Sau khi Lôi Cương đi vào Vạn tượng thành, hắn đoán nơi đây cũng có đường tới Đạo gia. Để tiết kiệm thời gian, Lôi Cương đành phải làm như vậy. Nếu không dựa vào phi hành, hắn phải mất tới mấy tháng. Nhìn thành Vạn Tượng, Lôi Cương trầm ngâm một lúc nhưng không đi vào sâu bên trong. Bây giờ, chẳng phải hắn không nhớ Chỉ San mà là do mạng của Tử Vận chỉ còn trong sớm tối, khoảng chừng hai mươi năm. Nếu không để cho Lôi Hoàng tiến hóa, hóa giải Hư Hỏa trong cơ thể thì... Tử Vận...
Lần này, Lôi Cương dự định khiêu chiến trực tiếp với lão tổ Đạo Hư của Đạo gia. Mặc dù không chắc chắn lắm nhưng phân thân hệ Hỏa liên tục lĩnh ngộ truyền thừa của Viêm Long, còn phân thân hệ Thổ đang dung hợp. Phân thân hệ Mộc thì tu luyện. Còn Lôi Hoàng ở trong Lôi phủ Hạo Huyền, hấp thu linh khí ở đó. Để chiến thắng được Đạo hư, Lôi Cương chuẩn bị dung hợp ba phân thân. Còn nếu không thể chiến thắng được, ánh mắt Lôi Cương có chút lo lắng. Nếu không được thì đành phải dùng tới một chiêu kia. Tin rằng, nếu hắn dùng chiêu đó, không ai có thể ngăn cản. Cho dù hắn phải bị cắn trả nhưng vì Tử Vận, Lôi Cương bất chấp mọi giá.
Sau khi hỏi thăm ở truyền tống trận. Rồi dưới ánh mắt khinh thường của mấy tên đệ tử, Lôi Cương ngồi vào truyền tống trận để tới thành Đạo Hư của Đạo gia.
Phía Tây của Vô thượng giới, nơi thành lớn số một ở đây - Thành Đạo hư.
Đạo Hư là lão tổ của Đạo gia. Được lấy tên của lão tổ đặt cho thành có thể thấy uy vọng của Đạo hư cao tới mức độ nào. Sau khi Lôi Cương xuất hiện ở truyền tống trận, hắn không hề chần chừ rời đi ngay lập tức. Tới khi bước chân trên con đường lớn trong thành Đạo Hư, Lôi Cương cảm nhận được, Đạo gia không phải ở đây. Điều đó khiến cho Lôi Cương phải hỏi thăm một chút. Sau khi trầm ngâm một lúc, Lôi Cương dự định đi vào trong một cái nhà trọ để hỏi thăm. Tuy nhiên, đúng lúc này, hắn vô tình quét thần thức qua một gã thanh niên. Lôi Cương hơi nhíu mày, trầm ngâm một lát rồi khuôn mặt nhanh chóng thay đổi. Một đại hán khôi ngô xuất hiện. Lôi Cương nhìn một cửa hàng có tên Thần đan ở phía trước rồi nhanh chóng đi vào.
Cái cửa hàng này có ba tầng. Khi Lôi Cương bước chân vào bên trong thì phát hiện ra tên thanh niên kia và mấy tên tùy tùng đã lên lầu. Đúng lúc này, một gã tiểu nhị có tu vi Cương quân chạy tới, tươi cười nhìn Lôi Cương rồi hỏi:
- Không biết Đạo hữu cần gì? Tiên đan! Thần đan? Chỉ cần đạo hữu muốn là có
Lôi Cương nhíu mày nhìn gã tiểu nhị. "Thần đan? Cho dù Vấn Luyện tử của Đan tông cũng không thể luyện chế được. Mặc dù Vô Thượng giới có thể có người trình độ cao hơn nhưng một cái cửa hàng cũng có thần đan chẳng lẽ thần đan ở đây nhiều như vậy? " Thấy nét mặt nghi ngờ của Lôi Cương, gã tiểu nhị đảo mắt rồi nói:
- Đạo hữu! Ngài không biết tới thần đan của chúng ta? Thần đan chúng ta đều có trong mười thành thị lớn ở Vô Thượng giới. Mà đứng sau cửa hàng Thần đạo chính là Thần Đan tông trong số mười hai đại tông.
