Trên con đường núi gập ghềnh cách Hoàng thành không xa, một nam tử trẻ tuổi nhìn có vẻ chỉ gần hai mươi đang chậm rãi bước đi.
Đột nhiên hắn dừng lại, nhìn về hướng Hoàng thành.
Ánh mắt hắn trong suốt mà sâu thẳmm như nước, giống như có thể nhìn thấy cảnh tượng cách đó vài trăm dặm vậy, khóe miệng hơi nhướn lên:
- Đại Kim Bằng Vương lại yên tâm để Ninh Tiểu Xuyên giao đấu với Tầm Quân phong chủ. Liệu có quá tự tin vào Ninh Tiểu Xuyên không? Tầm Quân à, tuyệt đối không được để Nhất Nguyên Tông mất mặt, nếu không sẽ ảnh hưởng tới sĩ khí toàn quân.
Nam tử này lưng đeo một thanh kiếm, nhìn có vẻ trẻ tuổi, nhưng ánh mắt lại vô cùng thâm sâu, chứa đựng hết thảy những suy nghĩ về bi hoan ly hợp của nhân gian, cho người ta một cảm giác tang thương, giống như đôi mắt của một lão nhân trăm tuổi vậy.
Hắn tiếp tục bước đi trên sơn đạo, chỉ bước một bước thì thân thể đã di chuyển đi vài chục mét, bước thêm một bước nữa lại đến nơi xa hơn nữa.
Thoạt nhìn thì có vẻ đi rất chậm rãi, nhưng thực tế lại nhanh đến cực điểm.
Trên sông hộ thành, nước sông vốn trong veo giờ đã thành màu đỏ máu, tỏa ra thứ mùi tanh khiến người ta buồn nôn.
Ninh Tiểu Xuyên chầm chậm nhắm mắt lại, bốn thanh chiến kiếm xung quanh hắn dần xoay chuyển, vô số kiếm khí bắn ra từ bốn thanh kiếm, ban đầu chỉ có bốn thanh kiếm, rồi biến thành mười sáu thanh, cuối cùng là sáu mươi tư thanh kiếm…
Phụt phụt!
Cuối cùng quanh người Ninh Tiểu Xuyên đều là kiếm khí bao bọc trong phạm vi bán kính mười trượng, hình thành nên một cái lồng kiếm khí khổng lồ.
Sau khi luyện kiếm, Ninh Tiểu Xuyên đã có lý giải sâu hơn về Diệt Thế Kiếm Ngục.
Tầm Quân phong chủ hơi kinh ngạc, nghĩ thầm:
- Ta từ nhỏ đã theo Kiếm Thánh học kiếm, thành tựu về kiếm đạo có thể xếp trong hàng năm người đứng đầu Ngọc Lam Đế quốc. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới hai mươi tuổi đã tu luyện được kiếm đạo tới mức tinh diệu như vậy, thật sự quá quỷ dị. Dù có tu luyện từ trong bụng mẹ thì cũng không thể đạt tới trình độ này.
Tầm Quân phong chủ dù sao cũng là Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám, căn bản không tin Ninh Tiểu Xuyên lại vượt qua mình về kiếm đạo.
Muốn chiến thì chiến thôi!
- Thanh Liên Kiếm Ca!
Tầm Quân phong chủ sử dụng kiếm quyết, kiếm khí ngưng tụ lại thành đóa hoa sen dài tới bảy mét. Trong không khí tự động sinh ra vô số cánh hoa sen, ngay cả nước sông cũng biến thành hình dạng của đóa thanh liên.
Tay hắn cầm chuôi kiếm, thân thể như hòa vào làm một với đóa thanh liên, biến thành một đạo lưu quang.
Một kiếm phá không chém tới.
Cùng lúc đó, Ninh Tiểu Xuyên dùng hai ngón tay chỉ về phía Tầm Quân phong chủ, bốn thanh kiếm tạo thành kiếm trận bay tới.
Kiếm ngục tạo từ kiếm khí cũng bay theo.
Uỳnh!
Hai loại kiếm ý đâm vào nhau, hàng nghìn vạn đạo kiếm khí nổ tung, có kiếm khí bắn vào tường thành, có kiếm khí thì bắn vào Võ giả Nhất Nguyên Tông, khiến hàng trăm người thương vong.
