Edit:..Lam Thiên..
Chén trà phát ra tiếng vang, ở trong đại sảnh rộng rãi có vẻ vô cùng thanh thúy. Trong lòng nhị phu nhân nhất thời sợ đến cả kinh, có chút phiền muộn chính mình tay chân vụng về.
Tỳ nữ vẫn luôn hầu hạ ở trong phòng lập tức đi lên phía trước ngồi xổm người xuống thu thập hết toàn bộ mảnh vỡ rơi trên mặt đất.
Nhị phu nhân len lén liếc mắt tĩnh Vương gia, sắc mặt có chút lúng túng, cuối cùng lấy hết dũng khí nói Đại ca, việc hôn sự của Phù nhi....
Nàng biết từ sau khi chính mình sống chết không chịu khuyên bảo lão gia nạp thiếp, đại ca vẫn luôn không muốn gặp nàng, trong ngày thường bởi vì nàng hổ thẹn nên cũng không dám nói cái gì. Chỉ là hôm nay quan hệ đến hạnh phúc chung thân của nữ nhi, nàng mới bất chấp mở miệng hỏi tính toán của đại ca.
Dù sao đại đa số thời gian lão gia đều nghe theo lời nói của đại ca, mặc dù hiểu đối phương vẫn rất yêu thương nữ nhi của mình, nhưng hôn sự này chưa chắc hắn sẽ thương lượng với nàng, nàng cũng chỉ là muốn biết rốt cuộc đại ca định chọn cho Phù nhi dạng nhà chồng như thế nào mà thôi.
Tĩnh Vương gia ngước mắt liếc nhìn nhị phu nhân đang có chút lo lắng bất an trong lòng liền dâng lên một cảm giác nói không rõ, đối với nhị đệ muội này, lúc mới bắt đầu hắn vẫn rất vô cùng hài lòng. Dù sao nhị đệ và nàng cầm sắt hài hòa, vô cùng ân ái. Đối phương cũng không phải là người có tâm cơ, hơn nữa còn là dõng dõi thư hương gia cảnh trong sạch, cũng là một nữ tử vô cùng tốt.
Nhìn nhị phu nhân mang một bộ dáng dấp có chút câu nệ phải trái, Tĩnh Vương gia thở dài thật sâu dưới đáy lòng, lạnh nhạt nói Có lời gì muốn nói cứ nói đi.
Hắn cũng không phải thật sự không muốn gặp nhị đệ muội, lúc trước, sau khi Phù nhi ra đời, nhị đệ muội bị băng huyết thân thể bị tổn thương. Sau khi ngự y chẩn đoán liền nói rằng sau này chỉ sợ nàng rất khó có thai. Hài tử nàng sinh lại là một nữ hài tử nên hắn liền suy nghĩ để nhị đệ nạp thiếp sinh nhi tử kéo dài hương hỏa nhưng ai ngờ nhị đệ không đồng ý, nói thẳng kiếp chỉ cưới một mình nàng, tuyệt không nạp thiếp, coi như là suốt đời không có nhi tử cũng không sao.
Lời này thật sự là làm hắn tức chết, nhưng hắn lại không có biện pháp với đệ đệ nên hắn mới để Nhã Tố đi qua nói với đệ muội một phen, muốn nàng khuyên nhủ phu quân của mình một chút, chủ động vì hắn nạp thiếp.
Bất quá đệ muội lại cự tuyệt, dù cho lúc trở về Nhã Tố nói đối phương cự tuyệt vô cùng uyển chuyển, nhưng vẫn khiến hắn tức giận không thôi. Cái này, hắn thấy, không phải rõ ràng là muốn đệ đệ của hắn tuyệt hậu sao?. Cũng bởi vậy, hắn mới có thể không cho đối phương sắc mặt tốt.
