Nguyệt Như lắc đầu nói: "Ta chỉ đề cập một chút vẻ bên ngoài, chưa nói cho gã biết tình huống cụ thể."
Thanh Nhi sắc mặt u buồn nói: "Tiểu thư, người cho là gã có thể làm thay đổi cục diện sao ?"
Nguyệt Như than nhẹ nói: "Ta không biết, nhưng ta tin tưởng nếu có thể thay đổi cục diện này thì cũng chỉ có gã mới làm được."
Thanh Nhi nói: "Nếu không thể thay đổi, lúc đầu sao tiểu thư không cự tuyệt ?"
Nguyệt Như lạnh nhạt nói: "Ngươi còn nhỏ nên không biết, có một số việc không thể tránh được. Đêm đã khuya rồi, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta muốn yên tĩnh suy nghĩ một chút, bí mật của Thiên Vũ ngươi tuyệt đối không được tiết lộ cho người khác biết."
Thanh Nhi lên tiếng dặn dò: "Tiểu thư cũng nghỉ ngơi sớm đi, tình hình của Thiên Vũ ta sẽ nhanh chóng báo cáo cho tiểu thư." Dứt lời Thanh Nhi liền xoay người rời đi.
Nguyệt Như lẳng lặng ngồi yên trên ghế, tâm tình rất là phức tạp.
Tuy nàng đối với Thiên Vũ gửi gắm hy vọng, hôm nay lại biết rõ tình hình của Thiên Vũ, nàng quả thật rất vui mừng, nhưng chẳng biết tại sao tâm tình ngược lại trở nên trầm trọng.
Trước đây, nàng đối với Thiên Vũ chỉ là một sự mong đợi, nhưng hôm nay lại có thêm một tia vương vấn, điều này làm cho Nguyệt Như cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng lại giống như đã dự liệu trước khiến chính nàng cũng không hiểu rõ tâm trạng của mình. Có lẽ, duyên phận chính là như vậy, luôn trong lúc không ai ngờ đến thay đổi hoàn toàn ấn tượng về nhau.
Ra khỏi Thanh Vân Hiên, Thiên Vũ lập tức quan sát xung quanh, thấy trên đường bóng người thưa thớt, liền ẩn mình vào bóng đêm nhanh chóng rời đi.
Trên đường về tâm tình Thiên Vũ cực kỳ kích động, sự việc phát sinh tại Thanh Vân Hiên làm cho tâm tình của gã phấn chấn, sắc đẹp của Nguyệt Như tiểu thư quả thực làm cho vạn vật thất sắc, làm cho thiên địa xấu hổ.
Nghĩ đến lời nói của Nguyệt Như tiểu thư, Thiên Vũ không nhịn được muốn cười to lên sảng khoái, chỉ cần gã có được thực lực cường đại, giúp Nguyệt Như tiểu thư hóa giải nguy cơ, gã sẽ có cơ hội có được Nguyệt Như tiểu thư, trở thành nam nhân hạnh phúc nhất. Đây chính là chuyện làm cho Thiên Vũ cao hứng, mặc dù tiền đồ hung hiểm, gã không chút do dự quyết định xông vào.
Chỉ là Thiên Vũ không biết, Nguyệt Như càng đẹp thì nàng gây cho Thiên Vũ tai nạn càng nhiều hơn.
Dưới bóng đêm, Thiên Vũ đi tới ngã tư đường vắng lặng, hai bên đường ánh sáng mờ ảo, nhà nhà cửa nẻo đóng chặt, mơ hồ lộ ra không khí âm trầm quỷ dị.
Bất tri bất giác, Thiên Vũ đi tới ngoài cửa Thất Bảo Các, ngọn đèn sáng ngời hấp dẫn ánh mắt của gã, làm cho gã vô thức dừng lại một chút. Chỉ trong khoảnh khắc đó, trong tầm mắt Thiên Vũ xuất hiện một bóng hình xinh đẹp động lòng người,mỹ nữ đấu giá sư cao cấp của Thất Bảo Các đứng ngay giữa cửa, mỉm cười nhìn gã.