Trận chiến giữa những nhân vật cấp bậc này có sức phá hoại vô cùng khủng khiếp, khiến Võ giả Nhất Nguyên Tông đều sợ hãi vội vàng lùi về sau, chỉ sợ sẽ bị kiếm khí đả thương.
Bùm bùm bùm!
Ninh Tiểu Xuyên và Tầm Quân phong chủ chiến đấu, kiếm khí tung hoành, thoạt nhìn có vẻ như ưu thế hiện nay không thuộc về ai cả.
Đây là một tin tức khá khủng bố, Ninh Tiểu Xuyên trẻ tuổi như vậy đã có thể giao đấu với Võ giả Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám, tốc độ tu luyện của hắn thật khiến những người cùng thế hệ phải cảm thấy xấu hổ.
- Mẹ ơi, tốc độ tu luyện của hắn quá nhanh rồi. Có thể giao thủ với cả Võ giả Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám.
Ngự Thanh nuốt nước bọt, không thể bốc phét thêm được nữa.
Uỳnh uỳnh!
Ninh Tiểu Xuyên và Tầm Quân phong chủ bay lên trời, khiến cả không gian như rách toạc.
Thân ảnh của cả hai lướt vào dị không gian, biến mất khỏi bầu trời phía trên sông.
- Vạn Kiếm Tề Phi!
Tầm Quân phong chủ đứng trong dị không gian, hai tay giơ lên, phía trên đỉnh đầu xuất hiện hàng nghìn hàng vạn đạo kiếm khí, biến thành một dòng sông kiếm khí xung kích về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Lại là một loại Thần Thông kiếm đạo cường hành khác.
- Diệt Thế Kiếm Phách.
Phía sau lưng Ninh Tiểu Xuyên hiện ra hư ảnh của một ma nữ, khi chiến kiếm đâm tới, hư ảnh nữ tử kia đánh ra một đạo chưởng ấn phá vỡ hàng vạn đạo kiếm khí.
Tầm Quân phong chủ bị hư ảnh của nữ ma đẩy lùi, huyết khí trong người chấn động. Nếu không phải tu vi hắn thâm hậu thì chắc chắn đã bị trọng thương.
Đây là kiếm quyết gì? Sao lại đáng sợ như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên thầm cảm thán, nếu dùng Ma Kiếm thi triển kiếm quyết, e rằng chiêu vừa rồi thậm chí có thể giết chết cả Tầm Quân phong chủ.
Ma Kiếm.
Đúng vậy, đây là dị không gian, cho dù dùng sức mạnh của Ma Kiếm cũng không ai biết.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên vô cùng kiên định, dùng bốn thanh chiến kiếm mở đường, xông thẳng về phía Tầm Quân phong chủ.
Tầm Quân phong chủ thi triển kiếm ý, kết thành một tấm lưới kiếm ý phía trước để chặn Ninh Tiểu Xuyên lại.
Sao có thể?
Ninh Tiểu Xuyên lại có thể di chuyển bên trong Thần Thông kiếm ý của ta?
Tầm Quân phong chủ vội vàng rút lui, nhưng tiếc là đã muộn.
- Phá!
Cánh tay Ninh Tiểu Xuyên bắn ra chín đạo ma khí đỏ rực, tụ lại thành một thanh Ma Kiếm đâm qua lòng bàn tay Tầm Quân phong chủ.
Tầm Quân phong chủ chỉ cảm thấy từ tay truyền tới một cơn đau nhói, đi qua tim rồi truyền ra khắp toàn thân, cơ thể bắt đầu tê dại.
Huyết dịch trong cơ thể bị Ma Kiếm hấp thụ, huyết mạch đứt đoạn.
Không!
Mắt Tầm Quân phong chủ trợn trừng, nỗ lực phản kháng, Võ Hồn Ấn bay khỏi cơ thể oanh kích lên ngực Ninh Tiểu Xuyên, khiến hắn bay ngược ra sau.
Nhưng Ma Kiếm vẫn cắm trên tay hắn và tiếp tục thôn phệ huyết dịch của hắn.
- Đây là kiếm gì? Lại có thể… thôn phệ… máu tươi của Võ giả…
Tầm Quân phong chủ đưa tay cầm chuôi Ma Kiếm, định rút khỏi tay.
