- Không cần vận chuyển nội tức, bất kỳ lực lượng gì cũng đừng vận dụng!
Triệu Nhã hiểu được, không vận dụng lực lượng nữa, qua trọn năm phút đồng hồ, lúc này mới chậm lại, dưới đau đớn kịch liệt, quần áo trên người bị ướt đẫm mồ hôi.
- Ta không sao...
Giãy dụa đứng dậy, Triệu Nhã tràn đầy suy yếu:
- Khốn Thiên Tỏa hòa tan vào thân thể, khóa lại kinh mạch, không chỉ ngươi không thể vận dụng lực lượng, ngoại giới cũng không thể có lực lượng tới gần, nếu không sẽ lập tức đụng chạm hình phạt, để người tiếp nhận thống khổ!
- Hừ!
Trương Huyền híp mắt lại.
Vị đại trưởng lão này quả thực ngoan độc.
Có lực lượng không thể vận dụng, cũng không thể để người cứu... Người này vừa ra tay, chính là một tử cục, xem như hắn cũng khó mà phá giải.
- Ngươi đánh một quyền cho ta xem một chút!
Biết việc cấp bách là giải quyết thứ này, Trương Huyền nói.
- Vâng!
Triệu Nhã cắn răng, ngọc quyền xiết chặt, nhẹ nhàng đánh một cái. Tuy không vận dụng lực lượng, vẫn để trên đầu nàng ứa ra mồ hôi lạnh, vẻ mặt trắng bệch.
Ông!
Trong đầu Trương Huyền xuất hiện một quyển sách, vội vàng mở ra.
- Triệu Nhã, Băng Nguyên cung thiếu cung chủ... Thiếu hụt: Một, Thuần Âm thể mở ra thất trọng. Hai, bị Khốn Thiên Tỏa khóa lại kinh mạch, không cách nào vận dụng lực lượng. Ba...
Rất mau xem xong nội dung, khuôn mặt trở nên càng thêm âm trầm. Trong thư tịch nói tới Khốn Thiên Tỏa, nhưng chỉ nói rõ tình huống hiện tại của Triệu Nhã, căn bản không có nói thiếu hụt của Khốn Thiên Tỏa.
Nói cách khác, làm cho đối phương đánh quyền, chỉ có thể nhìn thấy nàng thời khắc này thiếu hụt, cùng mấu chốt trên việc tu luyện, cùng Khốn Thiên Tỏa không có quan hệ gì, dựa vào cái này, căn bản không giải quyết được.
- Trừ khi có thể tìm ra vị trí cụ thể của Khốn Thiên Tỏa, nghĩ biện pháp tiếp xúc... hoặc là để đại trưởng lão tự mình lấy ra, nếu không không có bất kỳ biện pháp nào!
Suy nghĩ trong đầu nhanh chóng vận chuyển, vẻ mặt Trương Huyền càng ngày càng trầm.
Chiêu này của đối phương, tương đương với gài bom ở trong cơ thể Triệu Nhã, chỉ có một mình nàng có thể giải quyết, đổi lại những người khác, chỉ cần đụng chạm, liền sẽ bùng nổ...
- Lão sư...
Triệu Nhã nhìn qua.
- Yên tâm, lão sư nói có thể cứu ngươi ra ngoài, thì nhất định có thể, theo ta đi!
Lại không xoắn xuýt những thứ này, Vu Hồn của Trương Huyền đi thẳng về phía trước, Triệu Nhã theo sát. Chỉ cần không sử dụng lực lượng, liền sẽ không dẫn động Khốn Thiên Tỏa trừng phạt, mặc dù hiện tại Triệu Nhã không có tu vi, nhưng bản thân đi lại vẫn không có vấn đề.
Rất nhanh đi ra khỏi phòng, tới vị trí trước đó đám người đại trưởng lão rời đi, ngón tay điểm một chút, không gian bốn phía xuất hiện lắc lư, trong đầu nhiều ra một quyển sách.
Ở bên ngoài tìm được không gian tiết điểm, rất khó, nhưng muốn rời khỏi hết sức dễ dàng. Nhìn thư tịch một lần, rất nhanh tìm đến một chỗ thiếu sót, lực lượng Vu Hồn vận chuyển, bỗng nhiên điểm ra.
Tạch tạch!
Không gian vững chắc lập tức xuất hiện vết rách, càng lúc càng lớn, ngay sau đó xuất hiện một khe nứt.
- Vết nứt chẳng mấy chốc sẽ khôi phục, động tác phải nhanh!
Trương Huyền bàn giao một câu, vội vàng phóng ra ngoài, Triệu Nhã vội vàng đuổi theo. Hai người vừa đi ra, quả nhiên thấy vết rách chậm rãi hội tụ, gian phòng trước đó giống như biến mất, không có một chút dấu vết.
- Đi chỗ Bạch trưởng lão...
Ra ngoài Thanh Phạm điện, Trương Huyền nhìn chung quanh một vòng, không có phát hiện đám người đại trưởng lão, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm, truyền âm qua.
