Cái Huy Châu này hắn liền cưỡng chiếm thì đã sao, vị quốc quân của Đại Việt triều kia, có thể làm gì hắn?
Lại tỉ mỉ nghĩ lại, nếu nói như thế, tình thế ngày nay của Càn Thiên Sơn làm gì tốt được như thế?
Tông Thủ không khỏi kinh ngạc, mọi chuyện đã định, nên là có thể yên tâm phá vỡ cái thiên chướng này rồi.
Ngoại trừ những tấu chương và quốc thư ra, còn lại cũng không thiếu các công văn từ Đông lâm vân lục gửi tới. Tông Thủ cũng không có ý định đi nhìn, tiện tay bỏ qua một bên, rồi sau đó xoay tay phải lại, đem một cái túi càn khôn cầm vào trong tay.
Ngày hắn dùng Nguyên Nhất hắc kiếm, thời điểm trảm cánh tay thứ tư của Già Minh La, khiến y trọng thương, thì cái túi càn khôn liền giấu ở trong tay áo người này.
Tông Thủ khi đó là tiện tay đem thu hồi, nhưng đến nay đều không có thời gian xem ở trong túi này rốt cuộc là có vật gì.
Linh niệm thăm dò vào, liền cảm thấy chỗ miệng của túi càn khôn, lại có cường lực phong cấm.
Bất quá chủ nhân của nó đã chết, Tông Thủ là không cần tốn nhiều sức lực liền đem nó phá vỡ.
Rồi trong chốc lát sau, Tông Thủ là hít vào một hơi khí lạnh.
Trong túi càn không này, quả là có không gian lớn vô cùng. Túi càn khôn cửu giai của Vân Giới trong tay hắn cũng có hai ba cái, nhưng không gian trong đó tối đa cũng chỉ là ngàn trượng mà thôi.
Mà không gian trong cái túi càn khôn ở trên tay hắn, nhưng dài rộng cao đều đạt tới vạn trượng, tương đương với một cái thành trì loại nhỏ.
Nếu là đem lương thực để vào trong đó, đó có thể cung cấp cho mười vạn tinh nhuệ dùng trong một năm.
Lúc này bên trong, đã là chất đầy đồ vật, từng khối kim loại được sắp xếp chỉnh tề ở trong.
Tâm niệm Tông Thủ vừa động, liền lấy một khối vào trong tay, rồi sau đó là thất vọng lắc đầu.
Đây chính là Hắc Ma kim, áo giáp của mấy trăm vạn Dạ Ma quân kia hơn phân nửa đều lấy kim loại này coi là tài liệu chính để chế tạo.
Có thể tăng chiến lực cho Dạ Ma, cũng có thể ở một trình độ nhất định kháng cự lại ánh sáng mặt trời. Hẳn là vật tư dự bị để Già Minh La chinh chiến Vân Giới.
Đối với nhân tộc bọn hắn mà nói, lại là đồ vật không biết để làm gì.
Linh quyết khởi lên, từng khối Hắc Ma kim liền từ trong túi càn khôn như sóng triều đi ra.
Một mực đổ ra ngoài cửa hậu cung, chồng chất ở trên giáu trường lát đá xanh trước cung điện.
Vô số khối Hắc Ma kim một mực chất thành núi, cho đến khi túi càn khôn ở trên tay triệt để trống rỗng, lúc này Tông Thủ mới dừng tay.
Mà lúc này đây trong túi không gian là vô cùng trống trải, chỉ còn lại ở phía góc bên trái còn lại một ít gì đó.
Trong con ngươi Tông Thủ lại lóe ra tinh quang.
Không hổ là một trong tám vị hoàng tử của Dạ Ma tộc, cái thân gia này xa xa mạnh hơn hắn đến mấy lần.
Những đan dược kia thì cũng thôi đi, chưa hẳn liền thích hợp với thể chất của nhân tộc. Nhưng những linh thạch kia, chỉ là cửu giai, thì đã có đến hai, ba nghìn!
Mà huyền giai linh thạch cao cấp hơn, cũng có hơn 400.
Nếu nói là cửu giai linh thạch có thể cung cấp cho Trụ Cực Mệnh Thế thư của hắn sử dụng được một ngày.
Như vậy cái huyền giai linh thạch này, mặc dù là hạ phẩm, cũng có thể cung cấp cho Trụ Cực Mệnh Thế thư sử dụng được mười ngày.
Thu hoạch lúc này đây, là tích súc của cả đời hắn trước kia cũng không thể so được.
Còn lại một ít thư tịch, là võ đạo kinh điển của Dạ Ma tộc.
