Lôi Cương nhìn Lôi Hoàng trước mặt đang từ từ trở thành hiện thực liền thong thả đứng dậy, đi tới trước mặt nó. Lôi Cương liếc mắt thì thấy, Lôi Hoàng có một mái tóc màu tím, nét mặt không khác với hắn là mấy. Đồng thời, từ trên người nó có một làn khí thế hủy diệt tản ra. Khi Lôi hoàng mở mắt, Lôi Cương cảm thấy có một thứ lực lượng tấn công vào thần hồn của mình.
- Ha ha! Tiểu tử! Cho ta ra. Để ta hấp thu tên này. Hấp thu được hắn ta có thể đạt tới Hỗn Độn lôi linh, thậm chí là cao hơn. - Nghe âm thanh Hủy diệt lôi linh vang lên, Lôi Cương cười nhạt nhưng rồi ánh mắt có chút lo lắng.
- Lôi Hoàng! - Lôi Cương thấp giọng gọi. Có điều âm thanh của hắn mặc dù bị tiếng thiên lôi át đi nhưng Lôi Hoàng vẫn nghe thấy.
- Lôi Cương! - Một âm thanh tang thương vang lên trong đầu Lôi Cương khiến cho hắn vui mừng. Cuối cùng thì Lôi Hoàng cũng lên tiếng. Lôi Cương đang định mở miệng thì phát hiện Hủy Diệt lôi linh ở trong Nê Hoàn cung đang định tấn công như muốn phá vỡ Nê Hoàn cung. Lôi Cương nhíu mày, nhìn Lôi Hoàng rồi thấp giọng nói:
- Lôi Hoàng! Ngươi nhìn nó xem.
Tới lúc này, Lôi Cương mở Nê Hoàn cung, Hủy Diệt lôi linh liền bay ra khỏi cơ thể của hắn rồi hóa thành một con tiểu long màu trắng nhạt lao về phía Lôi Hoàng.
Lôi Hoàng chẳng biết có phải do phản ứng chậm hay không mà vẫn đứng đó để mặc cho Hủy Diệt Lôi Linh cắn nuốt. Lôi Cương đứng bên nhíu mày truyền âm:
- Lôi Hoàng! Hấp thu nó đi. Hấp thu được nó, ngươi sẽ tiến bộ rất nhiều.
- Ha ha! Chỉ là một con tiểu lôi linh mà thôi. Ta muốn xem nó có thể nuốt được ta đến đâu. - Âm thanh khinh thường của Lôi Hoàng van lên trong đầu Lôi Cương. Lôi Cương kinh ngạc nhìn lại thì thấy Lôi Hoàng đang nhếch mép cười nhạt, đồng thời nhìn chằm chằm Hủy Diệt Lôi Linh đang nuốt bộ ngực mình.
Hủy Diệt Lôi linh giống như một con quỷ đói, chỉ trong một thời gian ngắn không ngờ ngực của Lôi Hoàng đã bị nó cắn một cái lỗ nhỏ. Nhưng Lôi Hoàng vẫn nở nụ cười như trước mà nhìn Hủy Diệt lôi linh. Lôi Cương nhìn hủy diệt lôi linh đang cắn nuốt một cách hăng say mà cười lạnh. Từ trước đến nay, Lôi Cương không thích nó lắm. Mặc dù nó giúp hắn nhiều lần nhưng Lôi Cương vẫn có cảm giác bị nó uy hiếp. Vì vậy nếu Lôi Hoàng có thể giải quyết được Hủy diệt lôi linh là tốt nhất.
- Ha ha! Lực Lôi hệ thật là tốt. - Hủy Diệt lôi linh liên tục kêu gào. Nó đã cắn ngực Lôi Hoành thành một cái lỗ to nhưng vẫn không cam lòng tiếp tục nuốt xuống dưới như không nuốt sạch gã thì không cam tâm. Còn thân thể của Hủy Diệt Lôi linh cũng nhanh chóng to lên, tới lúc này đã đạt một trượng.
