Edit: voi còi
Beta: ..Lam Thiên..
Lời này vừa ra, không khí trên bàn lập tức liền thay đổi, cầu hôn? Trong vương phủ chỉ có hai nữ tử là Bách Lí Lộ Dao và Bách Lí Thiên Phù là vừa độ tuổi, vậy đối tượng đại hoàng tử muốn cầu hôn chẳng phải là một trong hai người này sao?
Hai người vừa nghe xong sắc mặt cũng đều biến đổi.
Nhị lão gia cau mày, buông đũa trong tay xuống lo lắng nhìn về phía Tĩnh vương gia nói “Đại ca, đối tượng đại hoàng tử muốn cầu hôn là ai?”
Ông cũng không muốn Phù nhi của mình bị chọn trúng, tâm tư của đại hoàng tử không cần đoán cũng biết, thật sự là lại muốn tìm biện pháp khác mượn sức vương phủ đây. Nhưng đại ca đã biết rõ từ sớm cũng đã nói qua với ông, vương phủ sẽ chỉ duy trì người kế vị, sẽ không để người khác mượn sức, cho nên nếu thật sự chọn trúng Phù nhi, vậy nói như thế nào ông cũng không thể đáp ứng chuyện này.
hơn nữa bất luận đại hoàng tử có tâm tư xưng đế hay không, nhưng đối phương đã cưới chính phi, nên ông vạn vạn không thể đồng ý, chuyện này mà đáp ứng, không phải là muốn Phù nhi đi qua làm thiếp hay sao? Ông không có nhi tử, dưới gối cũng chỉ có một đứa nhỏ là Phù nhi, xưa nay đều là ‘cầm trên tay sỡ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan’ .
Ông đã sớm nghĩ tới, ngày sau sẽ chọn cho nữ nhi một hôn phu tốt, chẳng sợ thân phận thấp một chút cũng không sao, chỉ cần có thể toàn tâm toàn ý đối với nữ nhi là được. Mà đại hoàng tử kia xem ra cũng không phải là người tương xứng, càng miễn bàn hắn đã cưới chính phi hơn nữa còn là đích trưởng nữ của Nguyễn thừa tướng. Tính tình nhị chất tức như vậy, ông cũng không dám hy vọng xa vời đích tỷ của đối phương có thể tốt đến thế nào. Nếu Phù nhi phải gả qua vậy không phải chính là đi chịu tội sao?.
Nhị phu nhân cũng là vẻ mặt lo lắng chờ câu trả lời của Tĩnh vương gia, trong lòng mãnh liệt quay cuồng, trăm ngàn lần đừng hướng về Phù nhi, nữ nhi xưa nay luôn thiên chân vô tà lại không có tâm cơ, làm sao có thể gả đến loại địa phương đó được, nếu như vào cửa, còn không phải bị nữ nhân trong hậu viện của đại hoàng tử gặm cho đến ngay cả mảnh vụn cũng không còn sao.
trái ngược với phu thê nhị lão gia lo lắng, Hứa thị vừa nghe xong trong lòng liền vừa động, đại hoàng tử tới cầu hôn? Đây chính là chuyện tốt, tuy rằng đối phương đã cưới chính phi, nhưng cho dù là làm sườn phi cũng rất tốt. Nếu như chọn trúng Lộ Dao, vậy nữ nhi còn không phải có thể bay lên đầu cành làm phượng hoàng sao? ngày sau, nếu đại hoàng tử đăng cơ, vậy thân phận của nữ nhi liền có thể càng thêm quý, người làm nương như bà cũng có thể được thơm lây.
Đến lúc đó bà nghĩ muốn cái gì mà không được, cũng không cần phải nhìn sắc mặt người khác, chịu người khác bài bố. Nếu bụng nữ nhi không chịu thua kém, có thể giành trước sinh ra hoàng tôn, không chừng ngày sau còn có cơ hội có thể làm phù chính ( phù chính : thời xưa từ thiếp lên làm vợ).edit: voi còi
Đến lúc đó, nữ nhi làm hoàng hậu dưới một người trên vạn người, mà bà lại chính là mẫu thân của hoàng hậu. Ai còn dám bất kính với bà nữa chứ.
