edit:..Lam Thiên..
“Các vị phu nhân đang nói chuyện gì vậy?” Hạ Thính Ngưng cười nhẹ đi vào lương đình cắt đứt câu chuyện đang được bàn tán.
Thanh âm trong trẻo giống như nước suối khiến cho người ta không khỏi sinh ra vài phần hảo cảm.
Đám phu nhân đang ngồi nghe vậy không khỏi quay đầu nhìn về phía người đi tới.
Nhị phu nhân ngồi ở chủ vị càng thêm tràn đầy ý cười, vội vàng vẫy tay nói “Ngưng Nhi, ngươi đã đến rồi. Mau tới bên này ngồi, ta còn đang nghĩ như thế nào lại không nhìn thấy ngươi đâu.”
“Đại tẩu, tẩu ngồi chỗ này đi.” Bách Lí Thiên Phù ngồi bên cạnh mẫu thân của mình càng là trực tiếp đứng dậy, cao hứng đem vị trí tặng cho Hạ Thính Ngưng.
Hạ Thính Ngưng cũng không từ chối, tự nhiên hào phóng ngồi xuống giữa nhị phu nhân và Bách Lí Thiên Phù, ôn hòa có lễ hướng mọi người gật đầu chào hỏi.
Những người khác nhìn tình cảnh này, trong lòng liền cân nhắc một phen. Được sủng ái như vậy có thể thấy được Tĩnh vương thế tử phi này ở phu gia ( nhà chồng) có phân lượng .
Nhị phu nhân vô cùng thân thiết kéo cánh tay Hạ Thính Ngưng vỗ nhẹ nói “Ngươi, đứa nhỏ này đi đâu vậy, hơn nửa ngày cũng không thấy bóng dáng.”
Từ sau khi Hạ Thính Ngưng vì nàng chuẩn trị khai phương thuốc, thái độ nhị phu nhân đối với nàng tự nhiên không thể giống như trước đây.
Hạ Thính Ngưng cười khẽ nhìn lướt qua Ninh Dương Hầu phu nhân nói “Trong cung phong cảnh rất tốt, ta đi dạo một chút lại trùng hợp nhìn thấy một đôi chim sẻ có tình ý nên liền ở lại nhìn thêm một chút.”
Nhị phu nhân cũng không biết hàm ý trong lời nói của Hạ Thính Ngưng nên nàng chỉ cười nói “Chim sẻ có cái gì đẹp mắt ,nếu như ngươi thích chim nhỏ như vậy, trở về liền đến ‘Bách Minh Các’ chọn một, hai con là được .”
Hạ Thính Ngưng khẽ cười gật đầu đáp ứng.
Nàng vừa nói xong liền có một vị phu nhân phụ họa theo cười nói “Không nghĩ tới thế tử phi cũng thích dưỡng thứ đồ chơi này.”
Hạ Thính Ngưng mỉm cười làm như tán gẫu việc nhà “Ta cũng chỉ là yêu thích thứ tao nhã sao có thể sánh với nhị muội muội tính tình tốt được hun đúc từ nhỏ.”
Bách Lí Thiên Phù nghe vậy hai gò má đỏ lên, không tự nhiên nhận lấy đánh giá từ mọi người.
Tính tình nàng dịu dàng, hơn nữa da mặt mỏng, một phen đối thoại biểu hiện, đối với đám phu nhân đã từng nhìn qua vô số người mà nói, nàng giống như một hồ nước trong không chút tỳ vết.
Đám quý phu nhân này, người nào không nghĩ muốn tìm một người con dâu tốt.
Lập tức, liền có người nửa thật nửa giả vui đùa nói “Bách Lí nhị tiểu thư đáng yêu như vậy, cũng không biết là công tử nhà ai có phúc khí có thể cưới được nàng mang về.”
Lời kia vừa thốt ra, chính là có chút ý tứ hàm xúc dò xét ở bên trong .
Ninh Dương Hầu phu nhân nghe vậy tuy rằng ngoài miệng không có trả lời nhưng trên mặt cũng là lộ ra vài phần vui mừng đắc ý. Không có gì bất ngờ xảy ra, có thể cùng Tĩnh vương phủ kết thân liền chỉ có Ninh Dương Hầu phủ bọn họ .
