Thiên Vũ nói: "Trên trấn các cửa hàng bán thiết khí cũng có không ít, cần phải mua được binh khí tiện tay chỉ sợ không dễ dàng. Ta nghĩ nên đi Thất Bảo Các nhìn một chút, thế nhưng không có cách nào mang nàng vào theo."
Hoa Thanh nói: "Ta ở bên ngoài chờ ngươi vậy."
Thiên Vũ trầm ngâm nói: "Ta đi Thất Bảo Các có thể sẽ chậm trễ một ít thời gian, một mình nàng ở bên ngoài ta sẽ lo lắng, hay là nàng đi tới Huyền Đan Các dạo một vòng, tìm hiểu tình huống đan dược ở đó trước, chờ ta đi ra sẽ đi tới đó tìm nàng."
Hoa Thanh chần chờ nói: "Huyền Đan Các giờ phút này chỉ sợ là rất náo nhiệt, ta. . . ta. . ."
Thiên Vũ tựa hồ hiểu rõ băn khoăn của Hoa Thanh, kéo tay của nàng đi đến Huyền Đan Các, vừa cười vừa nói: "Đừng lo lắng, ta sẽ không để cho nàng bị được người ta coi thường."
Trái vung tay lên, trong tay liền xuất hiện mười mai kim tệ, hắn mỉm cười đưa cho Hoa Thanh.
Được Thiên Vũ chăm sóc cẩn thận quá mức, Hoa Thanh liền nổi lên cao hứng, nàng “giả nai” than nhẹ: "Cám ơn ngươi!"
Thiên Vũ cười nói: "Ơn nghĩa gì đó thì cứ để dưới đáy lòng, chờ ngày nào đó dùng phương thức khác để cảm kích đi."
Hoa Thanh nhìn thẳng vào mắt Thiên Vũ, trong đó hàm chứa vô vàn thâm ý, tựa như tơ tình, giống như …, Hoa Thanh giờ phút này lại chưa phân biệt được rõ ràng.
Nhẹ giọng thở dài một cái, Hoa Thanh buồn bã nói: "Nếu như có ngày nào đó, có lẽ ngươi sẽ hối hận."
Thiên Vũ nghe mà khó hiểu, lập tức mở miệng hỏi: "Lời này có ý tứ gì?"
Hoa Thanh lắc đầu nói: "Sau này ngươi sẽ hiểu thôi, hiện tại không nên hỏi nhiều, nhiệm vụ ngày mai quan trọng hơn."
Thấy Hoa Thanh không chịu nhiều lời, Thiên Vũ mặc dù hiếu kỳ nhưng cũng không tiện hỏi nhiều, dẫn Hoa Thanh đi nhanh tới ngã tư đường Thiết Thông Nhai và Thuận Hoa Nhai, cánh cửa Huyền Đan Các hiện ra trong tầm mắt của hai người. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Buông tay Hoa Thanh ra, Thiên Vũ dặn dò: "Nàng trước tiên đi vào Huyền Đan Các nhìn một lát, ta sau khi xong chuyện sẽ tới tìm nàng."
Hoa Thanh nói: "Được, ngươi phải cẩn thận một chút."
Thiên Vũ cười cười phất tay áo, đợi đến khi Hoa Thanh xoay người đi vào Huyền Đan Các, hắn mới xoay người rời đi.
Trên đường quay lại Thất Bảo Các, Thiên Vũ dừng lại một góc nhỏ mang mặt nạ lên, lấy thân phận Hạo Dương đi tới Thất Bảo Các.
Tối nay, Thất Bảo Các không có thịnh hội đấu giá mà vẫn cực kỳ náo nhiệt.
Nguyên nhân thì rõ ràng có quan hệ mật thiết tới đống nhiệm vụ vừa phân ra của Phân Đường Thiết Thạch.
Mỗi một lần Phân Đường Thiết Thạch hạ đạt nhiệm vụ, buổi tối ngày hôm trước rất nhiều địa phương trên Trấn Thiết Thạch sẽ vô cùng tấp nập, trong đó Huyền Đan Các chính là nơi chủ yếu, tiếp theo là Thần Cơ Điện, các cửa hàng thiết khí, Thất Bảo Các.
Là đệ tử Ngoại môn Thiện Vũ Minh, võ thuật là thứ mà bọn hắn tu luyện để bảo vệ tánh mạng, trong đó đan dược, binh khí, hộ giáp …vân… vân, đều có quan hệ tới Thất Bảo Các, cho nên nơi này người người ra vào không dứt.
