Nàng có một cách rất đơn giản, bỏ ra mười lượng bạc.
Ném thật mạnh nén bạc lên bàn, Quý Như Yên thản nhiên nói: “Như vậy đi, nếu ngươi giúp đỡ thì cầm lấy!Nếu không thì cút đi! Sau này cũng không cần xuất hiện trước mặt ta!”
Tiểu tử kia bật cười thỏa hiệp, xoay người đi tới, hai móng vuốt rất nhanh, Quý Như Yên còn kịp phản ứng, nén bạc đã chui vào bụng nó.
Đương nhiên đám bạc vụn cũng chung số phận.
Tiểu tham ăn này rốt cuộc là loại cổ thú gì, cư nhiên cái gì cũng ăn.
Gỗ, đá, sắt, bạc, ngói....
Quý Như Yên thấy nó ăn xong rồi, liền không khách sáo ra lệnh: “Tới lúc dùng bữa tối, ta muốn ngươi ăn hết đồ trên bàn của một lão nhân mặc áo vàng!”
Tiểu tử kia gật đầu, thật sự nghe hiểu.
Giờ Dậu buổi tối, bắt đầu bữa tối.
Các võ tướng đại thần đều ngồi vào vị trí.
Vạn Đức hầu ngồi phía bên tay phải của Hiên đế, bên trái là lão tướng quân Hứa Tử Minh, các vị trí tiếp theo giành cho hoàng tử cùng võ tướng.
Vì tới Cổ Thú sơn mạch săn bán, Hiên đế dẫn theo một trăm võ tướng, cùng gia quyến của các hoàng tử.
Cuối cùng Quý Như yeeYeen cũng được mở rộng tầm mắt, thế nào là ngựa đực hoàng đế, Hiên đế chính là điển hình.
Đại điện hạ Lạc Thiên Dật, đã phong vương, năm nay hai mươi bốn. Tam điện hạ Lạc Thiên Thụy năm nay hai mươi ba, hai người bọn họ là con để của Vệ hoàng hậu.
Nhị điện hạ Lạc Tinh Huy, năm nay hai mươi bốn, thập tam điện hạ Lạc Chính tương, mười bày, đây là con của đức phi.
Tứ điện hại Lạc Cao Phi, năm nay hai mươi ba, lục điện hạ Lạc Hạo Hoa, năm nay hai mươi hai bọn họ là con của hiền phi.
Ngũ điện hạ Lạc Chính Bình, mẹ đẻ sớm qua đời, được hoàng thái hậu tự mình nuôi dưỡng.
Thất điện hạ Lạc Thuấn Thần, năm nay hai mươi hai, mẹ đẻ là Băng phi.
Bát điện hạ Lạc Nghi Ngũ, năm nay hai mươi mốt, mẹ đẻ là Tương Tần.
Thập điện hạ Lạc Chính Đức năm nay mười chín, mẹ đẻ là Văn tần.
Nhìn mười vị hoàng tử trước mặt Quý Như Yên không khỏi rùng mình.
Ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện cửu long đoạt đích.
-Cửu long đoạt đích, điển tích về cuộc tranh giành ngôi vị hoàng đế của Ung Chính và các vị a ka dưới thời Khang Hy.
Nếu không nàng sẽ oán, trước đó Ung Chinh đã giết rất nhiều huynh đệ để bước lên ngôi vị hoàng đế.
“Khởi bẩm hoàng thượng, tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng.”
Cao Hòa hạ thắt lưng bẩm báo.
“Truyền thiện.”
Hiên đế nhìn lướt qua Cao Hòa ra lệnh.
“Nô tài tuân chỉ.”
Cao Hòa xoay người đi ra ngoài hô: “Truyền thiện.”
Vài chục cung nữ được huấn luyện như cá vào lưới đưa món ăn tới trước mặt bọn họ.
Quý Như Yên thấy đồ ăn đều chuẩn bị tốt, cũng lén lút ném đồ ăn trong bát cho tiểu tử kia.
Hắn bất mãn thở phì phì, Quý Như Yên trừng mắt liếc hắn, nhìn về phía Vạn Đức hậu ý bảo nó nhanh chóng làm việc.
Không co cach nào, tiểu tử kia ăn xong một miếng liền biến mất không thấy.
Năng lực ẩn thẩn quả thật cường đại.
Ít nhất Quý Như Yên có thể nhìn thấy động tác của nó.
Bởi vì đồ ăn, bát đĩa trên bàn Vạn Đức hậu từ từ biến mất.
Mà Vạn Đức hầu đang cầm đũa nhìn đồ ăn cư nhiên không cánh mà bay, biểu tình của hắn khiến Quý Như Yên cảm thấy sảng khoái.
