Editor: Huynhnhu142
Vân Thiên Tuyết dứt lời, trước giường Tiêu Thiên Dịch đang muốn khuyên nàng, không nghĩ ngoài cửa lại có một đạo thanh âm trong trẻo lạnh lùng mở miệng.
Nhị muội muội làm cái gì vậy, chết vinh còn hơn sống nhục, bao nhiêu chuyện a, không phải là đánh hai mươi đại bản sao? Vừa không có muốn mạng của ngươi.
Hai đạo bóng dáng từ ngoài cửa đi vào, Tiêu Thiên Dịch cùng Vân Thiên Tuyết theo bản năng nhìn lại cửa, thấy Vân Thiên Vũ cùng Tiêu Dạ Thần từ ngoài cửa đi vào.
Vừa nhìn thấy bóng dáng Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Tuyết đỏ mắt, chân chính là cừu nhân gặp nhau hết sức đỏ mắt, nhất là nàng nghĩ đến trước kia đại bản đánh thống khổ trên người.
Mặc dù sau nàng ăn vào đan dược, hiện tại vết thương trên mông đã khép lại, cũng không có gì đáng ngại.
Nhưng khi lúc đại bản đánh vào cái mông, đau đễn trầy da sứt thịt, nàng thực là rõ ràng cảm nhận được, hơn nữa hôm nay chuyện nàng bị đánh truyền đi, nàng còn có mặt mũi gặp người sao?
Nàng ở Đông Ly Quốc là kinh đô tài nữ a, Vân Thiên Tuyết càng nghĩ càng oán hận Vân Thiên Vũ, một đôi mắt lóe tia sáng ra xanh, thật giống như dã thú trong rừng.
Vân Thiên Vũ, ngươi là tới cười nhạo ta có phải hay không? Ta như vậy ngươi vui vẻ có phải hay không?
Vân Thiên Tuyết sau khi nói xong, oa một tiếng thương tâm khóc lớn lên, vừa khóc vừa nhìn nói với Tiêu Thiên Dịch: Thiên Dịch ca ca, ta biết tỷ tỷ đối phó ta như vậy, nguyên nhân là bởi vì ta thích ngươi, ta sai lầm rồi, ta không dám, tốt lắm ta đem ngươi trả lại cho nàng, như vậy nàng cũng sẽ không đối phó ta.
Vân Thiên Tuyết sau khi nói xong, đôi mắt đẫm lệ mơ hồ quay đầu nhìn về Vân Thiên Vũ nói: Tỷ tỷ, ta biết ngươi thích Tuyên vương điện hạ, bởi vì Tuyên vương điện hạ thích ta, lại đang ngày đại hôn làm thương tổn ngươi, cho nên ngươi mới có thể hận ta, khắp nơi suy nghĩ trả thù ta, ta hiện tại đem hắn trả lại cho ngươi.
Vân Thiên Tuyết trong mắt lóe ra tia sáng ác độc, nàng biết mình hiện tại không tốt trực tiếp ra tay với Vân Thiên Vũ, bởi vì Vân Thiên Vũ sau lưng có Tiêu Cửu Uyên.
Nhưng nàng không ra tay, không có nghĩa là không thể mượn tay người khác.
Quả nhiên, Tiêu Thiên Dịch nghe được Vân Thiên Tuyết nói, lập tức đau lòng kéo nàng ta tới, hắn xoay người đứng lên từ trên cao nhìn Vân Thiên Vũ nói: Đủ rồi, Vân Thiên Vũ, ta nói rồi giữa chúng ta không có nửa điểm liên quan, ngươi không cần cuồng dại si mê muốn gả cho ta nữa, ta sẽ không cưới ngươi.
Trong phòng Vân Thiên Tuyết vẫn còn khóc: Thiên Dịch ca ca, ngươi không nên đối với tỷ tỷ như vậy, nàng quay đầu lại suy nghĩ tính toán với ta.
