Thiếu nữ bang chủ Lạc gia bang khinh thường nói:
- Kỹ nữ, các ngươi cho rằng Gia Cát tiện tiện, Tịch nhược nhược rất lợi hại đúng không? Sao bây giờ không dám nói tiếng nào? Sợ núp trên tháp không dám xuống.
Hai tỷ muội không phục:
- Ngươi...! Ngươi đừng nói bậy! Gia Cát ca ca, Tịch ca ca không hề sợ!
- Nếu không sợ tại sao không dám ứng chiến, vậy mà không chịu là sợ? Nếu thật sự tự tin vào mình thì nên lao xuống. Tiện tiện chính là tiện tiện, yếu ớt chính là yếu ớt, không ra gì. Chút lá gan đó mà dám so với Lạc gia chúng ta? Nói cho đám kỹ nữ các ngươi biết, nếu Lạc gia của chúng ta ở đây sớm lao qua đánh tiểu tử này mấy cái.
Người trong Thiên Khải quảng trường bàn tán xôn xao, bọn họ giật mình vì trận sư lang thang bí ẩn cường đại, thầm suy đoán thân phận của hắn. Nhiều người nhớ rõ mấy hôm trước ở cửa Thanh Đế thành Dạ Thất Nương chính miệng nói hắn chỉ là trận sư lang thang tên Tiểu Hữu Tử, giả mạo Tiêu Du Tử là vì bị lợi dụng, sau lưng có cao thủ khác.
Lúc ấy Dạ Thất Nương lấy nhân cách mình ra bảo đảm, sau này biết cao thủ đứng sau Tiểu Hữu Tử là Mạc Khinh Sầu. Nhưng Mạc Khinh Sầu bị nhốt trong kia, không thể khống chế Tiểu Hữu Tử, vậy tại sao hắn lợi hại như vậy?
- Chàng trai, có thể nói cho ta biết thân phận của ngươi không?
Hồng Chính Thiên giống như mọi người, lão rất muốn biết chuyện gì xảy ra.
- Truyền nhân đời thứ mười tám phái hệ Vô Vi, Tiêu Du Tử kính chào Hồng lão tiền bối.
Cá tính Trần Lạc cao ngạo, bẩm sinh phóng đãng không kiêng dè. Phương thế giới này không bao nhiêu người làm Trần Lạc tôn kính từ tận đáy lòng, Hồng Chính Thiên là một trong số đó. Vì vậy Trần Lạc ở trước mặt Hồng Chính Thiên hành lễ vãn bối, lễ phép hỏi han, báo ra phái hệ của mình.
Phái hệ Vô Vi?
Đó là phe phái gì?
Đừng nói là trận sư chính tông, dù là phái hệ lang thang cũng rất xa lạ với phái hệ Vô Vi, chưa từng nghe qua. Hồng Chính Thiên có nghe nói nhưng chỉ nghe, lão không biết nhiều về phái hệ Vô Vi, trong ấn tượng đó là phe phái bí ẩn.
Hắn một lần nữa tự xưng là Tiêu Du Tử.
Trông ra ngô ra khoai, hắn là Tiêu Du Tử thật hay giả không người nào biết. Bởi vì từ khi đại tái đấu trận diễn ra xuất hiện hơn mười người tự xưng là Tiêu Du Tử, cộng với chưa có ai thấy mặt Tiêu Du Tử nên mọi người không hiểu ra sao. Chính Hồng Chính Thiên cũng không phân biệt được.
Chợt một thanh âm lạnh băng vang lên:
- Ngươi thật sự là người truyền thừa của phái hệ Vô Vi, Tiêu Du Tử?
Mọi người đưa mắt nhìn qua, chủ nhân của thanh âm là Mạc Khinh Sầu.
Trần Lạc liếc mắt thấy Mạc Khinh Sầu thì hơn ngẩn người, mới rồi hắn quá sốt ruột không để ý thấy nàng cũng có mặt. Trông thấy Mạc Khinh Sầu, Trần Lạc nhớ 'ước hẹn vô huyền' làm hắn nhức đầu.
Trần Lạc không kịp nghĩ nhiều, vì Mạc Khinh Sầu bị nhốt trong trận pháp bỗng bộc lộ chân thân huyết mạch, đôi cánh trong suốt, trạng thái đại tinh thần băng hà điên cuồng lấp lóe.
Mạc Khinh Sầu quát to, trạng thái đại tinh thần băng hà nổ tung bay ra nhiều phù văn băng. Trong khoảnh khắc thiên la trận giam cầm Mạc Khinh Sầu bị tan rã, nàng phá trận bay lên trời.
Trận pháp do đại nhân vật trận pháp công hội thi triển bị Mạc Khinh Sầu phát?
Mạc Khinh Sầu bộc lộ chân thân cường đại đến vậy sao?