Ném thật mạnh nén bạc lên bàn, Quý Như Yên thản nhiên nói: “Như vậy đi, nếu ngươi giúp đỡ thì cầm lấy!Nếu không thì cút đi! Sau này cũng không cần xuất hiện trước mặt ta!”
Tiểu tử kia bật cười thỏa hiệp, xoay người đi tới, hai móng vuốt rất nhanh, Quý Như Yên còn kịp phản ứng, nén bạc đã chui vào bụng nó.
Đương nhiên đám bạc vụn cũng chung số phận.
Tiểu tham ăn này rốt cuộc là loại cổ thú gì, cư nhiên cái gì cũng ăn.
Gỗ, đá, sắt, bạc, ngói....
Quý Như Yên thấy nó ăn xong rồi, liền không khách sáo ra lệnh: “Tới lúc dùng bữa tối, ta muốn ngươi ăn hết đồ trên bàn của một lão nhân mặc áo vàng!”
Tiểu tử kia gật đầu, thật sự nghe hiểu.
Giờ Dậu buổi tối, bắt đầu bữa tối.
Các võ tướng đại thần đều ngồi vào vị trí.
Vạn Đức hầu ngồi phía bên tay phải của Hiên đế, bên trái là lão tướng quân Hứa Tử Minh, các vị trí tiếp theo giành cho hoàng tử cùng võ tướng.
Vì tới Cổ Thú sơn mạch săn bán, Hiên đế dẫn theo một trăm võ tướng, cùng gia quyến của các hoàng tử.
Cuối cùng Quý Như yeeYeen cũng được mở rộng tầm mắt, thế nào là ngựa đực hoàng đế, Hiên đế chính là điển hình.
Đại điện hạ Lạc Thiên Dật, đã phong vương, năm nay hai mươi bốn. Tam điện hạ Lạc Thiên Thụy năm nay hai mươi ba, hai người bọn họ là con để của Vệ hoàng hậu.
Nhị điện hạ Lạc Tinh Huy, năm nay hai mươi bốn, thập tam điện hạ Lạc Chính tương, mười bày, đây là con của đức phi.
Tứ điện hại Lạc Cao Phi, năm nay hai mươi ba, lục điện hạ Lạc Hạo Hoa, năm nay hai mươi hai bọn họ là con của hiền phi.
Ngũ điện hạ Lạc Chính Bình, mẹ đẻ sớm qua đời, được hoàng thái hậu tự mình nuôi dưỡng.
Thất điện hạ Lạc Thuấn Thần, năm nay hai mươi hai, mẹ đẻ là Băng phi.
Bát điện hạ Lạc Nghi Ngũ, năm nay hai mươi mốt, mẹ đẻ là Tương Tần.
Thập điện hạ Lạc Chính Đức năm nay mười chín, mẹ đẻ là Văn tần.
Nhìn mười vị hoàng tử trước mặt Quý Như Yên không khỏi rùng mình.
Ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện cửu long đoạt đích.
-Cửu long đoạt đích, điển tích về cuộc tranh giành ngôi vị hoàng đế của Ung Chính và các vị a ka dưới thời Khang Hy.
Nếu không nàng sẽ oán, trước đó Ung Chinh đã giết rất nhiều huynh đệ để bước lên ngôi vị hoàng đế.
“Khởi bẩm hoàng thượng, tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng.”
Cao Hòa hạ thắt lưng bẩm báo.
“Truyền thiện.”
Hiên đế nhìn lướt qua Cao Hòa ra lệnh.
“Nô tài tuân chỉ.”
Cao Hòa xoay người đi ra ngoài hô: “Truyền thiện.”
Vài chục cung nữ được huấn luyện như cá vào lưới đưa món ăn tới trước mặt bọn họ.
Quý Như Yên thấy đồ ăn đều chuẩn bị tốt, cũng lén lút ném đồ ăn trong bát cho tiểu tử kia.
Hắn bất mãn thở phì phì, Quý Như Yên trừng mắt liếc hắn, nhìn về phía Vạn Đức hậu ý bảo nó nhanh chóng làm việc.
Không co cach nào, tiểu tử kia ăn xong một miếng liền biến mất không thấy.
Năng lực ẩn thẩn quả thật cường đại.
Ít nhất Quý Như Yên có thể nhìn thấy động tác của nó.
Bởi vì đồ ăn, bát đĩa trên bàn Vạn Đức hậu từ từ biến mất.
Mà Vạn Đức hầu đang cầm đũa nhìn đồ ăn cư nhiên không cánh mà bay, biểu tình của hắn khiến Quý Như Yên cảm thấy sảng khoái.
/800
|