Con ngươi Tiêu Thiên Dịch hiện đầy vẻ lo lắng, hung hăng nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ, bổn vương cảnh cáo ngươi, nếu như sau này ngươi dám can đảm tính toán Tuyết Nhi nữa, bổn vương sẽ không nhẹ tha cho ngươi.
Tiêu Thiên Dịch dứt lời, Tiêu Dạ Thần sau lưng Vân Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp tiếp lời nói: Tiêu Thiên Dịch, ngươi đây là tính cùng cửu hoàng thúc đối đầu phải không?
Tiêu Thiên Dịch ngẩn ra, ngũ quan tuấn mỹ lkéo sương mỏng, tâm tính thiện lương giống như bị kim châm, hôm nay Tiêu Cửu Uyên hạ lệnh đánh Tuyết Nhi, chính là đang đánh vào mặt của hắn, hắn ngay cả nữ nhân mình yêu mến cũng bảo vệ không được, hắn chỉ cảm thấy ở trước mặt nàng không mặt mũi, nếu như hắn có năng lực, Tuyết Nhi cũng sẽ không ăn khổ như vậy.
Sau này hắn sẽ tuyệt không cô phụ nàng, Tiêu Thiên Dịch trong lòng suy nghĩ, trên mặt tràn đầy ý lạnh, lạnh lùng nhìn Tiêu Dạ Thần nói: Bổn vương khi nào cùng cửu hoàng thúc đối đầu lên, bổn vương luận sự, nếu như nữ nhân này dám can đảm tính toán đến trên đầuTuyết Nhi nữa, bổn vương sẽ không chịu để yên, tin tưởng cửu hoàng thúc sẽ tha thứ chuyện chất nhi làm.
Tiêu Thiên Dịch nói xong nhìn về Vân Thiên Vũ, lần nữa nói: Bổn vương biết ngươi là bởi vì ái sinh hận, nhưng giữa chúng ta là thật không thể nào, ngươi không không cần một mực khăng khăng nữa, sau này ngươi nếu tính toán Tuyết Nhi, ta là người đầu tiên không buông tha ngươi.
Vân Thiên Tuyết dứt lời, trước giường Tiêu Thiên Dịch đang muốn khuyên nàng, không nghĩ ngoài cửa lại có một đạo thanh âm trong trẻo lạnh lùng mở miệng.
Nhị muội muội làm cái gì vậy, chết vinh còn hơn sống nhục, bao nhiêu chuyện a, không phải là đánh hai mươi đại bản sao? Vừa không có muốn mạng của ngươi.
Hai đạo bóng dáng từ ngoài cửa đi vào, Tiêu Thiên Dịch cùng Vân Thiên Tuyết theo bản năng nhìn lại cửa, thấy Vân Thiên Vũ cùng Tiêu Dạ Thần từ ngoài cửa đi vào.
Vừa nhìn thấy bóng dáng Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Tuyết đỏ mắt, chân chính là cừu nhân gặp nhau hết sức đỏ mắt, nhất là nàng nghĩ đến trước kia đại bản đánh thống khổ trên người.
Mặc dù sau nàng ăn vào đan dược, hiện tại vết thương trên mông đã khép lại, cũng không có gì đáng ngại.
Nhưng khi lúc đại bản đánh vào cái mông, đau đễn trầy da sứt thịt, nàng thực là rõ ràng cảm nhận được, hơn nữa hôm nay chuyện nàng bị đánh truyền đi, nàng còn có mặt mũi gặp người sao?
Nàng ở Đông Ly Quốc là kinh đô tài nữ a, Vân Thiên Tuyết càng nghĩ càng oán hận Vân Thiên Vũ, một đôi mắt lóe tia sáng ra xanh, thật giống như dã thú trong rừng.
Vân Thiên Vũ, ngươi là tới cười nhạo ta có phải hay không? Ta như vậy ngươi vui vẻ có phải hay không?
