- Thì ra là thế!
Biết những thứ này, kết hợp với vừa rồi đại trưởng lão cùng Triệu Nhã đối thoại, Trương Huyền bừng tỉnh hiểu ra.
Không nói trước loại thải bổ chi thuật này, sẽ làm bị thương vô số người vô tội, chỉ nói phương pháp thải bổ, cũng làm người ta không thể nào tiếp thu được. Triệu Nhã có Thuần Âm thể, băng thanh ngọc khiết, có bản thân kiêu ngạo, tự nhiên càng không nguyện ý làm như vậy.
- Lúc trước mẹ ta cũng không nguyện ý, mới phong bế tu vi, thoát ly Băng Nguyên cung!
Triệu Nhã nói tiếp.
Trương Huyền gật đầu.
Băng Nguyên cung thân là một trong mấy thế lực đỉnh phong nhất đại lục, tu luyện công pháp trong đó, càng là Thuần Âm thể, chỉ cần phóng thích lực lượng, tự nhiên có thể phát giác, chạy trốn tới bất kỳ địa phương nào cũng có thể bị tìm ra, trừ khi phong bế tu vi!
Giống như Lạc Nhược Hi lúc trước, từ Lạc gia chạy trốn, phong bế tu vi, mới không có bị tìm ra. Về sau ở Khưu Ngô cung vì cứu mình, ra tay phong ấn Thiên Diệp Vương, mới đưa tới chú ý, không thể không cáo từ... Sau đó ở Thanh Nguyên đế quốc gặp Lạc Thừa Tân...
- Loại phương pháp này quả thực nghe rợn cả người, yên tâm đi, nếu như ngươi không muốn, còn không người có thể làm khó! Hiện tại lão sư sẽ cứu ngươi rời đi!
Khoát tay áo, trong giọng nói Trương Huyền mang theo khí phách không thể nghi ngờ.
Băng Nguyên cung lại như thế nào?
Học sinh của Trương Huyền ta, không nguyện ý học tập phương pháp của các ngươi, ai cũng không cách nào ngăn cản!
Thiên Vương lão tử cũng không được!
- Lão sư...
Cảm nhận được yêu chiều trong giọng nói của lão sư đối với nàng, hốc mắt Triệu Nhã đỏ ửng.
Lão sư ở cách nơi này không dưới mấy trăm vạn cây số, nhận được nàng đưa tin, chưa tới một canh giờ liền xuất hiện ở trước mặt, chỉ là phần tình nghĩa này, liền vượt qua thiên ngôn vạn ngữ.
- Rời không gian gấp này trước lại nói!
Bàn tay trảo một cái, Trương Huyền muốn nắm Triệu Nhã lên, đột nhiên thân thể trầm xuống, Vu Hồn suýt chút nữa từ không trung rơi xuống.
- Chuyện gì xảy ra?
Hiện tại Triệu Nhã không có bất kỳ tu vi gì, dựa theo đạo lý, một ngón tay của hắn cũng có thể nhấc lên, mang theo rời đi, vì sao còn nặng hơn núi lớn, để hắn suýt chút nữa không có chịu đựng được, trực tiếp sụp đổ?
- Lão sư, ta bị Khốn Thiên Tỏa khóa lại chân tức trong cơ thể...
Vẻ mặt Triệu Nhã trắng bệch, hô hấp dồn dập, hình như tiếp nhận một loại đau khổ kịch liệt nào đó, thân thể mềm nhũn, ngã trên mặt đất.
- Khốn Thiên Tỏa? Khóa lại chân tức?
Con ngươi co rụt lại, cả người Trương Huyền suýt chút nữa nổ tung:
- Ngươi ý tứ... Vị đại trưởng lão kia hòa Khốn Thiên Tỏa vào thân thể, khóa lại kinh mạch của ngươi?
Trước đó nghe Bạch trưởng lão nói qua, đối phương có thể dùng Khốn Thiên Tỏa, nhưng tận mắt thấy trên người nàng không có cái gì liền yên lòng, vốn cho rằng đối phương sẽ nhớ tới tình nghĩa, không tàn nhẫn như vậy, nằm mơ cũng không ngờ tới, ngày càng táo tợn... hòa cái kia vào thân thể!
Khốn Thiên Tỏa là một loại hình cụ ngay cả cường giả Thánh Vực cửu trọng cũng sợ hãi, bình thường trói lại tứ chi, cũng để người khó mà chống lại, hòa tan vào thân thể khóa lại kinh mạch, tương đương với khóa lại chân tức trong cơ thể nàng, hơi không cẩn thận, liền có thể hủy hết tu vi, biến thành phế nhân!
- Đúng...
Triệu Nhã ngã trên mặt đất, hơi thở mong manh, đau đớn kịch liệt, tựa như lúc nào cũng sẽ không chịu nổi, để nàng hôn mê tại chỗ.
- Đáng ghét, hiện tại ta liền giúp ngươi giải quyết...
Vẻ mặt Trương Huyền khó coi, vội vàng tiến lên, muốn chạm đến đối phương, dùng thư viện dò xét Khốn Thiên Tỏa thiếu hụt, lúc này mới ý thức được, hình thái hiện tại chỉ là Vu Hồn!
Vu Hồn có thể dùng ánh mắt nhìn sách, thu vào thư viện, bởi vì vô hình, không cách nào chạm đến, cho nên không cách nào dẫn phát thiếu hụt, hình thành thư tịch.
Trừ khi Triệu Nhã đứng lên đánh quyền!
Nhưng tình huống hiện nay của nàng, khẳng định làm không được. Trong lòng tràn đầy tức giận, Trương Huyền biết bây giờ không phải là lúc nổi giận, bàn tay vội vàng buông đối phương ra, đồng thời dặn dò:
Biết những thứ này, kết hợp với vừa rồi đại trưởng lão cùng Triệu Nhã đối thoại, Trương Huyền bừng tỉnh hiểu ra.
