Vân Thiên Vũ hoàn toàn bị đả kích, nàng mới vừa bị Tiêu Cửu Uyên tịch thu bạc, ngày mai phòng đấu giá liền mở ra, nàng đây là có nhiều xui xẻo a.
Thế nào? Tiêu Dạ Thần hỏi, bất quá rất nhanh nghĩ đến tiền của Vân Thiên Vũ bị Tiêu Cửu Uyên tịch thu, Tiêu Dạ Thần cũng không đành lòng nói cho Vân Thiên Vũ, Huyền Thiên bán đấu giá được bán đấu giá gì đó giá cả sẽ vô cùng đắt.
Vân Thiên Vũ mới vừa đè nén đi xuống tức giận lần nữa bay lên, bất quá lần này nàng nghĩ đến mình sở dĩ xui xẻo sở dĩ như vậy, cũng là bởi vì Vân Thiên Tuyết làm ra, nếu không phải nữ nhân này cho nàng hạ cái gì độc, chỉnh ra một chuỗi dài chuyện tình như vậy, nàng thì như thế nào sẽ bị Tiêu Cửu Uyên lục soát hết tiền.
Mặt Vân Thiên Vũ tối đen xoay người đi ra ngoài, sau lưng Tiêu Dạ Thần cùng Họa Mi vội vàng đuổi theo, Tiêu Dạ Thần hỏi tới: Ngươi đây là đi chỗ nào?
Nhị muội muội nhà ta bị hai mươi đại bản, ta là tỷ tỷ, sao có thể không đi an ủi nàng một phen.
Nàng tâm tình khó chịu, tự nhiên sẽ không để cho người hại nàng khó chịu tốt hơn.
Sau lưng Tiêu Dạ Thần vội vàng đuổi theo Vân Thiên Vũ, chỉ sợ nàng bị thua thiệt.
Bởi vì hắn nhớ Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch lúc này đang ở chỗ Vân Thiên Tuyết, Vân Thiên Vũ hiện tại so với quá khứ, sẽ không thua thiệt.
Trở thành bằng hữu, hắn không thể làm như không thấy mặc kệ nàng.
Vân Thiên Vũ cũng không muốn Tiêu Dạ Thần xen vào những chuyện này, cho nên nàng nhìn Tiêu Dạ Thần rồi nói: Ngươi trở về đi thôi.
Như vậy sao được? Nếu như ngươi bị bọn họ khi dễ, đã là bằng hữu ta sao có thể trơ mắt nhìn ngươi bị bọn họ khi dễ, đi, ngươi đã muốn trút giận, ta đi cùng ngươi.
Tiêu Dạ Thần vẻ mặt hào khí ngất trời, phút cuối cùng giơ tay lên vỗ vỗ lồng ngực của mình, bày tỏ mình tuyệt đối là người giảng nghĩa khí.
Vân Thiên Vũ không có lên tiếng, con ngươi sâu hai phần, Tiêu Dạ Thần là nàng chuyển kiếp tới sau, là người đầu tiên đối với nàng đưa tay giúp đỡ, tận tâm tận lực trợ giúp nàng, ngày sau, hắn có gì cần, nàng nhất định sẽ đem hết toàn lực giúp hắn.
Một nhóm mấy người đi tới Tuyết Lan viện của Vân Thiên Tuyết.
Trên đường gặp phải một nhóm người hầu vài người đã chết lui về phía sau viện bỏ hoang viện đi tới.
Lần này tổng cộng nâng bốn người đã chết, Nguyên Hương, Thu Thiền, còn có hai người ra ngoài phụ họa Nguyên Hương, cộng thêm Hải Đường trước gặp trở ngại mà chết, tổng cộng chết năm người.
Trước một khắc còn là người sống sờ sờ, sau một khắc lại hồn quy Địa phủ, điều này làm cho hạ nhân hôm nay xem hình phạt rõ ràng cảm nhận được thân là nô tài chính xác mệnh là cở nào đê tiện, cho nên chuyện của các chủ tử, sau này bọn họ là hạ nhân vẫn là ít xen vào thì tốt hơn.
Nhất là Đại tiểu thư, hoàn toàn cùng với lúc trước không giống nhau, nàng nhưng là Ly thân vương phi tương lai của Ly thân vương phủ, bọn họ ngàn vạn lần không nên trêu chọc đến nàng.
Bây giờ Vân Thiên Vũ ở Vĩnh Ninh Hậu phủ đối với trong lòng hạ nhân cùng dã thú hung ác không kém bao nhiêu, vừa nhìn thấy nàng đi qua, mọi người sắc mặt trắng bệch một mực cung kính cúi đầu để cho qua một bên đi.
Vân Thiên Vũ mắt lạnh nhìn một cái, rất hài lòng, nếu bọn họ không làm được mến yêu nàng, vậy hãy để cho bọn họ sợ, tránh không khỏi không có việc gì luôn vài người ra ngoài nhảy lộc cộc, phiền cũng phiền chết đi được.
Vân Thiên Tuyết ở Tuyết Lan viện, ma ma giữ cửa ngây người không dám cản Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ đám người nghênh ngang đi vào Tuyết Lan viện Vân Thiên Tuyết ở.
Hạ nhân hầu hạ trong Tuyết Lan viện thấy Vân Thiên Vũ, mọi người sắc mặt hơi tái, ai cũng không dám nói chuyện, tự nhiên cũng không dám tới cản Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ cùng Tiêu Dạ Thần thuận lợi đi tới gian phòng Vân Thiên Tuyết ở.
Bọn họ người còn chưa đi vào, liền nghe được trong phòng, truyền ra tiếng Vân Thiên Tuyết thương tâm khóc rống: Ô ô, ta không mặt mũi gặp người, ta không muốn sống, hãy để cho ta chết đi .