Đương nhiên Ninh Tiểu Xuyên sẽ không cho hắn có cơ hội đó. Bỗng lộn người một cái, ổn định cơ thể, điều động chín đạo Diệt Thế chi khí khống chế Ma Kiếm cắm chắc trong bàn tay Tầm Quân phong chủ.
Huyết khí của Tầm Quân phong chủ không ngừng chảy vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên được khí lưu đỏ rực bao bọc, tạo nên một quả huyết cầu đường kính tới mười mét.
Tâm Châu xoay tít trong võ đạo tâm cung, thúc đẩy tu vi của Ninh Tiểu Xuyên không ngừng nhanh chóng tăng lên, cuối cùng đột phá bình cảnh cuối cùng.
- Không!!!
Tầm Quân phong chủ hét lên, tay dần dần buông thõng, da khô quắt lại, xương nhô ra, biến thành cánh tay của một cái xác mất hết tinh khí.
Rắc!
Tầm Quân phong chủ nghiến răng, một chưởng đánh lên vai trái, cánh tay khô quắt kia đứt lìa, trên vai trào một lượng lớn máu tươi.
Hắn vội điều động nguyên khí bịt miệng vết thương, liều mạng bay ra khỏi dị không gian.
Sắp đột phá Địa Tôn Cảnh tầng thứ sáu nhưng Tầm Quân phong chủ lại tự phế cánh tay khiến công sức trước đó của Ninh Tiểu Xuyên đổ sông đổ biển.
- Chạy đi đâu?
Ninh Tiểu Xuyên thu Ma Kiếm về, tung bốn thanh chiến kiếm nhằm lưng Tầm Quân phong chủ mà đánh tới.
Phập phập phập phập!
Bốn thanh chiến kiếm cắm lên người Tầm Quân phong chủ.
Ầm...
Tầm Quân phong chủ kêu lên thảm thiết, rơi xuống hồ, bắn tóe lên một đám bọt đỏ tươi.
Ssau đó Ninh Tiểu Xuyên cũng ra khỏi dị không gian, đứng trên mặt sông, dùng tâm thần tìm kiếm Tầm Quân phong chủ.
Sinh mệnh lực của Võ giả Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám cường đại tới mức nào, không thể dễ chết như vậy được.
Khi bốn thanh chiến kiếm đâm xuyên cơ thể Tầm Quân phong chủ rơi xuống sông, tất cả mọi người đều sững sờ.
- Ninh Tiểu Xuyên đánh bại Tầm Quân phong chủ Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám rồi?
Rất nhiều người đều cảm giác như đang nằm mơ, hoàn toàn không thể tin vào mắt mình.
Cường giả Nhất Nguyên Tông, vương tôn công tử triều đình đều há hốc mồm, cằm như rớt xuống đất.
Uỳnh!
Đột nhiên Tầm Quân phong chủ bay lên khỏi sông, một kiếm nhằm thẳng tim Ninh Tiểu Xuyên mà đâm tới.
Ninh Tiểu Xuyên đã tìm được tung tích Tầm Quân phong chủ, chỉ đợi hắn xông ra đánh lén mà thôi.
Vào khoảnh khắc Tầm Quân phong chủ chui lên khỏi mặt nước, bàn tay Ninh Tiểu Xuyên bắn ra điện quang, đánh ra một đạo thủ ấn khổng lồ đánh trúng đỉnh đầu Tầm Quân phong chủ khiến hắn bay ngược lên bờ, đập vỡ cả một tảng đá vạn cân.
Ninh Tiểu Xuyên bay lên như chim, định giáng cho Tầm Quân phong chủ một đòn chí mạng.
Nhưng đột nhiên hắn cảm thấy cơ thể không thể động đậy được, như bị một luồng khí trường khủng bố giữ chặt.
Cũng may tu vi của hắn cao thâm, lập tức bay ngược ra sau mới thoát được sự trói chân của khí trường đó.
Một đóa thanh liên từ hư không xuất hiện, tỏa ra ánh sáng chói lòa, khiến cả bầu trời biến thành màu xanh.
Một nam tử bạch y đứng giữa đóa thanh liên, tay chỉ về phía Ninh Tiểu Xuyên, một đạo kiếm khí màu trắng bay ra từ đầu ngón tay.
