Dịch Thiên một mình bước trên đường trở về phòng nghỉ, tâm trạng tối nay của hắn vô cùng tốt,đi trên đường không biết bao nhiêu lần không kiềm chế được mà cười to,khiến rất nhiều người ven đường đều nghĩ Dịch Thiên là thằng khùng.
Vù......Vù......
Hai bóng đen nhanh như gió nhảy qua những mái nhà,bộ dáng vô cùng vội vàng.
Vù....
Lại một bóng đen nữa từ hướng khác lao đến. Ba bóng đen kia nhẹ nhàng lập tức tụ tại một com hẻm vắng bóng người. Trong phút chốc không khí tại con hẻm đó như có thay đổi,một sự yên tĩnh đến kì lạ.
Phù........Phù.......
Chỉ một lát, tại chỗ 3 bóng đen kia đứng một làn huyết vụ kì lạ âm hàn xuất hiện,huyết vụ kia dần dần tụ lại thành thân ảnh của một người không rõ nam hay nữ,mặc áo bào đỏ trùm kín đầu.Khi thấy áo bào đỏ kia xuất hiện 3 bóng đen lúc này trông như vô cùng sợ hãi, đồng loạt cả 3 quỳ xuống hô: “ Tham kiến đại nhân”
Âm thanh từ trong chiếc áo bào đỏ kia phát ra,giọng nói khàn khàn trông rất ghê tởm:
- Nhiệm vụ bên trên giao các ngươi tiến hành đến đâu rồi?
Tên áo đen ngoài cùng lên tiếng:
- Bẩm đại nhân,mọi chuyện vẫn đang được điều tra,hiện thứ chúng ta cần tìm tại Đà thành vẫn chưa lộ diện.
“Thăng Long thành cũng vậy!”
“ Sài Thành cũng vậy!”
Hai tên kia cũng lần lượt nói theo. Tên áo bào đỏ tỏ ra khá bực mình đáp:
- Các ngươi phải mau chóng điều tra tung tích vật đó càng sớm càng tốt,nghe nói bọn Ngũ Hành cũng đã bắt đầu hành động rồi,tuyệt đối không được để vật kia rơi vào tay chúng.
Nghe tên áo bào đỏ nói xong,cả ba tên áo đen lập tức hô: “ Vì đại nghiệp Ma tộc, quyết không từ nan”
Áo bào đỏ nói tiếp:
- Các ngươi mau đi làm việc tiếp đi,nên tránh giáp mặt trực tiếp với bọn ngũ hành,nếu như gặp nguy hãy thông báo ngay.Ta phụ trách Vương Lan đế quốc thực sự không muốn làm các vị bên trên không vừa lòng.
Nói xong gã áo bào đỏ kia, lập tức hóa thành một đám huyết vụ tản ra khắp nơi biến mất nhanh chóng,ba tên áo đen kia thấy cấp trên đã đi,lập tức ba tên ba hướng nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.Cả con hẻm lại trở lại bình thường.
Ở một góc tường tại chỗ đó không xa Dịch Thiên lẳng lặng đứng nhìn ba hướng của ba tên áo đen,hắn cố gắng phân tích những gì bọn chúng vừa nói,Ma tông thực sự đã hành động. Nếu như để chúng biết mình là người nắm giữ Thiên Ma Kiếm đến lúc đó thực sự phiền phức.
Dịch Thiên nhanh chóng trở về phòng mình,hắn biết con đường sau này sẽ vô cùng gian nan,hắn cần phải mạnh hơn nữa.
Ba ngày nghĩ ngơi nhanh chóng qua đi, hôm nay chính là ngày diễn ra hai trận bán kết của đại hội.Theo quy định cặp đấu đầu tiên sẽ là cặp đấu đầy thú vị giữa Dịch Thiên và Lưu Quan.
Như thường lệ người đến xem hôm nay vẫn rất đông,từ sớm trên khắp võ đài đã không còn một ghế trống.
