Phập...phập......
Dịch Thiên mặc cho đám dây leo,và những chiếc lá sắc như dao bắn đến,tấn công hắn. Lớp hoàng kim năng lượng bao bọc bên ngoài cơ thể hắn phần nào giảm đi sát thương do những đòn đánh kia gây ra. Dịch Thiên vẫn như trước tập trung toàn lực nhổ bật gốc cây cổ thụ, tiếng rắc rắc vang lên, một gốc rễ,hai gốc rễ,nhanh chóng trồi lên mặt đất. Không dừng lại ở đó Dịch Thiên tiêps tục vận thêm sức mạnh,hoàng kim năng lượng bùng cháy dữ dội.
Ầm......
Một tiếng nổ vang lên Dịch Thiên đã nhổ bật được một gốc cổ thụ. Đúng như hắn đã đoán từ trước,sau khi cây cổ thụ bị nhổ lên khỏi đất,mọi rễ cây như bị cắt đường dinh dưỡng,cổ thụ bắt đầu trụi lá,khô héo dần. “Tứ thụ sâm lâm trận” là trận pháp đặc biệt của Cổ Mộc Tông, được hình thành do sự liên kết chặc chẽ của cả 4 gốc thụ. Nay một gốc cổ thụ đã bị nhổ, cả trận pháp như được phá. Ba gốc cổ thụ còn lại nhanh chóng khô héo,lá cây,cành cây khô lại, rới xuống mặt sân rồi biến mất.
Tô Định trên cao nhìn xuống hắn trợn tròn mắt,miệng đang dần dần rỉ máu. Hắn thực sự quá kinh ngạc không nghĩ trận pháp của Tông Môn mình lại bị phá một cách đơn giản như thế.
Dịch Thiên sau khi phá trận,lập tức nhảy cao lên,tay phải vung kiếm,một đạo kiếm khí lăng lệ chém thẳng vào Tô Định,một kiếm này cực kì bá đạo,nó lập tức phá vỡ lớp hộ thể xung quanh Tô Định,tạo trên áo hắn một vết kiếm sâu có thể nhìn thấy da bên trong.
Tô Định bị đánh bất ngờ,hộ thể bị phá,hắn rơi bịch lên mặt sân,khuôn mặt không dấu được sự kinh ngạc. Rốt cuộc Dịch Thiên có thân phận thế nào tại sao hắn lại “đáng sợ” đến vậy. Tô Định nhìn vết chém trên ngực mình,mặc dù vết chém chỉ làm rách phần áo chưa chạm gì đến da nhưng nếu như không có lớp hộ thể thì có lẽ một kiếm vừa rồi đủ lấy mạng hắn.
Tô Định chống gây đứng dậy,hai tay nắm chặt,khuôn mặt không dấu sự giận dữ.Dịch Thiên thản nhiên cười nói: “ bây giờ trận đấu mới thực sự bắt đầu”
Tô Định đáp: “ Ngươi cũng làm ta thật bất ngờ a,không nghĩ ngươi có thể sử dụng kiếm tốt đến thế.”
Không cần nhiều lời,Dịch Thiên chân đạp Thiên Ma biến tạo hàng loạt các ảo ảnh cùng tàn ảnh tiến đến Tô Định.Bộ pháp trông huyền ảo vô cùng,nhìn sơ qua bằng mắt thường chắc khó mà nhận ra đâu là Dịch Thiên.Cả đấu trường reo lên tiếng reo hò cỗ vũ.
Tô Định tuyệt đối không hoảng sợ, Hắn niệm chú khiến mặt đất xung quanh mình xuất hiện vô số các chông gai bằng đá nhấp nhô liên tục. Tiếp đến hắn vung trượng một đám dây leo đầy gai nhọn xuất hiện. Dịch Thiên vung một kiếm chém đứt 10 dây leo,vung hai kiếm chém đứt 20 dây leo. Khiến Tô Định rơi vào nguy hiểm,buộc phải niệm chú bay lên trời tránh né.
Tô Định lau vết máu trên miệng do trước đó bị Dịch Thiên đả thương,hắn nói thầm: “ Nếu không xuất tuyệt chiêu e rằng không thể đánh bại ngươi”
Vừa nói xong,Tô định liên tục niệm chú,hai tay bắt đầu kết ấn liên tục,mộc nguyên tố trong không khí bắt đầu hội tụ lại quanh cơ thể Tô Định.
Hai người Mộc Uyển cùng Lục Thanh thấy thế liền biết ngay Tô Định muốn làm gì,hắn đang gọi Mộc Cự Nhân.