Hứa thị nghĩ vậy, tâm tình nhất thời liền kích động, thật sự là một cái tiền đồ cẩm tú tốt, chỉ cần đại hoàng tử có thể chọn trúng Lộ Dao, vậy tất cả mọi thứ đều có hi vọng.
Bách Lí Trần Hiên cũng nghĩ đến các loại ưu việt mà chuyện này mang lại cho mình, nếu muội muội có thể gả cho đại hoàng tử, vậy chính mình chẳng phải là có thể được sự duy trì của đối phương hay sao? Ngày sau khi tranh đoạt Tĩnh vương phủ hắn cũng có thể có được một trợ lực cùng núi dựa cường đại vào.edit: voi còi
Nguyễn thị ngồi ở bên cạnh Bách Lí Trần Hiên lại là vẻ mặt phẫn uất, ánh mắt giống dao nhỏ hung hăng xẻo qua mặt Bách Lí Lộ Dao cùng Bách Lí Thiên Phù.
Vì đại tỷ phu sắp nạp sườn phi nên đại tỷ cũng không ít lần ầm ĩ, vẫn luôn rất tức giận lo lắng. Nói là người này chỉ cần gả vào thì tương đương với nàng (đại tỷ )sẽ nhiều hơn một đối thủ mạnh, bởi vì đại tỷ phu muốn mượn sức của phụ vương, cho nên sẽ không bạc đãi người gả vào phủ hoàng tử.
Dưới gối đại tỷ lại không có nhi tử, lúc trước sinh là nữ nhi, điều này làm cho tỷ ấy càng thêm lo lắng, luôn cùng nàng nhắc tới nếu là bị sườn phi sau khi vào cửa chiếm được tiên cơ sinh ‘lân nhi’ trước, khó bảo đảm sẽ không ảnh hưởng đến địa vị của tỷ ấy.
Mà mẫu thân vì đại tỷ cũng đã từng đề cập qua việc này với phụ thân, ý tứ là muốn để ông ngăn cản đại tỷ phu nạp sườn phi, nhưng không nghĩ tới phụ thân lại nói chuyện này là ông và đại tỷ phu đã cùng nhau thương nghị tốt, đại tỷ phu cũng nói qua sẽ không bởi vì vậy mà bạc đãi đại tỷ .
Còn nói cái gì mà chỉ có làm như vậy mới có thể triệt để mượn sức vương phủ, muốn đại tỷ rộng lượng một chút cùng sườn phi mới vào cửa ở chung thật tốt, như vậy mới có thể càng thêm được đại tỷ phu yêu thương.
Nàng thật sự không rõ, chính mình đã gả vào đây, như vậy không phải là đang mượn sức của vương phủ sao?. Thế nào phụ thân còn muốn làm điều thừa, lại để đại hoàng tử nạp sườn phi khiến đại tỷ ấm ức đây.
Nguyễn thị nửa điểm cũng không hiểu được tâm tư của Nguyễn Thừa Tướng, suy nghĩ của nam nhân luôn khác với nữ nhân, trong mắt Nguyễn Thừa Tướng, tam thê tứ thiếp thì tính cái gì, chỉ cần nữ nhi của chính mình làm chính phi là được. Tiểu tế (Con rể) thân phận tôn quý, tương lai nếu làm hoàng đế, nữ nhân trong hậu cung sẽ nhiều không kể xiết. Nữ nhi làm sao có thể người nào cũng đi so đo, chỉ cần nàng rộng lượng, có dung nhân chi lượng, hơn nữa vẫn còn một nhạc phụ là hắn ở đây, kia con rể có thế nào cũng sẽ không bạc đãi nữ nhi .
