Rất nhanh chóng,người điều khiển trận đấu Vương Mã Lam đã phất tay cho trận đấu được bắt đầu. Hai tay Dịch Thiên nắm chặt,cơ bắp,gân xanh nổi cả lên. Hắn nhanh chóng thi triển bộ pháp Thiên Ma Biến để lại sau lưng là vô số các tàn ảnh.
Tô Định cho thấy hắn không phải dễ bị bắt nạt,một vòng hộ thể bằng ma pháp nhanh chóng xuất hiện bao quanh cơ thể hắn,tiếp đến hàng loạt các khối đất từ dưới sàn đấu bắn thẳng lên,địa hình thay đổi liên tục. Tô Định vốn là một thổ hệ pháp sư,nhưng vì là đệ tử của Cổ Mộc môn nên trong cơ thể hắn có đến hai loại ma pháp,so với nhiều ma pháp sư khác,thì có lợi hơn.
Vô sô các khối đá mọc lên cản đường Dịch Thiên,thế nhưng Thiên Ma Biến không hỗ là thân pháp thần kì do quá trình dung hợp hai loại pháp quyết Tiên-Ma lại với nhau. Dịch Thiên cứ như con rắn uốn mình qua những tảng đá chặn đường,rất nhanh chóng hắn đã xuất hiện trước mặt Tô Định. Một cú đấm thôi sơn dáng lên lớp hộ vệ bên ngoài. Một vết nứt lập tức xuất hiện.
Tô Định không tỏ ra chút lúng túng hắn lập tức niệm chú bay lên không. Sau đó hàng trăm khối đá lớn nhỏ theo sự điều khiển của hắn bắn vào Dịch Thiên. Giống mưa thiên thạch vậy,sức mạnh là không cần bàn cãi. Tuy nhiên Thiên Ma Biến vẫn thần kỳ hơn,Dịch Thiên liên tục sử dụng linh hoạt tàn ảnh và ảo ảnh tránh né,không ít lần hắn ném ngược lại những khối đá kia bay vào Tô Định tuy nhiên lớp bảo vệ của hắn khá chắc chắn nên chưa thể làm gì.
Chỉ khoảng mười phút lâm trận,hai bên đã tung ra nhưng chiêu thức làm người khác phải mãn nhãn. Ai nấy cũng đều hội hộp và lo lắng cho người mình ủng hộ.
Dịch Thiên đứng trên sàn đấu nhìn Tô Định vẫn đang lơ lửng trên không hắn biết mình đang gặp bất lợi,võ giả như hắn không thể bay được trừ khi đạt đến lục giai.
Tô Định mỉm cười kiêu ngạo,hắn niệm chú liên tục.Rất nhanh chóng từ dưới đất vô số dây leo to lớn phóng thẳng lên,trên thân mỗi dây leo đều có gai nhọn có thể cắt đứt bất cứ vật gì. Dịch Thiên không hề có vũ khí,hắn chỉ có đôi tay không này mà chiến đấu thật quá thất thế rồi!.
Hàng chục dây leo to lớn đủ kích cỡ phóng đến chỗ Dịch Thiên,hắn cảm thấy đám dây leo này thật sự rất nguy hiểm liền lui lại liên tục,nội lực nhanh chóng được tập trung vào đôi tay. Bây giờ đôi tay Dịch Thiên không khác gì một con dao sắc bén. Hắn tránh một dây leo dùng tay chặt thật mạnh lên thân nó thế nhưng làm Dịch Thiên thực sự bất ngờ chính là cú chém của hắn chỉ có thể tạo một vết trấy sơ sơ bên ngoài thân dây leo kia mà thôi.
Dịch Thiên nhanh chóng bị đám dây leo bao vây. Cây này lao vào,đến cây khác lao vào,liên tục như vậy, Dịch Thiên thực sự khó lòng mà tránh khỏi. Hắn bị một đám dây leo quấn quanh thân theo sự điều khiển của Tô Định đám dây leo kia đập mạnh Dịch Thiên trên sàn đấu. Cơ thể Dịch Thiên bị chấn động dữ dội. Hắn không một tiếng kêu ca. Cơ bắp toàn thân được gồng lên hết sức nhằm thoát khỏi đám dây leo vậy nhưng đám dây leo kịa quá chắc và dai.
“ha...ha...”-Tô Định cười ha hả sung sướng nhing Dịch Thiên bị đám dây leo trói chặt liên tục bị đập lên trên sàn đấu như một món đồ chơi.
