lần đó ra, chính là tinh tượng --
Vì vậy hắn mặc dù mặt bất động sắc, trong lòng lại bất an.
- Lão sư, hôm nay sợ rằng không ổn! Chuyện có biến, ngươi xem tinh tượng kìa. Một chén trà trước xuất hiện Thôn Long Chi Cục, bá vương hiển thế. Giờ phút này lại có biến hóa...
Bỗng nhiên âm thanh của Trọng Huyền vang lên, lúc này hắn bên ngoài điện ngửa đầu nhìn qua bầu trời. Khóe môi tràn huyết, sắc mặt tái nhợt.
- Một khắc sau nơi này sẽ có huyết kiếp! Chỉ sợ ngay cả chúng ta cũng không may mắn tránh khỏi.
- Huyết cướp?
Từ Phúc ngẩn người, thân hình của hắn không động. Nhưng mà thần niệm vẫn xem hư không.
Đã có thể dạy được Trọng Huyền, bản thân tự nhiên cũng tinh thông thuật số.
Lúc này nguyên thần của hắn quan sát tinh tượng, đã biết Trọng Huyền nói nửa phần không giả.
Mấy ngôi sao bên ngoài ẩn chứa huyết khí.
Kỳ quái! Số mệnh luân chuyển giữa thiên địa, thiên cơ tinh tượng do rất nhiều thuật số đại sư đảo loạn.
Lúc này đây sao rõ ràng như vậy?
Bỗng nhiên lông mi trắng nhảy lên, Từ Phúc đã ngộ ra.
Là này nhuệ khí quá nặng! Tất cả vạn pháp lui bước, vạn tà lui tránh!
Lúc này nơi đây thật sự có huyết kiếp. Hơn nữa thật sự là Thôn Long Chi Cục, bá vương hiển thế!
- Nếu đã có một khắc thì sao phải bối rối?
Từ Phúc khẽ lắc đầu, thần sắc trấn định tự nhiên. Hai tay kết ấn thình lình giống như hóa thành con rồng.
Đây là một bước cuối cùng! Long khí nhập vào cơ thể, có thể thức tỉnh. Cũng là điều hắn nguyện ý nhìn thấy được.
Nhưng mà sau một lát ánh mắt Từ Phúc hiện ra thần sắc kinh ngạc.
Nhưng mà hắn lại kinh ngạc là tần hoàng ngồi trên a tị hoàng tọa không có chút phản ứng.
Những linh năng long khí lúc này hơn phân nửa bị dẫn xuống đất.
Sắc mặt của Lý Tín đại biến, lóe thân lên biến mất tại chỗ.
Từ Phúc ngồi trên bồ đoàn, bình tĩnh nhìn trước mắt, nhưng bây giờ kịp phản ứng. Hắn không giận mà cười, hiện ra ý trào phúng.
- Thì ra là thế, thì ra là thế! Thì ra ngươi cuối cùng không có tin ta, đây là thiên ý, quả nhiên là thiên ý! Trời không muốn cho ngươi phục sinh! Doanh Chính, ngươi anh hùng cả đời, kết quả lại chết như vậy. Đây tính toán là cái gì? Cơ quan tính toán tường tận quá thông minh, ngược lại hại tính mạng.
Từ Phúc nói xong bỗng nhiên trong lòng khẽ động. Chỉ cảm thấy linh năng long khí phần lớn quán chú vào mặt đất.
Nhưng mà không ít đang ngược dòng ra sau.
- Ân?
Nhìn lại sau lưng, chỉ thấy Ân Ngự lúc này long khí màu đen đang bị hắn cường hút vào trong cơ thể.
Thậm chí thi thể ‘ tần hoàng ’ trên a tị hoàng tọa, một thân tinh khí không ngừng bị hút ép.
- Long đế cửu ngự, nghịch mạch đoạt long!
Đúng là nghịch đoạt long khí, còn là long khí tinh hoa của tần hoàng tích lũy vạn năm, thậm chí còn có nguyên hồn ấn ký.
- Lời nói không có sai. Nhưng mà cũng đừng quên, Lâm Huyền Huyên đang ở gần đây. Nàng này chạy tới chúng ta có thể ngăn cản sao?
Người nói chuyện thình lình đúng là lão giả bên cạnh Liêu Vương, không chút khách khí chất vấn:
- Nhưng mà Tông Thủ này thực lực không tầm thường. Không có Nguyên Ma Thánh tôn tương trợ, ta và các ngươi không thể lưu hắn được, có thể địch lại hắn hay không chính là nghi vấn.
