Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư

Chương 14 - Chương 14

/192


Lăng gia có gia quy, tất cả hài tử có thể ngưng tụ nguyên lực đều có thể đến nơi tu luyện của Lăng gia để cùng tu luyện. Lăng Kỳ Tuyết nói.

Vẻ mặt nàng kiên định, chống lại ánh mắt Lăng Nhạc.

Đây là quy củ Lăng gia, không khác quy củ Lăng gia ở đời trước của nàng lắm, mọi người cùng tu luyện, lại chọn lựa mầm non tốt nhất từ trong đó.

Mắc mớ gì tới ngươi! Lăng Nhạc không vui hừ lạnh, vẻ mặt lặng lẽ, cao cao tại thượng, giống như người đứng trước mặt không phải là con gái của ông ta, mà là một con kiến hôi nhỏ bé bụi bậm.

Bởi vì tối hôm qua ta đã ngưng tụ ra nguyên lực! Lăng Kỳ Tuyết nói xong thì vận chuyển khẩu quyết, cùng lúc đó một chùm sáng nguyên lực màu đỏ xuất hiện trong tay, chỉ cần có thể đến gần nội viện tu luyện cùng các thế hệ sau, nàng sẽ có cơ hội đến gần Tàng Bảo Khố, sẽ thêm cơ hội lấy trộm thông huyết thảo.

Thấy nguyên lực trong tay Lăng Kỳ Tuyết, mắt Lăng Nhạc chợt phát ra dị quang, nhưng nhanh chóng che giấu đi, Hừ, chỉ có tí đạo hạnh này mà còn muốn hưởng thụ tài nguyên của Lăng gia ta, không biết tự lượng sức mình!

Vung tay lên lần nữa, nguyên lực nâu và đỏ quét về phía Lăng Kỳ Tuyết.

Lần này, Lăng Kỳ Tuyết đã phòng bị, khi Lăng Nhạc ra tay cũng ngưng thần tụ khí, tập trung tất cả tinh lực nhảy sang một bên.

Vừa mới khó khăn tránh thoát đợt công kích thứ nhất của Lăng Nhạc, chưởng nguyên lực thứ hai đã theo ngay sau, đánh vào vai nàng!

Mẹ nó!

Cổ họng ngai ngái một hồi, Lăng Kỳ Tuyết phun ra một ngụm máu tươi, phun trên vách tường trắng như tuyết phía sau nàng, tạo ra một đóa hoa máu.

Trắng đỏ phân biệt, tươi sáng rực rỡ, yêu dã chói mắt.

Lăng Nhạc không nói nguyên do đã đả thương nàng, đây là việc một phụ thân nên làm?

Lăng Kỳ Tuyết không khóc mà còn cười, không giận không buồn.

Khóe môi còn vương vết máu đỏ tươi hơi nâng lên, vẽ ra nụ cười nhạt giễu cợt.

Ông ta sao? Quả thực là vũ nhục hai tiếng phụ thân thần thánh này!

Mặc dù đời trước nàng rất ít khi ở bên cạnh cha, nhưng nàng nhớ mỗi lần phụ thân về nhà, đều hiền lành dịu dàng nói với nàng, hỏi nàng trong khoảng thời gian này có tiến bộ học tập không, còn dạy nàng rất nhiều đạo lý đối nhân xử thế.

Trong trí nhớ, phụ thân là một nam nhân cao lớn thương yêu con cái, chứ không phải nam nhân thô bạo không nói được lời nào đã động thủ đánh người.

Người như vậy, vốn không xứng đáng với hai tiếng phụ thân vừa rồi của nàng.

Lăng Kỳ Tuyết giùng giằng bò dậy, lau vết máu ở khóe môi đi, con ngươi trong trẻo lạnh lùng không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Lăng Nhạc.

Lăng Nhạc âm thầm kinh hãi, nữ nhi này chỉ là một phế vật, ông chưa bao giờ liếc mắt một cái, trong ấn tượng đứa con này ở trong sân nhỏ lụi bại cả ngày, tính tình mềm yếu, người ta đánh má trái của nàng, nàng còn


/192

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status