Dịch Thiên đứng trên võ đài sau lời mời của Mã Lam.....tuy nhiên......Mã lam đã nhiều lần thông báo mời Lưu Quan lên thi đấu thì lại không thấy đáp trả,buộc lòng Mã Lam phải phái người đi làm rõ,bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng. Một tên thị vệ từ bên ngoài chạy vào,nói rì rầm bên tai Mã Lam. Khuôn mặt lão ta trờ nên khá khó coi,sau đó lão xoay sang nhìn mọi người nói to:
- “xin lỗi mọi người,vì một lý do nào đó thí sinh Lưu Quan đã xin bỏ cuộc không thi đấu trận này.Vậy nên người thắng cuộc tất nhiên là Dịch Thiên.”
Một diễn biến bất ngờ đột nhiên xuất hiện,Dịch Thiên không nghĩ mình lại lọt vào vòng chung kết đơn giản đến thế. Hắn nhanh chóng xuống khỏi võ đài đến một hàng ghế đặc biệt cạnh đó ngồi quan sát trận sau,trận đấu được mong chờ nhất giữa hai người được xem là thiên tài Thăng Long thành Huyền Nhã- Tô Định.
Huyền Nhã và Tô Định rất nhanh chóng xuất hiện trên võ đài,ánh mắt nhìn nhau không có mấy thiện cảm.
Tô Định vẫn như vậy,một bộ mặt luôn xem thường người khác,tay phải cầm một cây pháp trượng màu xanh lá,đỉnh pháp trượng tỏa ra những hào quang lục sắc nhẹ nhàng.
Về phần Huyền Nhã trên tay nàng là một đôi Song Ảnh Đao,một cặp đao được thiết kế giống đặc biệt có thể ghép lại thành một cũng có thể tách ra làm hai,thân đao rất nhẹ,và chắc nên khi vung có thể giúp người sử dụng nó có tốc độ xuất chiêu rất nhanh.
Dịch Thiên nhìn Huyền Nhã,không hiểu sao hắn có dự cảm không tốt,có vẻ như sắp có chuyện gì không hay xảy ra chăng?
Mã Lam ra hiệu cho trận đấu bắt đầu. Huyền Nhã cùng Tô Định không vội lao vào tấn công. Huyền Nhã nhẹ nhàng chém một đao về Tô Định, một đao ảo không to không nhỏ xé gió bắn về hắn.
Ầm.....
Đao ảnh kia chạm vào vòng bảo vệ vô hình xung quanh cơ thể Tô Định lập tức phát ra tiếng nổ,tuy nhiên đòn đánh vừa rồi không hề ảnh hướng đến hắn. Tô Định nhép mép cười nói:
- Huyền nhã tiểu thư chịu thua đi,ta biết ngươi không phải đối thủ của ta đâu.
Có vẻ như câu nói đã chạm vào lòng tự trọng của Huyền Nhã,nàng ta nhảy lên lao thẳng vào Tô Định, đấu khí hỏa thuộc tính bao bọc xong đao khiến nó như hai cây đuốc cháy đỏ rực.
Ầm..Ầm.....
Song đao chém vào lồng bảo vệ của Tô Định khiến lồng bảo vệ rung lên mãnh liệt,một lỗ hổng xuất hiện. Tô Định có vẻ bất ngờ hắn lập tức lui lại về phía sau rồi nói:
- Bất ngờ thật a, ngươi mạnh hơn ta tưởng nhiều.
Huyền nhã che miệng cười đáp:
- Tô Định thiếu gia quá khen, nào tiếp tục thôi.
Huyền nhã tiếp tục vung song đao tấn công tới tấp,Tô Định lần này quyết không nhường hắn niệm chú rất nhanh,từ đầu pháp trượng, vô số dây leo xuất hiện tấn công về Huyền Nhã.
Phập......Phâp.....
Huyền nhã liên tục chặt đứt hết cây này đến cây khác thế nhưng chúng cứ như không có giới hạn vậy cứ phóng đến tấn công Huyền Nhã liên tục.Ngay lúc Huyền Nhã đang bận xử lý đám dây leo thì Tô Định tiếp tục niệm chú,hàng trăm chiếc là xuất hiện xung quanh hắn sau đó quay tít như chong chóng, bắn thẳng về Huyền Nhã. “ Phi Đao”- đó là tên gọi của tuyệt kỹ này.Đừng bao giờ nghĩ đấy là những chiếc là thông thường,thực sự nó có thể cắt đứt những vật bằng sắt.