Đúng vào khoảnh khắc nam tử bạch y đó ra tay, Đại Kim Bằng Vương đứng trên cổng thành cũng ra tay.
Một cái thủ ấn hoàng kim khổng lồ bay ra phá vỡ đạo kiếm khí kia.
- Giao đấu với một tiểu bối thì có ý nghĩa gì? Chi bằng bổn Vương thỉnh giáo một chút kiếm quyết vô thượng của Kiếm Thánh?
Đại Kim Bằng Vương miệng khẽ nhếch lên, phát ra âm thanh kinh thiên động địa.
Hắn chính là Kiếm Thánh?
Võ giả trong thành lại chấn động, ngay cả Kiếm Thánh cũng tới rồi, lần này Hoàng thành đúng là phong vân tụ tập.
Trong đế quốc bỗng vang lên tiếng rồng ngâm.
Một cột sáng hình rồng màu kim bay tới, chớp mắt đã tới phía trên tường thành, kim quang không ngừng xoay chuyển.
Ngọc Lam Đại Đế đứng trong Long ảnh hoàng kim, lơ lửng giữa không trung, nói:
- Bổn Đế đã cho bày tiệc rượu trong cung chiêu đãi các vị bằng hữu từ xa tới. Kiếm Thánh đã tới rồi thì hãy đi dự tiệc đã.
Nhân vật như Kiếm Thánh tới Hoàng thành, đương nhiên Ngọc Lam đại đế phải đích thân tới “nghênh tiếp”, ít nhất thì phải áp đảo đối phương về khí thế.
Rất nhiều quang ảnh phá không bay về phía tường thành rồi đáp xuống.
Mỗi đạo quang ảnh là một vị Vương Hầu.
Trong triều đình, khoảng một nửa số Vương Hầu trở lên là tập hợp với nhau có đến gần trăm người. Quả thực giống như thiên binh thiên tướng hạ phàm.
Những Vương Hầu này ai cũng là Võ Tôn, bình thường rất ít khi rời khỏi Hầu Phủ. Lúc này họ đều đang nhìn Kiếm Thánh ở phía xa với ánh mắt nặng nề.
Cũng chỉ có nhân vật cỡ như Kiếm Thánh mới có thể tạo nên cục thế gây chấn động cả thiên hạ thế này.
Đột nhiên hắn dừng lại, nhìn về hướng Hoàng thành.
Ánh mắt hắn trong suốt mà sâu thẳmm như nước, giống như có thể nhìn thấy cảnh tượng cách đó vài trăm dặm vậy, khóe miệng hơi nhướn lên:
- Đại Kim Bằng Vương lại yên tâm để Ninh Tiểu Xuyên giao đấu với Tầm Quân phong chủ. Liệu có quá tự tin vào Ninh Tiểu Xuyên không? Tầm Quân à, tuyệt đối không được để Nhất Nguyên Tông mất mặt, nếu không sẽ ảnh hưởng tới sĩ khí toàn quân.
Nam tử này lưng đeo một thanh kiếm, nhìn có vẻ trẻ tuổi, nhưng ánh mắt lại vô cùng thâm sâu, chứa đựng hết thảy những suy nghĩ về bi hoan ly hợp của nhân gian, cho người ta một cảm giác tang thương, giống như đôi mắt của một lão nhân trăm tuổi vậy.
Hắn tiếp tục bước đi trên sơn đạo, chỉ bước một bước thì thân thể đã di chuyển đi vài chục mét, bước thêm một bước nữa lại đến nơi xa hơn nữa.
Thoạt nhìn thì có vẻ đi rất chậm rãi, nhưng thực tế lại nhanh đến cực điểm.
Trên sông hộ thành, nước sông vốn trong veo giờ đã thành màu đỏ máu, tỏa ra thứ mùi tanh khiến người ta buồn nôn.
Ninh Tiểu Xuyên chầm chậm nhắm mắt lại, bốn thanh chiến kiếm xung quanh hắn dần xoay chuyển, vô số kiếm khí bắn ra từ bốn thanh kiếm, ban đầu chỉ có bốn thanh kiếm, rồi biến thành mười sáu thanh, cuối cùng là sáu mươi tư thanh kiếm…
Phụt phụt!
Cuối cùng quanh người Ninh Tiểu Xuyên đều là kiếm khí bao bọc trong phạm vi bán kính mười trượng, hình thành nên một cái lồng kiếm khí khổng lồ.