Đi tới cửa Thất Bảo Các, Thiên Vũ lấy ra tấm thẻ khách quý, hỏi hai gã thủ vệ: "Tiểu thư Hồng Di có ở đây không?"
Thủ vệ nhìn một chút thẻ khách quý trong tay Thiên Vũ, rồi cung kính nói: "Tiểu thư Hồng Di đang chào hỏi khách nhân, ngài có thể theo ta đi vào, ta giúp ngài thông báo một tiếng là được."
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Vậy làm phiền ngươi rồi."
Nói xong, Thiên Vũ đi theo vào trong Thất Bảo Các, được gã hộ vệ dẫn đầu hắn đi lên trên lầu hai, được an bài trong một gian phòng một người.
Thiên Vũ ngồi một hồi, thân ảnh động lòng người của Hồng Di đã xuất hiện ở trước mặt hắn, vẫn như cũ là bộ váy đỏ tươi chói mắt, da thịt lộ ra ngoài tản mát ra mị lực câu hồn hút phách.
Vừa thấy mặt, trên mặt Hồng Di lập tức mỉm cười “dê”, ánh mắt dạo qua một vòng trên người Thiên Vũ, cuối cùng trở lại trên mặt Thiên Vũ, dùng ngữ khí kiều mỵ cười nói: "Thì ra công tử Hạo Dương, ngài đúng là khách quý ít gặp nha!"
Thiên Vũ lưu ý ánh mắt Hồng Di, thấy nàng đang ngầm đánh giá chính mình, trong lòng nhất thời sinh ra cảnh giác, ngoài miệng lại cười “gian” nói: "Đã sớm muốn đến thăm Hồng Di tiểu thư rồi, chỉ là việc vặt quấn thân vẫn tìm không ra khoảng thời gian rảnh để đến đây."
Hồng Di cười váng lên nói: "Không biết công tử gần đây bề bộn việc gì?" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ mỉm cười nói: "Một chút việc vặt mà thôi, không đáng giá nhắc tới. Thật ra đêm nay tới đây ta phải chuẩn bị một chút, thay đổi một thân quần áo đệ tử Ngoại môn Thiết Thạch Phân Đường để tránh bị người khác chú ý."
Giờ khắc này, Thiên Vũ xảo diệu che dấu sơ hở trên người mình, đây là hắn đã suy nghĩ đầy đủ lý do trước khi đến đây.
Hồng Di trêu ghẹo: "Công tử không phải là đệ tử Phân Đường Thiết Thạch đó chứ?"
Thiên Vũ trong lòng chấn động, ngoài miệng lại cười nói: "Nàng có thể nghĩ đến như vậy, cho thấy đêm nay ta chuẩn bị không có uổng phí, ít nhất nàng sẽ cho rằng ta là đệ tử Ngoại môn của Thiết Thạch Phân Đường, ha hả!"
Hồng Di tươi cười mê người, nhưng trong lòng suy nghĩ lướt nhanh qua, phân tích thực hư trong lời nói của Thiên Vũ.
"Công tử tối nay tới đây không biết muốn mua những thứ gì?"
Thiên Vũ dừng ở khuôn mặt xinh đẹp của Hồng Di, cười nói: "Nếu có thể dùng tiền mua Hồng Di tiểu thư về nhà, phỏng chừng ít nhất sẽ có một nửa nam nhân Trấn Thiết Thạch chạy tới tham dự nhỉ!"
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ, giả bộ giận nói: "Chỉ sợ trong đám một nửa nam nhân đó tìm không ra thân ảnh của công tử mà thôi."
Thiên Vũ cười to nói: "Cũng không nhất định, tiểu thư Hồng Di là một đại mỹ nhân như thế, ta sao lại không động tâm được đây?"
Giờ khắc này, Thiên Vũ hiển lộ ra một tia háo sắc bản tính nam nhân, ngoài mục đích để phân tán lực chú ý của Hồng Di, xáo trộn ý nghĩ của nàng, không cho nàng đoán được lai lịch của mình.
Đạm nhã cười nhẹ, Hồng Di vẫn duy trì sự bình tĩnh, mở miệng nói: "Có thể được công tử thưởng thức đó là vinh hạnh của Hồng Di. Đêm nay cho dù công tử mua thứ gì, Hồng Di cũng sẽ giảm đi 2 thành giá cả để cảm tạ công tử."
Thiên Vũ nghe vậy có chút ngoài ý muốn, nghĩ không ra Hồng Di lại vì một câu thưởng thức mà cho mình một ưu đãi to như vậy.