Có chút ngoài ý muốn, Thiên Vũ miễn cưỡng cười, hô: "Hồng Di tiểu thư, đã trễ thế này còn chưa nghỉ ngơi sao ?"
Ngoài cửa Thất Bảo Các, Hồng Di thân vận y phục màu hồng xinh xắn, lộ ra một cỗ anh khí kiều diễm, cười dài nói: "Ta đang đợi ngươi mà. Hôm nay ngươi đã là người nổi tiếng của Phân Đường Thiết Thạch rồi nha!"
Thiên Vũ tự giễu nói: "Danh tiếng của ta như vậy, chỉ sợ không được bao lâu sẽ gặp xui xẻo, Hồng Di tiểu thư không sợ gặp phải phiền toái sao?"
Hồng Di ánh mắt quyến rũ, đạm đạm cười nói: "Có xui xẻo hay không thì sau này mới biết được. Người sau lưng ngươi thần thông quảng đại, khiến cho Tiêu gia gà chó không yên. Hôm nay Tiêu gia đã giải tán tất cả hạ nhân, dời tới chốn sơn cùng thủy tận. Ngươi có chỗ dựa như vậy, sẽ nhanh chóng quật khởi, chỉ sợ không lâu sau liền rất nhiều người bắt đầu đến nịnh hót ngươi rồi."
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Giống như Huyền Thiên Thành Dạ gia đến nói ta gặp sư phụ rồi ah."
Hồng Di cười nói: "Vậy cũng rất khó nói, ngươi tiến vào đây trò chuyện với ta một chút."
Thiên Vũ suy nghĩ một chút, lại cười nói: "Nếu Hồng Di tiểu thư đã mời, ta há có thể cự tuyệt."
Chậm rãi tới gần, Thiên Vũ đi bên cạnh Hồng Di, trên vẻ mặt thanh tú lộ ra một nụ cười mập mờ. Yêu kiều trừng mắt nhìn Thiên Vũ một cái, Hồng Di lập tức xoay người, mang theo Thiên Vũ đi vào Thất Bảo Các, đi thẳng tới một căn phòng ở lầu hai.
Mời Thiên Vũ ngồi xuống, Hồng Di nhanh chóng tự mình pha trà thơm đưa lên, rồi lập tức đóng cửa phòng, vẻ mặt cười mà như không cười nhìn gã.
Thiên Vũ có chút kinh ngạc, hỏi: "Nàng làm gì mà nhìn ta kỹ vậy chứ ?"
Hồng Di cười nói: "Nhìn ngươi cho rõ ràng một chút, xem ngươi còn mang mặt nạ da người hay không, còn có thân phận khác hay không."
Thiên Vũ cười nói: " Thân phận của ta mọi người đều biết, nhưng Hồng Di tiểu thư chỉ sợ lại có thân phận khác nhỉ?"
Hồng Di mặt không đổi sắc, khẽ cười nói: "Ta ngoại trừ là đấu giá sư của nơi này, còn một thân phận khác là đệ tử của Thất Bảo Các."
Thiên Vũ nói: " Các đại thành trấn đều có phân bộ của Thất Bảo Các, Hồng Di tiểu thư chỉ sợ không phải là một đệ tử tầm thường ?"
Hồng Di cười quyến rũ nói: "Ngươi quan tâm sao?"
Thiên Vũ lặng đi một chút, lập tức cười nói: "Hồng Di tiểu thư là đại mỹ nữ của Trấn Thiết Thạch, ta đương nhiên muốn biết rõ ràng thân phận của nàng, sau này mới dễ dàng theo đuổi"
Thực lực tăng lên làm cho Thiên Vũ tự tin không ít, lời nói cũng có một ít biến hóa, đối mặt Hồng Di là một mỹ nữ giảo hoạt, cũng hiểu được xảo diệu ẩn dấu. Liếc mắt nhìn Thiên Vũ, Hồng Di kiều mỵ nói: " Nói hưu nói vượn, chỉ sợ là ta đưa tới cửa, ngươi cũng không dám."
Thiên Vũ nhìn bộ dáng quyến rũ động lòng người của Hồng Di liền có chút động tâm, cười nói: "Chưa thử qua thì sao biết ta sẽ không dám ?"
