Thấy hắn hiểu được, Diêu Mạn Thiên hỏi.
- Cái này... Một Danh Sư đường chia rất nhiều phe phái, tổng bộ liền mặc cho phát triển như vậy?
Trương Huyền khó hiểu.
Hắn đi tới bây giờ, Danh Sư đường từ trước tới nay đều rất đoàn kết, làm sao đến liên minh đế quốc, ngược lại nghe có chút lộn xộn?
- Thời điểm Khổng sư thành lập Danh Sư đường đã từng nói, muốn để Nhân tộc nhanh chóng phát triển, nhất định phải giải phóng thiên tính, giữa nội bộ cũng phải có cạnh tranh cùng tranh đấu. Nếu không, người người an nhàn, làm sao vượt qua những chức nghiệp khác?
Diêu Mạn Thiên cười nói.
- Cái này...
Trương Huyền sửng sốt một chút, sau đó gật đầu.
Cái này giống như nội quy của Hồng Viễn Danh Sư học viện.
Không gặp được sự tình tổn hại Nhân tộc, trên cơ bản mặc kệ, tùy ý học sinh tranh đấu.
Có cạnh tranh, mới có thể tiến bộ.
Nếu như đều trên lệnh dưới tuân, trong thời gian ngắn có thể ngưng tụ sức chiến đấu, nhưng lâu rồi sẽ trở nên bình thường, không nổi bật ra chỗ vĩ đại của chức nghiệp thứ nhất.
Không thể không nói, Khổng sư quyết định quy tắc này, quả thực rất tốt.
Cũng chính vì vậy, Danh Sư đường xử lý chuyện các nơi, chỉ cần không phải đạt tới phạm vi không thể thừa nhận, cơ bản đều tự mình giải quyết, không cần báo lên tổng bộ phái người tới.
Có loại cơ chế này, mới để cho Danh Sư đường liên tục không ngừng xuất hiện nhân tài, truyền thừa vài vạn năm, cũng không có những chức nghiệp khác có thể chống lại.
Cạnh tranh sinh tồn, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn.
Chỉ có không ngừng lựa chọn, mới có thể lưu lại tốt hơn.
- Loại tranh đấu này, nhức đầu nhất...
Trương Huyền xoa xoa mi tâm.
Nói thật, hắn không thích nhất loại phe phái này, quá lãng phí tinh thần.
- Đúng vậy, nhưng mà không có cách nào... Trừ khi trở thành trưởng lão của liên minh Danh Sư đường, nếu không, tất nhiên sẽ bị đủ loại ước thúc cùng ngăn cấm!
Diêu Mạn Thiên nói.
- Trưởng lão?
- Ừm, trưởng lão của liên minh Danh Sư đường, ở thời điểm phán quyết chuyện gì, nắm giữ quyền biểu quyết, chỉ điều này liền là đối tượng để các thế lực khác tranh nhau lôi kéo, không ai dám đắc tội!
Diêu Mạn Thiên tiếp tục nói.
- Làm sao mới có thể trở thành trưởng lão?
Trương Huyền có chút động tâm.
Hắn không muốn chạm vào việc vặt phe phái, nếu có thể trở thành trưởng lão, liền có thể miễn trừ khiền phức, còn có thể hưởng thụ tài nguyên đối ứng, nhất cử lưỡng tiện.
- Trở thành trưởng lão?
Diêu Mạn Thiên im lặng.
Cái tên này thật đúng là dám nghĩ.
Nàng đường đường Danh Sư bát tinh hạ phẩm cũng không thành được, ngươi chẳng qua thất tinh, còn không có đi qua, liền suy nghĩ cái này...
Có phải nghĩ quá nhiều hay không? Cố nén không vui giải thích:
- Muốn trở thành trưởng lão của liên minh Danh Sư đường, đầu tiên phải đạt tới Danh Sư bát tinh, tu vi đạt tới Thánh Vực thất trọng. Mấu chốt nhất là, phải được đường chủ công nhận và đồng ý... Nếu không, không cần nghĩ!
Nói đến đây, nàng than thở một tiếng:
- Lão sư ta, là một vị Danh Sư bát tinh trung phẩm, đã liên tục xin ba mươi năm, muốn trở thành trưởng lão, đáng tiếc một mực không thành công!
Nếu như lão sư nàng là trưởng lão mà nói, khẳng định đã sớm đi vào nơi tốt hơn tu hành, không đến mức bị phái đến địa phương nghèo khổ này, xử lý cục diện rối rắm.
Ngay cả lão sư của nàng cũng không có tư cách, gia hỏa trước mắt này chẳng qua là Danh Sư thất tinh, cho dù có chút thiên phú, cũng vô dụng!
Cấp bậc Danh Sư càng cao, người có thiên phú càng nhiều...