Nhị phu nhân cũng hiểu được ý tứ trong lời nói này, lại không lâu nữa liền muốn cùng Ninh Dương Hầu phủ kết thân, nàng đã nghĩ đến trả lời mờ mịt một chút chặt đứt tâm tư của đám phu nhân này.
Chỉ là vừa muốn mở miệng, Hạ Thính Ngưng liền đã nói ra “Hôn nhân đại sự làm sao có thể lấy ra làm trò đùa, nhị thẩm luôn đau thương nhị muội muội nên vô cùng cẩn thận .”
Nói như vậy chính là cho thấy còn chưa chọn ra được người . Đám người ở đây trong lòng đều rõ ràng, dưới đáy lòng bắt đầu âm thầm tính toán.
Nhị phu nhân tuy rằng trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng được tu dưỡng tốt từ nhỏ nên chưa có biểu hiện trên mặt.
Sắc mặt Hạ Thính Ngưng lạnh nhạt như trước chỉ là ở dưới bàn hơi hơi nhéo cánh tay nhị phu nhân, xem như ra hiệu.
Kể từ đó, nhị phu nhân liền càng biết là có vấn đề, âm thầm đem nghi vấn cất xuống đáy lòng, tính toán một lát nữa liền hảo hảo hỏi một chút.
Bách Lí Thiên Phù không nghĩ nhiều như vậy, nàng chỉ đơn thuần cho rằng việc hôn sự còn chưa có định tốt, đại tẩu nhất định là cảm thấy không tiện nói sớm ra.
Trái lại, sắc mặt Ninh Dương Hầu phu nhân liền có chút không tốt , hai nhà đã bàn luận mối hôn sự này không sai biệt lắm. Tĩnh vương thế tử phi nói như vậy đến cùng là có ý tứ gì. Nàng vừa ngẩng đầu muốn cấp Bách Lí nhị phu nhân một ánh mắt lại không nghĩ tới Hạ Thính Ngưng lại đối chính mình cười vui vẻ, điều này làm cho trong lòng nàng nhất thời lộp bộp một chút, có chút hốt hoảng không rõ nguyên nhân.
Sau khi đạt được kết quả như mong muốn, Hạ Thính Ngưng mỉm cười đối nhị phu nhân nói “Nhị thẩm, gần đây thân thể người có chút không tốt, không nên ngồi lâu như vậy. Không bằng trở về sương phòng chợp mắt một chút, tĩnh dưỡng tinh thần.”
Nhị phu nhân vừa nghe, cũng thấy có lý, liền gật đầu nói “Cũng tốt, ngươi nói như vậy, ta cũng cảm thấy thực sự chút mệt mỏi.”
Nói xong lại đối với đám phu nhân đang ngồi nói “Ta xin phép đi trước.”
Bách Lí Thiên Phù cũng đứng dậy cùng đi theo .
Nhân vật chính đã đi, tình cảnh tự nhiên là có chút lạnh xuống.
Hạ Thính Ngưng cũng không quá thích ứng phó với đám người này nên cũng liền đứng dậy có lễ nói “Các vị phu nhân, ta cũng phải xin phép đi qua chào hỏi các vị phu nhân khác .”
“Đi đi , thế tử phi không cần để ý.” Mọi người lại phụ họa một trận, ở các nàng xem ra, Tĩnh vương thế tử phi tuy rằng cũng đã làm phụ nhân, nhưng đến cùng vẫn là tuổi còn trẻ, cùng các nàng ba mươi, bốn mươi tuổi ngồi chung một chỗ, quả thật không quá thỏa đáng.
Hạ Thính Ngưng mỉm cười, ôn hòa có lễ đi tới một chỗ náo nhiệt khác.
Vừa mới đến gần, liền có người ánh mắt sắc bén phát hiện ra nàng,“Mau nhìn, là Tĩnh vương thế tử phi đến .”
Nơi này phần lớn đều là thiếu phụ trẻ tuổi, Hạ Thính Ngưng vừa đi đến gần liền bị mọi người kéo lại thân thiết ngồi xuống .
Tuy rằng phần lớn đều là người nàng không biết, nhưng nghe các nàng nói chuyện, Hạ Thính Ngưng rất nhanh liền biết được trong đó có vài vị phu nhân thân phận rất lớn.