Nhị phu nhân nghe thấy Tĩnh Vương gia khách khí như vậy, dùng sắc mặt như ngày thường đối với nàng, khiến tâm tình nàng không khỏi thả lòng vài phần, vẻ mặt thân thiết nói Đại ca, lúc trước muội và phu quân đã thương lượng qua, sẽ vì Phù nhi chọn một người đối tốt với nàng , một vị hôn phu thương yêu nàng, cho dù thân phận có hơi thấp một chút cũng không quan trọng. Đại ca, huynh xem. . .
Tĩnh Vương gia nhất thời nghẹn họng, hắn làm sao có thể nghe không ra ý tứ trong lời nói chứ, đối Phù nhi tốt, lại thương yêu nàng, điều kiện như vậy đặt ở trong mắt nhị đệ cùng nhị đệ muội chính là không nạp thiếp. Trong kinh thành này, muốn tìm được một người như vậy có thể có dễ dàng như thế sao.?
Nhị đệ cùng nhị đệ muội và hắn đều là kỳ tích, ài, Tĩnh Vương gia không khỏi vươn tay nhu nhu huyệt thái dương, vị hôn phu như vậy thật sự có thể nói là ngàn dặm mới tìm được một.
Nhị lão gia cũng nhìn Tĩnh Vương gia gật đầu một cái nói Đại ca, Vân nhi nói đúng, đệ chỉ có một mình Phù nhi là nữ nhi, đương nhiên không muốn nàng gả cho người khác phải chịu ủy khuất.
Tĩnh Vương gia nghe vậy quay đầu trừng mắt nhìn Nhị lão gia, hắn còn dám nói, nếu không phải hắn không chịu nạp thiếp, hôm nay làm sao chỉ có một mình Phù nhi . Nhìn Nguyễn Thừa Tướng nhà người ta, tuy rằng đều là nữ nhi, nhưng người ta đây là muốn sinh lại không sinh được, cũng chỉ có đệ đệ của chính mình là không muốn sinh.
Tĩnh Vương gia vốn định quát lớn vài câu, nhưng há miệng, lời nói ra lại là Nhã Tố, vậy nàng liền lưu tâm một chút. Chuyện của Phù nhi ngược lại không vội, có thể từ từ chọn.
Nói xong lời này hắn nhất thời có chút hối hận, rõ ràng cái hắn muốn nói không phải là lời này a, thế nào vừa lên tiếng liền ra một câu như vậy.
Nhị phu nhân nghe xong nhất thời vui vẻ, vốn khăn tay bị nắm chặt nhất thời cũng buông lỏng ra, mang theo một chút giọng mũi nói Đa tạ đại ca.
Tĩnh Vương gia vô cùng không được tự nhiên hắng giọng một cái, nói Nhị đệ, theo vi huynh đến thư phòng. Dứt lời liền trực tiếp đứng dậy.
Vừa đi vừa nói thầm, đây nhất định đây là do hắn thương yêu Phù nhi mà ra, nếu không, đang êm đẹp làm sao hắn lại nói ra lời như vậy. Mà thôi mà thôi, để Nhã Tố giúp Phù nhi tìm một chút thử xem, nói không chừng lại thật sự có kỳ tích. Chất nữ này của hắn, diện mạo tính tình đều vô cùng tốt, gả cho người nào cũng không thể thua kém.
Nhị lão gia cao hứng đứng dậy, lại vỗ nhẹ tay của nhị phu nhân tỏ vẻ thoải mái, hắn biết, đại ca đây là sắp đem chuyện năm đó buông xuống. Vốn chính là người một nhà thì nên hòa thuận, không có nhi tử thì có quan hệ gì, hắn chỉ biết có một ngày đại ca sẽ nghĩ thông suốt.
Lập tức liền nhẹ nhàng đi theo phía sau Tĩnh Vương gia.