Nếu như Hà đường chủ dễ dàng đồng ý người khác trở thành trưởng lão như vậy, toàn bộ liên minh Danh Sư đường, cũng không đến mức nhiều năm như vậy chỉ có mười hai vị.
- Cái này... Quả thực rất khó!
Nghe nói lão sư của đối phương cũng không có thành công, Trương Huyền gãi đầu, có chút xấu hổ.
Danh Sư bát tinh trung phẩm, tu vi đạt đến Thánh Vực thất trọng cũng làm không được...
Hắn tự nhiên càng đừng suy nghĩ.
- Đúng vậy...
Diêu Mạn Thiên gật đầu:
- Thân ở Danh Sư đường, muốn thoát ly Danh Sư đường tranh chấp là không thể nào, cho nên chỉ có thể trước thời hạn xếp hàng, gia nhập một cái, dù lão sư ta không phải trưởng lão, lại là một quản lý của Danh Sư đường, trở thành học sinh của ta, tương đương với gia nhập trận doanh của chúng ta, có thể tiết kiệm đi không ít phiền phức...
Đang muốn giải thích, để Trương sư này trở thành học sinh của nàng, liền nghe trên không có gió mạnh bao phủ, một Thánh thú to lớn chậm rãi rơi xuống.
Ngay sau đó bay xuống vài bóng người.
- Ngô sư, Hình đường chủ...
Trương Huyền mỉm cười.
Chính là đám người Ngô sư từ Tề Bắc thành chạy về.
- Trương sư, ta đã báo sự tình lên liên minh Danh Sư đường, Hà đường chủ cũng cho phong thưởng!
Đi tới trước mặt, hàn huyên hai câu, Ngô sư cười nói, bàn tay bỗng nhiên nâng lên, một đạo quang mang bắn về phía Danh Sư đường cách đó không xa.
Ầm ầm!
Giống như trận pháp gì bị kích hoạt, ngay sau đó một đạo lực lượng mênh mông bao phủ bốn phương.
Biết là tổng bộ truyền đạt mệnh lệnh, tất cả Danh Sư, Chiến Sư vẻ mặt nghiêm túc nhìn sang.
- Danh Sư đường của Thanh Nguyên đế quốc, Trương Huyền Trương sư, phá hư âm mưu của Dị Linh tộc, chém giết Thanh Điền Hoàng cùng thập đại Vương giả, công lao vô tận... Phong làm Trưởng lão liên minh của liên minh Danh Sư đường...
Một thanh âm hùng vĩ vang lên.
- Cái này... Một Danh Sư đường chia rất nhiều phe phái, tổng bộ liền mặc cho phát triển như vậy?
Trương Huyền khó hiểu.
Hắn đi tới bây giờ, Danh Sư đường từ trước tới nay đều rất đoàn kết, làm sao đến liên minh đế quốc, ngược lại nghe có chút lộn xộn?
- Thời điểm Khổng sư thành lập Danh Sư đường đã từng nói, muốn để Nhân tộc nhanh chóng phát triển, nhất định phải giải phóng thiên tính, giữa nội bộ cũng phải có cạnh tranh cùng tranh đấu. Nếu không, người người an nhàn, làm sao vượt qua những chức nghiệp khác?
Diêu Mạn Thiên cười nói.
- Cái này...
Trương Huyền sửng sốt một chút, sau đó gật đầu.
Cái này giống như nội quy của Hồng Viễn Danh Sư học viện.
Không gặp được sự tình tổn hại Nhân tộc, trên cơ bản mặc kệ, tùy ý học sinh tranh đấu.
Có cạnh tranh, mới có thể tiến bộ.
Nếu như đều trên lệnh dưới tuân, trong thời gian ngắn có thể ngưng tụ sức chiến đấu, nhưng lâu rồi sẽ trở nên bình thường, không nổi bật ra chỗ vĩ đại của chức nghiệp thứ nhất.
Không thể không nói, Khổng sư quyết định quy tắc này, quả thực rất tốt.
Cũng chính vì vậy, Danh Sư đường xử lý chuyện các nơi, chỉ cần không phải đạt tới phạm vi không thể thừa nhận, cơ bản đều tự mình giải quyết, không cần báo lên tổng bộ phái người tới.
Có loại cơ chế này, mới để cho Danh Sư đường liên tục không ngừng xuất hiện nhân tài, truyền thừa vài vạn năm, cũng không có những chức nghiệp khác có thể chống lại.
Cạnh tranh sinh tồn, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn.
Chỉ có không ngừng lựa chọn, mới có thể lưu lại tốt hơn.
- Loại tranh đấu này, nhức đầu nhất...
Trương Huyền xoa xoa mi tâm.
Nói thật, hắn không thích nhất loại phe phái này, quá lãng phí tinh thần.
- Đúng vậy, nhưng mà không có cách nào... Trừ khi trở thành trưởng lão của liên minh Danh Sư đường, nếu không, tất nhiên sẽ bị đủ loại ước thúc cùng ngăn cấm!