Sau khi luyện kiếm, Ninh Tiểu Xuyên đã có lý giải sâu hơn về Diệt Thế Kiếm Ngục.
Tầm Quân phong chủ hơi kinh ngạc, nghĩ thầm:
- Ta từ nhỏ đã theo Kiếm Thánh học kiếm, thành tựu về kiếm đạo có thể xếp trong hàng năm người đứng đầu Ngọc Lam Đế quốc. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên chỉ mới hai mươi tuổi đã tu luyện được kiếm đạo tới mức tinh diệu như vậy, thật sự quá quỷ dị. Dù có tu luyện từ trong bụng mẹ thì cũng không thể đạt tới trình độ này.
Tầm Quân phong chủ dù sao cũng là Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám, căn bản không tin Ninh Tiểu Xuyên lại vượt qua mình về kiếm đạo.
Muốn chiến thì chiến thôi!
- Thanh Liên Kiếm Ca!
Tầm Quân phong chủ sử dụng kiếm quyết, kiếm khí ngưng tụ lại thành đóa hoa sen dài tới bảy mét. Trong không khí tự động sinh ra vô số cánh hoa sen, ngay cả nước sông cũng biến thành hình dạng của đóa thanh liên.
Tay hắn cầm chuôi kiếm, thân thể như hòa vào làm một với đóa thanh liên, biến thành một đạo lưu quang.
Một kiếm phá không chém tới.
Cùng lúc đó, Ninh Tiểu Xuyên dùng hai ngón tay chỉ về phía Tầm Quân phong chủ, bốn thanh kiếm tạo thành kiếm trận bay tới.
Kiếm ngục tạo từ kiếm khí cũng bay theo.
Uỳnh!
Hai loại kiếm ý đâm vào nhau, hàng nghìn vạn đạo kiếm khí nổ tung, có kiếm khí bắn vào tường thành, có kiếm khí thì bắn vào Võ giả Nhất Nguyên Tông, khiến hàng trăm người thương vong.
Trận chiến giữa những nhân vật cấp bậc này có sức phá hoại vô cùng khủng khiếp, khiến Võ giả Nhất Nguyên Tông đều sợ hãi vội vàng lùi về sau, chỉ sợ sẽ bị kiếm khí đả thương.
Bùm bùm bùm!
Ninh Tiểu Xuyên và Tầm Quân phong chủ chiến đấu, kiếm khí tung hoành, thoạt nhìn có vẻ như ưu thế hiện nay không thuộc về ai cả.
Đây là một tin tức khá khủng bố, Ninh Tiểu Xuyên trẻ tuổi như vậy đã có thể giao đấu với Võ giả Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám, tốc độ tu luyện của hắn thật khiến những người cùng thế hệ phải cảm thấy xấu hổ.
- Mẹ ơi, tốc độ tu luyện của hắn quá nhanh rồi. Có thể giao thủ với cả Võ giả Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám.
Ngự Thanh nuốt nước bọt, không thể bốc phét thêm được nữa.
Uỳnh uỳnh!
Ninh Tiểu Xuyên và Tầm Quân phong chủ bay lên trời, khiến cả không gian như rách toạc.
Thân ảnh của cả hai lướt vào dị không gian, biến mất khỏi bầu trời phía trên sông.
- Vạn Kiếm Tề Phi!
Tầm Quân phong chủ đứng trong dị không gian, hai tay giơ lên, phía trên đỉnh đầu xuất hiện hàng nghìn hàng vạn đạo kiếm khí, biến thành một dòng sông kiếm khí xung kích về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Lại là một loại Thần Thông kiếm đạo cường hành khác.
- Diệt Thế Kiếm Phách.
Phía sau lưng Ninh Tiểu Xuyên hiện ra hư ảnh của một ma nữ, khi chiến kiếm đâm tới, hư ảnh nữ tử kia đánh ra một đạo chưởng ấn phá vỡ hàng vạn đạo kiếm khí.
Tầm Quân phong chủ bị hư ảnh của nữ ma đẩy lùi, huyết khí trong người chấn động. Nếu không phải tu vi hắn thâm hậu thì chắc chắn đã bị trọng thương.