Thời gian trôi qua, Lôi Cương càng nhìn lại càng kinh hãi. Sau ba canh giờ, Lôi Hoàng gần như chỉ còn cái cổ. Còn thân thể của Hủy Diệt Lôi linh đã đạt tới gần trăm trượng.
- Cũng được! Có thể cắn nuốt lực Lôi hệ của ta nhiều như vậy, cũng coi được. - Âm thanh của Lôi Hoàng vang lên trong đầu Lôi Cương. Có điều âm thanh của gã vẫn bình thản, chẳng hề có chút lo lắng.
- Lôi Hoàng! Bổn đại gia sẽ giải thoát cho ngươi. Ha ha. - Tiếng cười điên cuồng của Hủy Diệt lôi linh vang lên, tốc độ cắn nuốt Lôi Hoàng cũng tăng theo.
Lôi Cương lạnh lùng nhìn Hủy Diệt lôi linh càng lúc càng to và tản ra hơi thở thêm khủng bố. Khi nó nuốt cái đầu của Lôi Hoàng chỉ còn tới đôi mắt, tốc độ của Hủy Diệt lôi linh cũng giảm đi. Nhìn thân thể phình như quả bóng của mình, hủy Diệt Lôi linh cảm thấy không ổn. Nhưng khi thấy Lôi Hoàng chỉ còn phần cái đầu từ hai mắt trở lên, nó không cam lòng. Mà ánh mắt của Lôi Hoàng lại đang như trêu tức nó.
Sau khi Hủy Diệt Lôi linh nuốt tới hai mắt của Lôi hoàng, thân thể bành trướng của nó hơi run rẩy như đã tới cực hạn, chuẩn bị nổ. Hủy Diệt Lôi linh nhìn cơ thể của Lôi Hoàng sắp bị nuốt hết mà không cam lòng. Bất chấp cơ thể đang bành trướng, nó tiếp tục cắn nuốt. Dường như nó đang suy nghĩ rằng chỉ cần nuốt chửng toàn bộ rồi sau này từ từ hấp thu là được. Hủy Diệt lôi linh là một linh trí thể cao cấp nhưng khi nhìn thấy Lôi Hoàng cũng mất đi toàn bộ lý trí, chỉ nghĩ tới việc nuốt chửng gã. Dù sao thì nuốt Lôi hoàng rồi hấp thu toàn bộ là cố thể trở thành Hỗn độn lôi linh. Khi đó thiên hạ sẽ là của nó.
"Oành! " Khi Hủy Diệt Lôi linh nuốt tới trán của Lôi hoàng thì thân thể đang phình ra của nó chợt nổ tung rồi hóa thành lực Lôi hệ thuần khiết.
- Không! - Hủy Diệt lôi linh hét lên một tiếng. Đột nhiên, lực lôi hệ đang tản ra bốn phía chợt tập hợp lại chỗ Lôi hoàng. Chưa được một lúc, thân thể của Lôi hoàng lại hiện ra. Gã nhìn Hủy Diệt lôi linh đã trở lại thân thể của tiểu long mà cười nhạt:
- Tiểu Lôi linh! Ngươi nên cảm thấy may mắn.
Nói xong, Lôi Hoàng nhấc tay phải đặt lên người Hủy Diệt lôi linh. Trong nháy mắt, nó liền sát nhập vào cơ thể của Lôi Hoàng.
- Ha ha! Lôi Linh mặc dù bình thường nhưng đối với ta bây giờ vẫn còn có chút tác dụng. - Lôi Hoàng nhìn Lôi Cương rồi cười nhạt nói.
Lôi Cương gật đầu. Chần chừ một chút, Lôi Cương hỏi:
- Lôi Hoàng! Ngươi có thể áp chế Hư hỏa được không? Nó cũng chính là ngọn lửa của hệ Hư. - Lôi Cương không nhịn được lên tiếng hỏi. Hắn triệu tập Lôi Hoàng ra cũng là vì chuyện này. Thời gian đã qua tám mươi năm, khiến cho Lôi Cương có chút nôn nóng.
