Thiên Địa Quyết

Chương 281: Bình thản thong dong

/302


Lời vừa nói ra, Nguyên Hoành Vân xoay chuyển ánh mắt, không hề để ý tới Lãnh Thiên Quân nữa mà nhìn lên trên người Thiên Vũ, trầm giọng hỏi: "Tiểu tử, ngươi chính là Thiên Vũ? Nghe nói bí pháp Huyết Tế Thương Khung ở trong tay ngươi, nếu ngươi ngoan ngoãn dâng ra, ta có thể tha cho ngươi một mạng."

Thiên Vũ cười lạnh nói: "Tự đại cuồng vọng, tự cho mình là đúng, ngươi tưởng rằng những người này tới đây chỉ để nói chuyện phiếm thôi hả?"

Lục bào lão quỷ cười hắc hắc: "Nói hay lắm, bọn người này không tự biết mình, tự cho là mình rất giỏi, trên thực tế lại cực kỳ ngu xuẩn."

Nguyên Hoành Vân cả giận nói: "Im miệng, nói thêm nữa ta liền diệt ngươi."

Lục bào lão quỷ cười khẩy nói: "Khẩu khí thật lớn, ngươi cho rằng nơi này là Âm Ma Tông hay sao mà dám tự ý làm càn ?"

Nguyên Hoành Vân lạnh lùng nói: "Cho dù mơi này là Trung Châu, ta muốn giết ngươi cũng chỉ là việc nhỏ."

Lục bào lão quỷ trào phúng nói: "Cuồng vọng ngu muội, không xét đến ta và ngươi đánh một trận thắng bại như thế nào, người cuối cùng hưởng lợi cũng không phải là ngươi."

Nguyên Hoành Vân hừ lạnh nói: "Điều này chính là hợp ý người khác."

Lục bào lão quỷ hừ lạnh nói: "Ta không có ngu xuẩn như ngươi, chuyện không có lợi ta đây không có hứng thú."

Nguyên Hoành Vân nói: "Không có hứng thú thì biến nhanh đi cho không khí nó lành, người nào muốn cùng ta tranh đoạt, ta giết kẻ ấy."

Nguyên Hoành Vân cuồng vọng tự phụ, không đặt những người ở đây vào trong mắt, quả thật quá mức điên cuồng.

Tiêu Diêu Vương - Đường Vân hừ lạnh một tiếng tỏ thái độ bất mãn, Vạn Lý Phong im lặng không nói, Tập Nhân Kiệt ngoảnh mặt làm ngơ, vẻ mặt Lãnh Thiên Quân thì đang cực kỳ tức giận.

Vũ Bạch Toàn ánh mắt lạnh lùng, khẽ nói: " Khẩu khí quá cuồng vọng, có Hiên Viên Thần Cung ở đây há có thể để cho ngươi làm càn."

Gió nhẹ nổi lên, huyễn sắc lưu ly, một đạo quang mang diễm lệ bao phủ trên người Vũ Bạch Toàn, hình thành quang ảnh khổng tước xòe đuôi.

Đến lúc đó, cuồng phong sấm chớp nổi lên, trong nháy mắt áp lực như núi đè nặng trên thân mọi người ở đây, khí thế tựa như thái sơn áp đỉnh, làm cho người ta khó thể hô hấp.

Hư ảnh khổng tước phía sau Vũ Bạch Toàn do vô số quang mang tạo thành, sắc thái diễm lệ mê người, lực lượng bộc lộ ra làm cho người ta phải kinh hãi.

Nguyên Hoành Vân sắc mặt âm trầm, bật thốt lên nói: "Thánh Linh Thuật, khổng tước xòe đuôi, ngươi là thánh nữ Lưu Hoa Cung ?"

Thiên Vũ nhìn Vũ Bạch Toàn, trong lòng hết sức khiếp sợ, không nghĩ rằng vị thánh nữ xinh đẹp nổi danh này dĩ nhiên có được thực lực kinh người như thế. Linh thuật cực mạnh, vận dụng thành thạo, tuyệt đối không kém cao thủ võ thuật cấp Vũ hồn, không hổ là cường giả đi ra từ Hiên Viên Thần Cung.