Phi Đao lá nhanh chóng xuyên qua đám dây leo bắn thẳng đến người Huyền Nhã......
Vù......Vù......
Hai bóng đen nhanh như gió nhảy qua những mái nhà,bộ dáng vô cùng vội vàng.
Vù....
Lại một bóng đen nữa từ hướng khác lao đến. Ba bóng đen kia nhẹ nhàng lập tức tụ tại một com hẻm vắng bóng người. Trong phút chốc không khí tại con hẻm đó như có thay đổi,một sự yên tĩnh đến kì lạ.
Phù........Phù.......
Chỉ một lát, tại chỗ 3 bóng đen kia đứng một làn huyết vụ kì lạ âm hàn xuất hiện,huyết vụ kia dần dần tụ lại thành thân ảnh của một người không rõ nam hay nữ,mặc áo bào đỏ trùm kín đầu.Khi thấy áo bào đỏ kia xuất hiện 3 bóng đen lúc này trông như vô cùng sợ hãi, đồng loạt cả 3 quỳ xuống hô: “ Tham kiến đại nhân”
Âm thanh từ trong chiếc áo bào đỏ kia phát ra,giọng nói khàn khàn trông rất ghê tởm:
- Nhiệm vụ bên trên giao các ngươi tiến hành đến đâu rồi?
Tên áo đen ngoài cùng lên tiếng:
- Bẩm đại nhân,mọi chuyện vẫn đang được điều tra,hiện thứ chúng ta cần tìm tại Đà thành vẫn chưa lộ diện.
“Thăng Long thành cũng vậy!”
“ Sài Thành cũng vậy!”
Hai tên kia cũng lần lượt nói theo. Tên áo bào đỏ tỏ ra khá bực mình đáp:
- Các ngươi phải mau chóng điều tra tung tích vật đó càng sớm càng tốt,nghe nói bọn Ngũ Hành cũng đã bắt đầu hành động rồi,tuyệt đối không được để vật kia rơi vào tay chúng.
Nghe tên áo bào đỏ nói xong,cả ba tên áo đen lập tức hô: “ Vì đại nghiệp Ma tộc, quyết không từ nan”
Áo bào đỏ nói tiếp:
- Các ngươi mau đi làm việc tiếp đi,nên tránh giáp mặt trực tiếp với bọn ngũ hành,nếu như gặp nguy hãy thông báo ngay.Ta phụ trách Vương Lan đế quốc thực sự không muốn làm các vị bên trên không vừa lòng.
Nói xong gã áo bào đỏ kia, lập tức hóa thành một đám huyết vụ tản ra khắp nơi biến mất nhanh chóng,ba tên áo đen kia thấy cấp trên đã đi,lập tức ba tên ba hướng nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.Cả con hẻm lại trở lại bình thường.
Ở một góc tường tại chỗ đó không xa Dịch Thiên lẳng lặng đứng nhìn ba hướng của ba tên áo đen,hắn cố gắng phân tích những gì bọn chúng vừa nói,Ma tông thực sự đã hành động. Nếu như để chúng biết mình là người nắm giữ Thiên Ma Kiếm đến lúc đó thực sự phiền phức.
Dịch Thiên nhanh chóng trở về phòng mình,hắn biết con đường sau này sẽ vô cùng gian nan,hắn cần phải mạnh hơn nữa.
Ba ngày nghĩ ngơi nhanh chóng qua đi, hôm nay chính là ngày diễn ra hai trận bán kết của đại hội.Theo quy định cặp đấu đầu tiên sẽ là cặp đấu đầy thú vị giữa Dịch Thiên và Lưu Quan.
Như thường lệ người đến xem hôm nay vẫn rất đông,từ sớm trên khắp võ đài đã không còn một ghế trống.
Dịch Thiên đứng trên võ đài sau lời mời của Mã Lam.....tuy nhiên......Mã lam đã nhiều lần thông báo mời Lưu Quan lên thi đấu thì lại không thấy đáp trả,buộc lòng Mã Lam phải phái người đi làm rõ,bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng. Một tên thị vệ từ bên ngoài chạy vào,nói rì rầm bên tai Mã Lam. Khuôn mặt lão ta trờ nên khá khó coi,sau đó lão xoay sang nhìn mọi người nói to:
- “xin lỗi mọi người,vì một lý do nào đó thí sinh Lưu Quan đã xin bỏ cuộc không thi đấu trận này.Vậy nên người thắng cuộc tất nhiên là Dịch Thiên.”