Diêu Mạn Thiên nói.
- Trưởng lão?
- Ừm, trưởng lão của liên minh Danh Sư đường, ở thời điểm phán quyết chuyện gì, nắm giữ quyền biểu quyết, chỉ điều này liền là đối tượng để các thế lực khác tranh nhau lôi kéo, không ai dám đắc tội!
Diêu Mạn Thiên tiếp tục nói.
- Làm sao mới có thể trở thành trưởng lão?
Trương Huyền có chút động tâm.
Hắn không muốn chạm vào việc vặt phe phái, nếu có thể trở thành trưởng lão, liền có thể miễn trừ khiền phức, còn có thể hưởng thụ tài nguyên đối ứng, nhất cử lưỡng tiện.
- Trở thành trưởng lão?
Diêu Mạn Thiên im lặng.
Cái tên này thật đúng là dám nghĩ.
Nàng đường đường Danh Sư bát tinh hạ phẩm cũng không thành được, ngươi chẳng qua thất tinh, còn không có đi qua, liền suy nghĩ cái này...
Có phải nghĩ quá nhiều hay không? Cố nén không vui giải thích:
- Muốn trở thành trưởng lão của liên minh Danh Sư đường, đầu tiên phải đạt tới Danh Sư bát tinh, tu vi đạt tới Thánh Vực thất trọng. Mấu chốt nhất là, phải được đường chủ công nhận và đồng ý... Nếu không, không cần nghĩ!
Nói đến đây, nàng than thở một tiếng:
- Lão sư ta, là một vị Danh Sư bát tinh trung phẩm, đã liên tục xin ba mươi năm, muốn trở thành trưởng lão, đáng tiếc một mực không thành công!
Nếu như lão sư nàng là trưởng lão mà nói, khẳng định đã sớm đi vào nơi tốt hơn tu hành, không đến mức bị phái đến địa phương nghèo khổ này, xử lý cục diện rối rắm.
Ngay cả lão sư của nàng cũng không có tư cách, gia hỏa trước mắt này chẳng qua là Danh Sư thất tinh, cho dù có chút thiên phú, cũng vô dụng!
Cấp bậc Danh Sư càng cao, người có thiên phú càng nhiều...
Nếu như Hà đường chủ dễ dàng đồng ý người khác trở thành trưởng lão như vậy, toàn bộ liên minh Danh Sư đường, cũng không đến mức nhiều năm như vậy chỉ có mười hai vị.
- Cái này... Quả thực rất khó!
Nghe nói lão sư của đối phương cũng không có thành công, Trương Huyền gãi đầu, có chút xấu hổ.
Danh Sư bát tinh trung phẩm, tu vi đạt đến Thánh Vực thất trọng cũng làm không được...
Hắn tự nhiên càng đừng suy nghĩ.
- Đúng vậy...
Diêu Mạn Thiên gật đầu:
- Thân ở Danh Sư đường, muốn thoát ly Danh Sư đường tranh chấp là không thể nào, cho nên chỉ có thể trước thời hạn xếp hàng, gia nhập một cái, dù lão sư ta không phải trưởng lão, lại là một quản lý của Danh Sư đường, trở thành học sinh của ta, tương đương với gia nhập trận doanh của chúng ta, có thể tiết kiệm đi không ít phiền phức...
Đang muốn giải thích, để Trương sư này trở thành học sinh của nàng, liền nghe trên không có gió mạnh bao phủ, một Thánh thú to lớn chậm rãi rơi xuống.
Ngay sau đó bay xuống vài bóng người.
- Ngô sư, Hình đường chủ...
Trương Huyền mỉm cười.
Chính là đám người Ngô sư từ Tề Bắc thành chạy về.
- Trương sư, ta đã báo sự tình lên liên minh Danh Sư đường, Hà đường chủ cũng cho phong thưởng!
Đi tới trước mặt, hàn huyên hai câu, Ngô sư cười nói, bàn tay bỗng nhiên nâng lên, một đạo quang mang bắn về phía Danh Sư đường cách đó không xa.
Ầm ầm!
Giống như trận pháp gì bị kích hoạt, ngay sau đó một đạo lực lượng mênh mông bao phủ bốn phương.
Biết là tổng bộ truyền đạt mệnh lệnh, tất cả Danh Sư, Chiến Sư vẻ mặt nghiêm túc nhìn sang.
- Danh Sư đường của Thanh Nguyên đế quốc, Trương Huyền Trương sư, phá hư âm mưu của Dị Linh tộc, chém giết Thanh Điền Hoàng cùng thập đại Vương giả, công lao vô tận... Phong làm Trưởng lão liên minh của liên minh Danh Sư đường...
Một thanh âm hùng vĩ vang lên.
/3578
|