Rất nhanh chóng một đồ hình kì lạ xuất hiện,theo đó một người khổng lồ xuất hiện từ trong đồ hình kia. Mộc Cự nhân to lớn,trên cơ thể toàn cây cối,một màu xanh,giống một ngọn núi vậy,đôi mắt cự nhân vẫn nhắm chặt không khác gì so với trận đấu trước với Huyền Nhã.
Dịch Thiên thấy vậy thầm cười,hắn nghĩ chắc Tô Định muốn đem thứ này ra để hù dọa mình,chứ nếu hắn biết dùng thì trong trận đấu với Huyền Nhã đã dùng rồi.Thế nhưng mọi suy nghĩ của Dịch Thiên nhanh chóng bị phá sản. Mộc Cự Nhân đột nhiên mở mắt. “rống”-Nó gầm lên một tiếng khiến gió cũng gào thét theo,lòng người đầy sự sợ hãi.
Tô định vẫn chưa kết thúc,hắn đọc thêm một câu thần chú nữa chỉ thấy sau khi đọc xong từ sau gáy của Mộc Cự Nhân một cánh cửa ánh sáng xuất hiện,Tô Định bay thẳng vào trong đó.Cự Nhân và Tô Định đã hợp lại thành một.
Trên khán đài,Lục Thanh đang trợn mắt nhìn tình cảnh trước mặt,Mộc Uyển vẫn giữ thái độ bình thẳn như lúc đầu,có lẽ việc này xảy ra đúng như nàng đã đoán. Lục Thanh cố gắng hít một hơn rồi đáp: “ Tỷ Tỷ à,người thật lợi hại có thể đoán đúng như vậy a,đây là lần đầu tiên đệ nhìn thấy người và Môc Nhân hợp nhất,trước giờ chỉ đọc trong sách mà thôi.”
Mộc Uyển đáp: “ Chuyện hay còn đằng sau.”
Không chỉ có Lục Thanh kinh ngạc,tất cả những người quan chiến đều kinh ngạc không thua gì hắn,đặc biệt những lão già có thâm niên,đọc qua nhiều sách lập tức nhận ra đây là gì. Bọn họ deduf kinh ngạc đến tận răng.!
“ Xem ra trận này đã biết thắng thua rồi”
Đó là hầu hết những bình luận khi ai thấy Cự nhân và Tô Định hợp lại thành một.
Dịch Thiên lùi lại một bước,hắn bắt đầu có dự cảm không lành,nhanh chóng truyền đạt thông tin với Long Vũ. Long Vũ chỉ có thể trả lời đây là một trong mười đại tuyệt kĩ của Cổ Mộc Tông,và muốn Dịch Thiên sử dụng hết những gì có thể để đánh bại nó.
Mộc Cự Nhân mở miệng nói,giọng nói kia chính là của Tô Định: “ tiểu tử nhà người,ta sẽ cho ngươi nếm mùi sự lợi hại của Mộc Cự Nhân.”
Tay phải cự nhân vung lên đập mạnh xuống chỗ Dịch Thiên,tiếng xé gió nghe thật lạnh xương sống. Dịch Thiên cảm thấy bàn tay kia không khác gì cả một ngọn núi đang rơi xuống,hắn vận Thiên Ma Biến lên đến cực hạn để tránh né.
Rầm.....
Một cú đập mạnh như búa bổ làm nát cả sàn đấu. Người Dịch Thiên tràn đầy mồ hôi và sự kinh hãi,hắn kinh hãi vì sức mạnh kia quá khủng khiếp. Vẫn chưa hết,tay trái cự nhân vung đến,Dịch Thiên nhảy thật cao lên lộn vài vòng trên không khó nhọc mới tránh được một cú vừa rồi. Nếu cứ tiếp tục thế này sợ rằng Mộc Cự Nhân trước mặt chưa đánh trúng mình thì mình đã chết vì kiệt sức.
Hắn gồng lực chém liền bốn kiếm vào người Mộc Cự Nhân thế nhưng mỗi kiếm kia không khác gì gãi ngứa cho nó vậy,tạo ra những vết sâu trên cơ thể rồi nhanh chóng liền lại.
Mộc cự Nhân gầm lên một tiếng kinh thiên,kế tiếp nó vung tay đánh vào Dịch Thiên,lần này Dịch Thiên cố sức tránh né nhưng thất bại,ngón út của Mộc cự nhân đã đập trúng vào bụng hắn khiến hắn ngã lăn trên sàn đấu,miệng hộc ra một búng máu tươi.Như Chưa muốn dừng lại Mộc cự nhân tiếp tục tấn công,một cú đập mạnh tựa thái sơn áp đỉnh giáng lên cơ thể Dịch Thiên.
“Á”- Tiếng kêu hốt hoảng của Như Nguyệt trên chỗ ngồi hoàng gia.