Mọi người chưa kịp giật mình thì Mạc Khinh Sầu đã xuất hiện trong không trung, trạng thái đại tinh thần băng hà dài mấy chục thước đứng lặng. Mạc Khinh Sầu đứng trên băng xuyên, áo trăng, ba ngàn sợi tóc bạc dài bay lất phất, khuôn mặt lãnh diễm vô song.
Mạc Khinh Sầu nhìn chằm chằm Trần Lạc bên dưới, quát to:
- Để ta nghiệm chứng xem ngươi là thật hay giả!
Mạc Khinh Sầu lạnh như băng giá đã nói ra tay thì sẽ không bao giờ do dự, dù chỉ một giây. Lần này cũng vậy, trạng thái đại tinh thần băng hà trút xuống như băng cực bắc nhấn chìm Trần Lạc.
Răng rắc! Răng rắc!
Băng xuyên nổ lốp bốp, mỗi lần nó nổ là diễn sinh ra các phù văn. Phù văn ngưng tụ hình thừng từng trận pháp băng giá. Mạc Khinh Sầu như tinh linh bay lượn trong băng xuyên nổ, thân hình lãnh diễm khiếp người, từng trận pháp nối tiếp nhau ngưng diễn ra.
Ai đều nhìn ra vừa rồi khi đấu trận với Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương thì Mạc Khinh Sầu chưa dốc hết sức. Giờ phút này, vì kiểm nghiệm Tiểu Hữu Tử có đúng là Tiêu Du Tử không Mạc Khinh Sầu trở nên điên cuồng.
Mọi người một lần nữa giật mình vì tạo nghệ trận pháp cường đại của Mạc Khinh Sầu, nàng ngưng diễn trận pháp kết cấu gọn gàng sạch sẽ, đều là nguên tố hàng băng, mỗi trận pháp đều như vây. Lần đầu tiên mọi người trông thấy một người có thể lĩnh ngộ nguyên tố sâu sắc đến thế, chỉ là nguyên tố băng trong hư vọng minh tưởng đại pháp đã biến ảo vô cùng.
Giờ phút này, nhiều người ở trong lòng thầm nghĩ.
E rằng trong phương thế giới này không trận sư nào có tạo nghệ lĩnh vực trận pháp nguyên tố băng vượt qua Mạc Khinh Sầu, nàng hiểu biết nguyên tố băng đã đến trình độ người bình thường không thể hiểu nổi, làm người ta khâm phục.
Trận sư lang thang bí ẩn tự xưng Tiêu Du Tử dường như bị các trận pháp nguyên tố băng của Mạc Khinh Sầu áp chế, hắn không thể công kích, chỉ không ngừng phòng thủ. Tám mươi phần trăm mọi người cho rằng như vậy, nhưng một vài cao thủ tạo nghệ thâm sâu thì nghĩ khác.
Trận sư lang thang bí ẩn không phải không thể nhúc nhích mà hắn không hành động, hắn đang phòng ngự nhưng không phải vì bị Mạc Khinh Sầu áp chế. Có vẻ như trận sư lang thang bí ẩn không muốn đấu trận với Mạc Khinh Sầu.
Trận sư lang thang bí ẩn đứng yên, mặc cho trạng thái đại tinh thần băng hà của Mạc Khinh Sầu gầm rống, nổ tung như thế nào cũng không đụng đến một cọng lông của hắn. Thủ pháp trận sư lang thang bí ẩn ngưng diễn rối loạn, không giống thủ pháp nào trên thế giới này. Nói đúng hơn không phải loạn mà là tùy ý, như thể trận sư lang thang bí ẩn muốn ngưng diễn thế nào thì làm thế ấy.
Trận sư lang thang bí ẩn bày trận pháp, trận tượng mơ hồ như đống hổ lốn, kết cấu lộn xộn đối lập rõ ràng với kết cấu gọn càng, sạch sẽ của Mạc Khinh Sầu.
Kết cấu của trận sư lang thang bí ẩn quá rối loạn, như dây thừng xoắn vào nhau làm người không giải mã được, nhưng kết cấu hỗn độn này làm nhiều người trong Thiên Khải quảng trường giật mình.
Tựa như Vân Phi Dương đã nói, nhiều người từng nghiên cứu trận pháp của Tiêu Du Tử. Nhưng trận pháp Tiêu Du Tử bày ra đều có chung đặc điểm là kết cấu đại khai đại hợp, cực kỳ hỗn loạn, như con nít tô vẽ, những người khác không xem hiểu được.
Bây giờ trận sư lang thang bí ẩn bày ra trận pháp giống y như vậy, kết cấu mỗi trận pháp hỗn loạn. Nhiều người bắt đầu nghi ngờ phải chăng thanh niên áo đen đúng là quỷ tài Tiêu Du Tử trong truyền thuyết?
