Tông Thủ thân ảnh của hắn lóe lên, lúc này đã tới trước mặt của Xích Hồng Y.
Trên mặt của Tông Thủ hiện ra ý tàn khốc.
Hôm nay không máu chảy thành sông thì cừu hận không chấm dứt.
Xích Hồng Y gào thét, nhưng mà thân hình của hắn chấn động.
Ma khí mênh mông cuồn cuộn xông thẳng vào những luân mạch nhỏ bé. Mà khí huyết toàn thân ngược dòng toàn bộ,
Không hề có chiến ý. Cũng hiểu biết Tông Thủ lúc này không có khả năng bị thương.
Cho nên trực tiếp lựa chọn tán công tự tuyệt, tự toái ma đan. Huyết Kiếm Yêu Quân bởi vì cái chết của Tô Tiểu Tiểu kích thích nổi điên.
Nếu như hắn rơi vào tay của người này, hơn phân nửa sẽ nhận hết tra tấn, khổ không thể tả. Chẳng bằng sớm tự tuyệt mất mạng đi.
- Tự tuyệt sinh cơ? Ngươi thật thông minh --
Trong mắt Tông Thủ hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức vung tay áo lên.
Lúc này khí kình đinh ốc ngưng tụ trong người Xích Hồng Y va chạm với ma đan đang vỡ tung.
Ma đan của Thánh Giai đỉnh phong mà tự bạo tương đương một kích toàn lực của tu sĩ Chí Cảnh.
Ầm!
Một tiếng trầm đục, tay áo của Tông Thủ vừa thu lại, thần thông Vô Lượng Chung Thủy cũng chuyển đổi.
Lúc này hiện ra trong khí hải của Xích Hồng Y và bay bổng không dùng sức.
Rồi sau đó cả thân hình Xích Hồng Y lại bị tay áo cuốn ngược lên.
Thân thể cũng bị khảm lên vách tường.
Tông Thủ lúc này tao nhã cười lạnh. Trên người mặc dù vết thương chồng chất, thân hình vẫn thẳng như cột đá to lớn cao ngạo.
Khí thế toàn thân bá đạo khó nói nên lời, khó có thể hình dung được hắn lúc này.
- Ở trước mặt trẫm mà Xích Hồng Y ngươi muốn chết cũng không được.
Âm thanh lạnh lùng, lại ẩn hàm vô cùng tàn khốc. Biểu lộ bình tĩnh nhưng mà vô cùng dữ tợn.
Tố Sơ Tuyết ở bên cạnh nhìn thấy mà bất đắc dĩ, đau đầu vạn phần dùng tay gõ đầu.
Hắc hóa, thiếu chủ nhà mình xem ra định dùng hắc hóa.
Cái gọi là hắc hóa chính là bị kích thích nào đó trên tinh thần tan vỡ, lời nói và cách làm khác với trước kia.
Nói tới từ này là do thiếu chủ dạy nàng.
Mà lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này đã trôi qua không biết bao nhiêu năm rồi.
Tiếp tục như vậy sẽ biến thành không ổn.
Đang suy nghĩ nên làm thế nào giúp Tông Thủ bình tĩnh lại, Sơ Tuyết lúc này nhìn qua Tô Tiểu Tiểu trên người huyền quy.
Xem ra ma nữ này thật sự khiến thiếu chủ động chân tình rồi.
- Bá vương hiển thế, rõ ràng thật sự là bá vương hiển thế...
Ở trong biên giới Tiểu Thiên Thế Giới, Nhật Hiên nỉ non nói thầm.
- Đây là huyết kiếp sao? Mười lăm Thánh Cảnh táng thân trong tần hoàng mộ. Người vào đế cung chỉ sợ không ai sống sót. Thánh Quân trên đời từ nay về sau đã là bá vương, bễ nghễ Vân Giới!
Thần sắc Nhật Hiên hoảng hốt, vẫn thận trọng suy nghĩ. Hắn giờ phút này cũng không xác định, mình ở ngoài mấy chục dặm phải chăng đã kinh động Tông Thủ.
