Về phủ thái tử với ta! Lần này, giọng của Nam Cung Kình dịu lại.
Nhưng Lăng Kỳ Tuyết không để mình bị ép buộc, không nói đến Nam Cung Kình ba phen mấy lần muốn đẩy nàng vào chỗ chết, thù hận giữa bọn họ khá sâu, dù là Nam Cung Kình chưa từng đắc tội với nàng, nàng cũng không thích hắn nam nhân tự cho là đúng như vậy.
Lăng Kỳ Tuyết khẽ vung, hất tay Nam Cung Kình ra: Tốt nhất không nên chọc tới ta, nếu không, ta không ngại trên cái thế giới này có nhiều ngu ngốc!
Thần thức ngưng tụ thành tia bay ra khỏi thức hải đánh vào thức hải của Nam Cung Kình.
Đầu của Nam Cung Kình đau nhói một trận, nghĩ không buông tay cũng khó tìm được hơi sức dư thừa kéo Lăng Kỳ Tuyết.
Hai tay của Nam Cung Kình ôm đầu, khổ sở cuộn thành tròn vo, thị vệ đi theo thấy thế rối rít rút kiếm về phía lẫn nhau.
Tránh ra! Lăng Kỳ Tuyết lạnh lùng nói, cấp bậc của nàng đã đến Nguyên Tướng sơ kỳ, những thị vệ này mới là cấp bậc Nguyên Tướng hậu kỳ, không cần công kích tinh thần lực, không dùng độc dược, nàng cũng có không dưới năm loại phương pháp có thể đánh ngã bọn họ.
Mặt mấy thị vệ lộ vẻ chần chờ, không dám đưa ra quyết định, Nam Cung Kình nhức đầu đến gần tắt thở, cũng không có tinh lực dư thừa để nói cái gì nữa.
Lăng Kỳ Tuyết áy náy cười với Lâm Vĩnh Cửu một tiếng, đi ra khỏi dược phòng Lâm La, hôm nay còn muốn đưa phương pháp luyện chế Phục Nguyên Đan giao cho Lâm Vĩnh Cửu, trợ giúp địa vị của hắn ở Lâm gia càng thêm vững chắc, lại bị Nam Cung Kình phá hư.
. . . . . .
Trong lòng Lăng Kỳ Tuyết có rất nhiều nghi ngờ, suy nghĩ một chút trực tiếp đến phòng đấu giá Như Ngọc, tìm được Nam Cung Ngọc, mờ mịt hỏi: Ngươi nói trên cái thế giới này có chuyện chết đi sống lại hay không?
Nam Cung Ngọc được Lăng Kỳ Tuyết chỉ giáo mấy chiêu sau đó tài luyện đan tăng lên rất lớn, coi nàng như sư phụ mà tôn kính.
Câu hỏi của Lăng Kỳ Tuyết hắn tự nhiên hấp ta hấp tấp trả lời: Theo ta được biết thì không có!
Lăng Kỳ Tuyết suy nghĩ hồi lâu vẫn suy nghĩ không ra kỳ lạ trong đó, ngay lập tức bỏ qua: Ngươi tìm cho ta mấy quyển sách về Hoằng Đại Lục.
Mặc kệ Nam Cung Kình là làm như thế nào thì hắn thật sự vẫn còn sống, còn khiến quốc chủ hạ thánh chỉ muốn nàng làm thái tử phi.
Đây mới là chuyện khiến Lăng Kỳ Tuyết chán ghét!
Không muốn khoanh tay chịu trói, nàng phải hiểu rõ hơn về cái thế giới này, hiểu rõ phong thổ Chu quốc về sau dễ dàng chạy trốn.
Nhà của nàng vốn là không ở chỗ này, trời đất bao la, nơi nào không phải nhà chứ.
Sau khi hạ quyết tâm, Lăng Kỳ Tuyết đã trở lại trong sân nhỏ yên tĩnh đọc sách, có vẻ xem Nhất Thiên Thư, mới có kiến thức chuẩn xác với thế giới này.
