- Ta thật không rõ vì sao môn chủ cùng ngươi đều sợ hắn như vậy!
Lăng Tiếu lắc đầu thất vọng nói.
- Trở lại ta sẽ nói cho ngươi biết!
Lăng Phi thở dài đáp.
Về tới ngọn núi của Lăng Phi, hắn nói với Lăng Tiếu nguyên lai ngày trước Phương Bất Nhị muốn nhờ vào thực lực của sư phụ hắn cùng toàn bộ tài nguyên của phe phái thần thể muốn ngồi lên vị trí môn chủ.
Nhưng về sau hắn thất bại bởi trong tộc vẫn ủng hộ Lăng Thần, nên hắn không thể trở thành môn chủ.
Nhưng vì vậy đã làm tất cả mọi người đều biết lực lượng của thần thể phái đã có thể đối kháng với thực lực Kim tộc.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Lăng Thần cùng Lăng Phi sẽ không dễ dàng vạch mặt với người của thần thể phái, như vậy sẽ khiến Thiên Long môn lâm vào trạng thái chia năm xẻ bảy.
Đương nhiên cũng có nguyên nhân do thực lực của hậu nhân Kim tộc ngày càng kém, bằng không cũng không bị thần thể phái bức đến bước đường hôm nay.
Lăng Tiếu thật không nghĩ tới nội đấu của Thiên Long môn đã tới cục diện nước lửa căng thẳng như thế.
Biện pháp thứ nhất của hắn xem ra đã chết yểu.
- Nói biện pháp thứ hai của ngươi đi?
Lăng Phi nói sang chuyện khác.
Lăng Tiếu cười nói:
- Biện pháp thứ hai chính là làm thối thanh danh của hắn, biến thành trên dưới Thiên Long môn đều biết hắn đoạt thần khí của một tiểu bối như ta, đến lúc đó xem thử mặt mũi hắn làm sao chịu đựng.
Lăng Phi giống như lần đầu tiên quen biết Lăng Tiếu:
- Tiểu tử ngươi đúng là một bụng ý nghĩ xấu, biện pháp này nghe đơn giản nhưng lại thực tế, con người của Phương Bất Nhị thật trọng mặt mũi, nếu chuyện này truyền đi ra, chỉ sợ hắn sẽ thẹn quá hóa giận!
- Ta chính là muốn hắn thẹn quá hóa giận, như vậy thật dễ làm!
Lăng Tiếu cười giả dối.
Lăng Phi nhìn bộ dạng như định liệu trước của Lăng Tiếu, biết Phương Bất Nhị chỉ sợ sẽ “danh chấn” Thiên Long môn.
Vì thế Lăng Tiếu đem kế hoạch của mình thuật lại cho Lăng Phi nghe qua một lần.
Lăng Tiếu quay về trang viện của mình, lại tìm kiếm Thường Hạo Hữu, dặn dò hắn đi làm sự tình.
Thường Hạo Hữu không có ý kiến, lập tức đi thực hiện.
Nhìn thân ảnh Thường Hạo Hữu rời đi, Lăng Tiếu hiện tia cười lạnh nói:
- Nhị thống lĩnh phải không, rất nhanh ngươi sẽ biết kết cục đắc tội ta!
Hai ngày trôi qua, còn ba ngày là cử hành đại điển ban thưởng cho Lăng Tiếu.
Trong Thiên Long môn xảy ra một sự kiện.
Chính là nhị thống lĩnh Phương Bất Nhị của Giao Long chiến đội lấy lão hiếp ấu, cướp lấy thần khí của Lăng Tiếu, không những không chịu trả lại cho người ta, còn ra tay đánh người ta bị thương, còn đánh thành trọng thương, lại phao tin bên trong Thiên Long môn chỉ cần có vật gì đó mà hắn trúng ý thì không ai có thể tránh thoát hắn.
Lời đồn đãi này không biết do ai truyền ra, tóm lại nhiệt náo đến người người đều biết.
