Editor: Wave Literature
Lâm Tâm Ý đáp lại với tiếng "À" như nhận ra điều gì đó và chuyển lọ dit da jow cho Thi Yến. "Được rồi, Yến Yến cục cưng. Chị chắc phải phiền em rồi."
Thi Yến cầm lọ dit da jow và cô nhẹ nhàng lịch sự đáp lại, "Không có gì ạ."
"Nói đến đây, chị đói bụng quá. Chị phải nhờ người hầu chuẩn bị một ít thức ăn đây. Yến Yến cục cưng, em có muốn ăn gì không?" Nhìn thấy chuyện của mình đã xong thì Lâm Tâm Ý nhanh chóng viện cớ chuồn đi.
Khi nghe nói đến việc sẽ có thức ăn thì đôi mắt của Thi Yến sáng lên và cô trả lời, "Em muốn ăn bánh gạo nếp 1 , bánh pudding vị xoài, trứng hấp sữa 2 , đậu phụ chiên và bánh phồng kem. À, và cả quả cherry mua trước đó nữa! Chúng thật ngọt ngào làm sao…"
Vốn Lâm Tâm Ý chỉ hỏi cô nhằm dễ dàng trốn thoát hơn mà thôi nên thực sự cô ấy không nghe thấy câu trả lời của Thi Yến. Vậy nên, cô hoàn toàn đóng băng tại chỗ khi nghe câu trả lời tràng giang đại hải của cô gái nhỏ này.
Mình nên làm cái gì đây…Mình không nhớ những cái mà con bé vừa nói…
Cuối cùng, Lâm Giang, người nãy giờ đã phục hồi sau cơn đau dữ dội kia cũng nhìn thấy phản ứng của của Lâm Tâm Ý và anh thờ ơ nói, "Em muốn ăn bánh gạo nếp, bánh pudding vị xoài, trứng hấp sữa, đậu phụ chiên và bánh phồng kem và cherry…"
Lâm Tâm Ý có thể nói ra danh sách Lâm Giang đang liệt kê là thức ăn mà Thị Yến muốn nhưng cô lựa chọn không vạch trần cậu em. Ghi nhớ lời của anh xong thì cô ra dấu "OK" và rời khỏi phòng.
Lâm Tâm Ý đáp lại với tiếng "À" như nhận ra điều gì đó và chuyển lọ dit da jow cho Thi Yến. "Được rồi, Yến Yến cục cưng. Chị chắc phải phiền em rồi."
Thi Yến cầm lọ dit da jow và cô nhẹ nhàng lịch sự đáp lại, "Không có gì ạ."
"Nói đến đây, chị đói bụng quá. Chị phải nhờ người hầu chuẩn bị một ít thức ăn đây. Yến Yến cục cưng, em có muốn ăn gì không?" Nhìn thấy chuyện của mình đã xong thì Lâm Tâm Ý nhanh chóng viện cớ chuồn đi.
Khi nghe nói đến việc sẽ có thức ăn thì đôi mắt của Thi Yến sáng lên và cô trả lời, "Em muốn ăn bánh gạo nếp 1 , bánh pudding vị xoài, trứng hấp sữa 2 , đậu phụ chiên và bánh phồng kem. À, và cả quả cherry mua trước đó nữa! Chúng thật ngọt ngào làm sao…"
Vốn Lâm Tâm Ý chỉ hỏi cô nhằm dễ dàng trốn thoát hơn mà thôi nên thực sự cô ấy không nghe thấy câu trả lời của Thi Yến. Vậy nên, cô hoàn toàn đóng băng tại chỗ khi nghe câu trả lời tràng giang đại hải của cô gái nhỏ này.
Mình nên làm cái gì đây…Mình không nhớ những cái mà con bé vừa nói…
Cuối cùng, Lâm Giang, người nãy giờ đã phục hồi sau cơn đau dữ dội kia cũng nhìn thấy phản ứng của của Lâm Tâm Ý và anh thờ ơ nói, "Em muốn ăn bánh gạo nếp, bánh pudding vị xoài, trứng hấp sữa, đậu phụ chiên và bánh phồng kem và cherry…"
Lâm Tâm Ý có thể nói ra danh sách Lâm Giang đang liệt kê là thức ăn mà Thị Yến muốn nhưng cô lựa chọn không vạch trần cậu em. Ghi nhớ lời của anh xong thì cô ra dấu "OK" và rời khỏi phòng.