Dịch Thiên mặc cho đám dây leo,và những chiếc lá sắc như dao bắn đến,tấn công hắn. Lớp hoàng kim năng lượng bao bọc bên ngoài cơ thể hắn phần nào giảm đi sát thương do những đòn đánh kia gây ra. Dịch Thiên vẫn như trước tập trung toàn lực nhổ bật gốc cây cổ thụ, tiếng rắc rắc vang lên, một gốc rễ,hai gốc rễ,nhanh chóng trồi lên mặt đất. Không dừng lại ở đó Dịch Thiên tiêps tục vận thêm sức mạnh,hoàng kim năng lượng bùng cháy dữ dội.
Ầm......
Một tiếng nổ vang lên Dịch Thiên đã nhổ bật được một gốc cổ thụ. Đúng như hắn đã đoán từ trước,sau khi cây cổ thụ bị nhổ lên khỏi đất,mọi rễ cây như bị cắt đường dinh dưỡng,cổ thụ bắt đầu trụi lá,khô héo dần. “Tứ thụ sâm lâm trận” là trận pháp đặc biệt của Cổ Mộc Tông, được hình thành do sự liên kết chặc chẽ của cả 4 gốc thụ. Nay một gốc cổ thụ đã bị nhổ, cả trận pháp như được phá. Ba gốc cổ thụ còn lại nhanh chóng khô héo,lá cây,cành cây khô lại, rới xuống mặt sân rồi biến mất.
Tô Định trên cao nhìn xuống hắn trợn tròn mắt,miệng đang dần dần rỉ máu. Hắn thực sự quá kinh ngạc không nghĩ trận pháp của Tông Môn mình lại bị phá một cách đơn giản như thế.
Dịch Thiên sau khi phá trận,lập tức nhảy cao lên,tay phải vung kiếm,một đạo kiếm khí lăng lệ chém thẳng vào Tô Định,một kiếm này cực kì bá đạo,nó lập tức phá vỡ lớp hộ thể xung quanh Tô Định,tạo trên áo hắn một vết kiếm sâu có thể nhìn thấy da bên trong.
Tô Định bị đánh bất ngờ,hộ thể bị phá,hắn rơi bịch lên mặt sân,khuôn mặt không dấu được sự kinh ngạc. Rốt cuộc Dịch Thiên có thân phận thế nào tại sao hắn lại “đáng sợ” đến vậy. Tô Định nhìn vết chém trên ngực mình,mặc dù vết chém chỉ làm rách phần áo chưa chạm gì đến da nhưng nếu như không có lớp hộ thể thì có lẽ một kiếm vừa rồi đủ lấy mạng hắn.
Tô Định chống gây đứng dậy,hai tay nắm chặt,khuôn mặt không dấu sự giận dữ.Dịch Thiên thản nhiên cười nói: “ bây giờ trận đấu mới thực sự bắt đầu”
Tô Định đáp: “ Ngươi cũng làm ta thật bất ngờ a,không nghĩ ngươi có thể sử dụng kiếm tốt đến thế.”
Không cần nhiều lời,Dịch Thiên chân đạp Thiên Ma biến tạo hàng loạt các ảo ảnh cùng tàn ảnh tiến đến Tô Định.Bộ pháp trông huyền ảo vô cùng,nhìn sơ qua bằng mắt thường chắc khó mà nhận ra đâu là Dịch Thiên.Cả đấu trường reo lên tiếng reo hò cỗ vũ.
Tô Định tuyệt đối không hoảng sợ, Hắn niệm chú khiến mặt đất xung quanh mình xuất hiện vô số các chông gai bằng đá nhấp nhô liên tục. Tiếp đến hắn vung trượng một đám dây leo đầy gai nhọn xuất hiện. Dịch Thiên vung một kiếm chém đứt 10 dây leo,vung hai kiếm chém đứt 20 dây leo. Khiến Tô Định rơi vào nguy hiểm,buộc phải niệm chú bay lên trời tránh né.
Tô Định lau vết máu trên miệng do trước đó bị Dịch Thiên đả thương,hắn nói thầm: “ Nếu không xuất tuyệt chiêu e rằng không thể đánh bại ngươi”
Vừa nói xong,Tô định liên tục niệm chú,hai tay bắt đầu kết ấn liên tục,mộc nguyên tố trong không khí bắt đầu hội tụ lại quanh cơ thể Tô Định.
Hai người Mộc Uyển cùng Lục Thanh thấy thế liền biết ngay Tô Định muốn làm gì,hắn đang gọi Mộc Cự Nhân.