Hồng Di nhìn sâu vào hai mắt Thiên Vũ, nũng nịu mắng: "Tuổi còn nhỏ đã học thói trăng gió, nếu ta thật sự đưa tới cửa, chỉ sợ ngươi cũng không dám thử."
Thiên Vũ cười hắc hắc nói: "Vậy cũng rất khó nói, lúc nào nàng rảnh rỗi không ngại thử một chút đi."
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ, lập tức lại khôi phục bộ dáng mỉm cười, nói tránh đi: " Buổi sáng ngươi mới giết Dạ Thánh Vũ, buổi tối lại đi dạo, ngươi không sợ gặp nguy hiểm sao ?"
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Đối với những người muốn đến gặp ta, cũng không phải rất nguy hiểm sao?"
Hồng Di cười nói: "Ngươi càng ngày càng tự tin, quả thật thực lực đề cao có thể làm cho người ta tự tin hơn rất nhiều."
Thiên Vũ cười cười, hỏi: " Lúc trước Hồng Di tiểu thư đi vào Ngưng Vụ Cốc, là vì tìm kiếm Ngưng Hồn Thảo ?"
Hồng Di khẽ cười nói: " Ngưng Hồn Thảo rất đáng giá, dĩ nhiên ta muốn có nó. Có điều vận khí của ngươi quá tốt, nó đã bị ngươi giành trước mất rồi."
Thiên Vũ cười nói: " Đêm nay Hồng Di tiểu thư đặc biệt chờ ta, đừng nói là vì gốc Ngưng Hồn Thảo đó nha ?"
Đôi mắt Hồng Di ánh lên nét giảo hoạt, nửa đùa nửa thật hỏi: "Nếu đúng như vậy, ngươi định làm như thế nào ?"
Thiên Vũ sớm có chuẩn bị, cười nói: "Vậy hả, đem Hồng Di tiểu thư đến đổi lấy là được, một gốc cây cỏ đổi lấy một đại mỹ nhân, ta chiếm đại tiện nghi rồi."
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ liếc mắt một cái, yêu kiều hừ nói: "Không được nói bậy, ta nói nghiêm túc đó."
Thiên Vũ cười to nói: "Ta cũng vậy. Hoàn toàn nghiêm túc, chỉ cần Thất Bảo Các nguyện ý đem Hồng Di tiểu thư trao đổi, ta liền giao ra Ngưng Hồn Thảo."
Hồng Di hơi nhíu đôi mi thanh tú, nhìn không thấu Thiên Vũ, liền dò hỏi: "Ngươi đổi lại điều kiện khác được không ?"
Thiên Vũ lắc đầu nói: "Không được, Hồng Di tiểu thư là báu vật vô giá, trừ tiểu thư ra vật gì ta cũng không đổi."
Trợn mắt liếc Thiên Vũ một cái, Hồng Di cười mắng: "Ngươi thật là một con quỷ nhỏ, càng ngày càng láu lỉnh. Được rồi, không đùa với ngươi nữa. Ngươi đã lấy được Ngưng Hồn Thảo, là duyên phận của ngươi, ngoại nhân không thể cưỡng cầu. Thật ra ta muốn cùng ngươi kết một thiện duyên, ngày sau mọi người có thể hỗ trợ lẫn nhau."
Thiên Vũ cười nói: "Ta không quyền không thế, hai bàn tay trắng, kết duyên cùng ta ngươi chịu nhiều thiệt thòi nha."
Hồng Di lạnh nhạt nói: "Có lẽ bây giờ ngươi chiếm tiện nghi, nhưng tương lai người chiếm tiện nghi tuyệt đối là ta."
Thiên Vũ mỉm cười nói: "Vậy cũng không nhất định, nói không chừng ngày nào đó Hồng Di tiểu thư muốn chiếm ta làm của riêng, đến lúc đó chiếm tiện nghi chính là ta nha."
Hồng Di đánh giá Thiên Vũ một chút, lắc đầu nói: " Bộ dáng của ngươi bây giờ, rất là non nớt, rất khó lọt vào mắt ta."