Ma Liên khẽ giật mình, rồi sau đó trầm ngâm nói:
- "Tông Thủ bị Vân lão đánh trọng thương, đây là thần thống cấp Thánh Linh! Dùng thủ đoạn của Vân lão thì trong thời gian ngắn hắn tất nhiên không cách nào khôi phục được!
Vân lão chính là Thánh Giai Tôn Giả. Nghe vậy thì mỉm cười. Đối với Ma Liên nói như vậy hắn từ chối cho ý kiến, không đồng ý, cũng không bác bỏ.
Mọi người đều có chút gật đầu, Xích Hồng Y cũng gật đầu. Ma Liên cuối cùng nói như vậy thì bọn họ cũng bớt lo.
- Ta và ngươi mấy người đã làm không được, vậy nên đi tìm người liên thủ thôi!
Ma Liên cười lạnh một tiếng, thanh âm càng u lãnh:
- Chắc hẳn đạo nho hai giáo, chư tông môn phiệt đều cam tâm tình nguyện tham gia đấy! Dùng ma đạo chúng ta cầm đầu, cùng tru sát Huyết Kiếm Yêu Quân trong tần hoàng mộ này.
Xích Hồng Y nhíu mày, kinh ngạc nói:
- Đạo nho hai giáo? Bọn họ chịu ra tay sao?
Sáu giáo đại chiến, ma đạo rời khỏi đầu tiên. Một phương không viện binh, một phương bội tín, lẫn nhau đều có oán khí không nhỏ.
Hơn nữa ân oán trước kia hắn thật sự nhìn không ra, đạo nho hai gia có khả năng liên thủ với bọn họ.
Huống chi nơi này còn có hai tự tại thần ma.
Bỗng nhiên hư không xa xa có tấm phù bay tới, bay bổng vào trong tay của Ma Liên. Ánh mắt của nàng lóng lánh, khóe môi nhếch lên, tự nhiên ngạo ý và trào phúng.
- Làm sao không chịu? Đạo Môn hai người cũng nhận lời, sẽ tới sau đó! Vân Giới này đạo nho hai nhà không ai không hận Tông Thủ thấu xương. Có cơ hội tốt như vậy làm sao bỏ qua?
Ánh mắt nhìn qua không gian màu đen trống rỗng, trong lòng Ma Liên xuất hiện cảm giác bi ai.
Đây không phải đánh bạc, mà là tình thế bắt buộc!
...
Trong Sơn Hà Điện thì Từ Phúc ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, giống như không bao giờ nhúc nhích.
Trong mộ linh năng cuồn cuộn, cuồng phong gào thét. Một thân ảnh cự long dài hẹp, không ngừng ẩn hiện trong gió, cũng tán đi trong gió.
Càng ngày càng nhiều long khí hiện ra ngoài.
Cả Lưỡng Nghi Tụ Long Trận đều mở rộng ra, hấp thu tất cả linh năng.
Vạn năm trước tần hoàng mặc dù chết, nhưng vẫn lưu lại chân linh bất diệt, ngược lại dùng làm trận linh của trận này.
Kỳ thật chẳng khác gì cả tòa Lưỡng Nghi Tụ Long Trận tu hành vạn năm.
Cho nên trước khi hắn chết cũng chỉ là Tiên Cảnh chưa hình thành nội thiên địa mà thôi. Sau khi phục sinh sẽ leo lên chí cảnh.
Lúc này chín kiện phục sinh trận khí liên tục bị hủy bốn kiện. Năm kiện còn lại phải giữ vững vị trí, trận cơ bởi vì đại chiến mà tổn hại không ít.
Nhưng mà Từ Phúc thực sự không quan tâm, chút thiếu hụt này hắn có thủ đoạn đền bù. Cho nên hết thảy đều như hắn đoán.
Hơn nữa giờ phút này cũng đã tới thời điểm cuối cùng.
Chỉ cần linh quyết dẫn động, hoàn thành một bước cuối cùn này. Như vậy tần hoàng trước mắt sẽ thức tỉnh. Qua trăm ngày sau sẽ chính thức phục sinh lại.
Lúc này bên ngoài mộ có mấy trăm cao tâng la hán quả nghiệp dùng phật lực áp chế, cũng không cách nào ngăn cản.
Nhưng mà lúc này trong lòng Từ Phúc cũng không phải bình tĩnh như mặt ngoài được.
Hắn quan tâm nhất chính là trong mộ địa này càng ngày cường giả hội tụ càng nhiều, hơn mười Thánh Giai đều tụ tập cùng một chỗ.
Cũng không biết là chuyện gì hấp dẫn đám người này như vậy.