Hoa Thanh vẫn luôn chú ý phản ứng của mọi người, trong lòng có chút lo lắng.

Mặc dù hiện tại nàng đã đạt tới một cấp bậc kinh người, nhưng đối mặt nhiều địch nhân cường hãn như vậy, nàng cũng không tránh khỏi lo lắng cho Thiên Vũ.

Đồng thời, Hoa Thanh cũng cảm thấy được biến hoá trên người Thiên Vũ, tựa hồ ngoài sự thay đổi tính cách, thực lực Thiên Vũ cũng có biến hóa kinh người, cảnh giới cao thâm không thể dò xét.

Giờ phút này, Vũ Bạch Toàn hiển lộ ra sự oai nghiêm của thánh nữ, linh lực ba động tạo ra thiên địa dị tượng, mặc dù kém hơn lúc Thiên Vũ thi triển Huyết Tế Thương Khung, nhưng cũng làm cho người ta dị thường kinh tâm.

Tiêu Diêu Vương - Đường Vân nhìn Vũ Bạch Toàn, trên gương mặt anh tuấn khẽ cười cười, khen ngợi: "Không hỗ là người thừa kế Lưu Hoa Cung trong tương lai, quả thật rất có tiềm chất."

Vũ Bạch Toàn nhìn Nguyên Hoành Vân, vẻ mặt ngạo khí nói: "Không sai, ta đúng là Lưu Hoa Cung thánh nữ Vũ Bạch Toàn, ngươi không phục sao ?"

Nguyên Hoành Vân đã hơi bực mình, hừ lạnh nói: "Thánh nữ thì sao, chờ ngươi có được thực lực kế thừa cung chủ Lưu Hoa Cung, ngươi trở lại trước mặt ta la hét cũng không muộn. Trước mắt, ngươi cũng chỉ là một ứng viên cung chủ tại Hiên Viên thần cung mà thôi, ta đường đường là Đường chủ ngoại môn Âm Ma Tông, sao lại sợ ngươi? Tiếu Thiên, ngươi bắt Thiên Vũ lại cho ta.

Khẩu khí Nguyên Hoành Vân tràn ngập khiêu khích, nhưng lấy thân phận cùng thực lực của hắn, hơn nữa Âm Ma Tông và Hiên Viên Thần Cung vốn là đối địch xưa nay, biểu hiện như vậy cũng không có gì kỳ quái.

Vũ Bạch Toàn ánh mắt sắc bén, lạnh lùng nói: "Chỉ là một gã Đường chủ ngoại môn, bản thánh nữ cũng không để vào trong tầm mắt."

Nguyên Hoành Vân kiêu ngạo nói: "Bổn đường chủ ở chỗ này, có bản lãnh ngươi cứ việc lại đây mà chơi !”

Âm Tiếu Thiên nhìn Vũ Bạch Toàn, thấy nàng không có ý định xuất thủ liền động thân Thiên đi tới gần Vũ, chuẩn bị ra tay bắt hắn.

Bên này, Lục bào lão quỷ thấy Nguyên Hoành Vân phái ra Âm Tiếu Thiên, trong lòng âm thầm tính kế, cười hắc hắc nói: "Phi Hoa, ngươi không phải cũng có thù oán với Thiên Vũ sao, ngươi đi xem thử thực lực của hắn thế nào!"

Diệp Phi Hoa nghe vậy sửng sốt, nhưng lập tức liền rõ ràng dụng tâm thả con tép bắt con tôm của Lục bào lão quỷ, lập tức phi thân bay tới gần Thiên Vũ.

Sau đó Thiên Vũ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, mâu thuẫn của Nguyên Hoành Vân và Vũ Bạch Toàn tạm thời bị đặt qua một bên.

Nhìn Âm Tiếu Thiên và Diệp Phi Hoa đồng thời tới gần, ánh mắt Hoa Thanh lộ ra một tia lo lắng, không chỉ vì thực lực của hai người này, mà còn là vì cuộc chiến gây cấn sắp bùng nổ.

Thiên Vũ vẫn bình thản tươi cười, ánh mắt đảo qua từng người ở đây, thần thái cực kỳ bình tĩnh, nhìn không ra một chút lo lắng nào.