Đây là kiếm quyết gì? Sao lại đáng sợ như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên thầm cảm thán, nếu dùng Ma Kiếm thi triển kiếm quyết, e rằng chiêu vừa rồi thậm chí có thể giết chết cả Tầm Quân phong chủ.
Ma Kiếm.
Đúng vậy, đây là dị không gian, cho dù dùng sức mạnh của Ma Kiếm cũng không ai biết.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên vô cùng kiên định, dùng bốn thanh chiến kiếm mở đường, xông thẳng về phía Tầm Quân phong chủ.
Tầm Quân phong chủ thi triển kiếm ý, kết thành một tấm lưới kiếm ý phía trước để chặn Ninh Tiểu Xuyên lại.
Sao có thể?
Ninh Tiểu Xuyên lại có thể di chuyển bên trong Thần Thông kiếm ý của ta?
Tầm Quân phong chủ vội vàng rút lui, nhưng tiếc là đã muộn.
- Phá!
Cánh tay Ninh Tiểu Xuyên bắn ra chín đạo ma khí đỏ rực, tụ lại thành một thanh Ma Kiếm đâm qua lòng bàn tay Tầm Quân phong chủ.
Tầm Quân phong chủ chỉ cảm thấy từ tay truyền tới một cơn đau nhói, đi qua tim rồi truyền ra khắp toàn thân, cơ thể bắt đầu tê dại.
Huyết dịch trong cơ thể bị Ma Kiếm hấp thụ, huyết mạch đứt đoạn.
Không!
Mắt Tầm Quân phong chủ trợn trừng, nỗ lực phản kháng, Võ Hồn Ấn bay khỏi cơ thể oanh kích lên ngực Ninh Tiểu Xuyên, khiến hắn bay ngược ra sau.
Nhưng Ma Kiếm vẫn cắm trên tay hắn và tiếp tục thôn phệ huyết dịch của hắn.
- Đây là kiếm gì? Lại có thể… thôn phệ… máu tươi của Võ giả…
Tầm Quân phong chủ đưa tay cầm chuôi Ma Kiếm, định rút khỏi tay.
Đương nhiên Ninh Tiểu Xuyên sẽ không cho hắn có cơ hội đó. Bỗng lộn người một cái, ổn định cơ thể, điều động chín đạo Diệt Thế chi khí khống chế Ma Kiếm cắm chắc trong bàn tay Tầm Quân phong chủ.
Huyết khí của Tầm Quân phong chủ không ngừng chảy vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên được khí lưu đỏ rực bao bọc, tạo nên một quả huyết cầu đường kính tới mười mét.
Tâm Châu xoay tít trong võ đạo tâm cung, thúc đẩy tu vi của Ninh Tiểu Xuyên không ngừng nhanh chóng tăng lên, cuối cùng đột phá bình cảnh cuối cùng.
- Không!!!
Tầm Quân phong chủ hét lên, tay dần dần buông thõng, da khô quắt lại, xương nhô ra, biến thành cánh tay của một cái xác mất hết tinh khí.
Rắc!
Tầm Quân phong chủ nghiến răng, một chưởng đánh lên vai trái, cánh tay khô quắt kia đứt lìa, trên vai trào một lượng lớn máu tươi.
Hắn vội điều động nguyên khí bịt miệng vết thương, liều mạng bay ra khỏi dị không gian.
Sắp đột phá Địa Tôn Cảnh tầng thứ sáu nhưng Tầm Quân phong chủ lại tự phế cánh tay khiến công sức trước đó của Ninh Tiểu Xuyên đổ sông đổ biển.
- Chạy đi đâu?
Ninh Tiểu Xuyên thu Ma Kiếm về, tung bốn thanh chiến kiếm nhằm lưng Tầm Quân phong chủ mà đánh tới.
Phập phập phập phập!
Bốn thanh chiến kiếm cắm lên người Tầm Quân phong chủ.
Ầm...
Tầm Quân phong chủ kêu lên thảm thiết, rơi xuống hồ, bắn tóe lên một đám bọt đỏ tươi.
Ssau đó Ninh Tiểu Xuyên cũng ra khỏi dị không gian, đứng trên mặt sông, dùng tâm thần tìm kiếm Tầm Quân phong chủ.
Sinh mệnh lực của Võ giả Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám cường đại tới mức nào, không thể dễ chết như vậy được.