Cùng tu sĩ nhân tộc chia làm Linh Vũ hai đạo là bất đồng. Dạ Ma tộc từ lúc vừa mới bắt đầu, chính là chẳng phân ra Linh Vũ. Sau khi đến Thiên cảnh, mới xuất hiện phân hóa. Đây cũng là thể chất đặc biệt mà tộc này cho phép.
Mà trong đó lại có một quyển, vô cùng đặc dị, hoàn toàn khác với những thư tịch khác.
Tông Thủ dùng thần niệm để lấy ra, lại chỉ thấy ở trên bìa sách là u ám thâm thúy, cũng không có chút chữ viết. Nhưng nếu như đưa linh niệm quét lên, liền có thể biết được ở trên đó có chữ, là Thất Cương Huyền Đình.
Khi Tông Thủ mở ra, nhìn qua từng tờ một, thần sắc lập tức là vô cùng đặc sắc.
Đây cũng không phải là truyền thừa công pháp của Dạ Ma tộc, mà là kinh điển của Đạo gia ở Vân Giới.
Xem ra vạn năm trước, tu sĩ Vân Giới không chỉ là hấp thu tinh hoa võ đạo của Dạ Ma, mà đối phương ở Vân Giới, cũng đồng dạng có được ích lợi không nhỏ
Bên trong tổng cộng có bảy trang sách, nội dung cũng là cần linh niệm cảm trắc, mới có thể xem được.
Bất quá sau tờ thứu hai, lại có thêm điều kiện. Cần bản thân nắm giữ đối với lực lượng lôi đình đến một trình độ nào đó, mới có thể mở ra
Tổng cộng ghi lại bảy lại lôi pháp, uy năng tương đương. Nhưng nếu là thất lôi đều đủ, theo trong sách có nói, đủ để vấn đỉnh lôi đạo chí cực.
Mà Già Minh La, tự nhiên cũng chỉ nắm giữ được một loại trong đó mà thôi.
Cũng không biết có phải là do căn cơ của bản thân hay vẫn là do phương pháp tu hành của Dạ Ma vương tộc.
Tử Lôi thần thông của Tông Thủ đúng là xa xa ở trên Xích Cương thần lôi. Chiến đấu cùng Già Minh La, chỉ là vì tu vi của hắn thấp hơn không ít, mới bị y áp chế. Nhưng nếu bàn về phẩm giai, cho dù hắn không thể với tới, nhưng vẫn có thể một mực mở ra đến trang thứ tư của quyển sách này.
Mỗi trang trong đó đều là nặng như sơn nhạc, bên trong ghi lại vô số văn tự phù cấm.
Sơ lược đánh giá, chỉ cảm thấy cấp bậc của cuốn sách này, sợ là ít nhất cũng phải là linh pháp bảo điển đệ thập đẳng Thánh Linh cấp.
Thậm chí nếu thật như trong sách nói, thất lôi kết hợp, có thể vấn đỉnh chí cảnh, vậy đủ để đứng trong hàng ngũ mười một loại thần thông.
Bản thân Tông Thủ cũng không chủ tu lôi pháp. Chẳng qua là sau khi qua loa đánh giá, liền cảm thấy Lôi Loan ấn ký ở trong nguyên hồn đã có nhiều biến hóa.
Các loại kết cấu phù văn lại mở rộng ra thêm nữa, nguyên bản là những đường nét linh văn cũng có chút ít biến hóa.
Cũng không tăng thêm bao nhiêu, nhìn qua lại càng cảm thấy huyền ảo, cũng càng lộ ra tinh diệu tối nghĩa.
Không khỏi là có điều suy nghĩ, rồi lại nhìn tới. Ở bên trong quyền lôi pháp bảo điển này có ký tự lôi pháp, liền ngay cả ấn ký của thần thú Lôi Loan từ thời thượng cổ cũng đồng dạng là tán thành.
Lại không biết cuốn sách này lại là do người phương nào ghi xuống? Mà cái lôi hệ linh pháp này, lại rốt cuộc là người phương nào sáng chế.
Điển tịch này đối với hắn, có thể nói là có chỗ hữu dụng. Mặc dù là không thể tu hành, nhưng tham khảo một chút, tăng lên uy lực của Tử lôi, cũng là rất không tồi. Nếu có thời gian, có thể cẩn thận nghiên cứu một phen.
Tiếp đó Tông Thủ liền mỉm cười, nhìn về cái túi càn khôi này một chút.
Lúc này linh thạch ở trong tay hắn có dùng tới vài chục năm cũng không thành vấn đề, tùy ý thỏa thích.
Thu hoạch sau một trận chiến với Già Minh La, cũng đang cần chút ít thời gian lắng đọng lại một phen.
Nghĩ đến là làm, Tông Thủ trực tiếp lấy Trụ Cực Mệnh Thế thư, đem một mai huyền giai hạ phẩm linh thạch mạnh mẽ đập vỡ.