"Ngoại trừ hai vị cố nhân này, những người khác cũng muốn cướp đoạt đồ vật trên người của ta sao? Đây chính là cơ hội khó được, bỏ qua lần này sẽ không có lần khác đâu, mọi người nhất định phải nắm chặt cơ hội đó!"

Biểu hiện của Thiên Vũ cực kỳ quái dị, gã chủ động cao giọng khiêu khích, chọc giận toàn bộ cao thủ xung quanh, thái độ này cũng làm cho không ai có thể biết dụng tâm của gã. Âm Tiếu Thiên và Diệp Phi Hoa dừng bước, trong mắt hai người lộ ra vẻ nghi hoặc, hiển nhiên nhìn không thấu dụng ý của Thiên Vũ.

Còn lại những người khác sắc mặt hoặc kinh ngạc hoặc trầm tư, đều bị Thiên Vũ làm cho bối rối, không hiểu nổi cảnh tượng đang diễn ra trước mắt.

Mặt trời chói chang nhô lên cao, gió hiu hiu thổi nhẹ. Trên mảnh rừng trống trải, Thiên Vũ và Hoa Thanh đặt mình trong khốn cảnh, địch nhân vây quanh kín kẽ, tình huống vô cùng quỷ dị.

Vô luận là Tiêu Diêu Vương - Đường Vân, Hiên Viên Thần Cung - thánh nữ Vũ Bạch Toàn, hay là Hồng Nguyệt Các - cao cấp sát thủ Tập Nhân Kiệt, hoặc là Âm Ma Tông - Nguyên Hoành Vân, đều có uy hiếp rất lớn đối với Thiên Vũ.

Dưới tình cảnh này, Thiên Vũ chỉ có một cơ hội duy nhất chính là ly gián chia rẽ, thừa dịp náo loạn đào thoát.

Nhưng Thiên Vũ lại không làm như vậy, chấp nhận giam mình vào trong khốn cảnh, làm cho tất cả mọi người kinh ngạc, không đoán ra dụng tâm của Thiên Vũ.

"Tiêu Diêu Vương, đây là lần thứ hai chúng ta gặp nhau, lần trước ngươi tặng ta hậu lễ, lúc này ngươi vì Huyết Tế Thương Khung mà đến, quan hệ của chúng ta nên xử trí ra sao đây?"

Tiêu Diêu Vương - Đường Vân thần sắc kỳ dị, lạnh nhạt cười nói: "Lão phu cả đời tiêu dao tùy ý, cũng không muốn quản chuyện giậu đổ bìm leo. Hôm nay nếu có nhiều người như vậy, chuyện giữa chúng ta để lại ngày sau xử lý, ngươi cứ an tâm ứng phó mọi chuyện trước mắt."

Trong lòng Thiên Vũ mừng rỡ, cười nói: "Phần tình nghĩa này Thiên Vũ sẽ ghi nhớ trong lòng, ngày sau tất có hồi báo."

Tiêu Diêu Vương - Đường Vân cười nói: "Muốn vậy thì hôm nay ngươi phải vượt qua trận tai kiếp này mới được."

Thiên Vũ cười nói: "Đối với rất nhiều người, gặp gỡ ta cũng là một hồi tai kiếp"

Lãnh Thiên Quân hừ lạnh nói: "Khẩu khí thật lớn, ngươi cho rằng ngươi có đủ thực lực sao ?"

Thiên Vũ cười lạnh nói: "Ngươi nếu không tin ta, cứ đến thử một lần."

Lãnh Thiên Quân nộ cười nói: "Muốn chết nhanh hay sao, chẳng lẽ ta đây lại sợ ngươi ?"

Thiên Vũ cười cười tà mị, chuyển ánh mắt lên trên người Niếp Không Môn Chủ - Vạn Lý Phong, hỏi: "Ngươi thì sao? Đứng xem náo nhiệt hay là ra tay đánh một trận ?"

Vạn Lý Phong cười nói: "Ta dĩ nhiên là đến xem náo nhiệt, dù sao ta còn có chuyện cầu ngươi."