- Kỹ nữ, các ngươi cho rằng Gia Cát tiện tiện, Tịch nhược nhược rất lợi hại đúng không? Sao bây giờ không dám nói tiếng nào? Sợ núp trên tháp không dám xuống.
Hai tỷ muội không phục:
- Ngươi...! Ngươi đừng nói bậy! Gia Cát ca ca, Tịch ca ca không hề sợ!
- Nếu không sợ tại sao không dám ứng chiến, vậy mà không chịu là sợ? Nếu thật sự tự tin vào mình thì nên lao xuống. Tiện tiện chính là tiện tiện, yếu ớt chính là yếu ớt, không ra gì. Chút lá gan đó mà dám so với Lạc gia chúng ta? Nói cho đám kỹ nữ các ngươi biết, nếu Lạc gia của chúng ta ở đây sớm lao qua đánh tiểu tử này mấy cái.
Người trong Thiên Khải quảng trường bàn tán xôn xao, bọn họ giật mình vì trận sư lang thang bí ẩn cường đại, thầm suy đoán thân phận của hắn. Nhiều người nhớ rõ mấy hôm trước ở cửa Thanh Đế thành Dạ Thất Nương chính miệng nói hắn chỉ là trận sư lang thang tên Tiểu Hữu Tử, giả mạo Tiêu Du Tử là vì bị lợi dụng, sau lưng có cao thủ khác.
Lúc ấy Dạ Thất Nương lấy nhân cách mình ra bảo đảm, sau này biết cao thủ đứng sau Tiểu Hữu Tử là Mạc Khinh Sầu. Nhưng Mạc Khinh Sầu bị nhốt trong kia, không thể khống chế Tiểu Hữu Tử, vậy tại sao hắn lợi hại như vậy?
- Chàng trai, có thể nói cho ta biết thân phận của ngươi không?
Hồng Chính Thiên giống như mọi người, lão rất muốn biết chuyện gì xảy ra.
- Truyền nhân đời thứ mười tám phái hệ Vô Vi, Tiêu Du Tử kính chào Hồng lão tiền bối.
Cá tính Trần Lạc cao ngạo, bẩm sinh phóng đãng không kiêng dè. Phương thế giới này không bao nhiêu người làm Trần Lạc tôn kính từ tận đáy lòng, Hồng Chính Thiên là một trong số đó. Vì vậy Trần Lạc ở trước mặt Hồng Chính Thiên hành lễ vãn bối, lễ phép hỏi han, báo ra phái hệ của mình.
Phái hệ Vô Vi?
Đó là phe phái gì?
Đừng nói là trận sư chính tông, dù là phái hệ lang thang cũng rất xa lạ với phái hệ Vô Vi, chưa từng nghe qua. Hồng Chính Thiên có nghe nói nhưng chỉ nghe, lão không biết nhiều về phái hệ Vô Vi, trong ấn tượng đó là phe phái bí ẩn.
Hắn một lần nữa tự xưng là Tiêu Du Tử.
Trông ra ngô ra khoai, hắn là Tiêu Du Tử thật hay giả không người nào biết. Bởi vì từ khi đại tái đấu trận diễn ra xuất hiện hơn mười người tự xưng là Tiêu Du Tử, cộng với chưa có ai thấy mặt Tiêu Du Tử nên mọi người không hiểu ra sao. Chính Hồng Chính Thiên cũng không phân biệt được.
Chợt một thanh âm lạnh băng vang lên:
- Ngươi thật sự là người truyền thừa của phái hệ Vô Vi, Tiêu Du Tử?
Mọi người đưa mắt nhìn qua, chủ nhân của thanh âm là Mạc Khinh Sầu.
Trần Lạc liếc mắt thấy Mạc Khinh Sầu thì hơn ngẩn người, mới rồi hắn quá sốt ruột không để ý thấy nàng cũng có mặt. Trông thấy Mạc Khinh Sầu, Trần Lạc nhớ 'ước hẹn vô huyền' làm hắn nhức đầu.
Trần Lạc không kịp nghĩ nhiều, vì Mạc Khinh Sầu bị nhốt trong trận pháp bỗng bộc lộ chân thân huyết mạch, đôi cánh trong suốt, trạng thái đại tinh thần băng hà điên cuồng lấp lóe.
Mạc Khinh Sầu quát to, trạng thái đại tinh thần băng hà nổ tung bay ra nhiều phù văn băng. Trong khoảnh khắc thiên la trận giam cầm Mạc Khinh Sầu bị tan rã, nàng phá trận bay lên trời.
Trận pháp do đại nhân vật trận pháp công hội thi triển bị Mạc Khinh Sầu phát?
Mạc Khinh Sầu bộc lộ chân thân cường đại đến vậy sao?
