Chương 16: Đội nón xanh
Xem ra là tự mình đa tình, người ta vốn không tính xen vào việc người khác, cũng tốt……
Mộng Tiêu sờ sờ túi tiền, lấy ra di động nhìn thoáng qua, hết điện!
Lại móc túi tiền, nháy mắt bật khóc…… Tất cả tiền đều dùng để mua loại hoa hồng kia của Lưu Hương Các, hiện tại dư lại, đoán chừng đến gọi xe cũng không đủ!
Chẳng lẽ muốn ăn ngủ đầu đường sao? Nghĩ vậy, tim của cô cũng bị bóp chặt một cái.
“Cãi nhau?” Tiếng nói nặng nề vang lên.
Mộng Tiêu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Diệp Phong cũng không có đi xa, mà là đứng ở phía trước không xa quay đầu lại nhìn cô……
Cô không nói gì, chỉ là cúi đầu xuống.
“Nếu không có chỗ để đi, thì đi vào phòng tôi ngủ.” Anh nói rất bình tĩnh.
Nhưng lại giống như là mái chèo khuấy động thuyền, làm cô sửng sốt vài giây, vừa nhấc đầu lên, chìa khóa leng keng leng keng đã vứt tới trước mặt chính mình.
Mộng Tiêu đón được chìa khóa, kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Phong: “Ngủ ở nhà anh?”
“Nếu sợ hãi, cô cũng có thể lựa chọn ngủ ở trên hành lang. Hôm nay tôi sẽ đi, buổi tối không trở về.” Anh lạnh nhạt nói xong, xoay người vào thang máy……
Bóng dáng của anh đã biến mất ở trước mắt, Mộng Tiêu lại còn không dời đi tầm mắt, trong lòng đột nhiên lên xuống phập phồng……
Câu nói đó tức là buổi tối sẽ không trở về, dường như là vì để cô an tâm ngủ?
Anh……hình như không đáng giận như cô tưởng vậy?
Sáng sớm ánh sáng, xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng ngủ mỗi một chỗ, trên giường Mộng Tiêu đang ngủ say sưa……
“Lục Mộng Tiêu?!”
Đột nhiên một giọng của đàn ông truyền đến, đột nhiên kéo cô từ trong mộng đẹp ra, Mộng Tiêu hé ra đôi mắt, nghiêng người, mơ hồ thấy được một bóng hình.
Cô lấy từ bên gối đầu ra mắt kính mang lên, lúc này mới hơi chút thấy rõ ràng người đứng ở cửa.
“Mộc Lăng Phi? Anh làm sao ở chỗ này?”
“Lời này nên là tôi hỏi cô chứ! A, cái đồ nhà quê này cũng thật được nha, tôi đuổi cô ra khỏi nhà, cô lại bò lên trên giường chú hai tôi……” Mộc Lăng Phi khoanh tay ở trước ngực, khóe miệng giơ lên một tia ý cười châm chọc.
Mộng Tiêu ngồi dậy, sửa lại tóc, không thèm để ý mở miệng: “Đúng vậy, nếu không đuổi tôi ra, tôi làm sao có cơ hội cho anh đội nón xanh.”
Hừ! Nhớ tới sự việc đêm qua lại tức giận, cô mới lười giải thích cùng Mộc Lăng Phi.
“A ha! Miệng còn rất lợi hại! Nếu cô cùng chú hai của tôi quan hệ tốt như vậy, thì đi đem thứ này đến trung tâm triển lãm TS cho chú tôi! Nhớ kỹ, văn kiện rất quan trọng, muốn chính cô đi đưa!” Mộc Lăng Phi tùy ý ném một phần văn kiện trong tay tới trên giường, quay đầu nghênh ngang rời đi.
Quỷ mới sẽ tin tưởng cái đồ nhà quê này có bản lĩnh cùng Diệp Phong ở một chỗ, nhiều lắm cũng chính là bị đồng tình thu nhận một đêm thôi!
Mộng Tiêu bắt lấy văn kiện bay tới kia, hận không thể trực tiếp ném thẳng đến phía sau lưng Mộc Lăng Phi, cái đồ kiêu ngạo cuồng vọng, cô như thế nào xui xẻo như vậy, phải làm vị hôn thê của anh!
Cố nén lại lửa giận, cô cúi đầu nhìn văn kiện, nghĩ lại, tối hôm qua Diệp Phong không trở về, đại khái là đã quên mang thứ này, kêu Mộc Lăng Phi qua cầm đồ vật đưa qua.
/1667
|