Lại tỉ mỉ nghĩ lại, nếu nói như thế, tình thế ngày nay của Càn Thiên Sơn làm gì tốt được như thế?
Tông Thủ không khỏi kinh ngạc, mọi chuyện đã định, nên là có thể yên tâm phá vỡ cái thiên chướng này rồi.
Ngoại trừ những tấu chương và quốc thư ra, còn lại cũng không thiếu các công văn từ Đông lâm vân lục gửi tới. Tông Thủ cũng không có ý định đi nhìn, tiện tay bỏ qua một bên, rồi sau đó xoay tay phải lại, đem một cái túi càn khôn cầm vào trong tay.
Ngày hắn dùng Nguyên Nhất hắc kiếm, thời điểm trảm cánh tay thứ tư của Già Minh La, khiến y trọng thương, thì cái túi càn khôn liền giấu ở trong tay áo người này.
Tông Thủ khi đó là tiện tay đem thu hồi, nhưng đến nay đều không có thời gian xem ở trong túi này rốt cuộc là có vật gì.
Linh niệm thăm dò vào, liền cảm thấy chỗ miệng của túi càn khôn, lại có cường lực phong cấm.
Bất quá chủ nhân của nó đã chết, Tông Thủ là không cần tốn nhiều sức lực liền đem nó phá vỡ.
Rồi trong chốc lát sau, Tông Thủ là hít vào một hơi khí lạnh.
Trong túi càn không này, quả là có không gian lớn vô cùng. Túi càn khôn cửu giai của Vân Giới trong tay hắn cũng có hai ba cái, nhưng không gian trong đó tối đa cũng chỉ là ngàn trượng mà thôi.
Mà không gian trong cái túi càn khôn ở trên tay hắn, nhưng dài rộng cao đều đạt tới vạn trượng, tương đương với một cái thành trì loại nhỏ.
Nếu là đem lương thực để vào trong đó, đó có thể cung cấp cho mười vạn tinh nhuệ dùng trong một năm.
Lúc này bên trong, đã là chất đầy đồ vật, từng khối kim loại được sắp xếp chỉnh tề ở trong.
Tâm niệm Tông Thủ vừa động, liền lấy một khối vào trong tay, rồi sau đó là thất vọng lắc đầu.
Đây chính là Hắc Ma kim, áo giáp của mấy trăm vạn Dạ Ma quân kia hơn phân nửa đều lấy kim loại này coi là tài liệu chính để chế tạo.
Có thể tăng chiến lực cho Dạ Ma, cũng có thể ở một trình độ nhất định kháng cự lại ánh sáng mặt trời. Hẳn là vật tư dự bị để Già Minh La chinh chiến Vân Giới.
Đối với nhân tộc bọn hắn mà nói, lại là đồ vật không biết để làm gì.
Linh quyết khởi lên, từng khối Hắc Ma kim liền từ trong túi càn khôn như sóng triều đi ra.
Một mực đổ ra ngoài cửa hậu cung, chồng chất ở trên giáu trường lát đá xanh trước cung điện.
Vô số khối Hắc Ma kim một mực chất thành núi, cho đến khi túi càn khôn ở trên tay triệt để trống rỗng, lúc này Tông Thủ mới dừng tay.
Mà lúc này đây trong túi không gian là vô cùng trống trải, chỉ còn lại ở phía góc bên trái còn lại một ít gì đó.
Trong con ngươi Tông Thủ lại lóe ra tinh quang.
Không hổ là một trong tám vị hoàng tử của Dạ Ma tộc, cái thân gia này xa xa mạnh hơn hắn đến mấy lần.
Những đan dược kia thì cũng thôi đi, chưa hẳn liền thích hợp với thể chất của nhân tộc. Nhưng những linh thạch kia, chỉ là cửu giai, thì đã có đến hai, ba nghìn!
Mà huyền giai linh thạch cao cấp hơn, cũng có hơn 400.
Nếu nói là cửu giai linh thạch có thể cung cấp cho Trụ Cực Mệnh Thế thư của hắn sử dụng được một ngày.
Như vậy cái huyền giai linh thạch này, mặc dù là hạ phẩm, cũng có thể cung cấp cho Trụ Cực Mệnh Thế thư sử dụng được mười ngày.
Thu hoạch lúc này đây, là tích súc của cả đời hắn trước kia cũng không thể so được.
Còn lại một ít thư tịch, là võ đạo kinh điển của Dạ Ma tộc.
Cùng tu sĩ nhân tộc chia làm Linh Vũ hai đạo là bất đồng. Dạ Ma tộc từ lúc vừa mới bắt đầu, chính là chẳng phân ra Linh Vũ. Sau khi đến Thiên cảnh, mới xuất hiện phân hóa. Đây cũng là thể chất đặc biệt mà tộc này cho phép.