Trong đó vị nử tử ngồi ở bên cạnh nàng tên là Hoa Tuyết, là phu nhân
“Các vị phu nhân đang nói chuyện gì vậy?” Hạ Thính Ngưng cười nhẹ đi vào lương đình cắt đứt câu chuyện đang được bàn tán.
Thanh âm trong trẻo giống như nước suối khiến cho người ta không khỏi sinh ra vài phần hảo cảm.
Đám phu nhân đang ngồi nghe vậy không khỏi quay đầu nhìn về phía người đi tới.
Nhị phu nhân ngồi ở chủ vị càng thêm tràn đầy ý cười, vội vàng vẫy tay nói “Ngưng Nhi, ngươi đã đến rồi. Mau tới bên này ngồi, ta còn đang nghĩ như thế nào lại không nhìn thấy ngươi đâu.”
“Đại tẩu, tẩu ngồi chỗ này đi.” Bách Lí Thiên Phù ngồi bên cạnh mẫu thân của mình càng là trực tiếp đứng dậy, cao hứng đem vị trí tặng cho Hạ Thính Ngưng.
Hạ Thính Ngưng cũng không từ chối, tự nhiên hào phóng ngồi xuống giữa nhị phu nhân và Bách Lí Thiên Phù, ôn hòa có lễ hướng mọi người gật đầu chào hỏi.
Những người khác nhìn tình cảnh này, trong lòng liền cân nhắc một phen. Được sủng ái như vậy có thể thấy được Tĩnh vương thế tử phi này ở phu gia ( nhà chồng) có phân lượng .
Nhị phu nhân vô cùng thân thiết kéo cánh tay Hạ Thính Ngưng vỗ nhẹ nói “Ngươi, đứa nhỏ này đi đâu vậy, hơn nửa ngày cũng không thấy bóng dáng.”
Từ sau khi Hạ Thính Ngưng vì nàng chuẩn trị khai phương thuốc, thái độ nhị phu nhân đối với nàng tự nhiên không thể giống như trước đây.
Hạ Thính Ngưng cười khẽ nhìn lướt qua Ninh Dương Hầu phu nhân nói “Trong cung phong cảnh rất tốt, ta đi dạo một chút lại trùng hợp nhìn thấy một đôi chim sẻ có tình ý nên liền ở lại nhìn thêm một chút.”
Nhị phu nhân cũng không biết hàm ý trong lời nói của Hạ Thính Ngưng nên nàng chỉ cười nói “Chim sẻ có cái gì đẹp mắt ,nếu như ngươi thích chim nhỏ như vậy, trở về liền đến ‘Bách Minh Các’ chọn một, hai con là được .”
Hạ Thính Ngưng khẽ cười gật đầu đáp ứng.
Nàng vừa nói xong liền có một vị phu nhân phụ họa theo cười nói “Không nghĩ tới thế tử phi cũng thích dưỡng thứ đồ chơi này.”
Hạ Thính Ngưng mỉm cười làm như tán gẫu việc nhà “Ta cũng chỉ là yêu thích thứ tao nhã sao có thể sánh với nhị muội muội tính tình tốt được hun đúc từ nhỏ.”
Bách Lí Thiên Phù nghe vậy hai gò má đỏ lên, không tự nhiên nhận lấy đánh giá từ mọi người.
Tính tình nàng dịu dàng, hơn nữa da mặt mỏng, một phen đối thoại biểu hiện, đối với đám phu nhân đã từng nhìn qua vô số người mà nói, nàng giống như một hồ nước trong không chút tỳ vết.
Đám quý phu nhân này, người nào không nghĩ muốn tìm một người con dâu tốt.
Lập tức, liền có người nửa thật nửa giả vui đùa nói “Bách Lí nhị tiểu thư đáng yêu như vậy, cũng không biết là công tử nhà ai có phúc khí có thể cưới được nàng mang về.”
Lời kia vừa thốt ra, chính là có chút ý tứ hàm xúc dò xét ở bên trong .
Ninh Dương Hầu phu nhân nghe vậy tuy rằng ngoài miệng không có trả lời nhưng trên mặt cũng là lộ ra vài phần vui mừng đắc ý. Không có gì bất ngờ xảy ra, có thể cùng Tĩnh vương phủ kết thân liền chỉ có Ninh Dương Hầu phủ bọn họ .