Còn có không ít người đi tìm hiểu nguyên do sự tình.
Bọn họ phát hiện đây không phải lời đồn mà là sự thật.
Đầu tiên là Phương Bất Nhị chiếm đoạt một thần khí cao giai mà thần khí sư Trương Mãnh thật vất vả đúc thành, mà kiện thần khí kia là của Lăng Tiếu yêu cầu đúc lại.
Sau khi Lăng Tiếu hay tin đã đến gặp Phương Bất Nhị đòi lại, đã xảy ra cuộc chiến đấu.
Đây là chuyện mà thật nhiều người rõ như ban ngày.
Cho nên mọi người đều tin tưởng đây là sự thật.
Phương Bất Nhị lấy thế áp hậu bối, không biết liêm sỉ, còn đem người đánh trọng thương, còn nói ra lời đại nghịch bất đạo, giống như hắn mới là môn chủ.
Bởi vì chuyện này đã có không ít người chỉ trích Phương Bất Nhị già mà không tự trọng, lấy lão lấn ấu, còn ức hiếp đồng môn, không ít người quyết định liên danh mời dự họp trưởng lão hội, khiển trách Phương Bất Nhị, thu hồi lại quyền lực của hắn, không cho phép hắn tiếp tục hoành hành.
Sự tình càng ngày càng lớn, mọi người đều bắt đầu khẩn trương.
Bọn hắn cảm thấy được có phải Thiên Long môn đã đến thời gian quyết liệt lẫn nhau rồi hay không?
Bọn hắn đều đang lo lắng rốt cục nên đứng về bên nào mới là lựa chọn tốt nhất đây?
Chuyện này còn chưa bình ổn xuống, lại truyền ra phái trung lập đã bắt đầu dựa vào bên môn chủ.
Nguyên nhân là có một thiên thần vương của phái trung lập sau khi tự mình vấn an môn chủ, lại phao tin muốn bắt giữ Phương Bất Nhị hỏi tội.
Uy danh của thiên thần vương kia trong tông môn không kém, hắn làm như vậy nháy mắt kéo theo rất nhiều lòng người.
Nếu thiên thần vương đã dựa vào môn chủ, chẳng lẽ phái trung lập đã xác định ủng hộ Kim tộc rồi đây?
Bất kể như thế nào lời đồn đãi đã xúc động thần kinh của nhiều người.
Mà thân là đương sự, Phương Bất Nhị đang nổi trận lôi đình ngay trong lầu các của hắn.
- Hỗn đản, rốt cục là ai truyền ra lời đồn, lão tử nhất định phải lột da hắn!
Phương Bất Nhị bóp vỡ một chén rượu hung hăng mắng.
Nhóm người đứng trước mặt hắn không ai dám ứng tiếng, trong lòng thấp thỏm bất an.
- Cả đám đều câm rồi à, ta không phải cho các ngươi đi thăm dò sao, rốt cục là ai nói loạn, ta phải giết hắn!
Phương Bất Nhị quát.
Hắn thật không nghĩ tới chỉ vì một món thần khí cao giai lại nhiệt náo dư luận xôn xao, còn bị không ít người chỉ trích.
Đây là chuyện hắn chưa từng gặp phải bao giờ.
Phải biết hắn nổi danh bá đạo trong tông môn, không ai dám phủ định ý tứ của hắn, bằng không sẽ không có kết cục tốt.
- Thống lĩnh, kỳ thật việc này ta không nghĩ phức tạp như thế, đây nhất định là do bên kia đồn ra, muốn thống lĩnh ngươi sai lầm mà thôi!
Một gã trưởng lão hộ pháp đứng dậy nói.
- Muốn ta làm gì? Phải trả lại thanh thần khí cao giai kia sao? Hay là muốn kéo ta xuống ngựa?
Phương Bất Nhị hỏi ngược lại.
