Phân thân hệ Thổ của Lôi Cương khi thấy Đạo Vân quay đầu liền phát ra một đạo quyền kình mạnh mẽ công kích. Bốn tên tùy tùng của y không ngăn cản nổi bị đánh bay vào núi mà hôn mê bất tỉnh, không biết sống hay chết thế nào. Còn Đạo Vân mặc dù bị đánh bay nhưng vẫn đứng vững trên không trong. Toàn thân gã được một lớp chân khí màu tím và màu vàng đất bao phủ. Điều đó đã chứng tỏ Đạo Vân dung hợp được Lôi hệ và hệ Thổ, đúng là một trong bốn thiên tài lớn của Vô Thượng giới.
- Tử Mộc! Ngươi muốn chết? - Ánh mắt Đạo Vân nhìn Lôi Cương âm trầm mà quát. Tuy nhiên trong lòng y cũng vô cùng kinh hãi bởi quyền kình vừa rồi khiến cho y ngửi được hơi thở của tử vong. Khi thấy phân thân hệ Thổ của Lôi Cương, ánh mắt của Đạo Vân thay đổi nhìn chằm chằm một lúc rồi lại nhìn Lôi Cương. Lúc này, hắn đã hồi phục nguyên dạng khuôn mặt của mình. Sắc mặt Đạo Vân xanh mét, nhìn Lôi Cương chằm chằm mà nghiến răng nghiến lợi:
- Lôi Cương?
- Ha ha! Không ngờ ngươi lại có thể nhớ được ta. - Lôi Cương cười nhạt. Trong lòng hắn, Đạo gia tham dự tiêu diệt Thể tu nên không thể bỏ qua. Lúc này, có thể giết được tên nào thì bớt tên đó. Đối với bốn gã cường giả Giả thần, Lôi Cương hoàn toàn tự tin lực lượng của mình có thể phá hủy đan điền của chúng.
- Không ngờ ngươi vẫn chưa chết. - Khuôn mặt Đạo Vân nhìn Lôi Cương một cách dữ tợn. Sau khi trở về từ Chí Bảo, y phái người tới Trung xu giới để tìm Lôi Cương nhưng không có kết quả. Sau đó, cũng phái người tới Ngũ hành giới để tìm kiếm nhưng lúc này Lôi Cương lại dùng cái tên Cương ma khiến cho Đạo Vân không thể tìm được. Vì vậy mà gã cho rằng Lôi Cương đã chết trong Chí Bảo. Vậy mà không ngờ bây giờ Lôi Cương lại đứng trước mặt gã và mạnh như vậy. Lúc trước, Tử Vận liên tục từ chối Đạo Vân làm cho gã nổi giận, phái cao thủ tới cả sáu giới để treo cổ tất cả những người có tên Lôi Cương. Khi Lôi Cương ở trong Huyết Ngục, do may mắn nên Đạo Vân phái người đuổi giết cũng không đánh gục được hắn.
- Tốt! Không ngờ ta phái nhiều cao thủ tới cả sáu giới đuổi giết mà vẫn còn để ngươi sống. Ngươi nghĩ với chút thực lực của mình mà có thể tới tìm ta để báo thù? - Đạo Vân cười lạnh. Sau khi biết đó là Lôi Cương, Đạo Vân lại thở phào. Trong Chí Bảo, gã muốn giết Lôi Cương chẳng khác nào giết một con kiến. Cho dù đã qua vạn năm thì sao? Chẳng lẽ con kiến ngày xưa có thể làm được chuyện gì?
Nhưng Đạo Vân không ngờ rằng con kiến ngày xưa cũng không còn như vậy, lại càng không biết rằng lúc này, Lôi Cương đang có ý định giết chết sư tổ vô địch trong lòng gã.
Lôi Cương cũng không tốn nhiều lời. Sau khi nghe Đạo Vân nói, phân thân hệ Thổ của hắn đột nhiên bùng nổ, còn bản tôn của Lôi Cương thì đứng nguyên tại chỗ mà nhìn. Cho dù Đạo Vân là cương thần Huyền giai thì sao? Đối với phân thân hệ Thổ đâu có tính là gì.