Vị trí hoàng hậu là chuyện ván đã đóng thuyền, ông còn muốn so đo cái này làm cái gì. Hiện tại việc cấp bách phải làm là giúp tiểu tế mượn sức thế lực, khiến cho hắn có thể thuận lợi đăng vị mới là chuyện quan trọng. Nếu không mượn được trợ lực mạnh mẽ, cuối cùng ngôi hoàng đế rơi vào nhà khác, vậy ông còn gì mà hi vọng, ngay cả nữ nhi cũng phải gặp tai ương theo.
Hạ Thính Ngưng ngồi ở trên ghế khẽ nhíu mày, cầu hôn? Đại hoàng tử không phải đã cưới đích nữ Nguyễn thị làm chính phi sao? Lúc này lại hướng vương phủ cầu hôn, chẳng lẽ là muốn nạp sườn phi? Hơn nữa mục đích này, nghĩ như thế nào cũng không đơn giản.
Nàng lại nghiêng đầu nhìn nhìn Bách Lí Dung Cẩn, chỉ thấy trên mặt phu quân của mình nửa điểm kinh ngạc cũng không có, xem ra tựa hồ là đã sớm đoán được.
Hạ Thính Ngưng giận hắn liếc mắt một cái, đã biết cũng không nói cho nàng một tiếng, trở về sẽ cùng hắn tính sổ.
Bách Lí Dung Cẩn thấy bộ dáng tức giận của Hạ Thính Ngưng rất đáng yêu, nhất thời cười thầm trong lòng, ở phía dưới cái bàn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng. Ngưng Nhi của hắn, thật đúng là đáng yêu chết mất.
Tĩnh Vương Gia ngước mắt nhìn mọi người trên bàn một vòng, chỉ thấy vẻ mặt mỗi người đều không giống nhau.
Ông cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu, nhìn nhị đệ của mình liếc mắt một cái, nói “Đối phương muốn nạp Lộ Dao làm sườn phi.”
Lời này vừa nói ra, Bách Lí Thiên Phù nhất thời nhẹ nhàng thở ra, nàng cũng không muốn gả cho đại hoàng tử kia, chẳng sợ gả vào hoàng gia là chuyện rất nhiều nữ tử đều khát vọng.
Nhị lão gia nghe vậy cũng yên tâm, hoàn hảo hoàn hảo, chọn trúng không phải Phù nhi, bằng không ông thật đúng là rất phiền. Dù sao đối phương là hoàng tử, ông muốn cự tuyệt cửa hôn sự này, sẽ phải phí không ít công phu, sợ nhất chính là đại hoàng tử này lại cầu hoàng thượng ra thánh chỉ tứ hôn, đến lúc đó ông thực sự vô kế khả thi. May mắn đối phương chọn không phải là Phù nhi.
Chỉ là...., nhị lão gia đột nhiên lại nghĩ đến, nếu Bách Lí Lộ Dao gả qua, cũng rất không ổn, dù sao đại hoàng tử có tâm tư đối với long ỷ, nhưng đối phương có thể lên ngôi vị hoàng đế tỷ lệ tựa hồ cũng không quá lớn, ít nhất, nửa điểm đại ca cũng không xem trọng hắn.
Ngày sau, nếu đại hoàng tử tranh đoạt thất bại, vậy chất nữ gả qua chẳng phải là sẽ gặp tao ương theo sao?. Từ xưa đến nay, được làm vua thua làm giặc, tân đế nào sẽ bỏ qua cho huynh đệ có dị tâm đối với mình.
Nghĩ vậy, trong mắt nhị lão gia lại hiện lên một chút lo lắng, tuy rằng ông không yêu thương chất nữ này giống như yêu thương mấy người Cẩn Nhi và Kỳ nhi, nhưng nói như thế nào, ông cũng có đem nàng để ở trong lòng, tất nhiên , ông cũng không muốn nàng gả qua, sau đó cuối cùng rơi vào cái kết cục không tốt.