Nhưng mà biết mình và Tông Thủ mặc dù hơi có chút thiện duyên giao tình, vị kia không phải vạn bất đắc dĩ, đoán chừng sẽ không động tới hắn.
Nhưng mà một khi quá mức chưa hẳn là hắn sẽ nói tình cảm.
Cho nên cẩn thận từng li từng tí, không chạm vào mấu chốt.
Tăng Huyền Trì Pháp Dực, dùng cho thần thông Vô Lượng Chung Thủy đủ bỏ qua giai vị, uy hiếp chí cảnh.
- Kỳ quái! Tông Thủ này bước lên mây xanh, dưới chí cảnh đã vô địch. Thực lực quốc gia cường thịnh, nhưng mà vì sao tinh tượng vẫn là song tinh tranh sáng?
Nhật Hiên nhìn qua tinh không cảm thấy khó hiểu. Trong đó ba đế tinh đều tỏa sáng.
Bỗng nhiên trong nội tâm khẽ động, nghĩ tới chuyện gì đó. Ước chừng một vạn năm trước hắn cho dù suy tính lớn nhỏ đều không có sai lầm
Khi đó hắn có cảm giác, thiên hạ đại thế sau này vẫn có mạch nước ngầm tồn tại. Khiến cho hắn siêng năng truy tìm nguyên nhân.
Có thể từ khi Hi Tử bị vây giết mà chết, tuần tử không hiểu mà vong. Tất cả tinh tượng bói toán của Vân Giới cũng dần dần khôi phục bình thường.
Dần dà không có manh mối, Nhật Hiên cũng không quan tâm tới.
Chẳng lẽ Vân Giới này thật sự có tồn tại nửa bước chân cảnh như Hi Tử?
Lúc cách mấy ngàn năm đã muốn xuất hiện thế gian?
Nhật Hiên vô ý thức lấy quả tinh bàn ra, đang muốn suy diễn thì chợt nghẹn ngào cười cười, mặt hàm sầu khổ.
- Đây chính là giảm thọ --
Hắn cả đời này hơn phân nửa thọ nguyên đều hao tổn trên bói toán.
Thế cho nên mấy lần cải mệnh, nghịch thiên hành đạo. Mà cho tới bây giờ thọ nguyên dần đi tới điểm cuối.
Hôm nay vừa mới có một đường hy vọng, làm sao đi tiêu xài.
Mà chuyện Thương Sinh Đạo cùng với vị kia có khả năng nửa bước chân cảnh. Tùy tiện tham dự vào chỉ sợ bị nghiền áp phân thân toái cốt.
Vài ngàn năm trước sở dĩ buông tha cho, cũng là vì biết hung hiểm trong đó.
- Bá vương hiển thế ứng với Tông Thủ, nhưng mà Thôn Long Chi Cục thì giải thích thế nào?
Bỗng nhiên nội tâm Nhật Hiên khẽ động, thăm dò phương vị, ánh mắt nhìn qua Sơn Hà Điện.
Ân Ngự còn đang điên cuồng cười to, mà mười hai trấn quốc đồng nhân cơ hồ đang đi qua phía hắn. Cương lực to lớn vô bờ hiện ra. Sau đó huy động lên cự quyền từng quyền kích xuống, đánh Sơn Hà Điện này và thân thể tần hoàng thành nát vụn.
Sơn Hà Điện bị hủy, cả Lưỡng Nghi Tụ Long Trận cũng tan rã từng khúc. Mà ngay cả thiên đàn cũng đồng dạng bị xung kích, hơn phân nửa sụp đổ.
Nhưng mà trận pháp bị hủy, nhưng mà hội tụ long khí không có tán loạn.
Ngược lại không ngừng cọ rửa hành loan xoán ốc.
Tu sĩ bình thường không thấy được, nhưng mà trong mắt của hắn lại hạo hạo đãng đãng như sông lớn cuồn cuộn.
Nhật Hiên dùng linh mục nhìn qua, sau đó hít vào một ngụm hàn khí.