Nhị phu nhân nhất thời liền đỏ vành mắt. Đã nhiều năm như vậy, trước kia đại ca vẫn luôn bởi vì nàng không chịu vì lão gia nạp thiếp nên mới cách biệt nàng, hôm
Chén trà phát ra tiếng vang, ở trong đại sảnh rộng rãi có vẻ vô cùng thanh thúy. Trong lòng nhị phu nhân nhất thời sợ đến cả kinh, có chút phiền muộn chính mình tay chân vụng về.
Tỳ nữ vẫn luôn hầu hạ ở trong phòng lập tức đi lên phía trước ngồi xổm người xuống thu thập hết toàn bộ mảnh vỡ rơi trên mặt đất.
Nhị phu nhân len lén liếc mắt tĩnh Vương gia, sắc mặt có chút lúng túng, cuối cùng lấy hết dũng khí nói Đại ca, việc hôn sự của Phù nhi....
Nàng biết từ sau khi chính mình sống chết không chịu khuyên bảo lão gia nạp thiếp, đại ca vẫn luôn không muốn gặp nàng, trong ngày thường bởi vì nàng hổ thẹn nên cũng không dám nói cái gì. Chỉ là hôm nay quan hệ đến hạnh phúc chung thân của nữ nhi, nàng mới bất chấp mở miệng hỏi tính toán của đại ca.
Dù sao đại đa số thời gian lão gia đều nghe theo lời nói của đại ca, mặc dù hiểu đối phương vẫn rất yêu thương nữ nhi của mình, nhưng hôn sự này chưa chắc hắn sẽ thương lượng với nàng, nàng cũng chỉ là muốn biết rốt cuộc đại ca định chọn cho Phù nhi dạng nhà chồng như thế nào mà thôi.
Tĩnh Vương gia ngước mắt liếc nhìn nhị phu nhân đang có chút lo lắng bất an trong lòng liền dâng lên một cảm giác nói không rõ, đối với nhị đệ muội này, lúc mới bắt đầu hắn vẫn rất vô cùng hài lòng. Dù sao nhị đệ và nàng cầm sắt hài hòa, vô cùng ân ái. Đối phương cũng không phải là người có tâm cơ, hơn nữa còn là dõng dõi thư hương gia cảnh trong sạch, cũng là một nữ tử vô cùng tốt.
Nhìn nhị phu nhân mang một bộ dáng dấp có chút câu nệ phải trái, Tĩnh Vương gia thở dài thật sâu dưới đáy lòng, lạnh nhạt nói Có lời gì muốn nói cứ nói đi.
Hắn cũng không phải thật sự không muốn gặp nhị đệ muội, lúc trước, sau khi Phù nhi ra đời, nhị đệ muội bị băng huyết thân thể bị tổn thương. Sau khi ngự y chẩn đoán liền nói rằng sau này chỉ sợ nàng rất khó có thai. Hài tử nàng sinh lại là một nữ hài tử nên hắn liền suy nghĩ để nhị đệ nạp thiếp sinh nhi tử kéo dài hương hỏa nhưng ai ngờ nhị đệ không đồng ý, nói thẳng kiếp chỉ cưới một mình nàng, tuyệt không nạp thiếp, coi như là suốt đời không có nhi tử cũng không sao.
Lời này thật sự là làm hắn tức chết, nhưng hắn lại không có biện pháp với đệ đệ nên hắn mới để Nhã Tố đi qua nói với đệ muội một phen, muốn nàng khuyên nhủ phu quân của mình một chút, chủ động vì hắn nạp thiếp.
Bất quá đệ muội lại cự tuyệt, dù cho lúc trở về Nhã Tố nói đối phương cự tuyệt vô cùng uyển chuyển, nhưng vẫn khiến hắn tức giận không thôi. Cái này, hắn thấy, không phải rõ ràng là muốn đệ đệ của hắn tuyệt hậu sao?. Cũng bởi vậy, hắn mới có thể không cho đối phương sắc mặt tốt.