Tuy rằng Nhị lão gia nghĩ như vậy, nhưng ông lại không biết, sau khi Bách Lí Lộ Dao nghe thấy tin tức này, trong lòng đã sớm ức chế không được mừng như điên, đại hoàng tử cầu hôn là nàng, không phải quỷ vô dụng Bách Lí Thiên Phù kia. Rất nhanh, nàng sẽ gả cho đại hoàng tử làm sườn phi, không lâu sau hắn đăng cơ, vậy nói như thế nào nàng cũng sẽ được phong làm một trong tứ phi. Đến lúc đó vinh hoa phú quý, hường cả đời không hết .
Hứa thị nghe xong đồng dạng cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, giấc mộng đã trở thành sự thật, người chọn trúng thật sự là nữ nhi, đây chính là đã thành công một nửa ý tưởng ban đầu của bà .
Bách Lí Trần Hiên nghe vậy nhất thời vui vẻ giương đuôi lông mày lên. Thật tốt quá, chọn trúng là muội muội của hắn mà không phải đường muội không mấy thân cận với hắn kia.
Nguyễn thị cũng không cam lòng bĩu môi, ban đầu ánh mắt đều là trừng cả hai người Bách Lí Lộ Dao cùng Bách Lí Thiên Phù, lúc này lập tức liền chỉ bắn về phía Bách Lí Lộ Dao. Tiểu cô này, hiện tại đối với nàng mà nói đã là địch nhân, là một nữ nhân muốn cùng đại tỷ của nàng tranh thủ tình cảm. Đương nhiên nàng sẽ không giống lúc trước có sắc mặt tốt đối với đối phương.
Hạ Thính Ngưng đem biểu cảm đám người Hứa thị thu hết vào đáy mắt, nhàn nhàn cầm ly trà lên nhẹ nhàng nhấp ngụm, bên môi gợi lên một cái tươi cười trào phúng, những người này không khỏi cao hứng được quá sớm đi, nàng cũng không tin phụ vương sẽ dễ dàng đáp ứng cửa hôn sự này như vậy.
Quả nhiên, Tĩnh vương gia nâng ly trà lên trầm giọng mở miệng nói “Ta đã từ chối cửa hôn sự này với người làm mai, ta tuyệt đối sẽ không để Lộ Dao gả qua .”
Sao ông lại không biết đại hoàng tử này đang đánh chủ ý gì, mắt thấy Nguyễn thừa tướng gả nữ nhi vào nhưng vẫn không mượn sức được vương phủ, cho nên mới nghĩ đến chuyện muộn cưới nữ nhi của ông làm sườn phi, để cho chính mình đứng vào phe hắn. Chuyện này vô luận như thế nào ông cũng sẽ không đáp ứng, hôm nay sở dĩ nói ra, chỉ là muốn nhìn xem phản ứng của mọi người một chút, phàm là người thanh tỉnh, sẽ biết ông không đồng ý cùng đại hoàng tử nhấc lên quan hệ. Không nghĩ tới Lộ Dao cùng Hiên nhi đúng là vẫn khiến ông thất vọng.
Sau khi nghe được lời nói của Tĩnh vương gia, Hứa thị cùng Bách Lí Trần Hiên đều là ngẩn ra, cự tuyệt sao?edit: voi còi
Hứa thị nhất thời hơi hơi nhíu mày, cái này không thể được, nữ nhi nếu gả qua sẽ có rất nhiều chỗ tốt, bà cũng không thể để vương gia cự tuyệt như vậy, phải nghĩ biện pháp mới được.
Trong lòng Bách Lí Trần Hiên cũng âm thầm sốt ruột, con vịt đã nấu chín cư nhiên còn có thể bay đi, như vậy sao được.
Mà Bách Lí Lộ Dao ,tâm nhất thời chợt lạnh, sợ hãi nói “Vì sao? Phụ vương, vì sao muốn cự tuyệt?”
Đây không phải là chuyện vô cùng tốt hay sao? Nàng sẽ bay lên đầu cành làm phượng hoàng, nhưng phụ vương lại nói cho nàng biết, ông đã từ chối cửa hôn sự này. Đây không phải là đang ngăn cản con đường phú quý của nàng sao? đến cùng vì sao Phụ Vương phải làm như vậy? Gả
Beta: ..Lam Thiên..