Đôi mắt Dịch Thiên đầy sự tức giận hắn muốn Tô Định phải trả giá gấp trăm lần những gì hắn đã gây cho Huyền Nhã vậy mà mới lâm trận đã thành ra thế này. Ánh mắt xoay chuyển,Dịch Thiên tìm ra cách để thoát đám dây leo này. Từ trong giới chỉ theo ý niệm Dịch Thiên một thanh kiếm sắc bén nhanh chóng xuất hiện,nó chính là Ngân Kiếm,một bảo kiếm hắn thu được khi trước. Dịch Thiên đưa năng lượng hoàng kim vào bên trong ngân kiếm,cả thân kiếm nhanh chóng tỏa ra ánh sáng vàng rực chói mắt.
Phặt....phặt.....
Ngân kiếm nhẹ nhàng cắt hết đám dây leo như cắt những sợi bún vậy. Dịch Thiên thoát khỏi đám dây leo cầm ngân kiếm trên tay cảm thấy cơ thể thoải mái vô cùng.
Thế nhưng nhiều người lại cảm thấy vô cùng ngạc nhiên,hầu hết họ đều nghĩ Dịch Thiên là một võ giả mà võ giả thì thường sử dụng tay không mà đánh chứ ít khi thấy ai cầm theo vũ khí,thấy Dịch Thiên cầm ngân kiếm trên tay,trông khá thành thục không ai không đặt ra câu hỏi rốt cuộc chàng thanh niên kia tu luyện cái gì vậy.
Đến cả Như Nguyệt cũng thốt lên: “ huynh ta biết sử dụng kiếm sao?”
Tô Định thấy đám dây leo kia bị chặt đứt ban đầu hắn cũng có chút ngạc nhiên sau đó hắn cười ha hả nói: “ ít ra ngươi cũng phải được như vậy mới không làm ta thất vọng,nếu thắng ngươi sớm quá thì đâu còn thú vị”
Dịch Thiên không đáp hắn giơ kiếm khiêu khích, Tô Định nhanh chóng đáp lại sư khiêu khích kia. Bốn gốc cổ thụ nhanh chóng được hắn ta triệu hồi. “ Tứ Thụ Xâm Lâm trận”.
Bốn gốc cổ thụ chia ra làm bốn hướng đông tây nam bắc trấn thủ. Dịch Thiên bị cô lập tại trung tâm trận pháp. Ở trận đấu với Huyền Nhã hắn đã từng chứng kiện trận pháp này, lúc đó Huyền Nhã phải dùng đến cấm chiêu mới có thể thoát được. Dịch Thiên không có các chiêu thức uy lực như thế,dù có đi nữa hắn cũng không được phép sử dụng tùy tiện, vậy nên hắn phải động não suy nghĩ ra cách khác để phá giải chúng.
Những lá cây sắc như dao phóng đến Dịch Thiên, những sợi dây leo liên tục tấn công Dịch Thiên trọng trận pháp. Điều đáng nói là dù Dịch Thiên có chặt đứt bao nhiêu đi nữa thì số đó nhanh chóng được tái tạo lại. Dịch Thiên rơi vào thế bị động hắn vừa đánh vừa tránh,vừa suy nghĩ cách phá trận. Mọi ý nghĩ liên tục lướt qua nhưng Dịch Thiên vẫn chưa tìm ra cách nào.
Phụp.....
Dịch Thiên bị một cành cây to đánh trúng văng đập mạnh vào một gốc cổ thụ. Hắn cảm thấy cơ thể tê tái dần. Giống như khoog còn sức chiến đấu bỗng nhiên Dịch Thiên nhìn sang bên cạnh mình thấy rễ cổ thụ đang nổi lên trên đất.......hắn cười ha hả nói lớn: “ hiểu rồi,cuối cùng ta đã tìm cách phá được trận pháp này.”
Rốt cuộc Dịch Thiên đã tìm ra điều gì?
Hắn nhanh chóng đứng dậy,thoát khỏi đám dây leo đang theo đuổi mình. Đôi mắt bỗng nhiên sáng rực màu hoàng kim. Cả cơ thể Dịch Thiên nhanh chóng được bao phủ bởi một tầng hoàng kim năng lượng. Một đôi tay hoàng kim khổng lồ nhanh chóng xuất hiện-“ Thiên Vương Thủ”.
Dịch Thiên điều khiển đôi tay hoàng kim nắm chặt vào gốc cây cổ thụ sau đó vận dụng toàn bộ sức mạnh nhổ bật cả rễ của gốc cổ thụ. “ cây muốn sống phải có dinh dưỡng,để có dinh dưỡng nó cần có rễ chỉ cần nhỏ cả rễ nó lên thì cây coi như mất đi thức ăn cùng dinh dưỡng,cây chết,trận pháp theo đó bị phá”.
a......a......