Thế nào? Tiêu Dạ Thần hỏi, bất quá rất nhanh nghĩ đến tiền của Vân Thiên Vũ bị Tiêu Cửu Uyên tịch thu, Tiêu Dạ Thần cũng không đành lòng nói cho Vân Thiên Vũ, Huyền Thiên bán đấu giá được bán đấu giá gì đó giá cả sẽ vô cùng đắt.
Vân Thiên Vũ mới vừa đè nén đi xuống tức giận lần nữa bay lên, bất quá lần này nàng nghĩ đến mình sở dĩ xui xẻo sở dĩ như vậy, cũng là bởi vì Vân Thiên Tuyết làm ra, nếu không phải nữ nhân này cho nàng hạ cái gì độc, chỉnh ra một chuỗi dài chuyện tình như vậy, nàng thì như thế nào sẽ bị Tiêu Cửu Uyên lục soát hết tiền.
Mặt Vân Thiên Vũ tối đen xoay người đi ra ngoài, sau lưng Tiêu Dạ Thần cùng Họa Mi vội vàng đuổi theo, Tiêu Dạ Thần hỏi tới: Ngươi đây là đi chỗ nào?
Nhị muội muội nhà ta bị hai mươi đại bản, ta là tỷ tỷ, sao có thể không đi an ủi nàng một phen.
Nàng tâm tình khó chịu, tự nhiên sẽ không để cho người hại nàng khó chịu tốt hơn.
Sau lưng Tiêu Dạ Thần vội vàng đuổi theo Vân Thiên Vũ, chỉ sợ nàng bị thua thiệt.
Bởi vì hắn nhớ Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch lúc này đang ở chỗ Vân Thiên Tuyết, Vân Thiên Vũ hiện tại so với quá khứ, sẽ không thua thiệt.
Trở thành bằng hữu, hắn không thể làm như không thấy mặc kệ nàng.
Vân Thiên Vũ cũng không muốn Tiêu Dạ Thần xen vào những chuyện này, cho nên nàng nhìn Tiêu Dạ Thần rồi nói: Ngươi trở về đi thôi.
Như vậy sao được? Nếu như ngươi bị bọn họ khi dễ, đã là bằng hữu ta sao có thể trơ mắt nhìn ngươi bị bọn họ khi dễ, đi, ngươi đã muốn trút giận, ta đi cùng ngươi.
Tiêu Dạ Thần vẻ mặt hào khí ngất trời, phút cuối cùng giơ tay lên vỗ vỗ lồng ngực của mình, bày tỏ mình tuyệt đối là người giảng nghĩa khí.
Vân Thiên Vũ không có lên tiếng, con ngươi sâu hai phần, Tiêu Dạ Thần là nàng chuyển kiếp tới sau, là người đầu tiên đối với nàng đưa tay giúp đỡ, tận tâm tận lực trợ giúp nàng, ngày sau, hắn có gì cần, nàng nhất định sẽ đem hết toàn lực giúp hắn.
Một nhóm mấy người đi tới Tuyết Lan viện của Vân Thiên Tuyết.
Trên đường gặp phải một nhóm người hầu vài người đã chết lui về phía sau viện bỏ hoang viện đi tới.
Lần này tổng cộng nâng bốn người đã chết, Nguyên Hương, Thu Thiền, còn có hai người ra ngoài phụ họa Nguyên Hương, cộng thêm Hải Đường trước gặp trở ngại mà chết, tổng cộng chết năm người.
Trước một khắc còn là người sống sờ sờ, sau một khắc lại hồn quy Địa phủ, điều này làm cho hạ nhân hôm nay xem hình phạt rõ ràng cảm nhận được thân là nô tài chính xác mệnh là cở nào đê tiện, cho nên chuyện của các chủ tử, sau này bọn họ là hạ nhân vẫn là ít xen vào thì tốt hơn.
Nhất là Đại tiểu thư, hoàn toàn cùng với lúc trước không giống nhau, nàng nhưng là Ly thân vương phi tương lai của Ly thân vương phủ, bọn họ ngàn vạn lần không nên trêu chọc đến nàng.
Bây giờ Vân Thiên Vũ ở Vĩnh Ninh Hậu phủ đối với trong lòng hạ nhân cùng dã thú hung ác không kém bao nhiêu, vừa nhìn thấy nàng đi qua, mọi người sắc mặt trắng bệch một mực cung kính cúi đầu để cho qua một bên đi.
Vân Thiên Vũ mắt lạnh nhìn một cái, rất hài lòng, nếu bọn họ không làm được mến yêu nàng, vậy hãy để cho bọn họ sợ, tránh không khỏi không có việc gì luôn vài người ra ngoài nhảy lộc cộc, phiền cũng phiền chết đi được.
Vân Thiên Tuyết ở Tuyết Lan viện, ma ma giữ cửa ngây người không dám cản Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ đám người nghênh ngang đi vào Tuyết Lan viện Vân Thiên Tuyết ở.
Hạ nhân hầu hạ trong Tuyết Lan viện thấy Vân Thiên Vũ, mọi người sắc mặt hơi tái, ai cũng không dám nói chuyện, tự nhiên cũng không dám tới cản Vân Thiên Vũ, Vân Thiên Vũ cùng Tiêu Dạ Thần thuận lợi đi tới gian phòng Vân Thiên Tuyết ở.
Bọn họ người còn chưa đi vào, liền nghe được trong phòng, truyền ra tiếng Vân Thiên Tuyết thương tâm khóc rống: Ô ô, ta không mặt mũi gặp người, ta không muốn sống, hãy để cho ta chết đi .
/1395
|