Để cho hắn thất vọng chính là, chờ đến khi hắn đuổi theo ra, lão Mạnh ủ rũ cúi đầu trở về.
Đừng nói với bổn tọa ngươi đã đánh mất dấu!
Lão giả Nguyên Tôn trung kỳ theo dõi một tiểu cô nương Nguyên Vương hậu kỳ cũng có thể để mất dấu, nói ra hài tử mấy tuổi đều không tin!
Lão Mạnh lại giải thích: Chủ tử, không phải là ta không cố gắng, mà là Văn tiểu thư này xuất thân từ phủ thừa tướng, chính là dòng chính nữ mà thừa tướng mến yêu, vừa là nữ đệ tử tông chủ Thiên Ưng Tông thích nhất, trên người có pháp bảo bọn họ cho, đảo mắt đã biến mất tử trong không khí, ta muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp!
Đông Phương Linh Thiên nguy hiểm híp mắt, lão Mạnh này khi cấp bậc của hắn rất thấp, thường cậy già lên mặt, thường không nghe chỉ huy của hắn.
Lần trước ở trong hoàng cung Nam Lăng quốc không nghe mệnh lệnh của hắn, không giết chết đám người hoàng hậu, Đông Phương Linh Thiên đã bất mãn với ông ta rồi.
Nhưng liên tiếp xảy ra chuyện, hắn không thể không nhìn kỹ lão Mạnh ở Thiên Hoa Cung nhiều năm như vậy, đến tột cùng đã làm những gì!
Lão Mạnh, ngươi đi theo bên cạnh bổn tọa như thế nào?
Trong lòng lão Mạnh giật mình, sao Đông Phương Linh Thiên đột nhiên hỏi chuyện này.
Ông không như những thuộc hạ bên cạnh Đông Phương Linh Thiên kia, từ nhỏ đã bị gia tộc sai khiến ở bên cạnh hắn, ông là nửa đường gia nhập, bởi vì một lần ngoài ý muốn nhận được trợ giúp của Đông Phương Linh Thiên, tự nguyện ở lại bên cạnh hắn, hơn nữa theo hắn đi đến Nam Lăng quốc.
Trên thực tế ông còn có một thân phận chính là người bên cạnh Vân Phi, những năm này ông tự cho là làm rất bí mật, Đông Phương Linh Thiên sẽ không phát giác ra được.
Chỉ nghĩ một lát, lão Mạnh đã tỉnh táo lại, Đông Phương Linh Thiên bất mãn là ông không giết chết Văn Oánh Oánh, chắc không phát hiện ra thân phận của ông.
May nhờ Tuyết Nhi trả lại cho ngươi một viên Thuần Nguyên Đan cấp Nguyên Tôn giá trị trăm vạn, ngươi chính là hồi báo nàng như vậy sao? Đông Phương Linh Thiên căm thù đến tận xương tuỷ: Bổn tọa cho ngươi rất nhiều cơ hội, nhưng ngươi không trân quý, lần lượt phản bội bổn tọa, hôm nay, là một lần cuối cùng!
Nói xong, Đông Phương Linh Thiên nâng đao trên tay, không cho lão Mạnh cơ hội giải thích nữa, một kiếm kết thúc tính mạng của ông ta.
Nguyên Tôn hậu kỳ hắn chỉ dùng một chiêu đã giết lão Mạnh trong nháy mắt.
Sau đó, lại tức giận hủy thi thể của ông ta.
Trước kia, lúc thực lực của hắn thấp đã đến Nam Lăng quốc, mà cấp bậc của lão Mạnh là cao nhất, mấy lần cứu hắn ở trong nguy hiểm, cũng chính là niệm tình cảm đã qua, hắn mới mắt nhắm mắt mở với sự phản bội của lão Mạnh, cho là Lăng Kỳ Tuyết sẽ cảm động đến ông ta.
Nhưng hắn đã nghĩ sai rồi, lão Mạnh chính là một con bạch nhãn lang nuôi không quen!