Thiên Vũ không hề tức giận, mỉm cười nói: "Con người luôn luôn phát triển, ta bây giờ so với một tháng trước không phải khác nhau rất nhiều sao."
Hồng Di vuốt cằm nói: "Ngươi nói cũng không sai, ngươi quả thật biến hóa rất lớn. Chỉ là chuyện tương lai không có cách đoán trước, bây giờ nói thì quá sớm rồi."
Thiên Vũ khẽ cười nói: "Chắc là phải đổi lại đề tài, đêm nay Hồng Di tiểu thư mời ta vào, hẳn không phải chỉ để tâm sự đơn giản như vậy."
Hồng Di thản nhiên nói: "Ta tìm ngươi là muốn một bàn chuyện có liên quan đến sự tình trong Ngưng Vụ Cốc."
Thiên Vũ cũng không kinh ngạc, hỏi: "Hồng Di tiểu thư muốn bàn chuyện gì ?"
Đôi mắt đẹp xoay chuyển, Hồng Di nhẹ giọng nói: "Đầu tiên chúng ta nói chuyện về Tiêu nhị gia đi, người ta đã tìm được thi thể của gã, xế chiều đã đem về Tiêu gia rồi."
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Vậy thì sao? Gã mang đến cho Tiêu gia tai ương ngập đầu, ta không giết gã, gã cũng sống không được lâu đâu."
Hồng Di cười nói: "Đúng vậy, quả thật gã rất ngu xuẩn, mang đến cho Tiêu gia tai ương ngập đầu. Thế nhưng ngươi có thể giết chết gã làm cho ta rất kinh ngạc. Tiêu Thư Tài, Tiêu Hòa cùng với Tiêu Quang Huy, ba đại cao thủ cũng chết ở trên tay ngươi, ngươi thật sự có chút năng lực nhỉ ?" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ cười nói: "May mắn mà thôi, nếu bọn họ không có khinh địch, ta sao có cơ hội chuyển bại thành thắng ?"
Hồng Di nói: "Việc này đã gây tiếng vang rất lớn, nhưng ngoại trừ Tiêu gia biết là do ngươi làm, tạm thời những người khác không biết việc này. Mặt khác, chúng ta thu được tin tức, Tiêu Thư Ngọc đã đi mời Tiêu Thiên Phách rời núi, ngươi tốt nhất nên chú ý một chút. Theo tình hình trước mắt, tại Thiết Thạch Trấn cơ nghiệp Tiêu gia đã hoàn toàn xong hết rồi, mặc dù Tiêu Thiên Phách rời núi, cũng khó mà vãn hồi. Bởi vậy bọn họ có khả năng nhằm vào ngươi, phát khởi công kích trả thù, muốn cùng ngươi cá chết lưới rách." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ kinh nghi nói: "Quả thật ta phải cẩn thận hơn rồi."
Hồng Di có vẻ lo lắng nói: "Ngươi cùng Tiêu gia ân oán còn chưa xử lý tốt, lại tùy tiện giết Dạ Thánh Vũ, ngươi quả thật rất xung động rồi."
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Dạ Thánh Vũ đáng chết, nếu không ta cũng không cần đắc tội Huyền Thiên Thành Dạ gia."
Hồng Di lắc đầu nói: "Xem ra ở trong lòng của ngươi Hoa Thanh quả thật rất có phân lượng, ngươi thà rằng gặp họa sát thân, cũng phải giết Dạ Thánh Vũ cho bằng được."
Thiên Vũ nói: "Người nào đối xử tốt với ta, ta sẽ gấp trăm lần báo đáp. Người nào kết thù oán với ta, ta sẽ ăn miếng trả miếng."
Hồng Di cảm xúc nói: "Ý niệm của ngươi rất đơn thuần, quả thật chính là nhiệt huyết mà tuổi trẻ cần phải có. Không nói vần đề này nữa, chúng ta nói về Ngưng Vụ Cốc đi. Ngươi có biết nơi nào đã từng xuất hiện một đạo kinh thiên Yêu khí, khiến cho hai đại cao thủ Trung Châu cùng Lăng Thủy rất chú ý."