Hoằng Đại Lục là một đại lục bị rừng rậm bao quanh, rừng rậm bát ngát phân cái đại lục này trở thành bốn bộ phận, nhưng không phải chia đều, mà là chia làm bốn bộ phận lớn nhỏ không đều, Nam Lăng Quốc
Nhưng Lăng Kỳ Tuyết không để mình bị ép buộc, không nói đến Nam Cung Kình ba phen mấy lần muốn đẩy nàng vào chỗ chết, thù hận giữa bọn họ khá sâu, dù là Nam Cung Kình chưa từng đắc tội với nàng, nàng cũng không thích hắn nam nhân tự cho là đúng như vậy.
Lăng Kỳ Tuyết khẽ vung, hất tay Nam Cung Kình ra: Tốt nhất không nên chọc tới ta, nếu không, ta không ngại trên cái thế giới này có nhiều ngu ngốc!
Thần thức ngưng tụ thành tia bay ra khỏi thức hải đánh vào thức hải của Nam Cung Kình.
Đầu của Nam Cung Kình đau nhói một trận, nghĩ không buông tay cũng khó tìm được hơi sức dư thừa kéo Lăng Kỳ Tuyết.
Hai tay của Nam Cung Kình ôm đầu, khổ sở cuộn thành tròn vo, thị vệ đi theo thấy thế rối rít rút kiếm về phía lẫn nhau.
Tránh ra! Lăng Kỳ Tuyết lạnh lùng nói, cấp bậc của nàng đã đến Nguyên Tướng sơ kỳ, những thị vệ này mới là cấp bậc Nguyên Tướng hậu kỳ, không cần công kích tinh thần lực, không dùng độc dược, nàng cũng có không dưới năm loại phương pháp có thể đánh ngã bọn họ.
Mặt mấy thị vệ lộ vẻ chần chờ, không dám đưa ra quyết định, Nam Cung Kình nhức đầu đến gần tắt thở, cũng không có tinh lực dư thừa để nói cái gì nữa.
Lăng Kỳ Tuyết áy náy cười với Lâm Vĩnh Cửu một tiếng, đi ra khỏi dược phòng Lâm La, hôm nay còn muốn đưa phương pháp luyện chế Phục Nguyên Đan giao cho Lâm Vĩnh Cửu, trợ giúp địa vị của hắn ở Lâm gia càng thêm vững chắc, lại bị Nam Cung Kình phá hư.
. . . . . .
Trong lòng Lăng Kỳ Tuyết có rất nhiều nghi ngờ, suy nghĩ một chút trực tiếp đến phòng đấu giá Như Ngọc, tìm được Nam Cung Ngọc, mờ mịt hỏi: Ngươi nói trên cái thế giới này có chuyện chết đi sống lại hay không?
Nam Cung Ngọc được Lăng Kỳ Tuyết chỉ giáo mấy chiêu sau đó tài luyện đan tăng lên rất lớn, coi nàng như sư phụ mà tôn kính.
Câu hỏi của Lăng Kỳ Tuyết hắn tự nhiên hấp ta hấp tấp trả lời: Theo ta được biết thì không có!
Lăng Kỳ Tuyết suy nghĩ hồi lâu vẫn suy nghĩ không ra kỳ lạ trong đó, ngay lập tức bỏ qua: Ngươi tìm cho ta mấy quyển sách về Hoằng Đại Lục.
Mặc kệ Nam Cung Kình là làm như thế nào thì hắn thật sự vẫn còn sống, còn khiến quốc chủ hạ thánh chỉ muốn nàng làm thái tử phi.
Đây mới là chuyện khiến Lăng Kỳ Tuyết chán ghét!
Không muốn khoanh tay chịu trói, nàng phải hiểu rõ hơn về cái thế giới này, hiểu rõ phong thổ Chu quốc về sau dễ dàng chạy trốn.
Nhà của nàng vốn là không ở chỗ này, trời đất bao la, nơi nào không phải nhà chứ.
Sau khi hạ quyết tâm, Lăng Kỳ Tuyết đã trở lại trong sân nhỏ yên tĩnh đọc sách, có vẻ xem Nhất Thiên Thư, mới có kiến thức chuẩn xác với thế giới này.
Hoằng Đại Lục là một đại lục bị rừng rậm bao quanh, rừng rậm bát ngát phân cái đại lục này trở thành bốn bộ phận, nhưng không phải chia đều, mà là chia làm bốn bộ phận lớn nhỏ không đều, Nam Lăng Quốc
/192
|