Nếu nuôi không quen, giữ lại có ích lợi gì!
Dù là trên lưng
Đừng nói với bổn tọa ngươi đã đánh mất dấu!
Lão giả Nguyên Tôn trung kỳ theo dõi một tiểu cô nương Nguyên Vương hậu kỳ cũng có thể để mất dấu, nói ra hài tử mấy tuổi đều không tin!
Lão Mạnh lại giải thích: Chủ tử, không phải là ta không cố gắng, mà là Văn tiểu thư này xuất thân từ phủ thừa tướng, chính là dòng chính nữ mà thừa tướng mến yêu, vừa là nữ đệ tử tông chủ Thiên Ưng Tông thích nhất, trên người có pháp bảo bọn họ cho, đảo mắt đã biến mất tử trong không khí, ta muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp!
Đông Phương Linh Thiên nguy hiểm híp mắt, lão Mạnh này khi cấp bậc của hắn rất thấp, thường cậy già lên mặt, thường không nghe chỉ huy của hắn.
Lần trước ở trong hoàng cung Nam Lăng quốc không nghe mệnh lệnh của hắn, không giết chết đám người hoàng hậu, Đông Phương Linh Thiên đã bất mãn với ông ta rồi.
Nhưng liên tiếp xảy ra chuyện, hắn không thể không nhìn kỹ lão Mạnh ở Thiên Hoa Cung nhiều năm như vậy, đến tột cùng đã làm những gì!
Lão Mạnh, ngươi đi theo bên cạnh bổn tọa như thế nào?
Trong lòng lão Mạnh giật mình, sao Đông Phương Linh Thiên đột nhiên hỏi chuyện này.
Ông không như những thuộc hạ bên cạnh Đông Phương Linh Thiên kia, từ nhỏ đã bị gia tộc sai khiến ở bên cạnh hắn, ông là nửa đường gia nhập, bởi vì một lần ngoài ý muốn nhận được trợ giúp của Đông Phương Linh Thiên, tự nguyện ở lại bên cạnh hắn, hơn nữa theo hắn đi đến Nam Lăng quốc.
Trên thực tế ông còn có một thân phận chính là người bên cạnh Vân Phi, những năm này ông tự cho là làm rất bí mật, Đông Phương Linh Thiên sẽ không phát giác ra được.
Chỉ nghĩ một lát, lão Mạnh đã tỉnh táo lại, Đông Phương Linh Thiên bất mãn là ông không giết chết Văn Oánh Oánh, chắc không phát hiện ra thân phận của ông.
May nhờ Tuyết Nhi trả lại cho ngươi một viên Thuần Nguyên Đan cấp Nguyên Tôn giá trị trăm vạn, ngươi chính là hồi báo nàng như vậy sao? Đông Phương Linh Thiên căm thù đến tận xương tuỷ: Bổn tọa cho ngươi rất nhiều cơ hội, nhưng ngươi không trân quý, lần lượt phản bội bổn tọa, hôm nay, là một lần cuối cùng!
Nói xong, Đông Phương Linh Thiên nâng đao trên tay, không cho lão Mạnh cơ hội giải thích nữa, một kiếm kết thúc tính mạng của ông ta.
Nguyên Tôn hậu kỳ hắn chỉ dùng một chiêu đã giết lão Mạnh trong nháy mắt.
Sau đó, lại tức giận hủy thi thể của ông ta.
Trước kia, lúc thực lực của hắn thấp đã đến Nam Lăng quốc, mà cấp bậc của lão Mạnh là cao nhất, mấy lần cứu hắn ở trong nguy hiểm, cũng chính là niệm tình cảm đã qua, hắn mới mắt nhắm mắt mở với sự phản bội của lão Mạnh, cho là Lăng Kỳ Tuyết sẽ cảm động đến ông ta.
Nhưng hắn đã nghĩ sai rồi, lão Mạnh chính là một con bạch nhãn lang nuôi không quen!
Nếu nuôi không quen, giữ lại có ích lợi gì!
Dù là trên lưng
/192
|