Lời này vừa ra, không khí trên bàn lập tức liền thay đổi, cầu hôn? Trong vương phủ chỉ có hai nữ tử là Bách Lí Lộ Dao và Bách Lí Thiên Phù là vừa độ tuổi, vậy đối tượng đại hoàng tử muốn cầu hôn chẳng phải là một trong hai người này sao?
Hai người vừa nghe xong sắc mặt cũng đều biến đổi.
Nhị lão gia cau mày, buông đũa trong tay xuống lo lắng nhìn về phía Tĩnh vương gia nói “Đại ca, đối tượng đại hoàng tử muốn cầu hôn là ai?”
Ông cũng không muốn Phù nhi của mình bị chọn trúng, tâm tư của đại hoàng tử không cần đoán cũng biết, thật sự là lại muốn tìm biện pháp khác mượn sức vương phủ đây. Nhưng đại ca đã biết rõ từ sớm cũng đã nói qua với ông, vương phủ sẽ chỉ duy trì người kế vị, sẽ không để người khác mượn sức, cho nên nếu thật sự chọn trúng Phù nhi, vậy nói như thế nào ông cũng không thể đáp ứng chuyện này.
hơn nữa bất luận đại hoàng tử có tâm tư xưng đế hay không, nhưng đối phương đã cưới chính phi, nên ông vạn vạn không thể đồng ý, chuyện này mà đáp ứng, không phải là muốn Phù nhi đi qua làm thiếp hay sao? Ông không có nhi tử, dưới gối cũng chỉ có một đứa nhỏ là Phù nhi, xưa nay đều là ‘cầm trên tay sỡ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan’ .
Ông đã sớm nghĩ tới, ngày sau sẽ chọn cho nữ nhi một hôn phu tốt, chẳng sợ thân phận thấp một chút cũng không sao, chỉ cần có thể toàn tâm toàn ý đối với nữ nhi là được. Mà đại hoàng tử kia xem ra cũng không phải là người tương xứng, càng miễn bàn hắn đã cưới chính phi hơn nữa còn là đích trưởng nữ của Nguyễn thừa tướng. Tính tình nhị chất tức như vậy, ông cũng không dám hy vọng xa vời đích tỷ của đối phương có thể tốt đến thế nào. Nếu Phù nhi phải gả qua vậy không phải chính là đi chịu tội sao?.
Nhị phu nhân cũng là vẻ mặt lo lắng chờ câu trả lời của Tĩnh vương gia, trong lòng mãnh liệt quay cuồng, trăm ngàn lần đừng hướng về Phù nhi, nữ nhi xưa nay luôn thiên chân vô tà lại không có tâm cơ, làm sao có thể gả đến loại địa phương đó được, nếu như vào cửa, còn không phải bị nữ nhân trong hậu viện của đại hoàng tử gặm cho đến ngay cả mảnh vụn cũng không còn sao.
trái ngược với phu thê nhị lão gia lo lắng, Hứa thị vừa nghe xong trong lòng liền vừa động, đại hoàng tử tới cầu hôn? Đây chính là chuyện tốt, tuy rằng đối phương đã cưới chính phi, nhưng cho dù là làm sườn phi cũng rất tốt. Nếu như chọn trúng Lộ Dao, vậy nữ nhi còn không phải có thể bay lên đầu cành làm phượng hoàng sao? ngày sau, nếu đại hoàng tử đăng cơ, vậy thân phận của nữ nhi liền có thể càng thêm quý, người làm nương như bà cũng có thể được thơm lây.
Đến lúc đó bà nghĩ muốn cái gì mà không được, cũng không cần phải nhìn sắc mặt người khác, chịu người khác bài bố. Nếu bụng nữ nhi không chịu thua kém, có thể giành trước sinh ra hoàng tôn, không chừng ngày sau còn có cơ hội có thể làm phù chính ( phù chính : thời xưa từ thiếp lên làm vợ).edit: voi còi
Đến lúc đó, nữ nhi làm hoàng hậu dưới một người trên vạn người, mà bà lại chính là mẫu thân của hoàng hậu. Ai còn dám bất kính với bà nữa chứ.