Tên hộ pháp trưởng lão hiện vẻ lo lắng nói:
- Có lẽ đều có, hơn nữa lần này sự tình làm lớn, toàn bộ lời đồn đều bất lợi với thống lĩnh, nếu bên kia mời dự họp trưởng lão hội, chỉ sợ…
- Chỉ sợ cái gì? Bọn hắn dám sao?
Phương Bất Nhị tức giận nói, nhưng cũng không dám khẳng định.
Thái độ làm người của hắn tuy bá đạo, nhưng không phải kẻ ngu ngốc, tự nhiên hiểu được lời của hộ pháp trưởng lão.
- Thống lĩnh, ta xem hay là đem kiện binh khí kia trả lại đi, có lẽ rất nhanh tiêu trừ được ảnh hưởng xấu của ngươi.
Một hộ pháp trưởng lão khác cẩn thận nói.
Phương Bất Nhị nháy mắt phẫn nộ đứng lên quát:
- Không có khả năng, ta đã nói tuyệt đối sẽ không trả lại, chẳng lẽ muốn cho ta nhận thua một tiểu bối hay sao? Mặt mũi này ta không thể mất, bọn hắn vội vàng rắc lời đồn sao, đem người bắt lại, ai còn dám nói lung tung trực tiếp khiến bọn hắn xuất ngoại môn đi.
- Vậy không được, nếu làm như vậy sẽ trúng gian kế của người khác!
Hộ pháp trưởng lão nhanh chóng ngăn cản.
- Vậy ngươi nói nên làm gì bây giờ?
Phương Bất Nhị bất mãn nói.
Hộ pháp trưởng lão trầm ngâm một chút, nói:
- Ta xem việc này nên trực tiếp làm rõ với môn chủ mới tốt, nói nhị thống lĩnh xem trọng thanh thần khí, có thể dùng đồ vật khác đổi cho hắn, mặt khác nói cho hắn biết chúng ta không thương tổn tiểu tử kia, sau đó chúng ta rắc tin tức khác, lời đồn chưa đánh đã tan.
Phương Bất Nhị không nói lời nào, lâm vào trầm tư.
Lăng Tiếu lắc đầu thất vọng nói.
- Trở lại ta sẽ nói cho ngươi biết!
Lăng Phi thở dài đáp.
Về tới ngọn núi của Lăng Phi, hắn nói với Lăng Tiếu nguyên lai ngày trước Phương Bất Nhị muốn nhờ vào thực lực của sư phụ hắn cùng toàn bộ tài nguyên của phe phái thần thể muốn ngồi lên vị trí môn chủ.
Nhưng về sau hắn thất bại bởi trong tộc vẫn ủng hộ Lăng Thần, nên hắn không thể trở thành môn chủ.
Nhưng vì vậy đã làm tất cả mọi người đều biết lực lượng của thần thể phái đã có thể đối kháng với thực lực Kim tộc.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Lăng Thần cùng Lăng Phi sẽ không dễ dàng vạch mặt với người của thần thể phái, như vậy sẽ khiến Thiên Long môn lâm vào trạng thái chia năm xẻ bảy.
Đương nhiên cũng có nguyên nhân do thực lực của hậu nhân Kim tộc ngày càng kém, bằng không cũng không bị thần thể phái bức đến bước đường hôm nay.
Lăng Tiếu thật không nghĩ tới nội đấu của Thiên Long môn đã tới cục diện nước lửa căng thẳng như thế.
Biện pháp thứ nhất của hắn xem ra đã chết yểu.
- Nói biện pháp thứ hai của ngươi đi?
Lăng Phi nói sang chuyện khác.
Lăng Tiếu cười nói:
- Biện pháp thứ hai chính là làm thối thanh danh của hắn, biến thành trên dưới Thiên Long môn đều biết hắn đoạt thần khí của một tiểu bối như ta, đến lúc đó xem thử mặt mũi hắn làm sao chịu đựng.
