Lúc Tần Minh và Nhiếp Hải Đường về đến thành phố Quảng thì đã là trưa ngày hôm sau.
Nhiếp Hải Đường muốn quay về bảo bình an, đồng thời đối chất với ba mình là Nhiếp Kiến Dân, tại sao lại ép cô đi xem mắt loại nhà giàu hàng đầu đó.
Sau khi Tần Minh đưa cô về nhà họ Nhiếp anh mới đến nhà họ Mộc, xem thử chuyện lớn mà Mộc Tư Thuần nhất định không chịu nói qua điện thoại là chuyện gì?
Vừa vào cửa, Mộc Tư Thuần đã chạy lại, kéo tay anh: “Anh rể, sao giờ anh mới về.
Chị đi mất rồi, tối qua đã đi rồi, hình như còn khóc nữa.
Anh không ở bên cạnh, chắc là chị nhớ anh đấy.
Tần Minh nghe thế thì trợn lớn hai mắt, chuyện chỉ thế này mà nói nghe to tát như vậy, anh hỏi: “Đi đâu?”
Mộc Tư Thuần dầu môi, nói: “Thủ đô.
Chị ấy nói buổi diễn ra mắt sản phẩm của công ty chị ấy lần trước vô cùng thành công, bây giờ thương hiệu cao cấp của chị nổi tiếng rồi, có rất nhiều công ty muốn hợp tác với công ty của chị ấy, muốn phát triển ra quốc tế, trong đó có một công ty phát hành thương hiệu rất có tiếng ở Bắc Kinh, cho nên chị muốn chuyển công ty đến đó.
Chuyển cả công ty đi? Thế này cũng khoa trương quá đấy? Trốn anh sao?
Tần Minh hỏi: “Trước khi đi cô ấy có nói gì không? Nói với anh ấy.
Mộc Từ Thuần hất cằm, tỏ vẻ suy ngẫm cuộc đời, nói: “Chị ấy nói muốn anh chăm sóc tốt cho em.
Những chuyện khác thì quên rồi.”
Tần Minh nheo mắt, vươn tay búng nhẹ vào trán Mộc Tư Thuần, đang chọc anh à?
Anh nhìn trong nhà, không có ai cả.
Mộc Tư Thuần giải thích: “Ba đi mua thuốc đặc trị cho ông nội rồi, mẹ với anh cả thì giải quyết chuyện công ty cho ông chủ.
Em là rảnh rỗi nhất, hi hi.
Tần Minh nói: “Cả nhà đều cố gắng như vậy mà em lười quá cũng không ổn đâu.”
Mộc Tư Thuần hừ một tiếng, nói: “Em còn đi học mà, sắp thi rồi, em cũng có một buổi phỏng vấn, là thử vai cho một đạo diễn lớn đấy, em muốn debut làm idol.”
Tần Minh biết Mộc Tư Thuần là sinh viên đại học hí khúc Hoa Nam, ngoại hình nổi bậc, dáng người đẹp, biết hát biết nhảy, có tố chất cơ bản để làm idol, chắc chắn sẽ có công ty lớn ký hợp đồng để cô ấy làm nghệ sĩ.
Tần Minh bảo: “Vậy em cố lên!”
Mộc Tư Thuần kéo cánh tay Tần Minh, nói: “Này này này, anh rể, chị đi rồi mà sao anh chẳng bận tâm chút nào vậy? Anh không buồn chút nào sao? Anh không sợ chị đến Bắc Kinh rồi không chịu nổi cô đơn sẽ ngoại tình, cắm sừng anh thì anh làm thế nào?”
Tần Minh cười, hỏi lại: “Ừ nhỉ, anh có thể làm thế nào nữa.
Đến lúc đó chỉ có thể ly hôn thôi.”
Mộc Tư Thuần trợn mắt, nói: “Sao anh có thể nghĩ như vậy nhỉ? Chị em sẽ không ngoại tình đầu, bình thường chị em lạnh lùng, nhưng chắc chắn chị ấy quyết định chuyện gì đó thì nhất định sẽ làm đến cùng, hơn nữa còn làm tốt nhất có thể.
Ví dụ như trước đây chị ấy học đại học thì nhất quyết không yêu đương, cả bốn năm đại học chị ấy chỉ chú tâm vào học hành thôi.
Sau này chị ấy nói muốn tự lực cánh sinh, không muốn phụ thuộc vào sự giúp đỡ của gia đình, chị ấy cũng từng bước một làm nên sự nghiệp của mình, thành lập công ty, kéo đầu tư, sản xuất sản phẩm, bán hàng ra thị trường, tất cả đều là tự chị ấy hoàn thành.
Chị ấy đồng ý cưới anh thì chắc chắn chị ấy sẽ xem anh là chồng.
Chị em lạnh lùng là thế nhưng thực ra chị ấy là kiểu người truyền thống, đã xác định người nào thì chính là người đó, sẽ không thay đổi.
Cho nên, anh rể à, anh không thể phụ lòng chị em được, đừng có hở ra là nói ly hôn nữa."
Thấy Mộc Tư Thuần chỉ ngón tay tỏ vẻ dạy dỗ người khác, trong lòng Tần Minh có cảm xúc không sao giải thích được, hình như anh chưa từng tìm hiểu về Mộc Tiêu Kiều, cô ấy là người thế nào anh cũng không rõ.
Bây giờ nghe Mộc Tư Thuần nói thì anh mới biết một số chuyện quá khứ và tính cách của cô ấy.