Hứa thị nghĩ vậy, tâm tình nhất thời liền kích động, thật sự là một cái tiền đồ cẩm tú tốt, chỉ cần đại hoàng tử có thể chọn trúng Lộ Dao, vậy tất cả mọi thứ đều có hi vọng.
Bách Lí Trần Hiên cũng nghĩ đến các loại ưu việt mà chuyện này mang lại cho mình, nếu muội muội có thể gả cho đại hoàng tử, vậy chính mình chẳng phải là có thể được sự duy trì của đối phương hay sao? Ngày sau khi tranh đoạt Tĩnh vương phủ hắn cũng có thể có được một trợ lực cùng núi dựa cường đại vào.edit: voi còi
Nguyễn thị ngồi ở bên cạnh Bách Lí Trần Hiên lại là vẻ mặt phẫn uất, ánh mắt giống dao nhỏ hung hăng xẻo qua mặt Bách Lí Lộ Dao cùng Bách Lí Thiên Phù.
Vì đại tỷ phu sắp nạp sườn phi nên đại tỷ cũng không ít lần ầm ĩ, vẫn luôn rất tức giận lo lắng. Nói là người này chỉ cần gả vào thì tương đương với nàng (đại tỷ )sẽ nhiều hơn một đối thủ mạnh, bởi vì đại tỷ phu muốn mượn sức của phụ vương, cho nên sẽ không bạc đãi người gả vào phủ hoàng tử.
Dưới gối đại tỷ lại không có nhi tử, lúc trước sinh là nữ nhi, điều này làm cho tỷ ấy càng thêm lo lắng, luôn cùng nàng nhắc tới nếu là bị sườn phi sau khi vào cửa chiếm được tiên cơ sinh ‘lân nhi’ trước, khó bảo đảm sẽ không ảnh hưởng đến địa vị của tỷ ấy.
Mà mẫu thân vì đại tỷ cũng đã từng đề cập qua việc này với phụ thân, ý tứ là muốn để ông ngăn cản đại tỷ phu nạp sườn phi, nhưng không nghĩ tới phụ thân lại nói chuyện này là ông và đại tỷ phu đã cùng nhau thương nghị tốt, đại tỷ phu cũng nói qua sẽ không bởi vì vậy mà bạc đãi đại tỷ .
Còn nói cái gì mà chỉ có làm như vậy mới có thể triệt để mượn sức vương phủ, muốn đại tỷ rộng lượng một chút cùng sườn phi mới vào cửa ở chung thật tốt, như vậy mới có thể càng thêm được đại tỷ phu yêu thương.
Nàng thật sự không rõ, chính mình đã gả vào đây, như vậy không phải là đang mượn sức của vương phủ sao?. Thế nào phụ thân còn muốn làm điều thừa, lại để đại hoàng tử nạp sườn phi khiến đại tỷ ấm ức đây.
Nguyễn thị nửa điểm cũng không hiểu được tâm tư của Nguyễn Thừa Tướng, suy nghĩ của nam nhân luôn khác với nữ nhân, trong mắt Nguyễn Thừa Tướng, tam thê tứ thiếp thì tính cái gì, chỉ cần nữ nhi của chính mình làm chính phi là được. Tiểu tế (Con rể) thân phận tôn quý, tương lai nếu làm hoàng đế, nữ nhân trong hậu cung sẽ nhiều không kể xiết. Nữ nhi làm sao có thể người nào cũng đi so đo, chỉ cần nàng rộng lượng, có dung nhân chi lượng, hơn nữa vẫn còn một nhạc phụ là hắn ở đây, kia con rể có thế nào cũng sẽ không bạc đãi nữ nhi .