Khi bốn thanh chiến kiếm đâm xuyên cơ thể Tầm Quân phong chủ rơi xuống sông, tất cả mọi người đều sững sờ.
- Ninh Tiểu Xuyên đánh bại Tầm Quân phong chủ Địa Tôn Cảnh tầng thứ tám rồi?
Rất nhiều người đều cảm giác như đang nằm mơ, hoàn toàn không thể tin vào mắt mình.
Cường giả Nhất Nguyên Tông, vương tôn công tử triều đình đều há hốc mồm, cằm như rớt xuống đất.
Uỳnh!
Đột nhiên Tầm Quân phong chủ bay lên khỏi sông, một kiếm nhằm thẳng tim Ninh Tiểu Xuyên mà đâm tới.
Ninh Tiểu Xuyên đã tìm được tung tích Tầm Quân phong chủ, chỉ đợi hắn xông ra đánh lén mà thôi.
Vào khoảnh khắc Tầm Quân phong chủ chui lên khỏi mặt nước, bàn tay Ninh Tiểu Xuyên bắn ra điện quang, đánh ra một đạo thủ ấn khổng lồ đánh trúng đỉnh đầu Tầm Quân phong chủ khiến hắn bay ngược lên bờ, đập vỡ cả một tảng đá vạn cân.
Ninh Tiểu Xuyên bay lên như chim, định giáng cho Tầm Quân phong chủ một đòn chí mạng.
Nhưng đột nhiên hắn cảm thấy cơ thể không thể động đậy được, như bị một luồng khí trường khủng bố giữ chặt.
Cũng may tu vi của hắn cao thâm, lập tức bay ngược ra sau mới thoát được sự trói chân của khí trường đó.
Một đóa thanh liên từ hư không xuất hiện, tỏa ra ánh sáng chói lòa, khiến cả bầu trời biến thành màu xanh.
Một nam tử bạch y đứng giữa đóa thanh liên, tay chỉ về phía Ninh Tiểu Xuyên, một đạo kiếm khí màu trắng bay ra từ đầu ngón tay.
Đúng vào khoảnh khắc nam tử bạch y đó ra tay, Đại Kim Bằng Vương đứng trên cổng thành cũng ra tay.
Một cái thủ ấn hoàng kim khổng lồ bay ra phá vỡ đạo kiếm khí kia.
- Giao đấu với một tiểu bối thì có ý nghĩa gì? Chi bằng bổn Vương thỉnh giáo một chút kiếm quyết vô thượng của Kiếm Thánh?
Đại Kim Bằng Vương miệng khẽ nhếch lên, phát ra âm thanh kinh thiên động địa.
Hắn chính là Kiếm Thánh?
Võ giả trong thành lại chấn động, ngay cả Kiếm Thánh cũng tới rồi, lần này Hoàng thành đúng là phong vân tụ tập.
Trong đế quốc bỗng vang lên tiếng rồng ngâm.
Một cột sáng hình rồng màu kim bay tới, chớp mắt đã tới phía trên tường thành, kim quang không ngừng xoay chuyển.
Ngọc Lam Đại Đế đứng trong Long ảnh hoàng kim, lơ lửng giữa không trung, nói:
- Bổn Đế đã cho bày tiệc rượu trong cung chiêu đãi các vị bằng hữu từ xa tới. Kiếm Thánh đã tới rồi thì hãy đi dự tiệc đã.
Nhân vật như Kiếm Thánh tới Hoàng thành, đương nhiên Ngọc Lam đại đế phải đích thân tới “nghênh tiếp”, ít nhất thì phải áp đảo đối phương về khí thế.
Rất nhiều quang ảnh phá không bay về phía tường thành rồi đáp xuống.
Mỗi đạo quang ảnh là một vị Vương Hầu.
Trong triều đình, khoảng một nửa số Vương Hầu trở lên là tập hợp với nhau có đến gần trăm người. Quả thực giống như thiên binh thiên tướng hạ phàm.
Những Vương Hầu này ai cũng là Võ Tôn, bình thường rất ít khi rời khỏi Hầu Phủ. Lúc này họ đều đang nhìn Kiếm Thánh ở phía xa với ánh mắt nặng nề.
Cũng chỉ có nhân vật cỡ như Kiếm Thánh mới có thể tạo nên cục thế gây chấn động cả thiên hạ thế này.
/1434
|