Nhị phu nhân nghe thấy Tĩnh Vương gia khách khí như vậy, dùng sắc mặt như ngày thường đối với nàng, khiến tâm tình nàng không khỏi thả lòng vài phần, vẻ mặt thân thiết nói Đại ca, lúc trước muội và phu quân đã thương lượng qua, sẽ vì Phù nhi chọn một người đối tốt với nàng , một vị hôn phu thương yêu nàng, cho dù thân phận có hơi thấp một chút cũng không quan trọng. Đại ca, huynh xem. . .
Tĩnh Vương gia nhất thời nghẹn họng, hắn làm sao có thể nghe không ra ý tứ trong lời nói chứ, đối Phù nhi tốt, lại thương yêu nàng, điều kiện như vậy đặt ở trong mắt nhị đệ cùng nhị đệ muội chính là không nạp thiếp. Trong kinh thành này, muốn tìm được một người như vậy có thể có dễ dàng như thế sao.?
Nhị đệ cùng nhị đệ muội và hắn đều là kỳ tích, ài, Tĩnh Vương gia không khỏi vươn tay nhu nhu huyệt thái dương, vị hôn phu như vậy thật sự có thể nói là ngàn dặm mới tìm được một.
Nhị lão gia cũng nhìn Tĩnh Vương gia gật đầu một cái nói Đại ca, Vân nhi nói đúng, đệ chỉ có một mình Phù nhi là nữ nhi, đương nhiên không muốn nàng gả cho người khác phải chịu ủy khuất.
Tĩnh Vương gia nghe vậy quay đầu trừng mắt nhìn Nhị lão gia, hắn còn dám nói, nếu không phải hắn không chịu nạp thiếp, hôm nay làm sao chỉ có một mình Phù nhi . Nhìn Nguyễn Thừa Tướng nhà người ta, tuy rằng đều là nữ nhi, nhưng người ta đây là muốn sinh lại không sinh được, cũng chỉ có đệ đệ của chính mình là không muốn sinh.
Tĩnh Vương gia vốn định quát lớn vài câu, nhưng há miệng, lời nói ra lại là Nhã Tố, vậy nàng liền lưu tâm một chút. Chuyện của Phù nhi ngược lại không vội, có thể từ từ chọn.
Nói xong lời này hắn nhất thời có chút hối hận, rõ ràng cái hắn muốn nói không phải là lời này a, thế nào vừa lên tiếng liền ra một câu như vậy.
Nhị phu nhân nghe xong nhất thời vui vẻ, vốn khăn tay bị nắm chặt nhất thời cũng buông lỏng ra, mang theo một chút giọng mũi nói Đa tạ đại ca.
Tĩnh Vương gia vô cùng không được tự nhiên hắng giọng một cái, nói Nhị đệ, theo vi huynh đến thư phòng. Dứt lời liền trực tiếp đứng dậy.
Vừa đi vừa nói thầm, đây nhất định đây là do hắn thương yêu Phù nhi mà ra, nếu không, đang êm đẹp làm sao hắn lại nói ra lời như vậy. Mà thôi mà thôi, để Nhã Tố giúp Phù nhi tìm một chút thử xem, nói không chừng lại thật sự có kỳ tích. Chất nữ này của hắn, diện mạo tính tình đều vô cùng tốt, gả cho người nào cũng không thể thua kém.
Nhị lão gia cao hứng đứng dậy, lại vỗ nhẹ tay của nhị phu nhân tỏ vẻ thoải mái, hắn biết, đại ca đây là sắp đem chuyện năm đó buông xuống. Vốn chính là người một nhà thì nên hòa thuận, không có nhi tử thì có quan hệ gì, hắn chỉ biết có một ngày đại ca sẽ nghĩ thông suốt.
Lập tức liền nhẹ nhàng đi theo phía sau Tĩnh Vương gia.
Nhị phu nhân nhất thời liền đỏ vành mắt. Đã nhiều năm như vậy, trước kia đại ca vẫn luôn bởi vì nàng không chịu vì lão gia nạp thiếp nên mới cách biệt nàng, hôm
/156
|