Editor: Wave Literature
"Áo bông nhỏ à, cởi quần áo ra nào…"
Áo bông nhỏ?!
Thi Yến đi theo phía sau Lâm Tâm Ý và nghe được những từ đó. Cô chớp mắt và quay đầu sửng sốt có vẻ đáng yêu nhìn Lâm Giang.
"Áo bông nhỏ", người chị ấy nói là Lâm Giang sao?
Một suy nghĩ thoáng qua tâm trí Thi Yến và cô không nhìn được chớp mắt vài lần, có chút bối rối.
Ngược lại, Hạ Thương Chu vừa chạm đến cửa vào phòng ngủ thì nghe được ba chữ "Áo bông nhỏ". Anh ấy đứng hình tại cửa phòng ngủ và kinh hãi nhìn Lâm Tâm Ý, không dám đưa bước chân cuối cùng để vào trong phòng.
Mặc khác, ngay lập tức Lâm Tâm Ý nâng chân và đá mông Lâm Giang. "Nhanh lên, áo bông nhỏ. Cởi quần áo ra nhanh nào!"
Thật quá đáng mà!
Đá tôi trước mặt Yến ngốc thì thôi đi nhưng tại sao chị lại đá vào mông tôi…
Đây là điều ngạc nhiên mà chị nói đấy hả? Chị hãy đợi đấy! Sau vụ này, tôi sẽ lấy lại thẻ ngân hàng của chị…
Ngay khi Lâm Giang tức giận đến mức bùng nổ thì cuối cùng Lâm Tâm Ý cũng tới giới hạn kiên nhẫn của cô. Cô để chai dit da jow bên cạnh giường và tóm lấy chiếc áo thun của Lâm Giang. Sau đó, với một cú giật mạnh thì cô cũng kéo được cái áo ra khỏi đầu anh.
"Áo bông nhỏ à, cởi quần áo ra nào…"
Áo bông nhỏ?!
Thi Yến đi theo phía sau Lâm Tâm Ý và nghe được những từ đó. Cô chớp mắt và quay đầu sửng sốt có vẻ đáng yêu nhìn Lâm Giang.
"Áo bông nhỏ", người chị ấy nói là Lâm Giang sao?
Một suy nghĩ thoáng qua tâm trí Thi Yến và cô không nhìn được chớp mắt vài lần, có chút bối rối.
Ngược lại, Hạ Thương Chu vừa chạm đến cửa vào phòng ngủ thì nghe được ba chữ "Áo bông nhỏ". Anh ấy đứng hình tại cửa phòng ngủ và kinh hãi nhìn Lâm Tâm Ý, không dám đưa bước chân cuối cùng để vào trong phòng.
Mặc khác, ngay lập tức Lâm Tâm Ý nâng chân và đá mông Lâm Giang. "Nhanh lên, áo bông nhỏ. Cởi quần áo ra nhanh nào!"
Thật quá đáng mà!
Đá tôi trước mặt Yến ngốc thì thôi đi nhưng tại sao chị lại đá vào mông tôi…
Đây là điều ngạc nhiên mà chị nói đấy hả? Chị hãy đợi đấy! Sau vụ này, tôi sẽ lấy lại thẻ ngân hàng của chị…
Ngay khi Lâm Giang tức giận đến mức bùng nổ thì cuối cùng Lâm Tâm Ý cũng tới giới hạn kiên nhẫn của cô. Cô để chai dit da jow bên cạnh giường và tóm lấy chiếc áo thun của Lâm Giang. Sau đó, với một cú giật mạnh thì cô cũng kéo được cái áo ra khỏi đầu anh.