Thanh Nhi sắc mặt u buồn nói: "Tiểu thư, người cho là gã có thể làm thay đổi cục diện sao ?"
Nguyệt Như than nhẹ nói: "Ta không biết, nhưng ta tin tưởng nếu có thể thay đổi cục diện này thì cũng chỉ có gã mới làm được."
Thanh Nhi nói: "Nếu không thể thay đổi, lúc đầu sao tiểu thư không cự tuyệt ?"
Nguyệt Như lạnh nhạt nói: "Ngươi còn nhỏ nên không biết, có một số việc không thể tránh được. Đêm đã khuya rồi, ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta muốn yên tĩnh suy nghĩ một chút, bí mật của Thiên Vũ ngươi tuyệt đối không được tiết lộ cho người khác biết."
Thanh Nhi lên tiếng dặn dò: "Tiểu thư cũng nghỉ ngơi sớm đi, tình hình của Thiên Vũ ta sẽ nhanh chóng báo cáo cho tiểu thư." Dứt lời Thanh Nhi liền xoay người rời đi.
Nguyệt Như lẳng lặng ngồi yên trên ghế, tâm tình rất là phức tạp.
Tuy nàng đối với Thiên Vũ gửi gắm hy vọng, hôm nay lại biết rõ tình hình của Thiên Vũ, nàng quả thật rất vui mừng, nhưng chẳng biết tại sao tâm tình ngược lại trở nên trầm trọng.
Trước đây, nàng đối với Thiên Vũ chỉ là một sự mong đợi, nhưng hôm nay lại có thêm một tia vương vấn, điều này làm cho Nguyệt Như cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng lại giống như đã dự liệu trước khiến chính nàng cũng không hiểu rõ tâm trạng của mình. Có lẽ, duyên phận chính là như vậy, luôn trong lúc không ai ngờ đến thay đổi hoàn toàn ấn tượng về nhau.
Ra khỏi Thanh Vân Hiên, Thiên Vũ lập tức quan sát xung quanh, thấy trên đường bóng người thưa thớt, liền ẩn mình vào bóng đêm nhanh chóng rời đi.
Trên đường về tâm tình Thiên Vũ cực kỳ kích động, sự việc phát sinh tại Thanh Vân Hiên làm cho tâm tình của gã phấn chấn, sắc đẹp của Nguyệt Như tiểu thư quả thực làm cho vạn vật thất sắc, làm cho thiên địa xấu hổ.
Nghĩ đến lời nói của Nguyệt Như tiểu thư, Thiên Vũ không nhịn được muốn cười to lên sảng khoái, chỉ cần gã có được thực lực cường đại, giúp Nguyệt Như tiểu thư hóa giải nguy cơ, gã sẽ có cơ hội có được Nguyệt Như tiểu thư, trở thành nam nhân hạnh phúc nhất. Đây chính là chuyện làm cho Thiên Vũ cao hứng, mặc dù tiền đồ hung hiểm, gã không chút do dự quyết định xông vào.
Chỉ là Thiên Vũ không biết, Nguyệt Như càng đẹp thì nàng gây cho Thiên Vũ tai nạn càng nhiều hơn.
Dưới bóng đêm, Thiên Vũ đi tới ngã tư đường vắng lặng, hai bên đường ánh sáng mờ ảo, nhà nhà cửa nẻo đóng chặt, mơ hồ lộ ra không khí âm trầm quỷ dị.
Bất tri bất giác, Thiên Vũ đi tới ngoài cửa Thất Bảo Các, ngọn đèn sáng ngời hấp dẫn ánh mắt của gã, làm cho gã vô thức dừng lại một chút. Chỉ trong khoảnh khắc đó, trong tầm mắt Thiên Vũ xuất hiện một bóng hình xinh đẹp động lòng người,mỹ nữ đấu giá sư cao cấp của Thất Bảo Các đứng ngay giữa cửa, mỉm cười nhìn gã.
Có chút ngoài ý muốn, Thiên Vũ miễn cưỡng cười, hô: "Hồng Di tiểu thư, đã trễ thế này còn chưa nghỉ ngơi sao ?"