Nhưng Tần Minh vẫn rất khó xử, Mộc Hạo không ở đây, Mộc Tiêu Kiều thì chuồn đi rồi, anh tìm ai nói chuyện ly hôn bây giờ?
Chuyện này phải giải quyết thế nào đây.
Tần Minh nghĩ ngợi, nói: “Được rồi, em đi làm chuyện của em đi.
Anh có chút việc phải nói với chị em.
Chuyện của bọn anh không cần em bận tâm đầu, em lo chăm chỉ học hành, phấn đấu sớm trở thành ngôi sao
Mộc Tư Thuần dầu môi: “Quyết định thế nhé, phải dỗ chị em đấy.
Chị em chỉ tỏ ra mạnh mẽ thôi, thực ra chị ấy yếu đuối lắm.
Tần Minh gửi tin nhắn cho Mộc Tiêu Kiều, cũng không biết nói gì, nhưng dù sao vẫn chưa ly hôn, phải giữ lời hứa trong hợp đồng thỏa thuận, cuối cùng anh gửi: “Có khó khăn nhất định phải liên lạc với tôi, chuyện gì tôi cũng có thể giải quyết được.
Lúc này, Mộc Tiêu Kiều đang ở Bắc Kinh, nhận được tin nhắn thì giật mình, cô ta xấu hổ bấm xóa tin nhắn, nhưng lúc xác nhận xóa thì cô ta lại do dự.
Sau đó, ngón tay thon dài của cô ta nhấn vào hủy bỏ, rồi lại nhanh chóng nhấn vào xóa, nhưng lúc xác nhận lại do dự, cứ như vậy mấy lần, cô ta tức giận ném điện thoại vào túi.
Mà Tần Minh hoàn toàn không biết chuyện này, anh phải quay về trường.
Buổi chiều có tiết, nhưng đến trường mới biết, ngày mốt là bắt đầu thi, lịch học đã kết thúc rồi, mọi người đều đang chuẩn bị cho kỳ thi.
Sau khi về, Tần Minh cũng tập trung chuẩn bị cho kỳ thi, dù sao thì Mine Hathaway – một trong bốn vị nguyên lão của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ sẽ đến gặp anh, còn kiểm tra việc học của anh, đối phương là cánh tay đắc lực quan trọng của ba nuôi, Tần Minh không thể lơ là được.
Cả tuần tiếp theo là tuần thi cử, các sinh viên ở làng đại học khá yên tĩnh, bình thường thành tích của Tần Minh cũng rất tốt.
Đối với anh mà nói, thi cử cũng không có áp lực gì quá lớn, khác biệt là ở chỗ đạt điểm tối đa hay chín bảy chín tám điểm thôi.
Về phần A Long – vệ sĩ thân cận kiêm giám đốc hành chính, anh ta đã kết thúc tuần trăng mật, giao nhận công việc với Tất Nguyên, quay trở lại làm việc.
Tần Minh liên lạc với Mộc Hạo, nhưng Mộc Hạo rất bận, vẫn luôn không có thời gian, lúc liên lạc hoàn toàn không nói với ông ta chuyện ly hôn.
Mặc dù Tần Minh rất đau đầu, không biết nên giải thích với Nhiếp Hải Đường thế nào, nên anh cũng chỉ đành được ngày nào hay ngày đó.
Hôm nay, Tần Minh tiến ba anh em ở ký túc xá đi, nghỉ hè anh cũng không về quê.
Trước đây là ở thành phố Quảng đi giao đồ ăn, giờ anh là nhà giàu hàng đầu thế giới, có thể còn làm nhiều việc hơn.
Trời vừa tối, Tần Minh nhận được điện thoại của Tổng Dĩnh: “Cậu chủ, Mine Hathaway đến rồi, bà ta nói sẽ ở tòa nhà Thế Kỷ đợi cậu chủ đến.”
Hôm nay vừa có điểm thành tích thì đối phương đã đến rồi, Tần Minh thầm thở dài, đối phương đến nhanh thật.
A Long lái xe đưa Tần Minh đến tòa nhà Thế Kỳ.
Lúc ở trên đường, anh nhận được tin nhắn Tống Dĩnh gửi đến, Mine Hathaway là một người da trắng, xuất thân từ lính đánh thuê quốc tế, về sau được Thường Hồng Hi thu phục, giúp Thường Hồng Hi quản lý công việc hành chính tổng hợp của sản nghiệp trong các khu vực, hiện tại là thành viên chấp hành của ban giám đốc cao nhất trong tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ.
Có thể nói Mine Hathaway có quyền lực rất lớn trong tập đoàn.
Mặc dù trước đây đã lấy việc ám sát của Thường Hoan để kiểm tra năng lực của Tần Minh, chứng minh anh có năng lực nhất định, nhưng muốn chinh phục được bốn vị nguyên lão này, Tần Minh thầm nghĩ vẫn phải dựa vào chính mình.
Nếu bốn nguyên lão không hài lòng thì trong tương lai, khi Tần Minh tiếp quản tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ sẽ gặp rất nhiều rắc rối và cản trở.
A Long thấy sắc mặt Tần Minh nghiêm trọng thì hỏi: “Cậu chủ, có cần phải thay một bộ câu phục không?”
Tần Minh nói: “Không cần đầu, bà ta là cấp dưới của tôi mới đúng, tôi không cần phải chuẩn bị đồ vì bà ta.
Phải phân biệt rõ ràng chủ yếu và thứ yếu
Hai mươi phút sau, Tần Minh đến tòa nhà Thế Kỷ, anh đứng dưới dưới tòa nhà, ngước đầu nhìn lên.
E là tối nay phải dốc hết sức mình rồi..
/1178
|