Edit :..Lam Thiên..
Giữa trưa, Hạ Thính Ngưng vốn tính toán ăn một bữa trưa ấp áp nhưng lại bị người quấy rầy, trên bàn chẳng những nhiều ra một tiện nghi phụ thân nàng không muốn gặp , mà ngay cả biểu thúc gia vừa mới gặp mặt lần đầu tiên cũng đi tới.
Bách Lí Dung Cẩn ngồi ở bên cạnh Hạ Thính Ngưng vì nàng gắp đồ ăn, thỉnh thoảng cũng bớt chút thời gian đáp lại vài câu hỏi của Hạ lão gia.
Cho dù bên tai thỉnh thoảng truyền đến thanh âm của tiện nghi phụ thân và người gọi là biểu thúc lấy lòng Dung Cẩn thì Hạ Thính Ngưng cũng không chen vào nói một câu, vẻ mặt lạnh nhạt cúi mắt dùng bữa. Loại sự tình này Dung Cẩn sợ là thấy nhiều hơn nàng, nàng biết hắn có thể xử lý tốt .
Biểu thẩm của Hạ Thính Ngưng là một mỹ phụ nhân đầy đặn, từ lúc bắt đầu lên bàn, tươi cười trên mặt cũng không có buông xuống. Nàng họ Tôn, là một dòng họ vô cùng thưởng gặp.
Ở trước mặt Hạ Thính Ngưng nàng cũng không dám khinh thường, chỉ là tươi cười đầy mặt lôi kéo Thủy thị làm quen “Thủy di nương, dung mạo của thế tử phi lớn lên thật là vô cùng giống ngươi.”
Có người nào làm nương lại không thích người khác nói đứa nhỏ lớn lên giống chính mình. Thủy thị tự nhiên cũng không ngoại lệ, nàng khó nén vui vẻ ngắm nhìn Hạ Thính Ngưng nói “Đứa nhỏ này giống ta ở đôi mắt nhất .”
Hạ Thính Ngưng nghe vậy liền khẽ nhíu mày, biểu thẩm này thật biết bắt chuyện.
Tôn thị lại mím môi quay đầu nhìn đám nữ nhi của chính mình liếc mắt một cái, có chút bất đắc dĩ nói “Vài nữ nhi này của ta cũng đặc biệt giống ta, chỉ là tính tình lại không giống ta. Ôn nhu khéo léo cũng không biết là giống ai.”
Nghe Tôn thị nói như vậy, Thủy thị tựa như tìm được đồng minh, lập tức nói “Tính tình Ngưng Nhi cũng không giống ta. Nữ hài tử ôn nhu khéo léo là chuyện tốt.”
Hạ Thính Ngưng lại là âm thầm oán thầm, tính tình quá ôn nhu cũng không tốt, cẩn thận bị người ta ăn sạch vào bụng.
Bách Lí Dung Cẩn tự nhiên là nghe được lời này, hắn cũng không nói, chỉ là ôn nhu cười giúp Hạ Thính Ngưng gắp một chút thức ăn bỏ vào trong bát.
Tôn thị nghe vậy cười híp mắt, lại thấy Bách Lí Dung Cẩn đau sủng Hạ Thính Ngưng như vậy, đáy lòng ý mừng càng sâu, tự nhiên liền chuyển đề tài câu chuyện “Nói nhiều như vậy, thế nhưng đã quên để tỷ muội các nàng tiến lên ra mắt thế tử phi .”
“Vô phương, đều là người một nhà, làm sao cần tính toán nhiều như vậy.” Thủy thị cười khanh khách nói.
Tôn thị lại nhân cơ hội hướng Hạ Thính Ngưng nhất nhất giới thiệu ba cái nữ nhi nhà mình.
Người ta đã nói đến như vậy, Hạ Thính Ngưng cũng không tiện không tiếp, khẽ đặt đôi đũa trong tay xuống ân cần thăm hỏi “bình thường vài vị biểu muội đều đọc sách gì?”
Hạ Cầm Ôn nhiều tuổi nhất khéo léo đáp “Hồi biểu tỷ, ba tỷ muội chúng ta vẫn luôn đọc nữ giới.”
Hạ Thính Ngưng nghe vậy khóe môi khẽ giật giật, thản nhiên nói “Rất tốt .”
Sau một câu như vậy liền cũng không nói tiếp.