Tính cách Thiên Vũ dường như chất phác, thuộc về cái loại người có ân tất báo, nhất định báo đáp hơn cả phần ân nghĩa hắn nhận được.
Hồng Di ưu đãi như vậy làm cho Thiên Vũ cảm động rất nhiều, đồng thời cũng quyết định chủ ý, mặc kệ có thể mua được đồ cần có hay không, hắn sẽ không để tay không quay về.
Nghĩ xong, Thiên Vũ nói: "Nếu đã như vậy, ta đêm nay không mua chút gì sẽ làm thất vọng tiểu thư Hồng Di rồi ?"
Hồng Di mỉm cười quyến rũ, nói: "Vậy công tử đêm nay muốn mua thứ gì đây?"
Thiên Vũ nhìn chăm chăm vào nụ cười Hồng Di, chỉ cảm thấy tâm thần lay động khó thể tự mình kiềm chế, thầm nghĩ: "Hồng Di quả thật là đẹp, chỉ cần nhíu mày mỉm cười gì cũng làm mê mẩn tâm hồn người ta, quả thực là hồ ly tinh chuyển sinh, trời sinh ra để câu dẫn nam nhân mà."
Dời ánh mắt đi nơi khác, Thiên Vũ cố gắng bình tĩnh tâm tình, chậm rãi nói: "Ta muốn mua sắm một ít vật phẩm cần thiết đi xa, như là binh khí, hộ giáp các loại, không biết Thất Bảo Các có bảo bối nào loại này không?"
Hồng Di cười nói: "Mấy thứ đó tự nhiên là phải có, không biết công tử có coi trọng hay không mà thôi."
Thiên Vũ cười nói: "Mắt ta cũng không tính là cao, ta là một người rất dễ dàng thỏa mãn."
Hồng Di cười hỏi: "Thật sự? Vậy công tử theo ta đến binh khố ở lầu một nhìn một chút, hy vọng có thể không tìm được bảo bối khiến cho ngài hài lòng." Thiên Vũ nói: "Hy vọng sẽ không để cho ta thất vọng !"
Hồng Di mỉm cười, xoay người mang Thiên Vũ rời đi.
Rất nhanh, hai người đi tới binh khố lầu một, kỳ thật chính là một gian phòng bình thường, bên trong chất một đống binh khí, chia làm hai khu vực.
Hoa Thanh nói: "Ta ở bên ngoài chờ ngươi vậy."
Thiên Vũ trầm ngâm nói: "Ta đi Thất Bảo Các có thể sẽ chậm trễ một ít thời gian, một mình nàng ở bên ngoài ta sẽ lo lắng, hay là nàng đi tới Huyền Đan Các dạo một vòng, tìm hiểu tình huống đan dược ở đó trước, chờ ta đi ra sẽ đi tới đó tìm nàng."
Hoa Thanh chần chờ nói: "Huyền Đan Các giờ phút này chỉ sợ là rất náo nhiệt, ta. . . ta. . ."
Thiên Vũ tựa hồ hiểu rõ băn khoăn của Hoa Thanh, kéo tay của nàng đi đến Huyền Đan Các, vừa cười vừa nói: "Đừng lo lắng, ta sẽ không để cho nàng bị được người ta coi thường."
Trái vung tay lên, trong tay liền xuất hiện mười mai kim tệ, hắn mỉm cười đưa cho Hoa Thanh.
Được Thiên Vũ chăm sóc cẩn thận quá mức, Hoa Thanh liền nổi lên cao hứng, nàng “giả nai” than nhẹ: "Cám ơn ngươi!"
Thiên Vũ cười nói: "Ơn nghĩa gì đó thì cứ để dưới đáy lòng, chờ ngày nào đó dùng phương thức khác để cảm kích đi."
Hoa Thanh nhìn thẳng vào mắt Thiên Vũ, trong đó hàm chứa vô vàn thâm ý, tựa như tơ tình, giống như …, Hoa Thanh giờ phút này lại chưa phân biệt được rõ ràng.
Nhẹ giọng thở dài một cái, Hoa Thanh buồn bã nói: "Nếu như có ngày nào đó, có lẽ ngươi sẽ hối hận."
Thiên Vũ nghe mà khó hiểu, lập tức mở miệng hỏi: "Lời này có ý tứ gì?"
Hoa Thanh lắc đầu nói: "Sau này ngươi sẽ hiểu thôi, hiện tại không nên hỏi nhiều, nhiệm vụ ngày mai quan trọng hơn."
