Trưa hôm sau, giờ giải lao, Lam bước ra khỏi lớp. Cô cứ trầm mặt, xung quanh người tỏa ra một cỗ sát ý.
-Lam, em sao vậy? Hôm nay em lạ lắm. Có chuyện gì … sao? – An níu lấy cánh tay của Lam nhưng lại bị cô vung ra, kinh ngạc nhìn cô.
Lam không nói gì, cũng chẳng hề nhìn về phía An dù chỉ một cái, cứ bước đi như vậy.
-Chuyện gì vậy? – Cả bọn ở phía sau ngạc nhiên – Họ cãi nhau sao?
Đến sân vận động ở sau trường, Lam chợt dừng lại.
-Lam à, em sao vậy? Có chuyện gì rồi? – An đưa tay nắm lấy bàn tay của Lam, lo lắng nói – Em cứ nói với anh. Anh sẽ giúp em mà! (T/g: Anh không nhớ à?
-Lam, em sao vậy? Hôm nay em lạ lắm. Có chuyện gì … sao? – An níu lấy cánh tay của Lam nhưng lại bị cô vung ra, kinh ngạc nhìn cô.
Lam không nói gì, cũng chẳng hề nhìn về phía An dù chỉ một cái, cứ bước đi như vậy.
-Chuyện gì vậy? – Cả bọn ở phía sau ngạc nhiên – Họ cãi nhau sao?
Đến sân vận động ở sau trường, Lam chợt dừng lại.
-Lam à, em sao vậy? Có chuyện gì rồi? – An đưa tay nắm lấy bàn tay của Lam, lo lắng nói – Em cứ nói với anh. Anh sẽ giúp em mà! (T/g: Anh không nhớ à?
/38
|