Điều này làm cho Tôn thị có chút xấu hổ, trong lòng cũng đoán không ra Hạ Thính Ngưng đối với nữ nhi của nàng có ấn tượng như thế nào. Phải biết rằng nàng muốn đánh chủ ý để nữ nhi tiến vào Hạ phủ. Từ khi biết biểu huynh của phu quân có một nữ nhi lên làm thế tử phi, trùng hợp một nhà bọn họ lại vừa khéo chuyển đến kinh đô liền nghĩ tới cửa liên lạc cảm tình một phen.
Nhiều ngày ở trong Hạ phủ như vậy nàng cũng nghe được không ít chuyện , nhìn thấy nhị thiếu gia Hạ phủ nàng liền càng tránh không được nổi lên tâm tư, tuổi còn nhỏ nhưng đã là tú tài, lại có một thân tỷ tỷ làm thế tử phi, ngày sau tiền đồ nhất định là lên như diều gặp gió, hai nhà lại có một chút quan hệ thân thích, nàng còn không nhanh chóng bắt lấy cơ hội làm thân được sao.
Tôn thị cẩn thận nghĩ tới, nữ nhi của mình tuy rằng là con vợ cả, nhưng thế nào cũng không đúng quy cách đưa cho người ta làm chính thê, nghĩ tới nghĩ lui, để nữ nhi của nàng làm thiếp thất cũng tốt, chính yếu là có thể đặt được cưả hôn sự này.
Ở Hạ phủ đã nhiều ngày, nàng cũng không ít lần chạy tới Lê viện, ánh mắt nhìn Hạ Tử Vân giống như mẹ vợ nhìn con rể, càng xem càng vừa lòng. Hiện tại việc hôn sự cũng đã nói ra, còn lại liền chờ Thủy thị đưa một câu trả lời thuyết phục .
Dùng xong ngọ thiện, Tôn thị còn đang suy nghĩ chuyện để nữ nhi nhập Hạ phủ làm thiếp, tuy rằng đáy lòng nàng sốt ruột, nhưng cũng không muốn thúc giục Thủy thị, miễn cho không cẩn thận làm hỏng việc này.
Hạ Thính Ngưng cũng không biết ý nghĩ trong lòng Tôn thị, sau khi dùng qua ngọ thiện có chút vô vị nàng liền mang theo đệ đệ Hạ Tử Vân đi vào buồng trong.
Nhìn thấy gương mặt tỷ tỷ nhà mình có chút nghiêm túc , Hạ Tử Vân không khỏi ngồi
Giữa trưa, Hạ Thính Ngưng vốn tính toán ăn một bữa trưa ấp áp nhưng lại bị người quấy rầy, trên bàn chẳng những nhiều ra một tiện nghi phụ thân nàng không muốn gặp , mà ngay cả biểu thúc gia vừa mới gặp mặt lần đầu tiên cũng đi tới.
Bách Lí Dung Cẩn ngồi ở bên cạnh Hạ Thính Ngưng vì nàng gắp đồ ăn, thỉnh thoảng cũng bớt chút thời gian đáp lại vài câu hỏi của Hạ lão gia.
Cho dù bên tai thỉnh thoảng truyền đến thanh âm của tiện nghi phụ thân và người gọi là biểu thúc lấy lòng Dung Cẩn thì Hạ Thính Ngưng cũng không chen vào nói một câu, vẻ mặt lạnh nhạt cúi mắt dùng bữa. Loại sự tình này Dung Cẩn sợ là thấy nhiều hơn nàng, nàng biết hắn có thể xử lý tốt .
Biểu thẩm của Hạ Thính Ngưng là một mỹ phụ nhân đầy đặn, từ lúc bắt đầu lên bàn, tươi cười trên mặt cũng không có buông xuống. Nàng họ Tôn, là một dòng họ vô cùng thưởng gặp.
Ở trước mặt Hạ Thính Ngưng nàng cũng không dám khinh thường, chỉ là tươi cười đầy mặt lôi kéo Thủy thị làm quen “Thủy di nương, dung mạo của thế tử phi lớn lên thật là vô cùng giống ngươi.”
Có người nào làm nương lại không thích người khác nói đứa nhỏ lớn lên giống chính mình. Thủy thị tự nhiên cũng không ngoại lệ, nàng khó nén vui vẻ ngắm nhìn Hạ Thính Ngưng nói “Đứa nhỏ này giống ta ở đôi mắt nhất .”
Hạ Thính Ngưng nghe vậy liền khẽ nhíu mày, biểu thẩm này thật biết bắt chuyện.
Tôn thị lại mím môi quay đầu nhìn đám nữ nhi của chính mình liếc mắt một cái, có chút bất đắc dĩ nói “Vài nữ nhi này của ta cũng đặc biệt giống ta, chỉ là tính tình lại không giống ta. Ôn nhu khéo léo cũng không biết là giống ai.”