Thấy Hoa Thanh không chịu nhiều lời, Thiên Vũ mặc dù hiếu kỳ nhưng cũng không tiện hỏi nhiều, dẫn Hoa Thanh đi nhanh tới ngã tư đường Thiết Thông Nhai và Thuận Hoa Nhai, cánh cửa Huyền Đan Các hiện ra trong tầm mắt của hai người. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Buông tay Hoa Thanh ra, Thiên Vũ dặn dò: "Nàng trước tiên đi vào Huyền Đan Các nhìn một lát, ta sau khi xong chuyện sẽ tới tìm nàng."
Hoa Thanh nói: "Được, ngươi phải cẩn thận một chút."
Thiên Vũ cười cười phất tay áo, đợi đến khi Hoa Thanh xoay người đi vào Huyền Đan Các, hắn mới xoay người rời đi.
Trên đường quay lại Thất Bảo Các, Thiên Vũ dừng lại một góc nhỏ mang mặt nạ lên, lấy thân phận Hạo Dương đi tới Thất Bảo Các.
Tối nay, Thất Bảo Các không có thịnh hội đấu giá mà vẫn cực kỳ náo nhiệt.
Nguyên nhân thì rõ ràng có quan hệ mật thiết tới đống nhiệm vụ vừa phân ra của Phân Đường Thiết Thạch.
Mỗi một lần Phân Đường Thiết Thạch hạ đạt nhiệm vụ, buổi tối ngày hôm trước rất nhiều địa phương trên Trấn Thiết Thạch sẽ vô cùng tấp nập, trong đó Huyền Đan Các chính là nơi chủ yếu, tiếp theo là Thần Cơ Điện, các cửa hàng thiết khí, Thất Bảo Các.
Là đệ tử Ngoại môn Thiện Vũ Minh, võ thuật là thứ mà bọn hắn tu luyện để bảo vệ tánh mạng, trong đó đan dược, binh khí, hộ giáp …vân… vân, đều có quan hệ tới Thất Bảo Các, cho nên nơi này người người ra vào không dứt.
Đi tới cửa Thất Bảo Các, Thiên Vũ lấy ra tấm thẻ khách quý, hỏi hai gã thủ vệ: "Tiểu thư Hồng Di có ở đây không?"
Thủ vệ nhìn một chút thẻ khách quý trong tay Thiên Vũ, rồi cung kính nói: "Tiểu thư Hồng Di đang chào hỏi khách nhân, ngài có thể theo ta đi vào, ta giúp ngài thông báo một tiếng là được."
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Vậy làm phiền ngươi rồi."
Nói xong, Thiên Vũ đi theo vào trong Thất Bảo Các, được gã hộ vệ dẫn đầu hắn đi lên trên lầu hai, được an bài trong một gian phòng một người.
Thiên Vũ ngồi một hồi, thân ảnh động lòng người của Hồng Di đã xuất hiện ở trước mặt hắn, vẫn như cũ là bộ váy đỏ tươi chói mắt, da thịt lộ ra ngoài tản mát ra mị lực câu hồn hút phách.
Vừa thấy mặt, trên mặt Hồng Di lập tức mỉm cười “dê”, ánh mắt dạo qua một vòng trên người Thiên Vũ, cuối cùng trở lại trên mặt Thiên Vũ, dùng ngữ khí kiều mỵ cười nói: "Thì ra công tử Hạo Dương, ngài đúng là khách quý ít gặp nha!"
Thiên Vũ lưu ý ánh mắt Hồng Di, thấy nàng đang ngầm đánh giá chính mình, trong lòng nhất thời sinh ra cảnh giác, ngoài miệng lại cười “gian” nói: "Đã sớm muốn đến thăm Hồng Di tiểu thư rồi, chỉ là việc vặt quấn thân vẫn tìm không ra khoảng thời gian rảnh để đến đây."
Hồng Di cười váng lên nói: "Không biết công tử gần đây bề bộn việc gì?" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ mỉm cười nói: "Một chút việc vặt mà thôi, không đáng giá nhắc tới. Thật ra đêm nay tới đây ta phải chuẩn bị một chút, thay đổi một thân quần áo đệ tử Ngoại môn Thiết Thạch Phân Đường để tránh bị người khác chú ý."
Giờ khắc này, Thiên Vũ xảo diệu che dấu sơ hở trên người mình, đây là hắn đã suy nghĩ đầy đủ lý do trước khi đến đây.
