Thời Gian Có Anh, Kí Ức Thành Hoa

Chương 18 - Chương 4.3

/25


Ăn xong cơm trưa, Mạc Ly dẫn Úy Trì đi gặp Hàn Kính, ngày hôm qua cô và Hàn Kính đã hẹn sẽ dẫn người đến khám bệnh - - nếu nói thân thể không thành vấn đề, thì phải là tâm lý rồi.

Lúc Úy Trì còn hôn mê, Hàn Kính đã đến thăm Triệu Mạc Ly sống sót sau tai nạn, tự nhiên cũng đi đến nhìn Úy Trì - -

Anh nhớ không lầm thì, anh ta chính là người em từng nói, người làm cho em cảm giác 'Thất sủng'? Hiện tại anh ta lại cứu em? Rất có duyên với em đó.

Khi đó Mạc Ly tâm sự nặng nề, đối với lời của Hàn Kính chỉ cười.

Mà hôm nay, Hàn Kính nhìn thấy Úy Trì đã nói: Anh Úy, rất cám ơn anh đã cứu Mạc Ly nhà tôi. Lúc anh nói, tay theo thói quen khoát lên trên vai Mạc Ly.

Úy Trì nhìn tay Hàn kính, sau đó, anh đưa tay gạt tay Hàn Kính xuống, cũng nói: Cảm ơn.

Mạc Ly: ...

Hàn kính nhìn Mạc Ly chế nhạo nói: Thế nào? Nhìn dáng vẻ của em, còn giống như rất hưởng thụ anh ta làm vậy với em lúc trong điện thoại thì nói với anh 'Để ý quá đáng'? Này còn trị cái gì nữa? Mang về nhà hưởng thụ cho tốt không phải xong rồi sao.

Mạc Ly sờ mặt mình, thật đúng là khóe miệng nhếch lên, cô bình tĩnh nói: Cho anh xem sẽ hiểu ngay.

Nhưng mà hôm nay, một phen khám và chữa bệnh xong, Hàn Kính lại lắc đầu nói: Anh ta nói chuyện rất ngắn gọn, trắng ra là, nghe như không xảy ra vấn đề gì, nhưng lại hỏi không ra cái gì. Anh muốn thôi miên anh ta, cũng không thành công.

Anh không thôi miên anh ấy được?

Nội tâm anh ta có tính phòng ngự rất mạnh.

Mạc Ly nhìn về phía người có vẻ mặt vô hại bên cạnh: Tính phòng ngự của anh ấy rất mạnh?

Vì thế, con đường này cũng không thông qua được.

Mà Mạc Ly rốt cục cảm nhận được Úy Trì không chỉ có tính phòng ngự mạnh, còn đặc biệt có tính công kích. Hôm đó hai người từ một quán ăn trong một con ngõ sâu đi ra - - đây là quán ăn Mạc Ly hay đến, hai người ăn xong đi ra sân, bên ngoài đã là sắp tối.

Mạc Ly đi theo Úy Trì muốn xuyên qua ngõ nhỏ, có hai người trẻ tuổi theo một đường nhỏ khác vượt qua đi phía sau bọn họ, hai người hình như là có uống rượu, lớn miệng nói chuyện, nói hai câu, đột nhiên hướng Mạc Ly kêu: Cô bé phía trước, xoay người lại cười với hai anh em bọn anh một cái xem nào, để bọn anh nhìn xem có đẹp hay không?

Phải đó, xoay lại xem.

... Triệu Mạc Ly thầm nghĩ, không nên nói chuyện với hai tên ma men này.

Kết quả một người trong đó trực tiếp bước nhanh đến muốn sờ mông cô, cơ hồ là trong nháy mắt, Úy Trì đã bắt được cổ tay người nọ, dùng sức vặn một cái, người nọ quỳ trên mặt đất gào khóc. Bạn của hắn chạy tới muốn cứu hắn, bị Úy Trì không biết ở đâu đánh tới, trực tiếp ngất xỉu.

Người còn thanh tỉnh kia miệng không ngừng mắng to: Con bà nó, buông tao ra, ông đây muốn chạm vào người phụ nữ của mày thì sao?! Ông đây còn muốn - - á!

Mạc Ly nhìn người muốn sờ mông cô bị Úy Trì bóp cổ, đặt trên tường sắp hết hơi, cái sức lực này cơ hồ là muốn đẩy người vào chỗ chết.

Mạc Ly bị dọa đến mức - - sợ người nọ thực sự đi đời nhà ma, ân nhân của cô phải vào tù rồi, cô vội kéo tay Úy Trì, Có thể, có thể đánh, cũng không thể thực giết người. Lần trước gây náo loạn ở bệnh viện, anh ta ra tay không ngoan độc như vậy mà.

Những hạt bụi dưới ánh sáng yếu ớt, Mạc Ly nhìn trên mặt Úy Trì là một mảnh lạnh như băng, cô hơi sững sờ, nảy lên cảm giác giống như đã từng thấy qua rồi, cô kinh hỉ nói: Anh khôi phục bình thường rồi hả ?!

Úy Trì quay đầu nhìn cô.

Sự rét lạnh trên mặt không thay đổi, nhưng ánh mắt nhìn về phía cô vẫn quyến luyến như trước.

Được rồi, còn chưa có...

Nhưng cuối cùng Úy Trì vẫn thả tay, mà người kia bị dọa đến mức không nhẹ, nâng đồng bọn lên nghiêng ngả chao đảo chạy.

Trong lòng Mạc Ly còn sợ hãi giữ chặt Úy Trì hỏi: Anh sao thế? Không có việc gì chứ?

Anh lắc đầu, bắt lấy tay cô đi ra ngõ nhỏ.

Mạc Ly luôn luôn nhìn anh, trái tim cô vẫn như cũ đập rất nhanh, nhưng đã không phải vì sợ hãi kích động nữa.

Một người, ba lần bốn lượt cứu mình, vì sao? Cô nhìn không thấu Úy Trì, nhưng có thể khẳng định là, cô chưa bao giờ cảm nhận được chút Ác ý” nào trên người anh cho dù là lúc anh nói mấy lời lạnh nhạt.

Chân tình luôn luôn như ẩn như hiện quanh quẩn trong lòng dần dần rõ ràng hiện lên, Mạc Ly nghĩ, lòng người thật sự là khó có thể đoán trước, suy nghĩ tiếp, hết thảy tựa hồ lại là nước chảy thành sông, hợp tình hợp lý.

Cô lặng lẽ nắm chặt lấy bàn tay đang nắm tay mình, cảm giác thật tốt.

Anh Úy, tôi sống đến bây giờ, chưa từng trải qua yêu đương, bởi vì chưa gặp được người mình yêu thật sự, tôi không muốn vì cuộc đời mình mà lừa gạt một người qua đường, lại càng không muốn có lỗi với người tôi sẽ yêu trong tương lai.

Úy Trì dừng bước lại nhìn về phía cô.

Mặc kệ anh là vì nguyên nhân gì mà đến bên cạnh em, em đã tìm được câu trả lời cho mình. Chẳng sợ tương lai sau này anh hoàn toàn khôi phục lại, có thể cô sẽ bị coi thường, nhưng cô nghĩ, mặc kệ anh đang trong trạng thái nào, anh đều là Úy Trì. Cho nên vô luận tương lai anh biến thành dạng người gì, chỉ cần anh lưu lại cho cô một con đường sống, cô lại theo đuổi anh là được. Dù cho, đuổi không kịp... Cùng lắm


/25

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status