Mọi người chưa kịp giật mình thì Mạc Khinh Sầu đã xuất hiện trong không trung, trạng thái đại tinh thần băng hà dài mấy chục thước đứng lặng. Mạc Khinh Sầu đứng trên băng xuyên, áo trăng, ba ngàn sợi tóc bạc dài bay lất phất, khuôn mặt lãnh diễm vô song.
Mạc Khinh Sầu nhìn chằm chằm Trần Lạc bên dưới, quát to:
- Để ta nghiệm chứng xem ngươi là thật hay giả!
Mạc Khinh Sầu lạnh như băng giá đã nói ra tay thì sẽ không bao giờ do dự, dù chỉ một giây. Lần này cũng vậy, trạng thái đại tinh thần băng hà trút xuống như băng cực bắc nhấn chìm Trần Lạc.
Răng rắc! Răng rắc!
Băng xuyên nổ lốp bốp, mỗi lần nó nổ là diễn sinh ra các phù văn. Phù văn ngưng tụ hình thừng từng trận pháp băng giá. Mạc Khinh Sầu như tinh linh bay lượn trong băng xuyên nổ, thân hình lãnh diễm khiếp người, từng trận pháp nối tiếp nhau ngưng diễn ra.
Ai đều nhìn ra vừa rồi khi đấu trận với Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương thì Mạc Khinh Sầu chưa dốc hết sức. Giờ phút này, vì kiểm nghiệm Tiểu Hữu Tử có đúng là Tiêu Du Tử không Mạc Khinh Sầu trở nên điên cuồng.
Mọi người một lần nữa giật mình vì tạo nghệ trận pháp cường đại của Mạc Khinh Sầu, nàng ngưng diễn trận pháp kết cấu gọn gàng sạch sẽ, đều là nguên tố hàng băng, mỗi trận pháp đều như vây. Lần đầu tiên mọi người trông thấy một người có thể lĩnh ngộ nguyên tố sâu sắc đến thế, chỉ là nguyên tố băng trong hư vọng minh tưởng đại pháp đã biến ảo vô cùng.
Giờ phút này, nhiều người ở trong lòng thầm nghĩ.
E rằng trong phương thế giới này không trận sư nào có tạo nghệ lĩnh vực trận pháp nguyên tố băng vượt qua Mạc Khinh Sầu, nàng hiểu biết nguyên tố băng đã đến trình độ người bình thường không thể hiểu nổi, làm người ta khâm phục.
Trận sư lang thang bí ẩn tự xưng Tiêu Du Tử dường như bị các trận pháp nguyên tố băng của Mạc Khinh Sầu áp chế, hắn không thể công kích, chỉ không ngừng phòng thủ. Tám mươi phần trăm mọi người cho rằng như vậy, nhưng một vài cao thủ tạo nghệ thâm sâu thì nghĩ khác.
Trận sư lang thang bí ẩn không phải không thể nhúc nhích mà hắn không hành động, hắn đang phòng ngự nhưng không phải vì bị Mạc Khinh Sầu áp chế. Có vẻ như trận sư lang thang bí ẩn không muốn đấu trận với Mạc Khinh Sầu.
Trận sư lang thang bí ẩn đứng yên, mặc cho trạng thái đại tinh thần băng hà của Mạc Khinh Sầu gầm rống, nổ tung như thế nào cũng không đụng đến một cọng lông của hắn. Thủ pháp trận sư lang thang bí ẩn ngưng diễn rối loạn, không giống thủ pháp nào trên thế giới này. Nói đúng hơn không phải loạn mà là tùy ý, như thể trận sư lang thang bí ẩn muốn ngưng diễn thế nào thì làm thế ấy.
Trận sư lang thang bí ẩn bày trận pháp, trận tượng mơ hồ như đống hổ lốn, kết cấu lộn xộn đối lập rõ ràng với kết cấu gọn càng, sạch sẽ của Mạc Khinh Sầu.
Kết cấu của trận sư lang thang bí ẩn quá rối loạn, như dây thừng xoắn vào nhau làm người không giải mã được, nhưng kết cấu hỗn độn này làm nhiều người trong Thiên Khải quảng trường giật mình.
Tựa như Vân Phi Dương đã nói, nhiều người từng nghiên cứu trận pháp của Tiêu Du Tử. Nhưng trận pháp Tiêu Du Tử bày ra đều có chung đặc điểm là kết cấu đại khai đại hợp, cực kỳ hỗn loạn, như con nít tô vẽ, những người khác không xem hiểu được.
Bây giờ trận sư lang thang bí ẩn bày ra trận pháp giống y như vậy, kết cấu mỗi trận pháp hỗn loạn. Nhiều người bắt đầu nghi ngờ phải chăng thanh niên áo đen đúng là quỷ tài Tiêu Du Tử trong truyền thuyết?
/1351
|