Nhị phu nhân cũng hiểu được ý tứ trong lời nói này, lại không lâu nữa liền muốn cùng Ninh Dương Hầu phủ kết thân, nàng đã nghĩ đến trả lời mờ mịt một chút chặt đứt tâm tư của đám phu nhân này.
Chỉ là vừa muốn mở miệng, Hạ Thính Ngưng liền đã nói ra “Hôn nhân đại sự làm sao có thể lấy ra làm trò đùa, nhị thẩm luôn đau thương nhị muội muội nên vô cùng cẩn thận .”
Nói như vậy chính là cho thấy còn chưa chọn ra được người . Đám người ở đây trong lòng đều rõ ràng, dưới đáy lòng bắt đầu âm thầm tính toán.
Nhị phu nhân tuy rằng trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng được tu dưỡng tốt từ nhỏ nên chưa có biểu hiện trên mặt.
Sắc mặt Hạ Thính Ngưng lạnh nhạt như trước chỉ là ở dưới bàn hơi hơi nhéo cánh tay nhị phu nhân, xem như ra hiệu.
Kể từ đó, nhị phu nhân liền càng biết là có vấn đề, âm thầm đem nghi vấn cất xuống đáy lòng, tính toán một lát nữa liền hảo hảo hỏi một chút.
Bách Lí Thiên Phù không nghĩ nhiều như vậy, nàng chỉ đơn thuần cho rằng việc hôn sự còn chưa có định tốt, đại tẩu nhất định là cảm thấy không tiện nói sớm ra.
Trái lại, sắc mặt Ninh Dương Hầu phu nhân liền có chút không tốt , hai nhà đã bàn luận mối hôn sự này không sai biệt lắm. Tĩnh vương thế tử phi nói như vậy đến cùng là có ý tứ gì. Nàng vừa ngẩng đầu muốn cấp Bách Lí nhị phu nhân một ánh mắt lại không nghĩ tới Hạ Thính Ngưng lại đối chính mình cười vui vẻ, điều này làm cho trong lòng nàng nhất thời lộp bộp một chút, có chút hốt hoảng không rõ nguyên nhân.
Sau khi đạt được kết quả như mong muốn, Hạ Thính Ngưng mỉm cười đối nhị phu nhân nói “Nhị thẩm, gần đây thân thể người có chút không tốt, không nên ngồi lâu như vậy. Không bằng trở về sương phòng chợp mắt một chút, tĩnh dưỡng tinh thần.”
Nhị phu nhân vừa nghe, cũng thấy có lý, liền gật đầu nói “Cũng tốt, ngươi nói như vậy, ta cũng cảm thấy thực sự chút mệt mỏi.”
Nói xong lại đối với đám phu nhân đang ngồi nói “Ta xin phép đi trước.”
Bách Lí Thiên Phù cũng đứng dậy cùng đi theo .
Nhân vật chính đã đi, tình cảnh tự nhiên là có chút lạnh xuống.
Hạ Thính Ngưng cũng không quá thích ứng phó với đám người này nên cũng liền đứng dậy có lễ nói “Các vị phu nhân, ta cũng phải xin phép đi qua chào hỏi các vị phu nhân khác .”
“Đi đi , thế tử phi không cần để ý.” Mọi người lại phụ họa một trận, ở các nàng xem ra, Tĩnh vương thế tử phi tuy rằng cũng đã làm phụ nhân, nhưng đến cùng vẫn là tuổi còn trẻ, cùng các nàng ba mươi, bốn mươi tuổi ngồi chung một chỗ, quả thật không quá thỏa đáng.
Hạ Thính Ngưng mỉm cười, ôn hòa có lễ đi tới một chỗ náo nhiệt khác.
Vừa mới đến gần, liền có người ánh mắt sắc bén phát hiện ra nàng,“Mau nhìn, là Tĩnh vương thế tử phi đến .”
Nơi này phần lớn đều là thiếu phụ trẻ tuổi, Hạ Thính Ngưng vừa đi đến gần liền bị mọi người kéo lại thân thiết ngồi xuống .
Tuy rằng phần lớn đều là người nàng không biết, nhưng nghe các nàng nói chuyện, Hạ Thính Ngưng rất nhanh liền biết được trong đó có vài vị phu nhân thân phận rất lớn.
Trong đó vị nử tử ngồi ở bên cạnh nàng tên là Hoa Tuyết, là phu nhân
/156
|