Triệu Nhã hiểu được, không vận dụng lực lượng nữa, qua trọn năm phút đồng hồ, lúc này mới chậm lại, dưới đau đớn kịch liệt, quần áo trên người bị ướt đẫm mồ hôi.
- Ta không sao...
Giãy dụa đứng dậy, Triệu Nhã tràn đầy suy yếu:
- Khốn Thiên Tỏa hòa tan vào thân thể, khóa lại kinh mạch, không chỉ ngươi không thể vận dụng lực lượng, ngoại giới cũng không thể có lực lượng tới gần, nếu không sẽ lập tức đụng chạm hình phạt, để người tiếp nhận thống khổ!
- Hừ!
Trương Huyền híp mắt lại.
Vị đại trưởng lão này quả thực ngoan độc.
Có lực lượng không thể vận dụng, cũng không thể để người cứu... Người này vừa ra tay, chính là một tử cục, xem như hắn cũng khó mà phá giải.
- Ngươi đánh một quyền cho ta xem một chút!
Biết việc cấp bách là giải quyết thứ này, Trương Huyền nói.
- Vâng!
Triệu Nhã cắn răng, ngọc quyền xiết chặt, nhẹ nhàng đánh một cái. Tuy không vận dụng lực lượng, vẫn để trên đầu nàng ứa ra mồ hôi lạnh, vẻ mặt trắng bệch.
Ông!
Trong đầu Trương Huyền xuất hiện một quyển sách, vội vàng mở ra.
- Triệu Nhã, Băng Nguyên cung thiếu cung chủ... Thiếu hụt: Một, Thuần Âm thể mở ra thất trọng. Hai, bị Khốn Thiên Tỏa khóa lại kinh mạch, không cách nào vận dụng lực lượng. Ba...
Rất mau xem xong nội dung, khuôn mặt trở nên càng thêm âm trầm. Trong thư tịch nói tới Khốn Thiên Tỏa, nhưng chỉ nói rõ tình huống hiện tại của Triệu Nhã, căn bản không có nói thiếu hụt của Khốn Thiên Tỏa.
Nói cách khác, làm cho đối phương đánh quyền, chỉ có thể nhìn thấy nàng thời khắc này thiếu hụt, cùng mấu chốt trên việc tu luyện, cùng Khốn Thiên Tỏa không có quan hệ gì, dựa vào cái này, căn bản không giải quyết được.
- Trừ khi có thể tìm ra vị trí cụ thể của Khốn Thiên Tỏa, nghĩ biện pháp tiếp xúc... hoặc là để đại trưởng lão tự mình lấy ra, nếu không không có bất kỳ biện pháp nào!
Suy nghĩ trong đầu nhanh chóng vận chuyển, vẻ mặt Trương Huyền càng ngày càng trầm.
Chiêu này của đối phương, tương đương với gài bom ở trong cơ thể Triệu Nhã, chỉ có một mình nàng có thể giải quyết, đổi lại những người khác, chỉ cần đụng chạm, liền sẽ bùng nổ...
- Lão sư...
Triệu Nhã nhìn qua.
- Yên tâm, lão sư nói có thể cứu ngươi ra ngoài, thì nhất định có thể, theo ta đi!
Lại không xoắn xuýt những thứ này, Vu Hồn của Trương Huyền đi thẳng về phía trước, Triệu Nhã theo sát. Chỉ cần không sử dụng lực lượng, liền sẽ không dẫn động Khốn Thiên Tỏa trừng phạt, mặc dù hiện tại Triệu Nhã không có tu vi, nhưng bản thân đi lại vẫn không có vấn đề.
Rất nhanh đi ra khỏi phòng, tới vị trí trước đó đám người đại trưởng lão rời đi, ngón tay điểm một chút, không gian bốn phía xuất hiện lắc lư, trong đầu nhiều ra một quyển sách.
Ở bên ngoài tìm được không gian tiết điểm, rất khó, nhưng muốn rời khỏi hết sức dễ dàng. Nhìn thư tịch một lần, rất nhanh tìm đến một chỗ thiếu sót, lực lượng Vu Hồn vận chuyển, bỗng nhiên điểm ra.
Tạch tạch!
Không gian vững chắc lập tức xuất hiện vết rách, càng lúc càng lớn, ngay sau đó xuất hiện một khe nứt.
- Vết nứt chẳng mấy chốc sẽ khôi phục, động tác phải nhanh!
Trương Huyền bàn giao một câu, vội vàng phóng ra ngoài, Triệu Nhã vội vàng đuổi theo. Hai người vừa đi ra, quả nhiên thấy vết rách chậm rãi hội tụ, gian phòng trước đó giống như biến mất, không có một chút dấu vết.
- Đi chỗ Bạch trưởng lão...
Ra ngoài Thanh Phạm điện, Trương Huyền nhìn chung quanh một vòng, không có phát hiện đám người đại trưởng lão, nhịn không được thở phào nhẹ nhõm, truyền âm qua.
/3578
|