Ngoài cửa Thất Bảo Các, Hồng Di thân vận y phục màu hồng xinh xắn, lộ ra một cỗ anh khí kiều diễm, cười dài nói: "Ta đang đợi ngươi mà. Hôm nay ngươi đã là người nổi tiếng của Phân Đường Thiết Thạch rồi nha!"
Thiên Vũ tự giễu nói: "Danh tiếng của ta như vậy, chỉ sợ không được bao lâu sẽ gặp xui xẻo, Hồng Di tiểu thư không sợ gặp phải phiền toái sao?"
Hồng Di ánh mắt quyến rũ, đạm đạm cười nói: "Có xui xẻo hay không thì sau này mới biết được. Người sau lưng ngươi thần thông quảng đại, khiến cho Tiêu gia gà chó không yên. Hôm nay Tiêu gia đã giải tán tất cả hạ nhân, dời tới chốn sơn cùng thủy tận. Ngươi có chỗ dựa như vậy, sẽ nhanh chóng quật khởi, chỉ sợ không lâu sau liền rất nhiều người bắt đầu đến nịnh hót ngươi rồi."
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Giống như Huyền Thiên Thành Dạ gia đến nói ta gặp sư phụ rồi ah."
Hồng Di cười nói: "Vậy cũng rất khó nói, ngươi tiến vào đây trò chuyện với ta một chút."
Thiên Vũ suy nghĩ một chút, lại cười nói: "Nếu Hồng Di tiểu thư đã mời, ta há có thể cự tuyệt."
Chậm rãi tới gần, Thiên Vũ đi bên cạnh Hồng Di, trên vẻ mặt thanh tú lộ ra một nụ cười mập mờ. Yêu kiều trừng mắt nhìn Thiên Vũ một cái, Hồng Di lập tức xoay người, mang theo Thiên Vũ đi vào Thất Bảo Các, đi thẳng tới một căn phòng ở lầu hai.
Mời Thiên Vũ ngồi xuống, Hồng Di nhanh chóng tự mình pha trà thơm đưa lên, rồi lập tức đóng cửa phòng, vẻ mặt cười mà như không cười nhìn gã.
Thiên Vũ có chút kinh ngạc, hỏi: "Nàng làm gì mà nhìn ta kỹ vậy chứ ?"
Hồng Di cười nói: "Nhìn ngươi cho rõ ràng một chút, xem ngươi còn mang mặt nạ da người hay không, còn có thân phận khác hay không."
Thiên Vũ cười nói: " Thân phận của ta mọi người đều biết, nhưng Hồng Di tiểu thư chỉ sợ lại có thân phận khác nhỉ?"
Hồng Di mặt không đổi sắc, khẽ cười nói: "Ta ngoại trừ là đấu giá sư của nơi này, còn một thân phận khác là đệ tử của Thất Bảo Các."
Thiên Vũ nói: " Các đại thành trấn đều có phân bộ của Thất Bảo Các, Hồng Di tiểu thư chỉ sợ không phải là một đệ tử tầm thường ?"
Hồng Di cười quyến rũ nói: "Ngươi quan tâm sao?"
Thiên Vũ lặng đi một chút, lập tức cười nói: "Hồng Di tiểu thư là đại mỹ nữ của Trấn Thiết Thạch, ta đương nhiên muốn biết rõ ràng thân phận của nàng, sau này mới dễ dàng theo đuổi"
Thực lực tăng lên làm cho Thiên Vũ tự tin không ít, lời nói cũng có một ít biến hóa, đối mặt Hồng Di là một mỹ nữ giảo hoạt, cũng hiểu được xảo diệu ẩn dấu. Liếc mắt nhìn Thiên Vũ, Hồng Di kiều mỵ nói: " Nói hưu nói vượn, chỉ sợ là ta đưa tới cửa, ngươi cũng không dám."
Thiên Vũ nhìn bộ dáng quyến rũ động lòng người của Hồng Di liền có chút động tâm, cười nói: "Chưa thử qua thì sao biết ta sẽ không dám ?"