Vị trí hoàng hậu là chuyện ván đã đóng thuyền, ông còn muốn so đo cái này làm cái gì. Hiện tại việc cấp bách phải làm là giúp tiểu tế mượn sức thế lực, khiến cho hắn có thể thuận lợi đăng vị mới là chuyện quan trọng. Nếu không mượn được trợ lực mạnh mẽ, cuối cùng ngôi hoàng đế rơi vào nhà khác, vậy ông còn gì mà hi vọng, ngay cả nữ nhi cũng phải gặp tai ương theo.
Hạ Thính Ngưng ngồi ở trên ghế khẽ nhíu mày, cầu hôn? Đại hoàng tử không phải đã cưới đích nữ Nguyễn thị làm chính phi sao? Lúc này lại hướng vương phủ cầu hôn, chẳng lẽ là muốn nạp sườn phi? Hơn nữa mục đích này, nghĩ như thế nào cũng không đơn giản.
Nàng lại nghiêng đầu nhìn nhìn Bách Lí Dung Cẩn, chỉ thấy trên mặt phu quân của mình nửa điểm kinh ngạc cũng không có, xem ra tựa hồ là đã sớm đoán được.
Hạ Thính Ngưng giận hắn liếc mắt một cái, đã biết cũng không nói cho nàng một tiếng, trở về sẽ cùng hắn tính sổ.
Bách Lí Dung Cẩn thấy bộ dáng tức giận của Hạ Thính Ngưng rất đáng yêu, nhất thời cười thầm trong lòng, ở phía dưới cái bàn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng. Ngưng Nhi của hắn, thật đúng là đáng yêu chết mất.
Tĩnh Vương Gia ngước mắt nhìn mọi người trên bàn một vòng, chỉ thấy vẻ mặt mỗi người đều không giống nhau.
Ông cũng không tiếp tục thừa nước đục thả câu, nhìn nhị đệ của mình liếc mắt một cái, nói “Đối phương muốn nạp Lộ Dao làm sườn phi.”
Lời này vừa nói ra, Bách Lí Thiên Phù nhất thời nhẹ nhàng thở ra, nàng cũng không muốn gả cho đại hoàng tử kia, chẳng sợ gả vào hoàng gia là chuyện rất nhiều nữ tử đều khát vọng.
Nhị lão gia nghe vậy cũng yên tâm, hoàn hảo hoàn hảo, chọn trúng không phải Phù nhi, bằng không ông thật đúng là rất phiền. Dù sao đối phương là hoàng tử, ông muốn cự tuyệt cửa hôn sự này, sẽ phải phí không ít công phu, sợ nhất chính là đại hoàng tử này lại cầu hoàng thượng ra thánh chỉ tứ hôn, đến lúc đó ông thực sự vô kế khả thi. May mắn đối phương chọn không phải là Phù nhi.
Chỉ là...., nhị lão gia đột nhiên lại nghĩ đến, nếu Bách Lí Lộ Dao gả qua, cũng rất không ổn, dù sao đại hoàng tử có tâm tư đối với long ỷ, nhưng đối phương có thể lên ngôi vị hoàng đế tỷ lệ tựa hồ cũng không quá lớn, ít nhất, nửa điểm đại ca cũng không xem trọng hắn.
Ngày sau, nếu đại hoàng tử tranh đoạt thất bại, vậy chất nữ gả qua chẳng phải là sẽ gặp tao ương theo sao?. Từ xưa đến nay, được làm vua thua làm giặc, tân đế nào sẽ bỏ qua cho huynh đệ có dị tâm đối với mình.
Nghĩ vậy, trong mắt nhị lão gia lại hiện lên một chút lo lắng, tuy rằng ông không yêu thương chất nữ này giống như yêu thương mấy người Cẩn Nhi và Kỳ nhi, nhưng nói như thế nào, ông cũng có đem nàng để ở trong lòng, tất nhiên , ông cũng không muốn nàng gả qua, sau đó cuối cùng rơi vào cái kết cục không tốt.