Vân Thiên Tuyết sau khi nói xong, oa một tiếng thương tâm khóc lớn lên, vừa khóc vừa nhìn nói với Tiêu Thiên Dịch: Thiên Dịch ca ca, ta biết tỷ tỷ đối phó ta như vậy, nguyên nhân là bởi vì ta thích ngươi, ta sai lầm rồi, ta không dám, tốt lắm ta đem ngươi trả lại cho nàng, như vậy nàng cũng sẽ không đối phó ta.
Vân Thiên Tuyết sau khi nói xong, đôi mắt đẫm lệ mơ hồ quay đầu nhìn về Vân Thiên Vũ nói: Tỷ tỷ, ta biết ngươi thích Tuyên vương điện hạ, bởi vì Tuyên vương điện hạ thích ta, lại đang ngày đại hôn làm thương tổn ngươi, cho nên ngươi mới có thể hận ta, khắp nơi suy nghĩ trả thù ta, ta hiện tại đem hắn trả lại cho ngươi.
Vân Thiên Tuyết trong mắt lóe ra tia sáng ác độc, nàng biết mình hiện tại không tốt trực tiếp ra tay với Vân Thiên Vũ, bởi vì Vân Thiên Vũ sau lưng có Tiêu Cửu Uyên.
Nhưng nàng không ra tay, không có nghĩa là không thể mượn tay người khác.
Quả nhiên, Tiêu Thiên Dịch nghe được Vân Thiên Tuyết nói, lập tức đau lòng kéo nàng ta tới, hắn xoay người đứng lên từ trên cao nhìn Vân Thiên Vũ nói: Đủ rồi, Vân Thiên Vũ, ta nói rồi giữa chúng ta không có nửa điểm liên quan, ngươi không cần cuồng dại si mê muốn gả cho ta nữa, ta sẽ không cưới ngươi.
Trong phòng Vân Thiên Tuyết vẫn còn khóc: Thiên Dịch ca ca, ngươi không nên đối với tỷ tỷ như vậy, nàng quay đầu lại suy nghĩ tính toán với ta.
Con ngươi Tiêu Thiên Dịch hiện đầy vẻ lo lắng, hung hăng nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ, bổn vương cảnh cáo ngươi, nếu như sau này ngươi dám can đảm tính toán Tuyết Nhi nữa, bổn vương sẽ không nhẹ tha cho ngươi.
Tiêu Thiên Dịch dứt lời, Tiêu Dạ Thần sau lưng Vân Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp tiếp lời nói: Tiêu Thiên Dịch, ngươi đây là tính cùng cửu hoàng thúc đối đầu phải không?
Tiêu Thiên Dịch ngẩn ra, ngũ quan tuấn mỹ lkéo sương mỏng, tâm tính thiện lương giống như bị kim châm, hôm nay Tiêu Cửu Uyên hạ lệnh đánh Tuyết Nhi, chính là đang đánh vào mặt của hắn, hắn ngay cả nữ nhân mình yêu mến cũng bảo vệ không được, hắn chỉ cảm thấy ở trước mặt nàng không mặt mũi, nếu như hắn có năng lực, Tuyết Nhi cũng sẽ không ăn khổ như vậy.
Sau này hắn sẽ tuyệt không cô phụ nàng, Tiêu Thiên Dịch trong lòng suy nghĩ, trên mặt tràn đầy ý lạnh, lạnh lùng nhìn Tiêu Dạ Thần nói: Bổn vương khi nào cùng cửu hoàng thúc đối đầu lên, bổn vương luận sự, nếu như nữ nhân này dám can đảm tính toán đến trên đầuTuyết Nhi nữa, bổn vương sẽ không chịu để yên, tin tưởng cửu hoàng thúc sẽ tha thứ chuyện chất nhi làm.
Tiêu Thiên Dịch nói xong nhìn về Vân Thiên Vũ, lần nữa nói: Bổn vương biết ngươi là bởi vì ái sinh hận, nhưng giữa chúng ta là thật không thể nào, ngươi không không cần một mực khăng khăng nữa, sau này ngươi nếu tính toán Tuyết Nhi, ta là người đầu tiên không buông tha ngươi.
/1395
|