"Oành... " Một tiếng nổ xé gió vang lên rồi một đạo quyền kình đánh về phía Đạo Vân. Đạo Vân nhếch mép cười lạnh, lấy một thanh kiếm màu tím rồi vỗ nó lao về phía Quyền kình. Tuy nhiên, gã không nhận ra, phân thân hệ Thổ đang hiện ra sau lưng mình. Khi gã đánh nát quyền kình, chợt phát hiện Lôi Cương đang nhìn mình cười nhạt. Nụ cười trên gương mặt Đạo Vân chợt biến mất, quay đầu vung thanh kiếm màu tím chém ngang một cái, đồng thời cương khí trong cơ thể nhanh chóng tuôn ra.
"Oành! " Đạo Vân cảm thấy cổ tay phải của mình tê dại mà cả kinh, trừng mắt nhìn thần kiếm đang chạm vào eo của phân thân hệ Thổ. Tuy nhiên thần kiếm của hắn mặc dù vẫn tỏa ánh sáng nhưng lại không thể cứa vào da của đối phương. "Tại sao lại thế này? " Đạo Vân kinh hãi. "Mình thấy rõ đã chém vào người hắn tại sao không tách hắn ra thành hai nửa? " Đạo Vân là một trong bốn thiên tài của Vô Thượng giới nên thực lực và suy nghĩ không hề tầm thường. Y nhanh chóng nhận ra phân thân hệ Thổ của Lôi Cương có chút khác lạ. Y nhanh chóng định phi lên, đồng thời muốn rút lại thần kiếm thì đột nhiên phát hiện bàn tay phải của phân thân Lôi Cương đã đặt lên thân kiếm từ lúc nào.
Đạo Vân không nói hai lời, bỏ thần kiếm lại rồi nhanh chóng lao về phía trước. Bị thần kiếm của gã chém trúng mà hắn vẫn còn cười nhạt nhìn mình. Mặc dù lúc này, Đạo Vân chưa biết chuyện gì xảy ra nhưng gã hiểu được người này không thể dùng sức. Lúc trước ở trong Chí Bảo, hắn là con kiến nhưng bây giờ đã mạnh hơn rồi. Đạo Vân nhanh chóng vọt về phía Đạo gia. Chỉ cần vào trong phạm vi của Đạo gia, Đạo Vân tin rằng một trăm Lôi Cương cũng chỉ có một con đường chết.
"Oành! " Đang nhanh chóng phi hành, Đạo Vân đột nhiên lảo đạo suýt chút nữa thì rơi xuống. Gã chưa kịp phản ứng thì một luồng sức mạnh giống như thác nước ập vào người khiến cho lục phủ ngũ tạng của gã lệch vị trí mà phun ra một ngụm máu tươi. Đạo Vân còn chưa kịp phản ứng thì liên tục năm đạo lực đánh cho gã bay xa tới mấy ngàn thước rồi rơi xuống đất. Đạo Vân vội vàng lấy một giọt đan dược cho vào miệng rồi tiếp tục bay. Trong lòng gã gầm lên: Mối thù hôi nay cho dù cũng phải trả lại cho Lôi Cương gấp trăm lần. " Nhưng gã vừa mới bay về phía trước, một nguồn lực lượng từ trong cơ thể gã nổ tung khiến cho Đạo Vân bị xé thành năm sáu mảnh, máu me văng khắp nơi. Một cái cương anh nhanh chóng bay về phía trước.
Lôi Cương kinh ngạc nhìn theo rồi khẽ nhấc chân phải, sau đó như một tia chớp lao đi. Khi Lôi Cương xuất hiện trước mặt Đạo Vân, cương anh của Đạo Vân chợt hét to:
- Lôi Cương! Ngươi dám giết ta, sư tổ sẽ không cho ngươi chết được tử tế đâu.