- Thủy tần long khí, đông Côn Lôn long mạch --
Đông Côn Lôn mặc dù đoạn, nhưng mà long mạch đã sớm giữ lại trong tần mộ. Mà tần hoàng khi còn sống càng triệu tập phương sĩ, đen phân nửa vương khí của bản thân phong ấn trong Lưỡng Nghi Tụ Long Trận. Khiến cho thủy tần hoàng triều nhị đại mà chết.
Mà nguyên thần tần hoàng càng mượn Lưỡng Nghi Tụ Long Trận tu hành vạn năm, bên trong tinh khí tinh thuần lại há kém được?
Lưỡng Nghi Tụ Long Trận bị hủy, những này long mạch tinh nguyên này là thứ vô chủ.
Ân Ngự không nhìn được, nhưng lại không bỏ qua thứ tốt. Nhưng mà người này thường thường không có gì lạ, muốn nuốt hấp cũng chỉ có Thạch Việt, còn có mấy phần khả năng --
- Thôn Long Chi Cục, lại không biết người phương nào, người nào có thể thôn long?
Long khí tinh nguyên mặc dù tốt, nhưng mà không phải dễ nuốt như vậy.
Người này trước tiên là vương giả đương thời, thứ hai là cần thực lực ít nhất là Thánh giai.
Mà cả hai hỗn hợp lại ít nhất quá khó, ít nhất Nhật Hiên hắn chưa thấy qua.
- Thật đáng tiếc long khí vẫn còn. Những tinh nguyên dung hợp với kiện tiên bảo sinh khí. Có thể làm cho người ta diên thọ kéo dài ngàn năm, có thể là hai ngàn năm.
Nhật Hiên thoáng động, ngón tay điểm vào mi tâm, lần nữa thăm dò cung điện.
Ánh mắt lại không hề nhìn qua Tông Thủ đang chém giết điên cuồng, mà lúc này nhìn qua Tô Tiểu Tiểu.
Nhưng mà hắn giờ phút này chú ý cũng không phải nữ hài không rõ sống chết, mà là Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch, cùng với tám kiện sinh khí.
Trên mặt của Tông Thủ hiện ra ý tàn khốc.
Hôm nay không máu chảy thành sông thì cừu hận không chấm dứt.
Xích Hồng Y gào thét, nhưng mà thân hình của hắn chấn động.
Ma khí mênh mông cuồn cuộn xông thẳng vào những luân mạch nhỏ bé. Mà khí huyết toàn thân ngược dòng toàn bộ,
Không hề có chiến ý. Cũng hiểu biết Tông Thủ lúc này không có khả năng bị thương.
Cho nên trực tiếp lựa chọn tán công tự tuyệt, tự toái ma đan. Huyết Kiếm Yêu Quân bởi vì cái chết của Tô Tiểu Tiểu kích thích nổi điên.
Nếu như hắn rơi vào tay của người này, hơn phân nửa sẽ nhận hết tra tấn, khổ không thể tả. Chẳng bằng sớm tự tuyệt mất mạng đi.
- Tự tuyệt sinh cơ? Ngươi thật thông minh --
Trong mắt Tông Thủ hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức vung tay áo lên.
Lúc này khí kình đinh ốc ngưng tụ trong người Xích Hồng Y va chạm với ma đan đang vỡ tung.
Ma đan của Thánh Giai đỉnh phong mà tự bạo tương đương một kích toàn lực của tu sĩ Chí Cảnh.
Ầm!
Một tiếng trầm đục, tay áo của Tông Thủ vừa thu lại, thần thông Vô Lượng Chung Thủy cũng chuyển đổi.
Lúc này hiện ra trong khí hải của Xích Hồng Y và bay bổng không dùng sức.
Rồi sau đó cả thân hình Xích Hồng Y lại bị tay áo cuốn ngược lên.
Thân thể cũng bị khảm lên vách tường.
Tông Thủ lúc này tao nhã cười lạnh. Trên người mặc dù vết thương chồng chất, thân hình vẫn thẳng như cột đá to lớn cao ngạo.