Nói tới tòa cung điện chỗ đó là tần hoàng mộ cùng A Phòng Cung, đó là chỗ duy nhất hắn không thể dò xét được.
Những hộ vệ thi thể tần hoàng cũng chưa bao giờ chuẩn đồng ý cho hắn xâm nhập qua.
Trái lại Lý Tín lúc này có chút không tập trung. Xem thần sắc của hắn cũng không phải vì bốn kiện pháp khí phục sinh bị hủy. Ngược lại là vì đám người cường giả tụ tập nơi đó.
Chỉ tiếc giờ phút này hắn chủ trì đại trận, không cách nào phân thần bận tâm.
Trừ lần đó ra, chính là tinh tượng --
Vì vậy hắn mặc dù mặt bất động sắc, trong lòng lại bất an.
- Lão sư, hôm nay sợ rằng không ổn! Chuyện có biến, ngươi xem tinh tượng kìa. Một chén trà trước xuất hiện Thôn Long Chi Cục, bá vương hiển thế. Giờ phút này lại có biến hóa...
Bỗng nhiên âm thanh của Trọng Huyền vang lên, lúc này hắn bên ngoài điện ngửa đầu nhìn qua bầu trời. Khóe môi tràn huyết, sắc mặt tái nhợt.
- Một khắc sau nơi này sẽ có huyết kiếp! Chỉ sợ ngay cả chúng ta cũng không may mắn tránh khỏi.
- Huyết cướp?
Từ Phúc ngẩn người, thân hình của hắn không động. Nhưng mà thần niệm vẫn xem hư không.
Đã có thể dạy được Trọng Huyền, bản thân tự nhiên cũng tinh thông thuật số.
Lúc này nguyên thần của hắn quan sát tinh tượng, đã biết Trọng Huyền nói nửa phần không giả.
Mấy ngôi sao bên ngoài ẩn chứa huyết khí.
Kỳ quái! Số mệnh luân chuyển giữa thiên địa, thiên cơ tinh tượng do rất nhiều thuật số đại sư đảo loạn.
Lúc này đây sao rõ ràng như vậy?
Bỗng nhiên lông mi trắng nhảy lên, Từ Phúc đã ngộ ra.
Là này nhuệ khí quá nặng! Tất cả vạn pháp lui bước, vạn tà lui tránh!
Lúc này nơi đây thật sự có huyết kiếp. Hơn nữa thật sự là Thôn Long Chi Cục, bá vương hiển thế!
- Nếu đã có một khắc thì sao phải bối rối?
Từ Phúc khẽ lắc đầu, thần sắc trấn định tự nhiên. Hai tay kết ấn thình lình giống như hóa thành con rồng.
Đây là một bước cuối cùng! Long khí nhập vào cơ thể, có thể thức tỉnh. Cũng là điều hắn nguyện ý nhìn thấy được.
Nhưng mà sau một lát ánh mắt Từ Phúc hiện ra thần sắc kinh ngạc.
Nhưng mà hắn lại kinh ngạc là tần hoàng ngồi trên a tị hoàng tọa không có chút phản ứng.
Những linh năng long khí lúc này hơn phân nửa bị dẫn xuống đất.
Sắc mặt của Lý Tín đại biến, lóe thân lên biến mất tại chỗ.
Từ Phúc ngồi trên bồ đoàn, bình tĩnh nhìn trước mắt, nhưng bây giờ kịp phản ứng. Hắn không giận mà cười, hiện ra ý trào phúng.
- Thì ra là thế, thì ra là thế! Thì ra ngươi cuối cùng không có tin ta, đây là thiên ý, quả nhiên là thiên ý! Trời không muốn cho ngươi phục sinh! Doanh Chính, ngươi anh hùng cả đời, kết quả lại chết như vậy. Đây tính toán là cái gì? Cơ quan tính toán tường tận quá thông minh, ngược lại hại tính mạng.
Từ Phúc nói xong bỗng nhiên trong lòng khẽ động. Chỉ cảm thấy linh năng long khí phần lớn quán chú vào mặt đất.
Nhưng mà không ít đang ngược dòng ra sau.
- Ân?
Nhìn lại sau lưng, chỉ thấy Ân Ngự lúc này long khí màu đen đang bị hắn cường hút vào trong cơ thể.
Thậm chí thi thể ‘ tần hoàng ’ trên a tị hoàng tọa, một thân tinh khí không ngừng bị hút ép.
- Long đế cửu ngự, nghịch mạch đoạt long!
Đúng là nghịch đoạt long khí, còn là long khí tinh hoa của tần hoàng tích lũy vạn năm, thậm chí còn có nguyên hồn ấn ký.
/1700
|