Nghe Tôn thị nói như vậy, Thủy thị tựa như tìm được đồng minh, lập tức nói “Tính tình Ngưng Nhi cũng không giống ta. Nữ hài tử ôn nhu khéo léo là chuyện tốt.”
Hạ Thính Ngưng lại là âm thầm oán thầm, tính tình quá ôn nhu cũng không tốt, cẩn thận bị người ta ăn sạch vào bụng.
Bách Lí Dung Cẩn tự nhiên là nghe được lời này, hắn cũng không nói, chỉ là ôn nhu cười giúp Hạ Thính Ngưng gắp một chút thức ăn bỏ vào trong bát.
Tôn thị nghe vậy cười híp mắt, lại thấy Bách Lí Dung Cẩn đau sủng Hạ Thính Ngưng như vậy, đáy lòng ý mừng càng sâu, tự nhiên liền chuyển đề tài câu chuyện “Nói nhiều như vậy, thế nhưng đã quên để tỷ muội các nàng tiến lên ra mắt thế tử phi .”
“Vô phương, đều là người một nhà, làm sao cần tính toán nhiều như vậy.” Thủy thị cười khanh khách nói.
Tôn thị lại nhân cơ hội hướng Hạ Thính Ngưng nhất nhất giới thiệu ba cái nữ nhi nhà mình.
Người ta đã nói đến như vậy, Hạ Thính Ngưng cũng không tiện không tiếp, khẽ đặt đôi đũa trong tay xuống ân cần thăm hỏi “bình thường vài vị biểu muội đều đọc sách gì?”
Hạ Cầm Ôn nhiều tuổi nhất khéo léo đáp “Hồi biểu tỷ, ba tỷ muội chúng ta vẫn luôn đọc nữ giới.”
Hạ Thính Ngưng nghe vậy khóe môi khẽ giật giật, thản nhiên nói “Rất tốt .”
Sau một câu như vậy liền cũng không nói tiếp.
Điều này làm cho Tôn thị có chút xấu hổ, trong lòng cũng đoán không ra Hạ Thính Ngưng đối với nữ nhi của nàng có ấn tượng như thế nào. Phải biết rằng nàng muốn đánh chủ ý để nữ nhi tiến vào Hạ phủ. Từ khi biết biểu huynh của phu quân có một nữ nhi lên làm thế tử phi, trùng hợp một nhà bọn họ lại vừa khéo chuyển đến kinh đô liền nghĩ tới cửa liên lạc cảm tình một phen.
Nhiều ngày ở trong Hạ phủ như vậy nàng cũng nghe được không ít chuyện , nhìn thấy nhị thiếu gia Hạ phủ nàng liền càng tránh không được nổi lên tâm tư, tuổi còn nhỏ nhưng đã là tú tài, lại có một thân tỷ tỷ làm thế tử phi, ngày sau tiền đồ nhất định là lên như diều gặp gió, hai nhà lại có một chút quan hệ thân thích, nàng còn không nhanh chóng bắt lấy cơ hội làm thân được sao.
Tôn thị cẩn thận nghĩ tới, nữ nhi của mình tuy rằng là con vợ cả, nhưng thế nào cũng không đúng quy cách đưa cho người ta làm chính thê, nghĩ tới nghĩ lui, để nữ nhi của nàng làm thiếp thất cũng tốt, chính yếu là có thể đặt được cưả hôn sự này.
Ở Hạ phủ đã nhiều ngày, nàng cũng không ít lần chạy tới Lê viện, ánh mắt nhìn Hạ Tử Vân giống như mẹ vợ nhìn con rể, càng xem càng vừa lòng. Hiện tại việc hôn sự cũng đã nói ra, còn lại liền chờ Thủy thị đưa một câu trả lời thuyết phục .
Dùng xong ngọ thiện, Tôn thị còn đang suy nghĩ chuyện để nữ nhi nhập Hạ phủ làm thiếp, tuy rằng đáy lòng nàng sốt ruột, nhưng cũng không muốn thúc giục Thủy thị, miễn cho không cẩn thận làm hỏng việc này.
Hạ Thính Ngưng cũng không biết ý nghĩ trong lòng Tôn thị, sau khi dùng qua ngọ thiện có chút vô vị nàng liền mang theo đệ đệ Hạ Tử Vân đi vào buồng trong.
Nhìn thấy gương mặt tỷ tỷ nhà mình có chút nghiêm túc , Hạ Tử Vân không khỏi ngồi
/156
|