Tần Minh buồn cười: "Nói bậy, tôi chỉ biết câu đầu óc táo bạo bao nhiêu, đất sẽ lớn bấy nhiêu.
Chỉ cần anh dũng cảm thì cô gái có xinh đẹp, địa vị thế nào cũng có thể bị tán đổ.
Nếu các anh không tin thì xem đây"
"Xì.."
Mấy nam sinh giơ ngược ngón tay cái, không tin nói: "Cậu lại khoác lác rồi.
Nếu người đẹp kia để ý tới cậu, tôi sẽ theo họ cậu."
Tần Minh cười ha ha: "Tôi cũng không ngại có thêm con trai.
Các anh nhìn kỹ nhé.
Tần Minh bước tới.
Tống Dĩnh tại thính mắt tinh, cho dù đứng cách một đoạn nhưng vẫn nghe được cuộc nói chuyện giữa anh và những người này, thật ra không tự ý làm phiền.
Tần Minh đi tới, giả vờ không quen biết hỏi: "Người đẹp, chờ bạn trai à?"
Tống Dĩnh thản nhiên cười nói: "Tôi đang độc thân, làm gì có bạn trai.
Tôi đang thấy chán nên ngắm phong cảnh giết thời gian thôi."
Tần Minh lớn tiếng nói: "Giết thời gian à? Vậy thì tốt quá, cô chơi trò Liên Minh Huyền Thoại không? Tôi lên cấp vương giả rồi, sẽ dẫn cô làm màu, cho cô bay luôn."
Tổng Dĩnh buồn cười nói: "Được thôi nhưng chúng ta đi đâu chơi đây?"
Tần Minh lại chỉ vào ký túc xá bên cạnh nói: "Tôi ở một mình.
Cô tới phòng ký túc của tôi đi.
À, nếu không thuận tiện mua thêm bao cao su?"
Tống Dĩnh ngượng ngùng đến đỏ cả mặt, biết rõ Tần Minh cố ý nhưng vẫn phải phối hợp: "Ghét ghê, vậy cũng quá nhanh đấy."
Tần Minh cười ha ha: "Không nhanh, không nhanh, tôi còn thấy quá chậm."
Tống Dĩnh không nhịn được cười, cảm giác Tần Minh càng ngày càng tệ, cũng biết nói đùa sex như vậy?
Cô ta dứt khoát nói chuyện thoải mái: "Thật ra tôi thích tiếp xúc không dùng bao hơn"
Hai người vừa nói cười vừa đi vào trong ký túc xá.
Mấy nam sinh bên cạnh kinh ngạc muốn rơi cắm, nhìn chằm chằm vào Tống Dĩnh.
Bọn họ chấn động nhìn Tần Minh dẫn cô ta đi, mãi không thể nói được từ nào.
Điều này gây ra đả kích rất lớn cho bọn họ.
"Bốp!" Một nam sinh chợt tát mạnh vào mặt mình, kêu khóc: "Hóa ra là một cô bé ngốc ngọt ngào, sao tôi lại không dám tới chứ? Ôi...!Người đẹp tốt bao nhiêu"
"Đúng vậy, tự nhiên lợi cho tên ship đồ.
Đúng là một bông hoa tươi cắm trên bãi cứt trâu.
"Ôi, cải trắng tốt đều bị heo ủi.
Nếu biết thế, vừa nãy tôi đã tới bắt chuyện rồi.
Ôi.."
Tần Minh thấy buồn cười, không nhìn cũng biết mấy nam sinh bên ngoài chán nản, hối hận thế nào.
Anh chỉ làm chút chuyện xấu với bọn họ mà thôi.
Tống Dĩnh bước vào phòng ký túc của Tần Minh, cung kính khẽ cúi đầu nói: "Cậu chủ, mong cậu tha lỗi cho chuyện tôi tự ý tới tìm cậu, bởi vì tôi thật sự quá lo lắng cho cậu."
Tần Minh gãi đầu nói: "Không sao.
Cô có phái người bảo vệ tốt cho Triệu Chính Ngôn không?"
Tống Dĩnh nói: "A Long đã bị tôi thuyết phục, vẫn luôn âm thầm bảo vệ cậu ta.
Đồng thời vì sự an toàn của cậu, tôi cũng sai Cli Olsen qua đây."
Tần Minh buồn cười nói: "Olmei à? Không phải cô vẫn có ý kiến về cô ấy sao?"
Tống Dĩnh nói: "Xét về năng lực chiến đấu và bảo vệ, Cli đúng là kém hơn A Long nhiều.
Nhưng tôi nghĩ khả năng thu thập tin tức và kỹ thuật hack của cô ta có thể giúp được cậu chủ.
Cậu chủ cũng quá coi thường tôi rồi.
Tôi vẫn phân biệt rõ chuyện công và tư."
Tần Minh đột nhiên kéo tay Tống Dĩnh nói: "Tiểu Dĩnh, cám ơn cô.
Cô thu xếp đúng lắm"
Tống Dĩnh đỏ mặt, dịu dàng nói: "Cậu chủ, đây là chuyện tôi nên làm.
Dù sao tôi cũng là thư ký của cậu."
Tần Minh nói: "Đúng lúc tôi đang có một chuyện khó giải quyết.
Cô ưu tiên xử lý giúp tôi"Tần Minh nói ra chuyện của nhà họ Tôn khiến mắt Tống Dĩnh lập tức sáng lên.
Cô ta còn tưởng là chuyện gì, lúc này mới thoải mái nói: "Cậu chủ yên tâm, chúng tôi rất quen thuộc với loại chuyện trả đũa này rồi.
Dù sao mỗi giây mỗi phút, quản lý cấp cao trong các phòng ban của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ chúng ta đều bị người khác trả đũa.
Có thể nói chúng tôi có kinh nghiệm cũng như hệ thống kiểm soát, hệ thống thẩm vấn, hệ thống trừng phạt tiên tiến và hoàn thiện nhất trên thế giới, thành viên trong đội ngũ cũng rất hoàn mỹ, mỗi thành viên của đội ám sát đều rất giỏi về phương diện này".
/1178
|