Khí thế toàn thân bá đạo khó nói nên lời, khó có thể hình dung được hắn lúc này.
- Ở trước mặt trẫm mà Xích Hồng Y ngươi muốn chết cũng không được.
Âm thanh lạnh lùng, lại ẩn hàm vô cùng tàn khốc. Biểu lộ bình tĩnh nhưng mà vô cùng dữ tợn.
Tố Sơ Tuyết ở bên cạnh nhìn thấy mà bất đắc dĩ, đau đầu vạn phần dùng tay gõ đầu.
Hắc hóa, thiếu chủ nhà mình xem ra định dùng hắc hóa.
Cái gọi là hắc hóa chính là bị kích thích nào đó trên tinh thần tan vỡ, lời nói và cách làm khác với trước kia.
Nói tới từ này là do thiếu chủ dạy nàng.
Mà lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này đã trôi qua không biết bao nhiêu năm rồi.
Tiếp tục như vậy sẽ biến thành không ổn.
Đang suy nghĩ nên làm thế nào giúp Tông Thủ bình tĩnh lại, Sơ Tuyết lúc này nhìn qua Tô Tiểu Tiểu trên người huyền quy.
Xem ra ma nữ này thật sự khiến thiếu chủ động chân tình rồi.
- Bá vương hiển thế, rõ ràng thật sự là bá vương hiển thế...
Ở trong biên giới Tiểu Thiên Thế Giới, Nhật Hiên nỉ non nói thầm.
- Đây là huyết kiếp sao? Mười lăm Thánh Cảnh táng thân trong tần hoàng mộ. Người vào đế cung chỉ sợ không ai sống sót. Thánh Quân trên đời từ nay về sau đã là bá vương, bễ nghễ Vân Giới!
Thần sắc Nhật Hiên hoảng hốt, vẫn thận trọng suy nghĩ. Hắn giờ phút này cũng không xác định, mình ở ngoài mấy chục dặm phải chăng đã kinh động Tông Thủ.
Nhưng mà biết mình và Tông Thủ mặc dù hơi có chút thiện duyên giao tình, vị kia không phải vạn bất đắc dĩ, đoán chừng sẽ không động tới hắn.
Nhưng mà một khi quá mức chưa hẳn là hắn sẽ nói tình cảm.
Cho nên cẩn thận từng li từng tí, không chạm vào mấu chốt.
Tăng Huyền Trì Pháp Dực, dùng cho thần thông Vô Lượng Chung Thủy đủ bỏ qua giai vị, uy hiếp chí cảnh.
- Kỳ quái! Tông Thủ này bước lên mây xanh, dưới chí cảnh đã vô địch. Thực lực quốc gia cường thịnh, nhưng mà vì sao tinh tượng vẫn là song tinh tranh sáng?
Nhật Hiên nhìn qua tinh không cảm thấy khó hiểu. Trong đó ba đế tinh đều tỏa sáng.
Bỗng nhiên trong nội tâm khẽ động, nghĩ tới chuyện gì đó. Ước chừng một vạn năm trước hắn cho dù suy tính lớn nhỏ đều không có sai lầm
Khi đó hắn có cảm giác, thiên hạ đại thế sau này vẫn có mạch nước ngầm tồn tại. Khiến cho hắn siêng năng truy tìm nguyên nhân.
Có thể từ khi Hi Tử bị vây giết mà chết, tuần tử không hiểu mà vong. Tất cả tinh tượng bói toán của Vân Giới cũng dần dần khôi phục bình thường.
Dần dà không có manh mối, Nhật Hiên cũng không quan tâm tới.
Chẳng lẽ Vân Giới này thật sự có tồn tại nửa bước chân cảnh như Hi Tử?
Lúc cách mấy ngàn năm đã muốn xuất hiện thế gian?
Nhật Hiên vô ý thức lấy quả tinh bàn ra, đang muốn suy diễn thì chợt nghẹn ngào cười cười, mặt hàm sầu khổ.
- Đây chính là giảm thọ --
Hắn cả đời này hơn phân nửa thọ nguyên đều hao tổn trên bói toán.