- Thần đan tông trong số mười hai đại tông? - Lôi Cương chớp mắt nhìn gã tiểu nhị. Trầm ngâm một chút, hắn liếc mắt nhìn lên cầu thang rồi nói:
- Vậy tiên đan cấp chín có giá như thế nào? - Nghe gã tiểu nhị nói như vậy, Lôi Cương có chút động lòng. Sớm hay muộn thì cũng phải luyện chế phân thân cho Lôi hệ, cần phải có một viên đan dược Lôi hệ để bảo vệ thần hồn. Có điều, bên trong Ngũ Hành thể tu cũng chưa ghi lại để luyện chế phân thân Lôi hệ cần đan dược gì. Điều này khiến cho Lôi Cương không thể nói ngay. Hắn dự định có thời gian sẽ tới Thần đan tông một chuyến. Còn bây giờ, hắn cũng không có tâm trạng để ý tới chuyện đó. Điều thu hút sự chú ý của hắn đó là tên thanh niên vừa mới lên lầu kia.
- Ngài muốn lại đan dược nào? - Gã tiểu nhị nghe thấy vậy, ánh mắt liền ngời sáng mà hỏi.
Trong mắt Lôi Cương chợt lóe lên một tia sáng khi thấy gã thanh niên kia đi xuống lầu. Khi đi ngang qua Lôi Cương, ánh mắt của y hơi liếc nhìn hắn rồi đi ra khỏi Thần Đan.
- Đạo hữu! Đạo hữu! - Tiểu nhị thấy Lôi Cương trầm ngâm không nói liền lên tiếng gọi.
Lôi Cương liếc mắt nhìn người thanh niên rồi thấp giọng hỏi"
- Thân phận của người đó là gì?
- Người đó? Ngài muốn hỏi tới thiếu tông chủ Đạo Vân? - Tiểu nhị nhìn ra ngoài rồi hỏi.
- Ừm! - Lôi Cương gật đầu.
- Ngài không biết đó chính là Đạo Vân con trai của gia chủ Đạo Thiên của đạo gia, cũng là một trong bốn thiên tài của Vô Thượng giới. - Tiểu nghị hoài nghi nhìn Lôi Cương. Đột nhiên, sắc mặt gã thay đổi rồi nói:
- Đạo hữu! Ta khuyên ngài tốt nhất không nên đụng tới gã. Gã nổi tiếng là kẻ lòng lang dạ sói. Ngài có nghe nói tới đệ nhất mỹ nhân của Vô Thượng giới là Tử Vận không? Nghe nói vì từ chối gã cho nên mới biến mất. - Tiểu nhị liếc mắt nhìn xung mà rồi nói một cách lén lút. Khi gã ngẩng đầu lên thì phát hiện trước mặt không có một bóng người. Tên tiểu nhị dụi dụi mắt rồi nhìn quanh mà thốt lên:
- Người đâu rồi?
Gã thanh niên đó đúng là Đạo Vân, kẻ khi ở Chí Bảo định giết Lôi Cương, cũng may là có Tử Lôi khuyên can. Lần này tới Đạo gia, cứ đi theo Đạo Vân thì tiện nhất. Vì không muốn cho Đạo Vân phát hiện, Lôi Cương từ từ phi hành, cách khoảng chừng trăm dặm.
Đuổi theo chừng một canh giờ, Đạo Vân đi tới một ngọn núi cao liền dừng lại. Có điều, gã cũng chẳng bay lên mà quay đầu nhìn về phía sau rồi nở nụ cười.
Lôi Cương hơi nhíu mày, không ngờ gã cách xa cả trăm dặm mà vẫn bị Đạo Vân phát hiện. Nhưng phát hiện thì sao? Lôi Cương nhanh chóng đi tới.
- Ha ha! Vị đạo hữu này? Vì sao lại theo tại hạ tử thành Đạo hư? Hay là định ăn cướp giữa ban ngày? - Đạo Vân nhìn bóng người thấp thoáng trước mặt rồi lên tiếng.
Khi Lôi Cương xuất hiện trước mặt Đạo Vân. Y hơi nhíu mày. Lúc ở trong Thần Đan, gã cũng cảm nhận được sự có mặt của Lôi Cương. Hơi thở tản ra từ hắn làm cho gã có cảm giác quen thuộc và khó chịu. Nhưng gã vốn là thiếu chủ của Đạo gia, từng gặp vô số người nên cũng chẳng buồn nhớ xem đó là ai. Khi ra khỏi thành Đạo hư, Đạo Vân liền quên ngay chuyện đó. Nhưng tới bây giờ, nhìn thấy Lôi Cương, Đạo Vân thấp giọng nói:
- Đạo hữu! Chúng ta đã gặp nhau chưa?
