Translator: Wave Literature
Cánh cửa bật mở và thứ mọi người nhìn thấy đầu tiên là đôi giày cao gót màu đỏ, cặp đùi thon dài, rồi chiếc váy đỏ lộng lẫy với mái tóc đen mượt óng ả thả đến thắt lưng và cuối cùng là khuôn mặt tinh xảo khiến không ai có thể bới tìm được bất kỳ khuyết điểm nào trên nó.
Trong khi những người khác không hề biết tên của cô gái bí ẩn vừa mới đến này thì Lâm Giang và Thi Yến biết rất rõ cô ấy.
Đặc biệt là với Lâm Giang. Bởi vì đây là chị gái của anh, người chị cùng huyết thống, cùng cha lẫn mẹ.
Lâm Tâm Ý bước xuống xe và đóng cửa xe thật mạnh. Sau khi quét mắt qua mọi ngóc ngách trong căn nhà bỏ hoang thì cô bắt đầu nâng giày cao gót đi thật nhanh mà không mất phần tao nhã.
Cô dừng lại trước Lâm Giang và Thi Yến rồi thản nhiên nhìn Tần Nhất Thiên.
Không nói một lời, cô giật lấy cây gậy từ tay Tần Nhất Nhiên và ném nó thật mạnh xuống đất. Sau đó, như thể Tần Nhất Nhiên và băng nhóm của cô ta không hề tồn tại, cô cúi người nhìn vào Lâm Giang và Thi Yến.
Suy nghĩ đầu tiên của Lâm Tâm Ý là muốn giáo huấn Lâm Giang nhưng trước khi lời nói kịp bật ra khỏi miệng thì cô chú ý thấy nước mắt trên khuôn mặt của Thi Yến. Ngay lập tức, biểu cảm lạnh lùng và nặng nề của cô trở nên nhẹ nhàng và lo lắng.
"Yến Yến, bọn chúng bắt nạt em sao?"
Cánh cửa bật mở và thứ mọi người nhìn thấy đầu tiên là đôi giày cao gót màu đỏ, cặp đùi thon dài, rồi chiếc váy đỏ lộng lẫy với mái tóc đen mượt óng ả thả đến thắt lưng và cuối cùng là khuôn mặt tinh xảo khiến không ai có thể bới tìm được bất kỳ khuyết điểm nào trên nó.
Trong khi những người khác không hề biết tên của cô gái bí ẩn vừa mới đến này thì Lâm Giang và Thi Yến biết rất rõ cô ấy.
Đặc biệt là với Lâm Giang. Bởi vì đây là chị gái của anh, người chị cùng huyết thống, cùng cha lẫn mẹ.
Lâm Tâm Ý bước xuống xe và đóng cửa xe thật mạnh. Sau khi quét mắt qua mọi ngóc ngách trong căn nhà bỏ hoang thì cô bắt đầu nâng giày cao gót đi thật nhanh mà không mất phần tao nhã.
Cô dừng lại trước Lâm Giang và Thi Yến rồi thản nhiên nhìn Tần Nhất Thiên.
Không nói một lời, cô giật lấy cây gậy từ tay Tần Nhất Nhiên và ném nó thật mạnh xuống đất. Sau đó, như thể Tần Nhất Nhiên và băng nhóm của cô ta không hề tồn tại, cô cúi người nhìn vào Lâm Giang và Thi Yến.
Suy nghĩ đầu tiên của Lâm Tâm Ý là muốn giáo huấn Lâm Giang nhưng trước khi lời nói kịp bật ra khỏi miệng thì cô chú ý thấy nước mắt trên khuôn mặt của Thi Yến. Ngay lập tức, biểu cảm lạnh lùng và nặng nề của cô trở nên nhẹ nhàng và lo lắng.
"Yến Yến, bọn chúng bắt nạt em sao?"