Tuy rằng Nhị lão gia nghĩ như vậy, nhưng ông lại không biết, sau khi Bách Lí Lộ Dao nghe thấy tin tức này, trong lòng đã sớm ức chế không được mừng như điên, đại hoàng tử cầu hôn là nàng, không phải quỷ vô dụng Bách Lí Thiên Phù kia. Rất nhanh, nàng sẽ gả cho đại hoàng tử làm sườn phi, không lâu sau hắn đăng cơ, vậy nói như thế nào nàng cũng sẽ được phong làm một trong tứ phi. Đến lúc đó vinh hoa phú quý, hường cả đời không hết .
Hứa thị nghe xong đồng dạng cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, giấc mộng đã trở thành sự thật, người chọn trúng thật sự là nữ nhi, đây chính là đã thành công một nửa ý tưởng ban đầu của bà .
Bách Lí Trần Hiên nghe vậy nhất thời vui vẻ giương đuôi lông mày lên. Thật tốt quá, chọn trúng là muội muội của hắn mà không phải đường muội không mấy thân cận với hắn kia.
Nguyễn thị cũng không cam lòng bĩu môi, ban đầu ánh mắt đều là trừng cả hai người Bách Lí Lộ Dao cùng Bách Lí Thiên Phù, lúc này lập tức liền chỉ bắn về phía Bách Lí Lộ Dao. Tiểu cô này, hiện tại đối với nàng mà nói đã là địch nhân, là một nữ nhân muốn cùng đại tỷ của nàng tranh thủ tình cảm. Đương nhiên nàng sẽ không giống lúc trước có sắc mặt tốt đối với đối phương.
Hạ Thính Ngưng đem biểu cảm đám người Hứa thị thu hết vào đáy mắt, nhàn nhàn cầm ly trà lên nhẹ nhàng nhấp ngụm, bên môi gợi lên một cái tươi cười trào phúng, những người này không khỏi cao hứng được quá sớm đi, nàng cũng không tin phụ vương sẽ dễ dàng đáp ứng cửa hôn sự này như vậy.
Quả nhiên, Tĩnh vương gia nâng ly trà lên trầm giọng mở miệng nói “Ta đã từ chối cửa hôn sự này với người làm mai, ta tuyệt đối sẽ không để Lộ Dao gả qua .”
Sao ông lại không biết đại hoàng tử này đang đánh chủ ý gì, mắt thấy Nguyễn thừa tướng gả nữ nhi vào nhưng vẫn không mượn sức được vương phủ, cho nên mới nghĩ đến chuyện muộn cưới nữ nhi của ông làm sườn phi, để cho chính mình đứng vào phe hắn. Chuyện này vô luận như thế nào ông cũng sẽ không đáp ứng, hôm nay sở dĩ nói ra, chỉ là muốn nhìn xem phản ứng của mọi người một chút, phàm là người thanh tỉnh, sẽ biết ông không đồng ý cùng đại hoàng tử nhấc lên quan hệ. Không nghĩ tới Lộ Dao cùng Hiên nhi đúng là vẫn khiến ông thất vọng.
Sau khi nghe được lời nói của Tĩnh vương gia, Hứa thị cùng Bách Lí Trần Hiên đều là ngẩn ra, cự tuyệt sao?edit: voi còi
Hứa thị nhất thời hơi hơi nhíu mày, cái này không thể được, nữ nhi nếu gả qua sẽ có rất nhiều chỗ tốt, bà cũng không thể để vương gia cự tuyệt như vậy, phải nghĩ biện pháp mới được.
Trong lòng Bách Lí Trần Hiên cũng âm thầm sốt ruột, con vịt đã nấu chín cư nhiên còn có thể bay đi, như vậy sao được.
Mà Bách Lí Lộ Dao ,tâm nhất thời chợt lạnh, sợ hãi nói “Vì sao? Phụ vương, vì sao muốn cự tuyệt?”
Đây không phải là chuyện vô cùng tốt hay sao? Nàng sẽ bay lên đầu cành làm phượng hoàng, nhưng phụ vương lại nói cho nàng biết, ông đã từ chối cửa hôn sự này. Đây không phải là đang ngăn cản con đường phú quý của nàng sao? đến cùng vì sao Phụ Vương phải làm như vậy? Gả
/156
|