Thế cho nên mấy lần cải mệnh, nghịch thiên hành đạo. Mà cho tới bây giờ thọ nguyên dần đi tới điểm cuối.
Hôm nay vừa mới có một đường hy vọng, làm sao đi tiêu xài.
Mà chuyện Thương Sinh Đạo cùng với vị kia có khả năng nửa bước chân cảnh. Tùy tiện tham dự vào chỉ sợ bị nghiền áp phân thân toái cốt.
Vài ngàn năm trước sở dĩ buông tha cho, cũng là vì biết hung hiểm trong đó.
- Bá vương hiển thế ứng với Tông Thủ, nhưng mà Thôn Long Chi Cục thì giải thích thế nào?
Bỗng nhiên nội tâm Nhật Hiên khẽ động, thăm dò phương vị, ánh mắt nhìn qua Sơn Hà Điện.
Ân Ngự còn đang điên cuồng cười to, mà mười hai trấn quốc đồng nhân cơ hồ đang đi qua phía hắn. Cương lực to lớn vô bờ hiện ra. Sau đó huy động lên cự quyền từng quyền kích xuống, đánh Sơn Hà Điện này và thân thể tần hoàng thành nát vụn.
Sơn Hà Điện bị hủy, cả Lưỡng Nghi Tụ Long Trận cũng tan rã từng khúc. Mà ngay cả thiên đàn cũng đồng dạng bị xung kích, hơn phân nửa sụp đổ.
Nhưng mà trận pháp bị hủy, nhưng mà hội tụ long khí không có tán loạn.
Ngược lại không ngừng cọ rửa hành loan xoán ốc.
Tu sĩ bình thường không thấy được, nhưng mà trong mắt của hắn lại hạo hạo đãng đãng như sông lớn cuồn cuộn.
Nhật Hiên dùng linh mục nhìn qua, sau đó hít vào một ngụm hàn khí.
- Thủy tần long khí, đông Côn Lôn long mạch --
Đông Côn Lôn mặc dù đoạn, nhưng mà long mạch đã sớm giữ lại trong tần mộ. Mà tần hoàng khi còn sống càng triệu tập phương sĩ, đen phân nửa vương khí của bản thân phong ấn trong Lưỡng Nghi Tụ Long Trận. Khiến cho thủy tần hoàng triều nhị đại mà chết.
Mà nguyên thần tần hoàng càng mượn Lưỡng Nghi Tụ Long Trận tu hành vạn năm, bên trong tinh khí tinh thuần lại há kém được?
Lưỡng Nghi Tụ Long Trận bị hủy, những này long mạch tinh nguyên này là thứ vô chủ.
Ân Ngự không nhìn được, nhưng lại không bỏ qua thứ tốt. Nhưng mà người này thường thường không có gì lạ, muốn nuốt hấp cũng chỉ có Thạch Việt, còn có mấy phần khả năng --
- Thôn Long Chi Cục, lại không biết người phương nào, người nào có thể thôn long?
Long khí tinh nguyên mặc dù tốt, nhưng mà không phải dễ nuốt như vậy.
Người này trước tiên là vương giả đương thời, thứ hai là cần thực lực ít nhất là Thánh giai.
Mà cả hai hỗn hợp lại ít nhất quá khó, ít nhất Nhật Hiên hắn chưa thấy qua.
- Thật đáng tiếc long khí vẫn còn. Những tinh nguyên dung hợp với kiện tiên bảo sinh khí. Có thể làm cho người ta diên thọ kéo dài ngàn năm, có thể là hai ngàn năm.
Nhật Hiên thoáng động, ngón tay điểm vào mi tâm, lần nữa thăm dò cung điện.
Ánh mắt lại không hề nhìn qua Tông Thủ đang chém giết điên cuồng, mà lúc này nhìn qua Tô Tiểu Tiểu.
Nhưng mà hắn giờ phút này chú ý cũng không phải nữ hài không rõ sống chết, mà là Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch, cùng với tám kiện sinh khí.
/1700
|