- Chẳng lâu nữa, ta sẽ đích thân đi tìm lão tổ Đạo hư. - Lôi Cương cười lạnh. Lúc này, thần hồn của hắn đột nhiên bay ra khỏi cơ thể, tỏa ra ánh sáng sáu màu mà bao phủ lấy Cương anh của Đạo Vân. Đạo Vân cố gắng giẫy dụa thì phát hiện không thể được. Rồi trong tiếng rống của Đạo Vân, thần hồn của Lôi Cương nuốt chửng lấy Cương anh. Mà bộ áo màu vàng của Đạo Vân đang lơ lửng trên không trung cũng bị Lôi Cương thu vào trong giới chỉ.
Sau khi Lôi Cương trở lại bên cạnh phân thân hệ Thổ liền để cho phân thân vào trong Lôi phủ Hạo Huyền còn Lôi Cương thì nhìn về phía Nam mà nhớ tới lời của Đạo Vân. Chẳng lẽ Đạo hư ở chỗ sâu nhất trong Lôi Táng? Lôi Cương chần chừ một lúc rồi gọi Lôi Hoàng ra. Nhìn Lôi Hoang, Lôi Cương hỏi:
- Lôi Hoàng! Ngươi có cảm nhận được sâu bên trong Lôi táng có người nào hay không?
Lôi Hoàng chần chừ một lúc rồi gật đầu:
- Có! Mà người đó cũng đã gần tới lực Hỗn độn lôi long, có lẽ chỉ cách sự đột phá một chút nữa thôi. Ngươi muốn ta nuốt gã hay sao?
- Ừm! Chưa đạt tới lực hỗn độn lôi long? Vậy khi ngươi hấp thu xong có áp chế được Hư hỏa hay không? - Lôi Cương thấp giọng hỏi.
Lôi Hoàng lắc đầu:
- Gã còn chưa tới được lực Hỗn độn lôi long.
Sắc mặt Lôi Cương cứng đờ, không ngờ Đạo Hư còn chưa tới được lực Hỗn độn lôi long. Điều này khiến cho Lôi Cương tuyệt vọng. Nếu như không có cao thủ lực Hỗn độn lôi long thì Lôi Hoàng không thể tiến hóa, lại càng không thể hóa giải được Hư hỏa của Tử Vận.
- Nhưng... Nếu có thể nhân lúc gã lĩnh ngộ lực Hỗn độn lôi long mà đánh chết thì... - Lôi Hoàng nhếch miệng cười nhạt.
- Ngươi nói nếu ta có thể đánh bại người nọ thì ngươi có khả năng nhân cơ hội mà hấp thu gã? - Lôi Cương hỏi.
Lôi Hoàng gật đầu. Lôi Cương chăm chú nhìn về phía trước rồi hít một hơi thật sâu. Sau đó, hắn để cho Lôi Hoàng đi vào trong Lôi phủ Hạo Huyền còn bản thân thì tới Lôi Táng.
Lôi Cương đi vào Lôi Táng mà không biết rằng bầu không khí của Đạo gia hết sức nặng nề. Con trai của gia chủ Đạo gia, thiếu tông chủ của Đạo gia đã chết. Tin tức đó khiến cho tầng lớp cao của Đạo Gia ngây người. Đạo Vân là người thừa kế vị trí gia chủ Đạo gia. Mà thiếu tông chủ của Đạo gia bị giết đúng là một việc chấn động Vô thượng giới. Gia chủ Đạo Gia nổi giận, ra lệnh cho toàn bộ coa thủ điều tra, tìm ra hung thủ.
Bọn họ không ngờ được mới ra ngoài cách trăm dặm đã phát hiện được giới chỉ của Đạo Vân và bốn tên đệ tử Giả thần bị chết. Thiếu tông chủ bị giết trong phạm vi của gia tộc đúng là tát cho Đạo gia một cái nổ đom đóm mắt.
/935
|