Lăng Phi giống như lần đầu tiên quen biết Lăng Tiếu:
- Tiểu tử ngươi đúng là một bụng ý nghĩ xấu, biện pháp này nghe đơn giản nhưng lại thực tế, con người của Phương Bất Nhị thật trọng mặt mũi, nếu chuyện này truyền đi ra, chỉ sợ hắn sẽ thẹn quá hóa giận!
- Ta chính là muốn hắn thẹn quá hóa giận, như vậy thật dễ làm!
Lăng Tiếu cười giả dối.
Lăng Phi nhìn bộ dạng như định liệu trước của Lăng Tiếu, biết Phương Bất Nhị chỉ sợ sẽ “danh chấn” Thiên Long môn.
Vì thế Lăng Tiếu đem kế hoạch của mình thuật lại cho Lăng Phi nghe qua một lần.
Lăng Tiếu quay về trang viện của mình, lại tìm kiếm Thường Hạo Hữu, dặn dò hắn đi làm sự tình.
Thường Hạo Hữu không có ý kiến, lập tức đi thực hiện.
Nhìn thân ảnh Thường Hạo Hữu rời đi, Lăng Tiếu hiện tia cười lạnh nói:
- Nhị thống lĩnh phải không, rất nhanh ngươi sẽ biết kết cục đắc tội ta!
Hai ngày trôi qua, còn ba ngày là cử hành đại điển ban thưởng cho Lăng Tiếu.
Trong Thiên Long môn xảy ra một sự kiện.
Chính là nhị thống lĩnh Phương Bất Nhị của Giao Long chiến đội lấy lão hiếp ấu, cướp lấy thần khí của Lăng Tiếu, không những không chịu trả lại cho người ta, còn ra tay đánh người ta bị thương, còn đánh thành trọng thương, lại phao tin bên trong Thiên Long môn chỉ cần có vật gì đó mà hắn trúng ý thì không ai có thể tránh thoát hắn.
Lời đồn đãi này không biết do ai truyền ra, tóm lại nhiệt náo đến người người đều biết.
Còn có không ít người đi tìm hiểu nguyên do sự tình.
Bọn họ phát hiện đây không phải lời đồn mà là sự thật.
Đầu tiên là Phương Bất Nhị chiếm đoạt một thần khí cao giai mà thần khí sư Trương Mãnh thật vất vả đúc thành, mà kiện thần khí kia là của Lăng Tiếu yêu cầu đúc lại.
Sau khi Lăng Tiếu hay tin đã đến gặp Phương Bất Nhị đòi lại, đã xảy ra cuộc chiến đấu.
Đây là chuyện mà thật nhiều người rõ như ban ngày.
Cho nên mọi người đều tin tưởng đây là sự thật.
Phương Bất Nhị lấy thế áp hậu bối, không biết liêm sỉ, còn đem người đánh trọng thương, còn nói ra lời đại nghịch bất đạo, giống như hắn mới là môn chủ.
Bởi vì chuyện này đã có không ít người chỉ trích Phương Bất Nhị già mà không tự trọng, lấy lão lấn ấu, còn ức hiếp đồng môn, không ít người quyết định liên danh mời dự họp trưởng lão hội, khiển trách Phương Bất Nhị, thu hồi lại quyền lực của hắn, không cho phép hắn tiếp tục hoành hành.
Sự tình càng ngày càng lớn, mọi người đều bắt đầu khẩn trương.
Bọn hắn cảm thấy được có phải Thiên Long môn đã đến thời gian quyết liệt lẫn nhau rồi hay không?
Bọn hắn đều đang lo lắng rốt cục nên đứng về bên nào mới là lựa chọn tốt nhất đây?
Chuyện này còn chưa bình ổn xuống, lại truyền ra phái trung lập đã bắt đầu dựa vào bên môn chủ.
Nguyên nhân là có một thiên thần vương của phái trung lập sau khi tự mình vấn an môn chủ, lại phao tin muốn bắt giữ Phương Bất Nhị hỏi tội.