Không nói trước loại thải bổ chi thuật này, sẽ làm bị thương vô số người vô tội, chỉ nói phương pháp thải bổ, cũng làm người ta không thể nào tiếp thu được. Triệu Nhã có Thuần Âm thể, băng thanh ngọc khiết, có bản thân kiêu ngạo, tự nhiên càng không nguyện ý làm như vậy.
- Lúc trước mẹ ta cũng không nguyện ý, mới phong bế tu vi, thoát ly Băng Nguyên cung!
Triệu Nhã nói tiếp.
Trương Huyền gật đầu.
Băng Nguyên cung thân là một trong mấy thế lực đỉnh phong nhất đại lục, tu luyện công pháp trong đó, càng là Thuần Âm thể, chỉ cần phóng thích lực lượng, tự nhiên có thể phát giác, chạy trốn tới bất kỳ địa phương nào cũng có thể bị tìm ra, trừ khi phong bế tu vi!
Giống như Lạc Nhược Hi lúc trước, từ Lạc gia chạy trốn, phong bế tu vi, mới không có bị tìm ra. Về sau ở Khưu Ngô cung vì cứu mình, ra tay phong ấn Thiên Diệp Vương, mới đưa tới chú ý, không thể không cáo từ... Sau đó ở Thanh Nguyên đế quốc gặp Lạc Thừa Tân...
- Loại phương pháp này quả thực nghe rợn cả người, yên tâm đi, nếu như ngươi không muốn, còn không người có thể làm khó! Hiện tại lão sư sẽ cứu ngươi rời đi!
Khoát tay áo, trong giọng nói Trương Huyền mang theo khí phách không thể nghi ngờ.
Băng Nguyên cung lại như thế nào?
Học sinh của Trương Huyền ta, không nguyện ý học tập phương pháp của các ngươi, ai cũng không cách nào ngăn cản!
Thiên Vương lão tử cũng không được!
- Lão sư...
Cảm nhận được yêu chiều trong giọng nói của lão sư đối với nàng, hốc mắt Triệu Nhã đỏ ửng.
Lão sư ở cách nơi này không dưới mấy trăm vạn cây số, nhận được nàng đưa tin, chưa tới một canh giờ liền xuất hiện ở trước mặt, chỉ là phần tình nghĩa này, liền vượt qua thiên ngôn vạn ngữ.
- Rời không gian gấp này trước lại nói!
Bàn tay trảo một cái, Trương Huyền muốn nắm Triệu Nhã lên, đột nhiên thân thể trầm xuống, Vu Hồn suýt chút nữa từ không trung rơi xuống.
- Chuyện gì xảy ra?
Hiện tại Triệu Nhã không có bất kỳ tu vi gì, dựa theo đạo lý, một ngón tay của hắn cũng có thể nhấc lên, mang theo rời đi, vì sao còn nặng hơn núi lớn, để hắn suýt chút nữa không có chịu đựng được, trực tiếp sụp đổ?
- Lão sư, ta bị Khốn Thiên Tỏa khóa lại chân tức trong cơ thể...
Vẻ mặt Triệu Nhã trắng bệch, hô hấp dồn dập, hình như tiếp nhận một loại đau khổ kịch liệt nào đó, thân thể mềm nhũn, ngã trên mặt đất.
- Khốn Thiên Tỏa? Khóa lại chân tức?
Con ngươi co rụt lại, cả người Trương Huyền suýt chút nữa nổ tung:
- Ngươi ý tứ... Vị đại trưởng lão kia hòa Khốn Thiên Tỏa vào thân thể, khóa lại kinh mạch của ngươi?
Trước đó nghe Bạch trưởng lão nói qua, đối phương có thể dùng Khốn Thiên Tỏa, nhưng tận mắt thấy trên người nàng không có cái gì liền yên lòng, vốn cho rằng đối phương sẽ nhớ tới tình nghĩa, không tàn nhẫn như vậy, nằm mơ cũng không ngờ tới, ngày càng táo tợn... hòa cái kia vào thân thể!
Khốn Thiên Tỏa là một loại hình cụ ngay cả cường giả Thánh Vực cửu trọng cũng sợ hãi, bình thường trói lại tứ chi, cũng để người khó mà chống lại, hòa tan vào thân thể khóa lại kinh mạch, tương đương với khóa lại chân tức trong cơ thể nàng, hơi không cẩn thận, liền có thể hủy hết tu vi, biến thành phế nhân!
- Đúng...
Triệu Nhã ngã trên mặt đất, hơi thở mong manh, đau đớn kịch liệt, tựa như lúc nào cũng sẽ không chịu nổi, để nàng hôn mê tại chỗ.
- Đáng ghét, hiện tại ta liền giúp ngươi giải quyết...
Vẻ mặt Trương Huyền khó coi, vội vàng tiến lên, muốn chạm đến đối phương, dùng thư viện dò xét Khốn Thiên Tỏa thiếu hụt, lúc này mới ý thức được, hình thái hiện tại chỉ là Vu Hồn!
Vu Hồn có thể dùng ánh mắt nhìn sách, thu vào thư viện, bởi vì vô hình, không cách nào chạm đến, cho nên không cách nào dẫn phát thiếu hụt, hình thành thư tịch.
Trừ khi Triệu Nhã đứng lên đánh quyền!
Nhưng tình huống hiện nay của nàng, khẳng định làm không được. Trong lòng tràn đầy tức giận, Trương Huyền biết bây giờ không phải là lúc nổi giận, bàn tay vội vàng buông đối phương ra, đồng thời dặn dò:
/3578
|