Hồng Di nhìn sâu vào hai mắt Thiên Vũ, nũng nịu mắng: "Tuổi còn nhỏ đã học thói trăng gió, nếu ta thật sự đưa tới cửa, chỉ sợ ngươi cũng không dám thử."
Thiên Vũ cười hắc hắc nói: "Vậy cũng rất khó nói, lúc nào nàng rảnh rỗi không ngại thử một chút đi."
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ, lập tức lại khôi phục bộ dáng mỉm cười, nói tránh đi: " Buổi sáng ngươi mới giết Dạ Thánh Vũ, buổi tối lại đi dạo, ngươi không sợ gặp nguy hiểm sao ?"
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Đối với những người muốn đến gặp ta, cũng không phải rất nguy hiểm sao?"
Hồng Di cười nói: "Ngươi càng ngày càng tự tin, quả thật thực lực đề cao có thể làm cho người ta tự tin hơn rất nhiều."
Thiên Vũ cười cười, hỏi: " Lúc trước Hồng Di tiểu thư đi vào Ngưng Vụ Cốc, là vì tìm kiếm Ngưng Hồn Thảo ?"
Hồng Di khẽ cười nói: " Ngưng Hồn Thảo rất đáng giá, dĩ nhiên ta muốn có nó. Có điều vận khí của ngươi quá tốt, nó đã bị ngươi giành trước mất rồi."
Thiên Vũ cười nói: " Đêm nay Hồng Di tiểu thư đặc biệt chờ ta, đừng nói là vì gốc Ngưng Hồn Thảo đó nha ?"
Đôi mắt Hồng Di ánh lên nét giảo hoạt, nửa đùa nửa thật hỏi: "Nếu đúng như vậy, ngươi định làm như thế nào ?"
Thiên Vũ sớm có chuẩn bị, cười nói: "Vậy hả, đem Hồng Di tiểu thư đến đổi lấy là được, một gốc cây cỏ đổi lấy một đại mỹ nhân, ta chiếm đại tiện nghi rồi."
Hồng Di trừng mắt nhìn Thiên Vũ liếc mắt một cái, yêu kiều hừ nói: "Không được nói bậy, ta nói nghiêm túc đó."
Thiên Vũ cười to nói: "Ta cũng vậy. Hoàn toàn nghiêm túc, chỉ cần Thất Bảo Các nguyện ý đem Hồng Di tiểu thư trao đổi, ta liền giao ra Ngưng Hồn Thảo."
Hồng Di hơi nhíu đôi mi thanh tú, nhìn không thấu Thiên Vũ, liền dò hỏi: "Ngươi đổi lại điều kiện khác được không ?"
Thiên Vũ lắc đầu nói: "Không được, Hồng Di tiểu thư là báu vật vô giá, trừ tiểu thư ra vật gì ta cũng không đổi."
Trợn mắt liếc Thiên Vũ một cái, Hồng Di cười mắng: "Ngươi thật là một con quỷ nhỏ, càng ngày càng láu lỉnh. Được rồi, không đùa với ngươi nữa. Ngươi đã lấy được Ngưng Hồn Thảo, là duyên phận của ngươi, ngoại nhân không thể cưỡng cầu. Thật ra ta muốn cùng ngươi kết một thiện duyên, ngày sau mọi người có thể hỗ trợ lẫn nhau."
Thiên Vũ cười nói: "Ta không quyền không thế, hai bàn tay trắng, kết duyên cùng ta ngươi chịu nhiều thiệt thòi nha."
Hồng Di lạnh nhạt nói: "Có lẽ bây giờ ngươi chiếm tiện nghi, nhưng tương lai người chiếm tiện nghi tuyệt đối là ta."
Thiên Vũ mỉm cười nói: "Vậy cũng không nhất định, nói không chừng ngày nào đó Hồng Di tiểu thư muốn chiếm ta làm của riêng, đến lúc đó chiếm tiện nghi chính là ta nha."
Hồng Di đánh giá Thiên Vũ một chút, lắc đầu nói: " Bộ dáng của ngươi bây giờ, rất là non nớt, rất khó lọt vào mắt ta."