Lôi Cương hơi cụp mắt xuống, thầm suy nghĩ. Lần này hắn định động tới Đạo gia là một trong bốn gia tộc lớn của Vô thượng giới, có thực lực rất mạnh. Có điều, lần này, mục đích của Lôi Cương tới đây là Đạo hư, còn về mối thù thể tu, Lôi Cương thấy lúc này để lộ sẽ khiến cho các thế lực khác chú ý. Khi đó khiến cho hắn gặp bất lợi vì vậy mà Lôi Cương ôm quyền nói:
- Tại hạ Tử Mộc là đệ tử của Tử gia. Lần này tới Đạo gia lại là chuyện của sư muội Tử Vận. Không biết, tiểu thư Tử Vận có ở Đạo gia hay không?
- Tử Vận? - Đạo Vân nghe nói vậy hơi nhíu mày nghi hoặc nhìn Lôi Cương rồi nói:
- Lần trước chẳng phải đã hỏi rồi hay sao? Tại sao lại tới đây? Chẳng lẽ Đạo gia chúng ta giấu Tử Vận đi hay sao?
Lôi Cương lấy cớ hỏi như vậy là để cho Đạo Vân bớt cảnh giác. Dù sao thì trước kia, gã thường tới Tử gia nên thấy Lôi Cương hơi quen cũng là chuyện đương nhiên.
- Thiếu tông chủ Đạo Vân! Gần đây nghe đồn có tin của sư muội Tử Vận. Vì vậy mà sư huynh Tử Lôi phái tại hạ đến để hỏi. - Lôi Cương thấp giọng nói.
- Có tin của Tử Vận? - Ánh mắt của Đạo Vân ngời sáng, bước lên một bước để hỏi. Gương mặt gã không giấu được sự vui mừng lẫn sợ hãi.
- Ừm! Nghe đồn sư muội Tử Vận xuất hiện ở phía Tây cho nên... - Sắc mặt Lôi Cương có chút nghi hoặc nhìn Tư vận như đang xem nàng có thật ở Đạo gia hay không.
- Được rồi! Ngươi quay về đi. Ta sẽ phái người đi tìm Tử Vận. Đến lúc đó sẽ báo tin cho Tử gia. - Sắc mặt Đạo Vân thay đổi rồi phất tay, nói một cách vội vàng.
- Khoan đã! Thiếu tông chủ Đạo Vân! Sư huynh Tử Lôi có nói, trong cơ thể của sư muội Tử Vận có Hư hỏa thần bí... Không biết lão tổ Đạo hư có ở Đạo gia hay không? Có lẽ chỉ có lão tổ mới có thể cứu được sư muội Tử Vận. Cho nên, xin Đạo Vân thiếu tông sau khi tìm được sư muội Tử Vận, thỉnh cầu lão tổ chữa khỏi Hư hỏa của Tử Vận. - Lôi Cương nói một cách thành khẩn. Lôi Cương cũng chẳng hề giả vờ. Nếu Đạo hư đồng ý giúp Tử Vận thì hắn vô cùng cảm kích.
- Sư tổ Đạo hư? - Đạo Vân nhíu mày, ánh mắt trở nên lạnh lùng:
- Lớn mật! Lão tổ của Đạo gia chúng ta muốn để cho Tử gia các ngươi gặp thì gặp? Đừng nói là Tử gia cho dù ta cũng mới chỉ gặp hai lần mà thôi.
- Vậy... Lão tổ Đạo hư ở đâu? Ta sẽ mời sư tôn tới để xin với lão tổ. - Lôi Cương nói tiếp.
- Tử Thí đi tìm? Hừ! Ngươi bảo với lão tới chỗ sâu nhất trong Lôi táng mà tìm. Để ta xem Tử Thí có cái năng lực đó hay không. Hừ! - Nói xong, Đạo Vân xoay người, dẫn bốn tên tùy tùng của gã rời đi.
- Khoan đã... - Lôi Cương vội vàng nói.
- Ngươi còn chuyện gì nữa? Nếu người không phải là người của Tử gia thì bây giờ chỉ còn là cái thi thể rồi. - Đạo Vân đứng lại trong không trung, không thèm quay đầu mà lên tiếng.
- Đạo Vân thiếu tông. Xin ngài hay xem thứ mà Tử Vận sư muội bảo ta giao cho ngài. - Sau lưng Đạo Vân vang lên âm thanh của Lôi Cương.
- Tử Vận? - Đạo Vân sửng sốt. Gã cũng không phải là hạng người ngu xuẩn nên phát hiện có sự khác lạ vì vậy mà quay đầu lại nhìn thì thấy một đạo quyền kình màu vàng đất đánh tới. Y hít một hơi, vội vàng lui lại rồi quát:
- Tử Mộc! Ngươi muốn chết?
/935
|