Thiên Vũ nghe vậy cũng không kinh ngạc, điều này gã đã sớm đoán trước, sở dĩ gã mở miệng hỏi là muốn để cho những người khác rõ ràng.

Dời đi ánh mắt, Thiên Vũ nhìn sang Vũ Bạch Toàn, cười hỏi: "Thánh nữ đến nơi này, ngoài việc báo tin cho ta, còn có ý định gì khác không?"

Thiên Vũ nói thế là có giấu diếm huyền cơ, trước tiên tỏ vẻ chính mình đã tiếp nhận việc Vũ Bạch Toàn đã báo trước, chẳng khác nào cấp cho Vũ Bạch Toàn mặt mũi. Sau đó lại hỏi tâm ý của Vũ Bạch Toàn, vô tình lộ ra vài phần cung kính, ý là không muốn đối địch với Vũ Bạch Toàn, dù sao sau lưng nàng là Hiên Viên Thần Cung, Thiên Vũ không thể trêu vào nổi.

Thân là thánh nữ, Vũ Bạch Toàn cũng là người tinh tế, khi Tiêu Diêu Vương - Đường Vân tỏ thái độ không tham dự cuộc chiến hôm nay, nàng cũng đang suy nghĩ cho tình cảnh của mình.

Mà hiện tại nghe Thiên Vũ hỏi một câu, Vũ Bạch Toàn nhất thời cho ra quyết định, lạnh nhạt nói: "Hiên Viên Thần Cung quang minh chính đại, khinh thường cùng tà ma ngoại đạo thông đồng làm bậy."

Thiên Vũ ý cười càng sâu, khen ngợi: "Hay cho một câu thông đồng làm bậy, Hiên Viên Thần Cung so với Huyền Thiên Kỳ Môn quả nhiên có chính khí hơn nhiều!"

Biết rõ Hiên Viên Thần Cung và Huyền Thiên Kỳ Môn không hợp, Thiên Vũ liền nhân cơ hội một lời gây chia rẽ bọn họ.

Ánh mắt Vũ Bạch Toàn thấp thoáng vẻ tươi cười. Nhưng trên mặt Lãnh Thiên Quân hàn ý càng sâu, hừ lạnh nói: "Mưu đồ chia rẽ ti tiện cũng dám lấy ra bêu xấu. Huyền Thiên Kỳ Môn tiêu diêu thế ngoại, sao lại cùng người thế tục chấp nhặt ?"

Vũ Bạch Toàn hừ nhẹ một tiếng, không cùng hắn phản bác, ánh mắt chỉ chú ý tới Nguyên Hoành Vân, căn bản không đem Lãnh Thiên Quân để vào trong mắt.

Ánh mắt Thiên Vũ đảo qua những người còn lại, cười nói: "Còn lại chư vị đều là vì ta mà tới, không vì Yêu Đao Tà Nguyệt cũng vì Huyết Tế Thương Khung. Giờ phút này mọi người không cần phải khách khí, ai có tuyệt kỹ bất phàm, hoặc thủ đoạn gì kinh người cũng có thể thi triển ra hết đi, miễn cho đến lúc mất đi cơ hội tốt thì sẽ rất đáng tiếc."

Thiên Vũ làm ra bộ dạng ngu xuẩn mong tìm chết làm cho mọi người vừa tức vừa giận, tất cả mọi người đều nhìn ra gã cố ý giả điên, nhưng tại sao gã làm như vậy thì không có ai nhìn thấu.

Hoa Thanh vẫn còn bị Thiên Vũ nắm tay, chân khí trong thể nội vô cùng an tĩnh, bởi vì Ma Tâm Lan trong tay Thiên Vũ Ti xảo diệu ẩn tàng khí tức của hai người, khiến cho tất cả cao thủ ở đây không thể nhìn ra điều gì, vì thế cả đám đều coi thường thực lực Hoa Thanh.

Nguyên Hoành Vân trong lòng tức giận, biểu hiện của Thiên Vũ vô cùng quỷ dị, làm tổn hại mặt mũi những cao thủ như bọn họ, khiến cho tâm hắn dần dần bốc hoả.

"Tiếu Thiên, ngươi lo lắng làm gì, còn không mau hạ thủ ?"


/302

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status