Thiên Vũ không hề tức giận, mỉm cười nói: "Con người luôn luôn phát triển, ta bây giờ so với một tháng trước không phải khác nhau rất nhiều sao."
Hồng Di vuốt cằm nói: "Ngươi nói cũng không sai, ngươi quả thật biến hóa rất lớn. Chỉ là chuyện tương lai không có cách đoán trước, bây giờ nói thì quá sớm rồi."
Thiên Vũ khẽ cười nói: "Chắc là phải đổi lại đề tài, đêm nay Hồng Di tiểu thư mời ta vào, hẳn không phải chỉ để tâm sự đơn giản như vậy."
Hồng Di thản nhiên nói: "Ta tìm ngươi là muốn một bàn chuyện có liên quan đến sự tình trong Ngưng Vụ Cốc."
Thiên Vũ cũng không kinh ngạc, hỏi: "Hồng Di tiểu thư muốn bàn chuyện gì ?"
Đôi mắt đẹp xoay chuyển, Hồng Di nhẹ giọng nói: "Đầu tiên chúng ta nói chuyện về Tiêu nhị gia đi, người ta đã tìm được thi thể của gã, xế chiều đã đem về Tiêu gia rồi."
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Vậy thì sao? Gã mang đến cho Tiêu gia tai ương ngập đầu, ta không giết gã, gã cũng sống không được lâu đâu."
Hồng Di cười nói: "Đúng vậy, quả thật gã rất ngu xuẩn, mang đến cho Tiêu gia tai ương ngập đầu. Thế nhưng ngươi có thể giết chết gã làm cho ta rất kinh ngạc. Tiêu Thư Tài, Tiêu Hòa cùng với Tiêu Quang Huy, ba đại cao thủ cũng chết ở trên tay ngươi, ngươi thật sự có chút năng lực nhỉ ?" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ cười nói: "May mắn mà thôi, nếu bọn họ không có khinh địch, ta sao có cơ hội chuyển bại thành thắng ?"
Hồng Di nói: "Việc này đã gây tiếng vang rất lớn, nhưng ngoại trừ Tiêu gia biết là do ngươi làm, tạm thời những người khác không biết việc này. Mặt khác, chúng ta thu được tin tức, Tiêu Thư Ngọc đã đi mời Tiêu Thiên Phách rời núi, ngươi tốt nhất nên chú ý một chút. Theo tình hình trước mắt, tại Thiết Thạch Trấn cơ nghiệp Tiêu gia đã hoàn toàn xong hết rồi, mặc dù Tiêu Thiên Phách rời núi, cũng khó mà vãn hồi. Bởi vậy bọn họ có khả năng nhằm vào ngươi, phát khởi công kích trả thù, muốn cùng ngươi cá chết lưới rách." Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ kinh nghi nói: "Quả thật ta phải cẩn thận hơn rồi."
Hồng Di có vẻ lo lắng nói: "Ngươi cùng Tiêu gia ân oán còn chưa xử lý tốt, lại tùy tiện giết Dạ Thánh Vũ, ngươi quả thật rất xung động rồi."
Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Dạ Thánh Vũ đáng chết, nếu không ta cũng không cần đắc tội Huyền Thiên Thành Dạ gia."
Hồng Di lắc đầu nói: "Xem ra ở trong lòng của ngươi Hoa Thanh quả thật rất có phân lượng, ngươi thà rằng gặp họa sát thân, cũng phải giết Dạ Thánh Vũ cho bằng được."
Thiên Vũ nói: "Người nào đối xử tốt với ta, ta sẽ gấp trăm lần báo đáp. Người nào kết thù oán với ta, ta sẽ ăn miếng trả miếng."
Hồng Di cảm xúc nói: "Ý niệm của ngươi rất đơn thuần, quả thật chính là nhiệt huyết mà tuổi trẻ cần phải có. Không nói vần đề này nữa, chúng ta nói về Ngưng Vụ Cốc đi. Ngươi có biết nơi nào đã từng xuất hiện một đạo kinh thiên Yêu khí, khiến cho hai đại cao thủ Trung Châu cùng Lăng Thủy rất chú ý."
/302
|