Dịch Thiên gồng lực nhổ bật cả một gốc cây cổ thụ..................
Tô Định cho thấy hắn không phải dễ bị bắt nạt,một vòng hộ thể bằng ma pháp nhanh chóng xuất hiện bao quanh cơ thể hắn,tiếp đến hàng loạt các khối đất từ dưới sàn đấu bắn thẳng lên,địa hình thay đổi liên tục. Tô Định vốn là một thổ hệ pháp sư,nhưng vì là đệ tử của Cổ Mộc môn nên trong cơ thể hắn có đến hai loại ma pháp,so với nhiều ma pháp sư khác,thì có lợi hơn.
Vô sô các khối đá mọc lên cản đường Dịch Thiên,thế nhưng Thiên Ma Biến không hỗ là thân pháp thần kì do quá trình dung hợp hai loại pháp quyết Tiên-Ma lại với nhau. Dịch Thiên cứ như con rắn uốn mình qua những tảng đá chặn đường,rất nhanh chóng hắn đã xuất hiện trước mặt Tô Định. Một cú đấm thôi sơn dáng lên lớp hộ vệ bên ngoài. Một vết nứt lập tức xuất hiện.
Tô Định không tỏ ra chút lúng túng hắn lập tức niệm chú bay lên không. Sau đó hàng trăm khối đá lớn nhỏ theo sự điều khiển của hắn bắn vào Dịch Thiên. Giống mưa thiên thạch vậy,sức mạnh là không cần bàn cãi. Tuy nhiên Thiên Ma Biến vẫn thần kỳ hơn,Dịch Thiên liên tục sử dụng linh hoạt tàn ảnh và ảo ảnh tránh né,không ít lần hắn ném ngược lại những khối đá kia bay vào Tô Định tuy nhiên lớp bảo vệ của hắn khá chắc chắn nên chưa thể làm gì.
Chỉ khoảng mười phút lâm trận,hai bên đã tung ra nhưng chiêu thức làm người khác phải mãn nhãn. Ai nấy cũng đều hội hộp và lo lắng cho người mình ủng hộ.
Dịch Thiên đứng trên sàn đấu nhìn Tô Định vẫn đang lơ lửng trên không hắn biết mình đang gặp bất lợi,võ giả như hắn không thể bay được trừ khi đạt đến lục giai.
Tô Định mỉm cười kiêu ngạo,hắn niệm chú liên tục.Rất nhanh chóng từ dưới đất vô số dây leo to lớn phóng thẳng lên,trên thân mỗi dây leo đều có gai nhọn có thể cắt đứt bất cứ vật gì. Dịch Thiên không hề có vũ khí,hắn chỉ có đôi tay không này mà chiến đấu thật quá thất thế rồi!.
Hàng chục dây leo to lớn đủ kích cỡ phóng đến chỗ Dịch Thiên,hắn cảm thấy đám dây leo này thật sự rất nguy hiểm liền lui lại liên tục,nội lực nhanh chóng được tập trung vào đôi tay. Bây giờ đôi tay Dịch Thiên không khác gì một con dao sắc bén. Hắn tránh một dây leo dùng tay chặt thật mạnh lên thân nó thế nhưng làm Dịch Thiên thực sự bất ngờ chính là cú chém của hắn chỉ có thể tạo một vết trấy sơ sơ bên ngoài thân dây leo kia mà thôi.
Dịch Thiên nhanh chóng bị đám dây leo bao vây. Cây này lao vào,đến cây khác lao vào,liên tục như vậy, Dịch Thiên thực sự khó lòng mà tránh khỏi. Hắn bị một đám dây leo quấn quanh thân theo sự điều khiển của Tô Định đám dây leo kia đập mạnh Dịch Thiên trên sàn đấu. Cơ thể Dịch Thiên bị chấn động dữ dội. Hắn không một tiếng kêu ca. Cơ bắp toàn thân được gồng lên hết sức nhằm thoát khỏi đám dây leo vậy nhưng đám dây leo kịa quá chắc và dai.
“ha...ha...”-Tô Định cười ha hả sung sướng nhing Dịch Thiên bị đám dây leo trói chặt liên tục bị đập lên trên sàn đấu như một món đồ chơi.