Mà trong đó lại có một quyển, vô cùng đặc dị, hoàn toàn khác với những thư tịch khác.
Tông Thủ dùng thần niệm để lấy ra, lại chỉ thấy ở trên bìa sách là u ám thâm thúy, cũng không có chút chữ viết. Nhưng nếu như đưa linh niệm quét lên, liền có thể biết được ở trên đó có chữ, là Thất Cương Huyền Đình.
Khi Tông Thủ mở ra, nhìn qua từng tờ một, thần sắc lập tức là vô cùng đặc sắc.
Đây cũng không phải là truyền thừa công pháp của Dạ Ma tộc, mà là kinh điển của Đạo gia ở Vân Giới.
Xem ra vạn năm trước, tu sĩ Vân Giới không chỉ là hấp thu tinh hoa võ đạo của Dạ Ma, mà đối phương ở Vân Giới, cũng đồng dạng có được ích lợi không nhỏ
Bên trong tổng cộng có bảy trang sách, nội dung cũng là cần linh niệm cảm trắc, mới có thể xem được.
Bất quá sau tờ thứu hai, lại có thêm điều kiện. Cần bản thân nắm giữ đối với lực lượng lôi đình đến một trình độ nào đó, mới có thể mở ra
Tổng cộng ghi lại bảy lại lôi pháp, uy năng tương đương. Nhưng nếu là thất lôi đều đủ, theo trong sách có nói, đủ để vấn đỉnh lôi đạo chí cực.
Mà Già Minh La, tự nhiên cũng chỉ nắm giữ được một loại trong đó mà thôi.
Cũng không biết có phải là do căn cơ của bản thân hay vẫn là do phương pháp tu hành của Dạ Ma vương tộc.
Tử Lôi thần thông của Tông Thủ đúng là xa xa ở trên Xích Cương thần lôi. Chiến đấu cùng Già Minh La, chỉ là vì tu vi của hắn thấp hơn không ít, mới bị y áp chế. Nhưng nếu bàn về phẩm giai, cho dù hắn không thể với tới, nhưng vẫn có thể một mực mở ra đến trang thứ tư của quyển sách này.
Mỗi trang trong đó đều là nặng như sơn nhạc, bên trong ghi lại vô số văn tự phù cấm.
Sơ lược đánh giá, chỉ cảm thấy cấp bậc của cuốn sách này, sợ là ít nhất cũng phải là linh pháp bảo điển đệ thập đẳng Thánh Linh cấp.
Thậm chí nếu thật như trong sách nói, thất lôi kết hợp, có thể vấn đỉnh chí cảnh, vậy đủ để đứng trong hàng ngũ mười một loại thần thông.
Bản thân Tông Thủ cũng không chủ tu lôi pháp. Chẳng qua là sau khi qua loa đánh giá, liền cảm thấy Lôi Loan ấn ký ở trong nguyên hồn đã có nhiều biến hóa.
Các loại kết cấu phù văn lại mở rộng ra thêm nữa, nguyên bản là những đường nét linh văn cũng có chút ít biến hóa.
Cũng không tăng thêm bao nhiêu, nhìn qua lại càng cảm thấy huyền ảo, cũng càng lộ ra tinh diệu tối nghĩa.
Không khỏi là có điều suy nghĩ, rồi lại nhìn tới. Ở bên trong quyền lôi pháp bảo điển này có ký tự lôi pháp, liền ngay cả ấn ký của thần thú Lôi Loan từ thời thượng cổ cũng đồng dạng là tán thành.
Lại không biết cuốn sách này lại là do người phương nào ghi xuống? Mà cái lôi hệ linh pháp này, lại rốt cuộc là người phương nào sáng chế.
Điển tịch này đối với hắn, có thể nói là có chỗ hữu dụng. Mặc dù là không thể tu hành, nhưng tham khảo một chút, tăng lên uy lực của Tử lôi, cũng là rất không tồi. Nếu có thời gian, có thể cẩn thận nghiên cứu một phen.
Tiếp đó Tông Thủ liền mỉm cười, nhìn về cái túi càn khôi này một chút.
Lúc này linh thạch ở trong tay hắn có dùng tới vài chục năm cũng không thành vấn đề, tùy ý thỏa thích.
Thu hoạch sau một trận chiến với Già Minh La, cũng đang cần chút ít thời gian lắng đọng lại một phen.
Nghĩ đến là làm, Tông Thủ trực tiếp lấy Trụ Cực Mệnh Thế thư, đem một mai huyền giai hạ phẩm linh thạch mạnh mẽ đập vỡ.
/1700
|