Uy danh của thiên thần vương kia trong tông môn không kém, hắn làm như vậy nháy mắt kéo theo rất nhiều lòng người.
Nếu thiên thần vương đã dựa vào môn chủ, chẳng lẽ phái trung lập đã xác định ủng hộ Kim tộc rồi đây?
Bất kể như thế nào lời đồn đãi đã xúc động thần kinh của nhiều người.
Mà thân là đương sự, Phương Bất Nhị đang nổi trận lôi đình ngay trong lầu các của hắn.
- Hỗn đản, rốt cục là ai truyền ra lời đồn, lão tử nhất định phải lột da hắn!
Phương Bất Nhị bóp vỡ một chén rượu hung hăng mắng.
Nhóm người đứng trước mặt hắn không ai dám ứng tiếng, trong lòng thấp thỏm bất an.
- Cả đám đều câm rồi à, ta không phải cho các ngươi đi thăm dò sao, rốt cục là ai nói loạn, ta phải giết hắn!
Phương Bất Nhị quát.
Hắn thật không nghĩ tới chỉ vì một món thần khí cao giai lại nhiệt náo dư luận xôn xao, còn bị không ít người chỉ trích.
Đây là chuyện hắn chưa từng gặp phải bao giờ.
Phải biết hắn nổi danh bá đạo trong tông môn, không ai dám phủ định ý tứ của hắn, bằng không sẽ không có kết cục tốt.
- Thống lĩnh, kỳ thật việc này ta không nghĩ phức tạp như thế, đây nhất định là do bên kia đồn ra, muốn thống lĩnh ngươi sai lầm mà thôi!
Một gã trưởng lão hộ pháp đứng dậy nói.
- Muốn ta làm gì? Phải trả lại thanh thần khí cao giai kia sao? Hay là muốn kéo ta xuống ngựa?
Phương Bất Nhị hỏi ngược lại.
Tên hộ pháp trưởng lão hiện vẻ lo lắng nói:
- Có lẽ đều có, hơn nữa lần này sự tình làm lớn, toàn bộ lời đồn đều bất lợi với thống lĩnh, nếu bên kia mời dự họp trưởng lão hội, chỉ sợ…
- Chỉ sợ cái gì? Bọn hắn dám sao?
Phương Bất Nhị tức giận nói, nhưng cũng không dám khẳng định.
Thái độ làm người của hắn tuy bá đạo, nhưng không phải kẻ ngu ngốc, tự nhiên hiểu được lời của hộ pháp trưởng lão.
- Thống lĩnh, ta xem hay là đem kiện binh khí kia trả lại đi, có lẽ rất nhanh tiêu trừ được ảnh hưởng xấu của ngươi.
Một hộ pháp trưởng lão khác cẩn thận nói.
Phương Bất Nhị nháy mắt phẫn nộ đứng lên quát:
- Không có khả năng, ta đã nói tuyệt đối sẽ không trả lại, chẳng lẽ muốn cho ta nhận thua một tiểu bối hay sao? Mặt mũi này ta không thể mất, bọn hắn vội vàng rắc lời đồn sao, đem người bắt lại, ai còn dám nói lung tung trực tiếp khiến bọn hắn xuất ngoại môn đi.
- Vậy không được, nếu làm như vậy sẽ trúng gian kế của người khác!
Hộ pháp trưởng lão nhanh chóng ngăn cản.
- Vậy ngươi nói nên làm gì bây giờ?
Phương Bất Nhị bất mãn nói.
Hộ pháp trưởng lão trầm ngâm một chút, nói:
- Ta xem việc này nên trực tiếp làm rõ với môn chủ mới tốt, nói nhị thống lĩnh xem trọng thanh thần khí, có thể dùng đồ vật khác đổi cho hắn, mặt khác nói cho hắn biết chúng ta không thương tổn tiểu tử kia, sau đó chúng ta rắc tin tức khác, lời đồn chưa đánh đã tan.
Phương Bất Nhị không nói lời nào, lâm vào trầm tư.
/2767
|