- A? Ngọn lửa hệ Hư? - Lôi Hoàng nhìn Lôi Cương với ánh mắt ngạc nhiên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Lôi hệ vốn khắc chế với hệ Hư. Ngươi gọi ta ra có thể là vì việc này. Mặc dù đã hấp thu tiểu Lôi linh nhưng cũng không đủ hóa giải Hư hỏa. Tất nhiên còn phải xem nó đã đạt tới mức độ gì. - Lôi Hoàng trầm ngâm một lúc.
Lôi Cương nhíu mày rồi gật đầu nói:
- Ừm!
Lúc này, Lôi Cương đưa Lôi Hoàng tiến vào trong lôi phủ của Hạo huyền, tới không gian cấm đoán. Ở trong khu vực của Lôi táng chỉ có tiên thạch tản ra ánh sáng chói mắt.
Thần thức của Lôi Cương tản ra, nhanh chóng tới khu vực của Vân lão. Một lúc sau, Lôi Cương đột nhiên dừng lại trên không trung nhìn bóng hồng bên dưới mà trong lòng như bị dao cứa. Cái cảm giác đau lòng khiến cho hắn gần như không thở nổi. Còn Vân lão thì đứng sau lưng Tử Vận thấy Lôi Cương xuất hiện, lão khẽ thở dài một tiếng. Đột nhiên nhìn thấy Lôi Hoàng, đầu tiên Vân lão kinh ngạc rồi sau đó chuyển thành khiếp sợ.
- Là nàng sao? Hư hỏa đã gần tới đại thành. - Gương mặt màu tím của Lôi Hoàng có sự kinh ngạc.
- Lôi... Lôi hoàng! Ngươi có thể giúp nàng hóa giải Hư hỏa trong cơ thể hay không? - Lôi Cương đau khổ lên tiếng.
Lôi Hoàng lắc đầu nói:
- Bây giờ ta không thể hóa giải. Nhưng nếu gọi Hư hoàng tới thì có thể. Có điều bây giờ ngươi chưa lĩnh ngộ được hệ Hư nên không thể gọi y ra được.
Nét mặt của Lôi Cương tối sầm. Gọi Hư hoàng ra? Vân lão nói trong Hỗn độn chưa có mấy người lĩnh ngộ được hệ Hư, mà thậm chí chẳng biết nó là cái gì, làm sao để lĩnh ngộ. Cho dù có thời gian lĩnh ngộ thì khi đó, Tử Vận đã... Lôi Cương đau lòng nhìn Tử Vận đang ở bên dưới rồi cất giọng khản đặc:
- Lôi Hoàng! Không còn cách nào khác hay sao?
- Nếu có thể để cho ta hấp thu cao thủ Lôi hệ thì có lẽ... Có thể hóa giải. Ôi chao! Ngươi gọi ta ra hơi chậm. - Lôi Hoàng lắc đầu thở dài.
- Hấp thu cao thủ Lôi hệ? - Ánh mắt của Lôi Cương đột nhiên sáng ngời rồi hít một hơi thật sâu nói:
- Nếu... Hấp thu lực Hỗn độn lôi long có thành công không?
- Không kém nhiều lắm. - Lôi Hoàng lên tiếng.
- Chịu đựng! Tử Vận! Ta sẽ làm cho nàng sống. - Ánh mắt trìu mến của Lôi Cương nhìn cái bóng bên dưới mà lẩm bẩm. Sau đó, hắn cùng với Lôi Hoàng ra khỏi không gian cấm đoán, trở lại lôi táng.
Lúc này, Lôi Cương chỉ có một suy nghĩ trong đầu đó là tới Đạo gia, tìm kiếm Đạo Hư. Lôi Cương dẫn Lôi Hoàng nhanh chóng ra khỏi vùng đất Lôi táng. Còn Lôi Hoàng thì lơ lửng sau lưng hắn, ánh mắt có chút trầm tư.
/935
|