Rất nhanh chóng một đồ hình kì lạ xuất hiện,theo đó một người khổng lồ xuất hiện từ trong đồ hình kia. Mộc Cự nhân to lớn,trên cơ thể toàn cây cối,một màu xanh,giống một ngọn núi vậy,đôi mắt cự nhân vẫn nhắm chặt không khác gì so với trận đấu trước với Huyền Nhã.
Dịch Thiên thấy vậy thầm cười,hắn nghĩ chắc Tô Định muốn đem thứ này ra để hù dọa mình,chứ nếu hắn biết dùng thì trong trận đấu với Huyền Nhã đã dùng rồi.Thế nhưng mọi suy nghĩ của Dịch Thiên nhanh chóng bị phá sản. Mộc Cự Nhân đột nhiên mở mắt. “rống”-Nó gầm lên một tiếng khiến gió cũng gào thét theo,lòng người đầy sự sợ hãi.
Tô định vẫn chưa kết thúc,hắn đọc thêm một câu thần chú nữa chỉ thấy sau khi đọc xong từ sau gáy của Mộc Cự Nhân một cánh cửa ánh sáng xuất hiện,Tô Định bay thẳng vào trong đó.Cự Nhân và Tô Định đã hợp lại thành một.
Trên khán đài,Lục Thanh đang trợn mắt nhìn tình cảnh trước mặt,Mộc Uyển vẫn giữ thái độ bình thẳn như lúc đầu,có lẽ việc này xảy ra đúng như nàng đã đoán. Lục Thanh cố gắng hít một hơn rồi đáp: “ Tỷ Tỷ à,người thật lợi hại có thể đoán đúng như vậy a,đây là lần đầu tiên đệ nhìn thấy người và Môc Nhân hợp nhất,trước giờ chỉ đọc trong sách mà thôi.”
Mộc Uyển đáp: “ Chuyện hay còn đằng sau.”
Không chỉ có Lục Thanh kinh ngạc,tất cả những người quan chiến đều kinh ngạc không thua gì hắn,đặc biệt những lão già có thâm niên,đọc qua nhiều sách lập tức nhận ra đây là gì. Bọn họ deduf kinh ngạc đến tận răng.!
“ Xem ra trận này đã biết thắng thua rồi”
Đó là hầu hết những bình luận khi ai thấy Cự nhân và Tô Định hợp lại thành một.
Dịch Thiên lùi lại một bước,hắn bắt đầu có dự cảm không lành,nhanh chóng truyền đạt thông tin với Long Vũ. Long Vũ chỉ có thể trả lời đây là một trong mười đại tuyệt kĩ của Cổ Mộc Tông,và muốn Dịch Thiên sử dụng hết những gì có thể để đánh bại nó.
Mộc Cự Nhân mở miệng nói,giọng nói kia chính là của Tô Định: “ tiểu tử nhà người,ta sẽ cho ngươi nếm mùi sự lợi hại của Mộc Cự Nhân.”
Tay phải cự nhân vung lên đập mạnh xuống chỗ Dịch Thiên,tiếng xé gió nghe thật lạnh xương sống. Dịch Thiên cảm thấy bàn tay kia không khác gì cả một ngọn núi đang rơi xuống,hắn vận Thiên Ma Biến lên đến cực hạn để tránh né.
Rầm.....
Một cú đập mạnh như búa bổ làm nát cả sàn đấu. Người Dịch Thiên tràn đầy mồ hôi và sự kinh hãi,hắn kinh hãi vì sức mạnh kia quá khủng khiếp. Vẫn chưa hết,tay trái cự nhân vung đến,Dịch Thiên nhảy thật cao lên lộn vài vòng trên không khó nhọc mới tránh được một cú vừa rồi. Nếu cứ tiếp tục thế này sợ rằng Mộc Cự Nhân trước mặt chưa đánh trúng mình thì mình đã chết vì kiệt sức.
Hắn gồng lực chém liền bốn kiếm vào người Mộc Cự Nhân thế nhưng mỗi kiếm kia không khác gì gãi ngứa cho nó vậy,tạo ra những vết sâu trên cơ thể rồi nhanh chóng liền lại.
Mộc cự Nhân gầm lên một tiếng kinh thiên,kế tiếp nó vung tay đánh vào Dịch Thiên,lần này Dịch Thiên cố sức tránh né nhưng thất bại,ngón út của Mộc cự nhân đã đập trúng vào bụng hắn khiến hắn ngã lăn trên sàn đấu,miệng hộc ra một búng máu tươi.Như Chưa muốn dừng lại Mộc cự nhân tiếp tục tấn công,một cú đập mạnh tựa thái sơn áp đỉnh giáng lên cơ thể Dịch Thiên.
“Á”- Tiếng kêu hốt hoảng của Như Nguyệt trên chỗ ngồi hoàng gia.
/123
|