Một diễn biến bất ngờ đột nhiên xuất hiện,Dịch Thiên không nghĩ mình lại lọt vào vòng chung kết đơn giản đến thế. Hắn nhanh chóng xuống khỏi võ đài đến một hàng ghế đặc biệt cạnh đó ngồi quan sát trận sau,trận đấu được mong chờ nhất giữa hai người được xem là thiên tài Thăng Long thành Huyền Nhã- Tô Định.
Huyền Nhã và Tô Định rất nhanh chóng xuất hiện trên võ đài,ánh mắt nhìn nhau không có mấy thiện cảm.
Tô Định vẫn như vậy,một bộ mặt luôn xem thường người khác,tay phải cầm một cây pháp trượng màu xanh lá,đỉnh pháp trượng tỏa ra những hào quang lục sắc nhẹ nhàng.
Về phần Huyền Nhã trên tay nàng là một đôi Song Ảnh Đao,một cặp đao được thiết kế giống đặc biệt có thể ghép lại thành một cũng có thể tách ra làm hai,thân đao rất nhẹ,và chắc nên khi vung có thể giúp người sử dụng nó có tốc độ xuất chiêu rất nhanh.
Dịch Thiên nhìn Huyền Nhã,không hiểu sao hắn có dự cảm không tốt,có vẻ như sắp có chuyện gì không hay xảy ra chăng?
Mã Lam ra hiệu cho trận đấu bắt đầu. Huyền Nhã cùng Tô Định không vội lao vào tấn công. Huyền Nhã nhẹ nhàng chém một đao về Tô Định, một đao ảo không to không nhỏ xé gió bắn về hắn.
Ầm.....
Đao ảnh kia chạm vào vòng bảo vệ vô hình xung quanh cơ thể Tô Định lập tức phát ra tiếng nổ,tuy nhiên đòn đánh vừa rồi không hề ảnh hướng đến hắn. Tô Định nhép mép cười nói:
- Huyền nhã tiểu thư chịu thua đi,ta biết ngươi không phải đối thủ của ta đâu.
Có vẻ như câu nói đã chạm vào lòng tự trọng của Huyền Nhã,nàng ta nhảy lên lao thẳng vào Tô Định, đấu khí hỏa thuộc tính bao bọc xong đao khiến nó như hai cây đuốc cháy đỏ rực.
Ầm..Ầm.....
Song đao chém vào lồng bảo vệ của Tô Định khiến lồng bảo vệ rung lên mãnh liệt,một lỗ hổng xuất hiện. Tô Định có vẻ bất ngờ hắn lập tức lui lại về phía sau rồi nói:
- Bất ngờ thật a, ngươi mạnh hơn ta tưởng nhiều.
Huyền nhã che miệng cười đáp:
- Tô Định thiếu gia quá khen, nào tiếp tục thôi.
Huyền nhã tiếp tục vung song đao tấn công tới tấp,Tô Định lần này quyết không nhường hắn niệm chú rất nhanh,từ đầu pháp trượng, vô số dây leo xuất hiện tấn công về Huyền Nhã.
Phập......Phâp.....
Huyền nhã liên tục chặt đứt hết cây này đến cây khác thế nhưng chúng cứ như không có giới hạn vậy cứ phóng đến tấn công Huyền Nhã liên tục.Ngay lúc Huyền Nhã đang bận xử lý đám dây leo thì Tô Định tiếp tục niệm chú,hàng trăm chiếc là xuất hiện xung quanh hắn sau đó quay tít như chong chóng, bắn thẳng về Huyền Nhã. “ Phi Đao”- đó là tên gọi của tuyệt kỹ này.Đừng bao giờ nghĩ đấy là những chiếc là thông thường,thực sự nó có thể cắt đứt những vật bằng sắt.
Phi Đao lá nhanh chóng xuyên qua đám dây leo bắn thẳng đến người Huyền Nhã......
/123
|