Đôi mắt Dịch Thiên đầy sự tức giận hắn muốn Tô Định phải trả giá gấp trăm lần những gì hắn đã gây cho Huyền Nhã vậy mà mới lâm trận đã thành ra thế này. Ánh mắt xoay chuyển,Dịch Thiên tìm ra cách để thoát đám dây leo này. Từ trong giới chỉ theo ý niệm Dịch Thiên một thanh kiếm sắc bén nhanh chóng xuất hiện,nó chính là Ngân Kiếm,một bảo kiếm hắn thu được khi trước. Dịch Thiên đưa năng lượng hoàng kim vào bên trong ngân kiếm,cả thân kiếm nhanh chóng tỏa ra ánh sáng vàng rực chói mắt.
Phặt....phặt.....
Ngân kiếm nhẹ nhàng cắt hết đám dây leo như cắt những sợi bún vậy. Dịch Thiên thoát khỏi đám dây leo cầm ngân kiếm trên tay cảm thấy cơ thể thoải mái vô cùng.
Thế nhưng nhiều người lại cảm thấy vô cùng ngạc nhiên,hầu hết họ đều nghĩ Dịch Thiên là một võ giả mà võ giả thì thường sử dụng tay không mà đánh chứ ít khi thấy ai cầm theo vũ khí,thấy Dịch Thiên cầm ngân kiếm trên tay,trông khá thành thục không ai không đặt ra câu hỏi rốt cuộc chàng thanh niên kia tu luyện cái gì vậy.
Đến cả Như Nguyệt cũng thốt lên: “ huynh ta biết sử dụng kiếm sao?”
Tô Định thấy đám dây leo kia bị chặt đứt ban đầu hắn cũng có chút ngạc nhiên sau đó hắn cười ha hả nói: “ ít ra ngươi cũng phải được như vậy mới không làm ta thất vọng,nếu thắng ngươi sớm quá thì đâu còn thú vị”
Dịch Thiên không đáp hắn giơ kiếm khiêu khích, Tô Định nhanh chóng đáp lại sư khiêu khích kia. Bốn gốc cổ thụ nhanh chóng được hắn ta triệu hồi. “ Tứ Thụ Xâm Lâm trận”.
Bốn gốc cổ thụ chia ra làm bốn hướng đông tây nam bắc trấn thủ. Dịch Thiên bị cô lập tại trung tâm trận pháp. Ở trận đấu với Huyền Nhã hắn đã từng chứng kiện trận pháp này, lúc đó Huyền Nhã phải dùng đến cấm chiêu mới có thể thoát được. Dịch Thiên không có các chiêu thức uy lực như thế,dù có đi nữa hắn cũng không được phép sử dụng tùy tiện, vậy nên hắn phải động não suy nghĩ ra cách khác để phá giải chúng.
Những lá cây sắc như dao phóng đến Dịch Thiên, những sợi dây leo liên tục tấn công Dịch Thiên trọng trận pháp. Điều đáng nói là dù Dịch Thiên có chặt đứt bao nhiêu đi nữa thì số đó nhanh chóng được tái tạo lại. Dịch Thiên rơi vào thế bị động hắn vừa đánh vừa tránh,vừa suy nghĩ cách phá trận. Mọi ý nghĩ liên tục lướt qua nhưng Dịch Thiên vẫn chưa tìm ra cách nào.
Phụp.....
Dịch Thiên bị một cành cây to đánh trúng văng đập mạnh vào một gốc cổ thụ. Hắn cảm thấy cơ thể tê tái dần. Giống như khoog còn sức chiến đấu bỗng nhiên Dịch Thiên nhìn sang bên cạnh mình thấy rễ cổ thụ đang nổi lên trên đất.......hắn cười ha hả nói lớn: “ hiểu rồi,cuối cùng ta đã tìm cách phá được trận pháp này.”
Rốt cuộc Dịch Thiên đã tìm ra điều gì?
Hắn nhanh chóng đứng dậy,thoát khỏi đám dây leo đang theo đuổi mình. Đôi mắt bỗng nhiên sáng rực màu hoàng kim. Cả cơ thể Dịch Thiên nhanh chóng được bao phủ bởi một tầng hoàng kim năng lượng. Một đôi tay hoàng kim khổng lồ nhanh chóng xuất hiện-“ Thiên Vương Thủ”.
Dịch Thiên điều khiển đôi tay hoàng kim nắm chặt vào gốc cây cổ thụ sau đó vận dụng toàn bộ sức mạnh nhổ bật cả rễ của gốc cổ thụ. “ cây muốn sống phải có dinh dưỡng,để có dinh dưỡng nó cần có rễ chỉ cần nhỏ cả rễ nó lên thì cây coi như mất đi thức ăn cùng dinh dưỡng,cây chết,trận pháp theo đó bị phá”.
a......a......
Dịch Thiên gồng lực nhổ bật cả một gốc cây cổ thụ..................
/123
|