Hồng Di trêu ghẹo: "Công tử không phải là đệ tử Phân Đường Thiết Thạch đó chứ?"
Thiên Vũ trong lòng chấn động, ngoài miệng lại cười nói: "Nàng có thể nghĩ đến như vậy, cho thấy đêm nay ta chuẩn bị không có uổng phí, ít nhất nàng sẽ cho rằng ta là đệ tử Ngoại môn của Thiết Thạch Phân Đường, ha hả!"
Hồng Di tươi cười mê người, nhưng trong lòng suy nghĩ lướt nhanh qua, phân tích thực hư trong lời nói của Thiên Vũ.
"Công tử tối nay tới đây không biết muốn mua những thứ gì?"
Thiên Vũ dừng ở khuôn mặt xinh đẹp của Hồng Di, cười nói: "Nếu có thể dùng tiền mua Hồng Di tiểu thư về nhà, phỏng chừng ít nhất sẽ có một nửa nam nhân Trấn Thiết Thạch chạy tới tham dự nhỉ!"
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ, giả bộ giận nói: "Chỉ sợ trong đám một nửa nam nhân đó tìm không ra thân ảnh của công tử mà thôi."
Thiên Vũ cười to nói: "Cũng không nhất định, tiểu thư Hồng Di là một đại mỹ nhân như thế, ta sao lại không động tâm được đây?"
Giờ khắc này, Thiên Vũ hiển lộ ra một tia háo sắc bản tính nam nhân, ngoài mục đích để phân tán lực chú ý của Hồng Di, xáo trộn ý nghĩ của nàng, không cho nàng đoán được lai lịch của mình.
Đạm nhã cười nhẹ, Hồng Di vẫn duy trì sự bình tĩnh, mở miệng nói: "Có thể được công tử thưởng thức đó là vinh hạnh của Hồng Di. Đêm nay cho dù công tử mua thứ gì, Hồng Di cũng sẽ giảm đi 2 thành giá cả để cảm tạ công tử."
Thiên Vũ nghe vậy có chút ngoài ý muốn, nghĩ không ra Hồng Di lại vì một câu thưởng thức mà cho mình một ưu đãi to như vậy.
Tính cách Thiên Vũ dường như chất phác, thuộc về cái loại người có ân tất báo, nhất định báo đáp hơn cả phần ân nghĩa hắn nhận được.
Hồng Di ưu đãi như vậy làm cho Thiên Vũ cảm động rất nhiều, đồng thời cũng quyết định chủ ý, mặc kệ có thể mua được đồ cần có hay không, hắn sẽ không để tay không quay về.
Nghĩ xong, Thiên Vũ nói: "Nếu đã như vậy, ta đêm nay không mua chút gì sẽ làm thất vọng tiểu thư Hồng Di rồi ?"
Hồng Di mỉm cười quyến rũ, nói: "Vậy công tử đêm nay muốn mua thứ gì đây?"
Thiên Vũ nhìn chăm chăm vào nụ cười Hồng Di, chỉ cảm thấy tâm thần lay động khó thể tự mình kiềm chế, thầm nghĩ: "Hồng Di quả thật là đẹp, chỉ cần nhíu mày mỉm cười gì cũng làm mê mẩn tâm hồn người ta, quả thực là hồ ly tinh chuyển sinh, trời sinh ra để câu dẫn nam nhân mà."
Dời ánh mắt đi nơi khác, Thiên Vũ cố gắng bình tĩnh tâm tình, chậm rãi nói: "Ta muốn mua sắm một ít vật phẩm cần thiết đi xa, như là binh khí, hộ giáp các loại, không biết Thất Bảo Các có bảo bối nào loại này không?"
Hồng Di cười nói: "Mấy thứ đó tự nhiên là phải có, không biết công tử có coi trọng hay không mà thôi."
Thiên Vũ cười nói: "Mắt ta cũng không tính là cao, ta là một người rất dễ dàng thỏa mãn."
Hồng Di cười hỏi: "Thật sự? Vậy công tử theo ta đến binh khố ở lầu một nhìn một chút, hy vọng có thể không tìm được bảo bối khiến cho ngài hài lòng." Thiên Vũ nói: "Hy vọng sẽ không để cho ta thất vọng !"
Hồng Di mỉm cười, xoay người mang Thiên Vũ rời đi.
Rất nhanh, hai người đi tới binh khố lầu một, kỳ thật chính là một gian phòng bình thường, bên trong chất một đống binh khí, chia làm hai khu vực.
/302
|